chap 14
Thời gian đúng là luôn không cho người ta kịp chuẩn bị, trong lúc Chaeyoung vẫn còn chưa thoát khỏi bối rối vì cách cư xử lúc mập mờ lúc xa cách, đã đến lúc nàng phải cùng cô ta bước lên giáo đường, chôn vùi cả đời bên cạnh một nữ nhân ác độc này.
Chaeyoung quyết định không mời ai đến lễ cưới, dù sao người thân cũng không tiện đối mặt. Jennie và Jisoo là bạn thân duy nhất của nàng thì càng không, nàng không muốn họ nhìn thấy tình cảnh của nàng lúc nào, hèn mọn và yếu đuối biết bao. Cái hôn lễ duy nhất trong cuộc đời, nàng vẫn hằng mơ mình sẽ mặc chiếc váy cưới lộng lẫy nhất, từng nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc đến tột cùng, khoác tay ba từng bước đến gần chàng trai mà nàng yêu thương, từ đó về sau cuộc đời vĩnh viễn sáng lạng.
Bây giờ nàng đang mặc chiếc áo cưới lộng lẫy nhất, đang từng bước từng bước đến gần người chứng hôn, thế nhưng đợi nàng cuối con đường không phải một chàng hoàng tử mà là một nữ nhân vừa xinh đẹp nhưng lại vô cùng tàn nhẫn.
Trong giáo đường rộng lớn, không một bạn bè, không một người thân, chỉ có nàng cùng với cô ta là nhân vật chính đáng nực cười nhất trong chương cuối cùng của cuộc đời nàng. Từ nay về sau, không còn tự do, chẳng còn vui sướng, nàng vẫn sẽ sống nhưng chỉ mong lặng lẽ trôi qua.
Lisa mặc lễ phục đặc chế, số đo vừa vặn tôn lên vóc dáng cao gầy, không phải một bộ nam trang, mà là một bộ tây trang theo phong cách nữ, chân mang giày cao gót màu đen càng làm tôn lên dáng người mảnh mai, tóc dài của cô hôm nay được tết một kiểu cầu kỳ hơn hẳn thường ngày nhưng cũng không quá kiểu cách, một nửa mái tóc được thả tùy ý buông sau vai, khuôn mặt trang điểm nhạt càng thêm sức sống. Nụ cười cô vẫn đậm trên khuôn mặt chưa bao giờ tắt, nhìn Chaeyoung từng bước đến bên mình, trong lòng Lisa đưa ra một quyết định.
Sau khi người chủ hôn đọc lời tuyên thệ, cả hai trao nhau nhẫn cưới, Chaeyoung lần đầu tiên thấy được viên kim cương xinh đẹp như thế, tựa như một giọt nước mắt, tinh khiết long lanh, khiến cho mọi nữ nhân đều rung động.
Lisa vừa đeo nhẫn cưới vào tay nàng, vừa cười nói.
''Đây là "Nước mắt nhân ngư", là thứ đẩy chị vào lòng tôi, là thứ chứng nhận cho sự sở hữu của tôi, là sự thật tàn nhẫn nhất cũng xinh đẹp nhất trên thế giới này. Khi tôi đeo nó vào tay chị thì vĩnh viễn chị không thể rời xa tôi''
Chaeyoung biết đây là viên đá quý Lisa đã dùng để bẫy cha nàng, giờ đây lại làm thành nhẫn cưới, buộc nàng vào vết tích của sự phản bội suốt đời. Lisa muốn thời thời khắc khắc nhắc nàng rằng những thứ giả dối kia không sánh bằng hiện kim xinh đẹp, nhưng cái gì càng hấp dẫn xinh đẹp thì lại càng tàn nhẫn xấu xa, không phải sao?
''Chúng ta đã thề trước Chúa, tôi có thể làm gì hơn được nữa?''
Chaeyoung thờ ơ đeo nhẫn vào tay Lisa, sau đó nàng bị cô ôm lấy, một cái hôn cưỡng ép và tràn ngập sự xâm lược không thể khước từ.
''Chị phải thuộc về tôi, cả trái tim này...''
Giữa hơi thở nồng nàn dục vọng, Lisa thì thào vào tai Chaeyoung.
''Mong là thế''
Chaeyoung nhắm mắt không cự tuyệt nụ hôn, nhưng thái độ lại vô cùng bình tĩnh. Lisa biết lần trước mình đã thành công không khiến Chaeyoung tự phong bế bản thân nhưng vết thương của nàng quá sâu, lại không muốn phát tiết bằng hận thù, chôn sâu trong lòng nàng là tầng tầng lớp lớp phòng bị, càng bình tĩnh càng khó tiếp cận. Lisa thở nhẹ, biết lòng nàng nghĩ gì nhưng cũng không nôn nóng vạch trần.
Trở lại khách sạn, Lisa lập tức không còn vẻ ôn hòa nữa. Trong phòng không có người ngoài, dục vọng trong lòng cô không chút đèn nén, Chaeyoung nhìn mà kinh hãi. Nàng biết Lisa là kẻ phong lưu, nữ nhân này không bao giờ che giấu tính hướng của bản thân, kiêu ngạo đến cực điểm.
Chaeyoung đã chuẩn bị tâm lý bị giam cầm, nhưng không có nghĩa nàng sẵn sàng trao cho Lisa tất cả.
''Tôi đã nhân nhượng chị rất nhiều, tin rằng từ khi làm chủ La gia, tôi chưa từng chiều ý ai như thế, chị không chấp nhận cũng phải chịu''
Lisa đây là đang dùng cách tà ác nhất, trực tiếp nhất mà tàn nhẫn nhất, muốn phá vỡ kén tằm mà Chaeyoung xây dựng, muốn nàng từ bỏ thờ ơ, bước khỏi tĩnh mịch.
''Tôi xin em... Tôi thật sự chưa sẵn sàng... Đối với tôi, cùng một nữ nhân là chuyện vô cùng lạ lẫm...''
Chaeyoung chui vào góc giường, cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của bản thân, nhưng ánh mắt Lisa quá dọa người, đâm thẳng vào khiến cả người nàng không nhịn được mà kích động cùng sợ hãi.
''Tôi sẽ để chị quen dần, nếu đã nghĩ không phản kháng, chị phải chấp nhận tôi như một lẽ đương nhiên''
Lisa lại gần, bắt đầu kéo váy nàng, ban đầu còn rất từ tốn nhưng váy cưới vô cùng cầu kỳ, tầng tầng lớp lớp khiến cô thiếu kiên nhẫn mà toan xé nát nó. Chaeyoung lại không ngừng run rẩy cầu xin, Lisa không muốn quá bức nàng, đành dừng tay nhưng ánh mắt không chứa sự khoan nhượng.
''Tôi không ép chị, bây giờ tôi cho chị 30 phút tự mình chuẩn bị thỏa đáng. Đêm nay, chị sẽ chính thức trở thành phụ nữ của Lalisa tôi!''
Nói rồi không chờ Chaeyoung lên tiếng, Lisa đã xoay người rời đi.
Chaeyoung thu người trên giường, ngẩn ngơ nhìn bóng lưng kia. Trong lòng nàng cũng hiểu, đêm nay là khó tránh, nàng có chọn lực trốn tránh cũng không thể trốn cả đời.
Chaeyoung từ tốn cởi bộ váy cưới xinh đẹp ra, sau đó vào phòng tắm, nàng xả nước đầy bồn, lặng lẽ nằm trong dòng nước ấm, nhìn thân thể tinh khiết chưa từng bị chạm qua, chốc nữa phải khuất nhục dưới thân Lisa, dưới kẻ khiến nàng tan cửa nát nhà, nàng chẳng còn gì để mất, đến chút tôn nghiêm cuối cùng cũng sắp bị cô ta bóp nát. Chaeyoung nhắm mắt, trầm người vào dòng nước ấm...
Ầm...
Cửa phòng nhanh chóng bị phá, Lisa lạnh lùng xông vào.
''Chết tiệt! Chị thật sự ngu ngốc mà...''
Cô ít khi dùng lời lẽ thô tục nhưng trong cơn tức giận cũng thiếu mất bình tĩnh. Cô biết Chaeyoung sẽ không dễ dàng chấp nhận, chiêu cuối cùng có lẽ là cảm thấy bản thân không còn gì, sẽ nghĩ đến tìm chết, thế nhưng Lisa muốn thử một lần, thử xem vị trí của mình trong lòng nàng có thật sự thấp đến thảm thương như vậy, thử xem nàng thật sự thà chết cũng không muốn chung đụng với cô. Kết quả không ngoài dự đoán này lại khiến Lisa nổi giận, cô thật sự muốn bóp chết nữ nhân ngu ngốc này, nhưng lại không nỡ làm nàng chịu đau một chút, có lẽ cô sẽ sớm bị nàng hủy hoại mất thôi.
Lisa lao đến sốc người Chaeyoung dậy, bất chấp cả người đều dính nước nhanh chóng lau khô cho nàng, rồi ôm nàng đặt trên giường. Toàn bộ quá trình, Chaeyoung đều im lặng không phản ứng.
''Chị thật sự ghét tôi đến thế sao? Những thứ tốt đẹp tôi dành cho chị, một chút cũng không đáng giá đúng không? Park Chaeyoung, chị mau nói đi, đến bước này chị còn quyết tuyệt như thế, chị có thể lạnh lùng đến mức này sao?''
Đôi mắt Lisa tóe lửa hàng loạt câu hỏi đưa ra, chứng minh cô đã thực sự tức giận. Chaeyoung ngỡ ngàng với sự tức giận của Lisa, giọng nói giận dữ chen lẫn chua xót kia, khiến tâm trạng nàng phập phồng không yên.
''Chị tại sao không nói? Nữ nhân cùng nữ nhân thật sự ghê tởm thế sao? Hay chỉ vì người đó là tôi? Mau nói!''
Lisa hét lên, cả người cô vẫn còn ướt sũng, chỉ đứng bên giường lớn tiếng chỉ trích. Chaeyoung vẫn một mực yên lặng, được bao bọc ấm áp trong lớp chăn, lòng nàng thật sự không còn bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
''Được lắm, là do tôi dung túng chị quá mức, đến bây giờ đáp trả tôi chị cũng khinh thường đúng không?''
Lisa biết lúc đầu là do cô muốn thử nàng, kết quả lại tự mình bê đá đập vào chân nhưng cơn giận bùng nổ, lấn át cả sự bình tĩnh thường ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top