Chương 70: Hai vị muội muội ngoài dự đoán
Thái Anh lúc này mới hoàn hồn, ôn nhu nở nụ cười: "Đúng nha, tướng công của ta đẹp mắt nhất rồi! ha ha."
Bởi linh lực của Lệ Sa khống chế rất tốt, hơn nữa thủ pháp thành thạo, ngoại trừ Thái Anh ngay tại bên cạnh, cũng chẳng có bao nhiêu người phát hiện cô ở trên vòng cổ làm chút tay chân.
Lão bà tử bán hàng nhìn hai người trẻ tuổi ân ái như vậy, không khỏi nhìn về phía bạn già của mình, từ ái ha ha cười nói: "Các ngươi hai cái miệng nhỏ cũng thật là ân ái, nhìn thấy các ngươi a, lão bà ta cũng nghĩ đến lúc còn trẻ cùng lão già, cũng giống như các ngươi đây."
Thái Anh có chút ngại ngùng, nhưng vẫn là hào phóng gật gật đầu, còn kéo tay Lệ Sa, thừa nhận nàng với cô rất ân ái, mặc kệ gương mặt đều hồng.
Lệ Sa nhìn bộ dáng này của Thái Anh có chút buồn cười, cảm giác được trong tay mềm mại, Lệ Sa biết, đụng tới nữ nhân này, thật sự, không rơi vào cũng là khó khăn, thật là một tiểu yêu tinh mê hoặc lòng người.
"Đến đây, để ta đeo lên cho nàng."
Lệ Sa nói, đi tới Thái Anh sau lưng đem vòng cổ đặt lên trên cổ nàng, cài chốt lại.
Thái Anh sờ sờ vòng cổ, đột nhiên cảm giác cổ bị cái gì đó cắn một cái: "Tê", theo bàn năng nhớ tới Kim Xà trong tay của Lệ Sa, trong lòng liền bình tĩnh mấy phần, bởi vì nàng biết Lệ Sa sẽ không hại nàng.
"Đừng sợ." Quả thực, thanh âm ôn nhu của Lệ Sa rất nhanh vang lên bên tai nàng. "Vừa nãy ta đem Tiểu Kim Xà dung hợp vào vòng cổ, nó là đang cùng nàng ký khế ước."
Thái Anh hơi kinh ngạc, là bởi vì ma thú kia phát hiện thể chất của nàng, hay là bởi vì quan hệ với Lệ Sa? Ma Thú sẽ không cùng phế vật khế ước.
"Như vậy, nếu như lúc ta không có mặt, nó là có thể bảo vệ nàng." Lệ Sa xoa xoa đầu Thái Anh, cười đến ấm áp lòng người.
Thái Anh buông mắt xuống, chặn lại lông mi đã nhiễm những hạt nước mắt, một hồi lâu mới ngẩng đầu lên, khịt khịt mũi, cúi đầu nhìn một chút vòng cổ trên cổ, quả thật là mới vừa nhìn thấy liền không giống nữa, nếu vừa nãy chỉ là một món đồ rẻ tiền, như vậy hiện tại, cái vòng cổ này lại giá trị liên thành a.
"Đi thôi, chúng ta lại đi phía trước nhìn xem." Lệ Sa nhìn qua Thái Anh, nàng gật gật đầu: "Ân."
"Thái tử điện hạ!" Còn chưa đi bao lâu, Thái Anh liền nghe đến một âm thanh bất ngờ đầy vui vẻ truyền tới, có vẻ như có chút quen tai.
Ngẩng đầu nhìn lại, là hai thiếu nữ, một người quần áo màu xanh quần dài lụa mỏng, nhìn rất dịu dàng, cùng Thái Anh không chênh lệch nhiều, mà một người khác mặc bộ váy màu tím nhạt, nhìn qua tuổi nhỏ hơn một chút, mà mở miệng gọi Lệ Sa chính là vị tiểu cô nương này.
Thái Anh nhìn hai người, nha, nàng nghĩ tới, đây không phải chính là hai vị muội muội của nàng đây sao!
Lớn chính là nữ nhi của tam di nương Vân thị sinh, tam muội muội của nàng, Bắc Ảnh Tĩnh Nhu, nhỏ chính là thân tỷ muội cùng cha cùng mẹ với nàng, Bắc Ảnh gia đích thứ nữ tứ tiểu thư, Bắc Ảnh Tinh Nguyệt, chỉ là hai người bọn họ lúc nào lại thân thiết như vậy rồi.
Lệ Sa vốn định không nhìn, nhưng hai người kia một mực vội vàng chạy tới, còn đối với Lệ Sa khom người hành lễ: "Dân nữ gặp qua Thái tử điện hạ."
Lần này, chính là Lệ Sa với Thái Anh muốn khiêm tốn cũng không được, một câu Thái tử điện hạ ngay lập tức gây sự chú ý của mọi người xung quanh liếc mắt tới, tựa hồ đang nghĩ, có nên hành lễ theo hay không???
Sắc mặt của Thái Anh hơi có chút khó coi, Lệ Sa hôm nay không có đi lâm triều, nếu mà lại nháo xảy ra chuyện gì truyền tới tai Hoàng Thượng, lại làm cho Lạp Trạch Phong có cơ hội nói xấu cô.
Lệ Sa lạnh lùng quét mắt nhìn hai nữ nhân trước mặt, cô ôn nhu với kiên trì không phải là ai cũng cho.
"Còn muốn đi dạo không?" Lệ Sa ôn nhu nói với Thái Anh.
Sự chênh lệch rõ ràng để Bắc Ảnh Tĩnh Nhu cùng Bắc Ảnh Tinh Nguyệt sắc mặt tái xanh rất nhiều, đặc biệt là Bắc Ảnh Tinh Nguyệt, làm nữ nhi, lại có đấu khí thiên phú hơn người, không thể nghi ngờ làm cho bản thân nàng kiêu ngạo.
Nàng tự nhận là thiên chi kiêu nữ, làm sao có khả năng cho phép bọn họ không nhìn tới mình như vậy, mặc dù đối phương là Thái tử, cũng phải bị nàng mê hoặc mới đúng, giống như những nam tử kia hướng về phía nàng mà đến cửa cầu hôn.
Bắc Ảnh Tĩnh Nhu liền hơi tốt hơn một chút, nàng là một nữ nhân thông minh, đương nhiên sẽ không giống như Bắc Ảnh Tinh Nguyệt đem tất cả tâm tình đều hiển thị trên mặt.
Liếc mắt nhìn Lệ Sa ôm nữ nhân khác, Bắc Ảnh Tĩnh Nhu dấu diếm ám quan trong mắt, nhìn Lệ Sa khéo léo nở nụ cười: "Thái tử điện hạ, xin hỏi vị này là?"
Nàng từ lúc đầu tiên nhìn thấy Thái tử liền bị khí chất cùng dung mạo của cô hấp dẫn lấy. Nhưng mà nàng còn chưa kịp đem tâm ý của mình nói cho phụ thân, thì nghe được tin biết được Hoàng Thượng tứ hôn cho Thái tử, mà thái tử phi nhân tuyển dĩ nhiên là phế vật của Bắc Ảnh gia, tỷ tỷ của các nàng.
Nàng có nghĩ tới giết phế vật kia, nàng ta chết rồi, nàng có thể thay vào đó, nhưng phế vật kia lại mệnh lớn, mấy lần đều không chết được, mà nàng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn phế vật kia gả cho nam nhân nàng coi trọng.
Nói thật chỉ là một phế vật nàng còn không để vào mắt, chỉ cần nàng gả tiến vào Thái tử phủ, vậy còn sợ không khống chế được phế vật kia sao, đoạt không được vị trí chính phi sao? Nhưng mà hiện tại ai có thể nói cho nàng biết, nữ tử che mặt trước mắt này là ai!
Lệ Sa không để ý đến Bắc Ảnh Tĩnh Nhu, Linh Thứu cũng không muốn cùng Bắc Ảnh gia có bất kỳ liên luỵ, lắc lắc đầu. "Không đi dạo, chúng ta trở về đi thôi."
Bị hai người không thèm liếc mắt nhìn, Bắc Ảnh Tĩnh Nhu trên mặt có chút không nhịn được, Bắc Ảnh Tinh Nguyệt cũng cảm thấy bị mất mặt.
"Chờ một chút!" Bắc Ảnh Tinh Nguyệt ngăn ở phía trước Thái Anh, nàng vừa nãy nhưng là nghe được, là nữ nhân này chỉ thị Thái tử đi! Dám không đem nàng để vào trong mắt! Lẽ nào có lí đó! Chỉ là tại sao nàng luôn cảm thấy nữ tử này nhìn có chút quen mắt?
Bắc Ảnh Tinh Nguyệt hơi nghi hoặc một chút đánh giá Thái Anh.
Thái Anh lóe lóe con ngươi, nàng thật không phải sợ bị nhận ra, chỉ là nàng thật sự không muốn cùng các nàng nói nhảm nhiều, nàng không nghĩ cùng các nàng so đo, dù cho hiện tại nàng đã không còn là phế vật nữa.
Cảm giác được Thái Anh không kiên nhẫn, Lệ Sa quanh thân cũng lạnh rất nhiều, vốn là rất vui vẻ, bây giờ hứng thú bị hủy, dù là ai đều không cao hứng nổi. "Cút ngay."
Lời nói lạnh lùng làm cho cả người Bắc Ảnh Tinh Nguyệt cũng vì đó run lên, thật là đáng sợ, vẫn không có người nam nhân nào nói chuyện với nàng như vậy.! Nhưng không biết tại sao, nàng lại cảm thấy dáng vẻ cô giận dữ cũng thật tốt xem, nàng cũng không thích nam nhân mọi việc đều quá thuận theo.
Thái Anh vỗ vỗ tay Lệ Sa, ra hiệu cô không nên nổi giận.
Cô đều là như vậy, luôn dịu dàng đối với nàng, nàng đều suýt chút nữa đã quên, thời điểm Lệ Sa lạnh lùng là rất lạnh lùng, nhưng mà không thể không nói trong lòng nàng bây giờ rất ấm áp.
Lệ Sa cho Thái Anh một ánh mắt an tâm, sau đó hừ lạnh một tiếng liền muốn mang Thái Anh đi khỏi.
"Ta, ta vừa không có làm cái gì! Ngươi hung như vậy làm gì." Bắc Ảnh Tinh Nguyệt không vui, này là có ý gì! Mấy lần đều coi thường nàng! Đúng! Nhất định là do nữ nhân kia! Nàng nhìn thấy hai người này là có mờ ám rồi!
Bắc Ảnh Tĩnh Nhu ở bên cạnh nhìn một hồi, lúc này mới đi tới lôi kéo Bắc Ảnh Tinh Nguyệt lại muốn nói thêm gì nữa. "Muội muội, không được vô lễ!"
Cử chỉ vô tình hay cố ý toát ra nàng cùng Bắc Ảnh Tinh Nguyệt khác biệt, đơn giản là đang nói nàng cỡ nào khéo léo, mà Bắc Ảnh Tinh Nguyệt liền giống như đố phụ.
Thái Anh là thật sự không có hứng thú xem tâm đấu giữa các nàng, nhưng hai cái muội muội này còn muốn đem nàng xuống nước.
"Thái tử xin dừng bước." Chỉ thấy Bắc Ảnh Tĩnh Nhu cố ý nhìn một chút Thái Anh, vừa nhìn về phía Thái tử. "Thái tử điện hạ, tỷ muội chúng ta nguyên bản vô ý quấy rối nhã hứng của Thái tử, chỉ là chúng ta vừa nãy nhìn thấy Thái tử điện hạ, cho rằng tỷ tỷ cũng sẽ ở, tuy rằng gia tỷ... A, mặc dù muội không chê tỷ xấu."
Ôn nhu như nước, thông tình đạt lý, hào phóng khéo léo, thiện lương hiểu chuyện, tựa hồ cũng bị Bắc Ảnh Tĩnh Nhu diễn ra hết cả.
Thái Anh không khỏi trợn tròn mắt, này vẫn là lần đầu tiên nàng ta gọi mình là tỷ tỷ nha. Muội không chê tỷ xấu? A, nàng ta lúc nào thiện lương như vậy? Nàng còn nhớ tới nàng ta không ít lần bắt nạt nàng luôn nói nàng là phế vật đây, lại nói, các nàng đến cùng ai đẹp? Ai xấu hơn?
Gia tỷ? Lệ Sa nhíu nhíu mày, rốt cục mở miệng, tuy rằng ngữ khí cũng không hề tốt đẹp gì. "Ngươi là ai?"
Đối thoại đã kích người nhất, ba chữ này không gì đáng trách, Bắc Ảnh Tĩnh Nhu có chút lúng túng cười nói. "Dân nữ Bắc Ảnh Tĩnh Nhu, đây là xá muội, Bắc Ảnh Tinh Nguyệt."
Bắc Ảnh Tinh Nguyệt giơ giơ cái cổ lên, đắc ý nghĩ, nàng liền nói mà! Dựa vào danh tiếng của nàng ở Tề Dự quốc sẽ không có người như vậy đối với nàng, nguyên lai Thái tử không biết nàng, hừ, lần này cô dù sao cũng nên nhìn nàng với cặp mắt khác xưa!
Lệ Sa vừa nghe đến hai chữ Bắc Ảnh liền nhíu mi, âm thầm nhìn Thái Anh một chút, đã thấy nàng tựa hồ cũng không muốn để ý các nàng, xem ra thời gian Anh Nhi ở Bắc Ảnh gia tộc các nàng cũng không ít lần bắt nạt Anh Nhi đi, sắc mặt liền lạnh hơn mấy phần.
Thái Anh lôi kéo Lệ Sa. "Lệ Sa, chúng ta trở về có được hay không? Ta hơi mệt chút." Nhắm mắt làm ngơ, nàng sợ nàng lưu lại nữa sẽ không nhịn được ra tay.
Nhưng mà Thái Anh vừa dứt lời, Bắc Ảnh Tinh Nguyệt liền khiển trách. "Lớn mật! Chúng ta cùng Thái tử nói chuyện, ai cho phép ngươi xen mồm vào.!"
Thái Anh bị hống hơi sững sờ đôi chút, nháy mắt một cái, đây thật sự là muội muội ruột của nàng sao? Tại sao không có ánh mắt như vậy? Nàng có thể hay không làm bộ không quen biết, tốt xấu gì là ở trước mặt Lệ Sa a, nàng không muốn ném cái mặt này đâu...
Nhìn Lệ Sa cũng sắp bộc phát ra, Bắc Ảnh Tĩnh Nhu liền vội vàng kéo Bắc Ảnh Tinh Nguyệt một cái, thực sự là thành sự không đủ bại sự có thừa! Nói thật sự, nếu không phải vì cho Thái tử một cái ấn tượng tốt, nàng mới sẽ không mở miệng giúp nàng ta giải vây.
Áy náy nhìn Lệ Sa nở nụ cười. "Xá muội tuổi nhỏ, không giữ mồm giữ miệng kính xin Thái tử điện hạ nhiều bao dung, chỉ là, không biết vị cô nương này là?"
Đến cùng xong chưa, Thái Anh thẳng thắn một cái xả khăn che mặt, mà khăn che mặt bên dưới không phải khuôn mặt phấn trang điểm, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, lập tức hiện lên trước mắt mọi người.
"Nhìn thấy? Nhìn thấy bản Thái tử phi còn không hành lễ?" Bắc Ảnh Thái Anh thay đổi phía trước chim nhỏ nép vào người, trái lại có loại khí thế bễ nghễ chúng sinh.
Bắc Ảnh Tĩnh Nhu cùng Bắc Ảnh Tinh Nguyệt sửng sốt một lúc mới phản ứng được, các nàng tuyệt đối không ngờ rằng, bị Thái tử bảo vệ chặt chẽ như vậy dĩ nhiên là phế vật ngày xưa các nàng hay bắt nạt! Đều có chút không thể tin tưởng, nhưng rất nhanh, không thể tin tưởng liền bị trong lòng đố kị thay thế.
Liền chỉ là một phế vật đều có thể được sủng ái như vậy, nếu là lúc trước gả cho Thái tử chính là các nàng thì...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top