Chương 7: Giải đấu

Ban đêm, Chaeyoung vẫn luôn trong trạng thái trằn trọc không ngủ được.

Nàng nhớ lại, tối nay cô nói thật nhiều câu. Cô còn thường xuyên cười.

Trong vô thức, nàng biến trở về nguyên hình.

Ánh trăng lạnh lẽo xuyên qua tấm màng cửa khép hờ rọi vào phòng. Trên giường, một con thỏ trắng muốt như tuyết cuộn tròn thành một cục bông.

Ngày hôm sau, nàng lại đi làm với quầng thâm dưới mắt. Từ ngày dọn đến tiểu khu Kim Hoa này, mặc dù tiếng ngáy của đại thúc Heo đã biến mất nhưng chất lượng giấc ngủ của nàng vẫn không được cải thiện gì mấy.

Đều là do những chuyện kỳ quái và mấy con người kỳ lạ xung quanh.

Nhớ lại thì mọi chuyện trôi qua hệt như một giấc mộng. Làm sao một con sói có thể thích một con thỏ được chứ?

Nàng nghĩ không ra câu trả lời, chỉ đành tìm chút việc gì đó làm để phân tán sự chú ý. Nàng vùi đầu vào nướng bánh mì, làm mấy món điểm tâm ngọt, nghiên cứu thêm món mới, tập trung tới nổi Yuri gọi nàng mấy tiếng mà nàng còn không nghe thấy.

“Chị Chaeyoung, chị Chaeyoung.”

Nàng ngẩng đầu, lúc này mới để ý sắc trời bên ngoài đã sẫm tối, muộn thế này rồi sao?

“Sao vậy?”

“Anh chàng đẹp trai kia lại tới rồi.”

Tay cầm đĩa của nàng khựng lại, chợt nhớ ra bản thân có hẹn với Hyunsuk đi xem phim. Nàng mở di động, đã gần 6 giờ, bọn họ mua vé xem phim lúc 7 giờ.

Nàng ngơ ngác vội vàng thu dọn đồ đạc, rửa tay, đeo túi xách xong liền đi ra ngoài.

“Hyunsuk, ngại quá, tôi mới vừa làm xong việc.”

“Tôi cũng mới đi dạo trong cửa hàng cô một vòng thôi, không cần vội.”

“Giờ tôi xong việc rồi, chúng ta đi xem phim nhé!”

“Được.”

Qua lớp kính phản chiếu, nàng nhìn thấy dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của mình, khuôn mặt hốc hác, tóc tai bù xù, còn bộ quần áo trên người trông hết sức tầm thường.

So với Hyunsuk chỉnh chu bên cạnh, Chaeyoung muốn đào một cái lỗ chui xuống lập tức.

“Làm sao vậy?”

“Không sao…….”

Rạp chiếu phim không xa lắm, bọn họ đi bộ khoảng mười lăm phút là tới. Hyunsuk đi lấy vé, nàng xếp hàng mua nước và bắp rang.

Do không phải ngày nghỉ, người trong rạp chiếu phim không nhiều lắm. Bọn họ đợi ở bên ngoài một lúc là bộ phim bắt đầu.

Nàng và Hyunsuk mò mẫn bước đi trong bóng tối, không nhìn thấy bậc thang, nàng xém chút nữa là té ngã. Cũng may Hyunsuk nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cái eo nàng, kéo về phía mình.

“Cô không sao chứ?”

“Không có việc gì, cảm ơn.”

“Ở đây có bậc thang, cô cẩn thận một chút.”

“Ừm.”

Họ tìm được chỗ ngồi, là một bộ phim kinh dị, người chọn là Hyunsuk.

Có một cặp đôi ngồi ở phía trước, mỗi lần đến cảnh ma nữ bò tới là cô gái kia lập tức dính chặt trên người chàng trai, nàng thích thú ngắm nhìn.

“Cô không sợ sao?”

“Không sợ.” Một con thỏ trắng như nàng có thể biến thành người, thì còn có cái gì đáng sợ hơn chứ.

“Chaeyoung.”

Tiếng nói sâu kín của Hyunsuk từ bên tai truyền đến, nàng quay qua, ánh sáng trên màn hình lớn chiếu vào mặt cậu ta.

“Tôi thấy sợ.”

Nàng không phản ứng, tay cậu ta phủ lên tay nàng, trong bóng tối, trên chiếc ghế mờ ảo, dưới ánh đèn màn ảnh lập lòe.

Nàng vùng vẫy nhưng không thoát ra được, nhíu mày nói: “Nếu cậu đã không dám xem vậy thì chúng ta về thôi.”

Hyunsuk liếc xéo nàng, xem như không có chuyện gì mà rút tay về, cười như không cười: “Tới cũng tới rồi, đành xem cho xong vậy.”

Cốt truyện về sau nàng đều mơ hồ không rõ, nàng liên tục nhìn vào điện thoại của mình, nghĩ 11 giờ còn muốn đi xem Lisa thi đấu, chiếc vé vào cửa vẫn đang nằm trong túi nàng.

Chuyển sang ứng dụng mạng xã hội, nàng có kết bạn với Hyunsuk, nhưng trước nay chưa từng thêm bạn bè với Lisa. Đến lúc đó làm sao liên lạc với cô bây giờ?

Trong lúc mải mê suy nghĩ, bộ phim điện ảnh rốt cuộc cũng kết thúc.

Sau khi bọn họ ra khỏi rạp chiếu phim Hyunsuk đề nghị: “Có muốn đi ăn chút gì đó không?”

“Tôi ăn rồi, hơn nữa còn đang giảm béo, bình thường buổi tối cũng không ăn gì thêm.”

“Chaeyoung, vừa rồi thực xin lỗi, tôi không phải cố ý.”

Nàng thấy thế có hơi xấu hổ, giọng điệu cự tuyệt của nàng mang theo mấy phần sắc bén.

“Lần sau đừng như vậy nữa.”

“Tôi chỉ là sợ quá thôi, cô nói sau 7 giờ mới rảnh, mà trong khoảng thời gian đó cũng chỉ có duy nhất bộ phim này, vì vậy tôi mới chọn.”

“Về nhà thôi.” nàng không muốn tiếp tục đề tài này nữa.

Sau khi về đến nhà, nàng tắm rửa sạch sẽ, đang phân vân không biết có nên thay một bộ quần áo khác hay không, cuối cùng vẫn lựa chọn thay ra.

Dù sao cũng không phải vì cô, là do nàng chịu không nổi chính mình xấu xí như vậy!

Nàng chọn một chiếc váy dài màu be, bên ngoài khoác thêm một cái blazer nữ, nhanh chóng sửa soạn cho xong tranh thủ ra cửa trước 10 giờ.

Dựa theo địa chỉ in trên tấm vé, nàng tìm được tới nơi.

Ban đêm yên tĩnh, trên sân thi đấu khí thế ngất trời, ánh đèn tựa như phối hợp theo mà liên tục nhấp nháy.

Trong hội quán chia thành hai phần sân, chỗ ngồi của nàng nằm ở hàng đầu tiên bên dưới võ đài quyền anh lớn, nàng run run ngồi giữa một đám đàn ông, như cừu non lạc giữa bầy sói.

“Em gái, cũng thích xem quyền anh à. Thật hiếm thấy, tôi cũng muốn dẫn bạn gái theo mà cô ấy không chịu.”

Anh trai bên cạnh tìm nàng trò chuyện, nàng lung tung trả lời: “Ừ ừ.”

“Em cổ vũ bên nào?”

Nàng không nói gì, người bên cạnh vội tiếp lời: “Còn cần phải nói sao? Nhất định là cổ vũ God Z rồi!”

“God Z……?”

“God Z mà cô cũng không biết?”

“Đây là lần đầu tiên tôi tới đây, vé là do một người bạn đưa cho……..”

“Vậy thì để anh trai phổ cập cho em một khóa. God Z, là người thống trị bảng xếp hạng, nhà vô địch quyền anh danh xứng với thực. Nhưng cô ta chỉ xuất hiện ba tháng một năm, ngày thường không thể gặp được. Cô xem như gặp may, đây là trận cuối cùng trong năm của cô ta.”

“Lần sau, cũng không biết phải đợi đến khi nào, còn tùy tâm trạng cô ta nữa.”

“Dù sao người ta cũng không thiếu tiền, tiền thưởng đã nhiều không đếm xuể rồi, hiện giờ thi đấu cũng chỉ vì đam mê thôi.”

Hai anh trai kia trò chuyện rôm rả.

Khi cô bước lên võ đài, đám động nhiệt liệt hoan hô, có người còn hét lớn: “God Z! God Z!”

Đối thủ của cô là một người con lai, anh trai kế bên chỉ vào người con lai nói với nàng: “Cô ta vẫn luôn xếp thứ hai. Sinh ra đã là bại tướng dưới tay God Z rồi, thế nên luôn cảm thấy không phục. Haizz, cô gái trẻ luẩn quẩn trong lòng ấy mà.”

Một anh trai khác chen vào: “Bất quá cô ta cũng có chút bản lĩnh, mấy lần thi đấu đều có thể vào tới tận chung kết, cũng coi như vị vua không ngai.”

Người chủ trì bắt đầu giới thiệu thí sinh, người con lai kia tên là Lack, nàng liếc nhìn Lack mấy cái, hỏi: “Cô ta rất lợi hại sao?”

“Nếu so với võ sĩ bình thường thì không tệ, nhưng, lại không bằng God Z, cô cứ xem đi.”

Sau phần giới thiệu, hai bên tiến hành nghi thức chạm tay.

Khi tiếng chuông vang lên, Lack ra tay trước, Lisa nhanh chóng né được.

Lack chưa từ bỏ ý định, tung một loạt cú đấm, cô cười lạnh, tựa như đang châm chọc sự thiếu kiên nhẫn của Lack.

“Háu thắng quá rồi.”

Nàng xem không hiểu, nàng chỉ biết nếu một đấm to như kia rơi xuống người mình, thì nàng sẽ bị đánh thành bánh thỏ, thỏ tan nát.

Cô phòng thủ đủ rồi, dần chuyển sang chủ động tấn công và liên tiếp tung ra nhiều cú đấm, tiếng động to tới nổi Chaeyoung ở dưới khán đài vẫn còn nghe rõ.

Một tràng tiếng reo hò cổ vũ vang vọng khắp nơi, trong mười phút tiếp theo, Lisa gần như áp đảo toàn diện.

Cho đến khi Lack mặt mũi bầm dập, ngã xuống đất không đứng dậy nổi, trọng tài mới bắt đầu đếm ngược....

“Không bất ngờ chút nào.”

Trọng tài giơ tay cô lên, người chủ trì tuyên bố nhà vô địch quyền anh ra đời, mọi người đều phấn khích. Vì sự cạnh tranh, vì nhiệt huyết trong xương cốt và vì yếu tố bạo lực không ngừng nghỉ. Khán giả dưới võ đài đồng thanh hét lớn ‘God Z’, thậm chí còn có mấy nhóm fan giương cao biểu ngữ.

Nàng nhìn cô trên đài, cảm thấy thật xa lạ và xa cách.

Trong giây phút cô quay đầu lại, vẻ mặt luôn vô cảm khi giành thắng lợi, lúc này đây khóe môi lại hơi nhếch lên.

Tiếng vỗ tay và cổ vũ reo vang không ngừng.

Cô nhìn về phía đám đông, đám đông phía dưới cũng đang chăm chú nhìn cô.

*Có người đã đoán đúng Chaeyoung là thỏ nên po thêm 1chap vào buổi tối.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top