Chương 18 Thân phận
"Giỏi lắm" Baek Hee-sung xem cũng không xem, không có vẻ gì bất ngờ "ngày mai đến nhà tôi dùng bữa cơm được không? Bố mẹ tôi muốn gặp cô".
"Nhưng..." Lisa ngập ngừng muốn từ chối.
"Hai người họ đã biết tình hình của tôi và Chaeyoung" anh nói "họ luôn xem Chaeyoung như con nên muốn biết người cô ấy chọn là người thế nào".
"Vậy ngày mai, tôi và Chaeyoung..." Lisa muốn nói cô sẽ đến cùng Chaeyoung nhưng Baek Hee-sung cắt ngang.
"Bọn họ muốn gặp riêng cô, chuyện này đừng cho Chaeyoung biết".
Lần đầu tiên gặp mặt bố mẹ của Baek Hee-sung, không hiểu có phải nhìn nhầm hay không nhưng ánh mắt họ nhìn Lisa không giống như lần đầu gặp, có chút gì đó yêu thương.
Khi bố Baek đưa cho Lisa một bức thư viết tay, nét chữ quen thuộc không nghi ngờ là của mẹ cô.
Trong thư bà kể cho Lisa biết cô không phải không có bố, chỉ là bố cô đã có gia đình, bà không thể phá hoại gia đình người khác nên chọn cách mang cô rời đi. Năm đó bà là nhân viên của Baek thị, còn bố cô là phó giám đốc.
Ông kết hôn với mẹ của Baek Hee-sung và có anh, nhưng người anh họ lớn lên cùng bà ấy vẫn thầm yêu bà ấy không cam tâm. Ông ta bỏ thuốc để hãm hại hai người, lúc bà biết mình có thai đã để lại thư từ chức rồi rời đi, không muốn để gia đình họ tan vỡ cũng không muốn mình mang danh kẻ thứ ba đáng ghét.
Sau đó chuyện vỡ lở, mẹ Baek ban đầu không chấp được bị phản bội nhưng biết được nguyên nhân phía sau đều là vì bà mà ra. Hai vợ chồng tìm kiếm tung tích của mẹ con Lisa khắp nơi. Cuối cùng cũng để bọn họ tìm được, hai người muốn chu cấp cho mẹ con cô, hoặc nếu bà đồng ý sẽ nhận nuôi Lisa nhưng bà từ chối ý tốt của họ.
Bởi bà từng hỏi Lisa nếu như có thể sống tốt hơn, không bị người khác khinh thường vì không có bố nữa nhưng phải rời xa mẹ thì sao? Lisa ôm lấy bà khóc nức nở bảo rằng cô không cần, cô chỉ cần được sống với mẹ và bà ngoại thì có cực khổ hay bị bắt nạt cũng chịu được.
Lúc Lisa được năm tuổi, Baek Hee-sung tròn mười lăm, anh được chẩn đoán bị bệnh máu trắng. Vợ chồng họ Baek tìm đến bà để xin Lisa hiến tủy cứu anh. Lisa không biết người đó là anh cùng cha khác mẹ, chỉ biết là có thể cứu sống một người thì vui vẻ nhận lời.
Ông bà nội và ngoại của Baek Hee-sung biết được đều biết ơn còn đau lòng cho mẹ con Lisa. Từ đó họ thường về quê cô để giúp đỡ, xây trường, sửa đường rồi tặng học bổng để gián tiếp giúp đỡ Lisa được học hành đến nơi đến chốn.
Trước khi mẹ Manoban mất, bà liên lạc với ông nhờ vợ chồng ông mang Lisa rời khỏi nơi đau thương này, mong con gái có thể tiếp tục học hành và không phải chịu cảnh bơ vơ một mình sống trong sự xem thường, ghẻ lạnh.
Trong đó còn nói là phải giữ bí mật đến khi Lisa đủ mười tám tuổi, đủ tuổi để quyết định có nhận lại bố hay không. Bà không áp đặt chỉ mong Lisa đừng oán trách ai, đừng mang thù hận và mong cô hạnh phúc.
Đọc xong thư của mẹ, nước mắt rơi đầy mặt Lisa nhưng cô cắn chặt môi để không bật ra tiếng nức nở nào. Ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mắt, ông có gương mặt nghiêm nghị nhưng không lạnh lùng. Baek Hee-sung giống ông đến tám phần, Lisa cũng thừa hưởng đôi mắt sâu trầm tĩnh của ông.
Người phụ nữ bên cạnh nhìn cô với khóe mắt ửng đỏ, bà có gì đó dịu dàng giống như mẹ cô vậy. Còn có người vẫn gặp cô trong thời gian qua nhưng giờ thân phận lại là anh trai cô.
Nhất thời Lisa không biết làm sao đối diện, không biết bản thân có nên nhận lại bố hay không, không biết phải gọi họ là gì.
Mọi thứ chìm vào im lặng, chỉ có tiếng nức nở thỉnh thoảng không kìm được của Lisa. Mẹ Baek đau lòng đến ngồi cạnh Lisa, ôm cô vào lòng, nghẹn ngào.
"Lisa à, ta không phải chỉ vì thấy có lỗi với mẹ con con, cũng không phải chỉ vì biết ơn con đã cứu Hee-sung mà muốn để cho bố con nhìn nhận con" bà vỗ về cô "ta thật sự muốn cho con một nơi gọi là nhà, muốn cho con có một gia đình, muốn cho con một nơi để dựa dẫm. Ta thật sự đau lòng khi nhiều năm qua nhìn con một mình trải qua, một mình cố gắng, một mình vào những dịp người khác trở về với người thân".
Rơi vào cái ôm dịu dàng, cảm nhận được ấm áp mà từ khi mẹ mất cô không còn có được, Lisa không kìm được ôm lấy bà. Gục mặt khóc thành tiếng.
Bố con Baek Hee-sung nhìn đến cũng đau lòng, rất lâu sau khi tiếng nấc dừng lại, mẹ Baek mới nâng tay vuốt nhẹ tóc Lisa "ta vẫn luôn mong có một đứa con gái ngoan ngoãn như con, nếu con không chê có thể gọi ta là dì".
Rất nhiều suy nghĩ thoáng qua trong đầu Lisa.
Cô nghĩ tới mẹ, có thể mẹ để lại thư kia là muốn cô biết thân phận của mình, muốn cô biết mình không phải con hoang như người khác vẫn nói. Muốn cô biết bố có nỗi khổ của ông, muốn cô biết thật sự vẫn có người âm thầm quan tâm mình. Không muốn để cô một mình bơ vơ không người thân nữa.
Cô nghĩ đến Chaeyoung, nàng đã không có được tình yêu thương từ gia đình, sau này theo cô cũng rất thiệt thòi. Nếu cô nhận họ thì sau này lễ tết hai người sẽ có nơi để về, Chaeyoung có thêm người yêu thương nàng.
Rời khỏi cái ôm của mẹ Baek, Lisa lau nước mắt, hai mắt đỏ ngầu nhìn mọi người, môi mấp máy gọi "bố, mẹ lớn, anh hai".
Nghe cô gọi, bố Baek kích động, hóc mắt ông đỏ bừng, tay run run đưa ra muốn chạm lấy Lisa nhưng lại ngập ngừng. Cô với tay nắm lấy tay ông, Baek Hee-sung đỡ ông sang ngồi bên cạnh Lisa.
Mẹ Baek vì tiếng gọi mẹ lớn cũng rơi lệ, ôm chầm lấy cô "con gái của mẹ".
Baek Hee-sung đứng sau lưng ghế, đặt tay lên xoa đầu Lisa, dịu dàng gọi "em gái".
Bỗng chốc từ đứa trẻ mồ côi, Lisa có bố, có mẹ lớn, còn có cả anh trai. Cô lại xúc động khóc to một trận trong vòng tay bố mẹ Baek.
Đến khi ngồi vào bàn ăn, mẹ Baek cưng chiều gắp nhiều món ngon bỏ vào bát của Lisa "con ăn nhiều một chút, nếu không hợp khẩu vị thì nói với bố mẹ, lần sau sẽ căn dặn nấu theo ý con".
Lisa cúi đầu nói cảm ơn, nhưng nhìn không khí vẫn cứ ngượng ngùng, Baek Hee-sung cười bảo "mẹ à, sao có con gái thì không quan tâm con trai nữa vậy?".
Bố Baek gắp cho anh cọng rau nói "con ăn nhiều rau vào, dạo này bố nhìn con hơi béo rồi đó".
"Kìa bố" Baek Hee-sung giận dỗi nhưng cười rất tươi "bố trọng nữ khinh nam".
Lisa bật cười vì anh trai trẻ con, không khí ấm áp hơn, giống một gia đình hơn. Bỗng mẹ Baek nói "nếu có cả Chaeyoung thì tốt quá".
Trong một lúc phải tiếp nhận nhiều thứ quá, Lisa quên mất những gì Baek Hee-sung đã nói, cô vội buông đũa, cúi đầu lí nhí nói "Chaeyoung... chị Chaeyoung... con xin lỗi... con... con với chị ấy...".
Bố Baek nói "Chaeyoung rất tốt, nhưng tiếc là không có duyên phận với Hee-sung".
"Bỏ lỡ đứa con dâu ngoan như vậy mẹ thật tiếc nuối" mẹ Baek tiếp lời "may sao Lisa đã đem con dâu ngoan trở về".
Lisa không hiểu, chớp chớp mắt nhìn hai người.
Baek Hee-sung cười nói "anh đã nói với em rồi còn gì, anh đã nói chuyện của em với Chaeyoung cho bố mẹ biết".
"Con... con yêu con gái..." Lisa lại duy trì cúi đầu "còn... còn là chị Chaeyoung".
"Bố cũng không phải bảo thủ như vậy" bố nhẹ giọng nói "thời nào rồi còn phân biệt trai với gái".
"Con yêu ai thì còn lo chứ Chaeyoung thì tốt quá rồi" mẹ Baek nói "bố mẹ vẫn luôn xem Chaeyoung như con, nghe hai đứa nó chỉ kết hôn trên danh nghĩa cũng buồn lắm chứ, có lỗi với Chaeyoung nữa. Nay đã có con thay gia đình bù đắp cho con bé".
Baek Hee-sung tiếp lời "đừng nghĩ em gái anh thì sẽ được thiên vị, nếu em làm Chaeyoung buồn thì anh sẽ ký đầu em".
Khóe môi Lisa cong lên thật sâu "cảm ơn bố, mẹ lớn và anh hai đã hiểu cho tụi con".
"Đợi sau khi Hee-sung với Chaeyoung hoàn tất thủ tục ly hôn thì con tiến lên luôn đi" bố Baek càng nghĩ càng vui vẻ "cưới vợ phải cưới liền tay, vừa nhận con gái, có thêm con dâu thì đúng là song hỷ lâm môn".
Baek Hee-sung gãi đầu "bố mẹ, con có chuyện muốn nói" anh buông đũa, khoanh tay nói "con... thật ra người yêu con đã có thai rồi, cho nên... cho nên...".
"Vậy thì vui càng thêm vui" mẹ Baek vỗ vai anh "vừa có thêm con gái, hai con dâu lại sắp có cả cháu. Giỏi lắm, con trai con gái đều đáng khen".
Câu chuyện đã kết thúc, ai nấy im lặng nhìn biến hóa của Chaeyoung, giống như Lisa lúc mới biết sự thật. Chaeyoung nhất thời không biết nên thế nào, nàng ngẩng ra, rồi dần lấy lại ý thức, đưa mắt nhìn từng người, cuối cùng dừng ở trên người Lisa.
"Em lừa chị" giọng Chaeyoung nghẹn ngào, trái tim Lisa cũng bất an theo.
Cô gấp đến nỗi không biết làm sao giải thích, nàng nói đúng, cô đã lừa nàng trong suốt thời gian qua.
"Bị thương như vậy còn không cho chị biết" Chaeyoung đau lòng, đôi mắt luôn cong lên như vầng trăng khuyết, đẹp đến rung động lòng người giây phút này lại tràn lệ, giọt nước mắt chầm chậm lăn dài.
Lisa vừa mừng vừa đau xót, thì ra điều Chaeyoung bận tâm là chuyện này, nàng lúc nào cũng quan tâm đến cô như thế. Vậy mà cô ngu ngốc suýt chút nữa đã bỏ lỡ nàng chỉ vì những nghi ngờ vớ vẩn.
Không quan tâm còn có mặt những người khác, Lisa hôn lên khóe mắt Chaeyoung, rồi ôm nàng vào lòng "em xin lỗi, từ giờ về sau sẽ không lừa chị nữa".
"Đồ đáng ghét" Chaeyoung ấm ức đánh vào vai Lisa nhưng lại không nỡ dùng sức "còn có lần sau chị mặc kệ em".
Không muốn phá đám hai người đâu nhưng cũng không thể làm bóng đèn mãi được, Baek Hee-sung hắng giọng "được rồi, sau này Lisa còn tái phạm thì nói với anh hai, anh sẽ thay em dạy dỗ nó".
Ngoài dự liệu, Chaeyoung trước giờ luôn dịu dàng, ngoan ngoãn liền rời cái ôm của Lisa, trừng mắt nhìn anh "anh dám? Người của em lúc nào đến phiên anh dạy dỗ".
Lần đầu tiên thấy Chaeyoung tức giận, Baek Hee-sung bất giác nuốt nước bọt, đưa mắt nhìn bố mẹ, rồi nhìn vợ cầu cứu.
"Đáng đời con lắm" bố Baek trách "chỗ em gái dỗ vợ đâu đến lượt con chen ngang".
"Anh hai thì lớn lắm sao?" mẹ Baek phụ họa "vợ con bé chưa phạt nó thì thôi làm gì đến con".
"Bố mẹ thiên vị quá" rồi anh quay sang vợ "em xem mọi người kìa".
Cô nàng không hề cho anh mặt mũi, nhìn anh ghét bỏ "em thấy đúng mà, chuyện nhà em gái cứ thích lanh chanh".
Anh ra vẻ ủy khuất, giả vờ khóc lóc thương tâm, mọi người phá lên cười.
------------
Nho_dang_chap_ne: Ủa anh Baek Hee-sung hết làm phản diện rồi hả? Còn dễ thương nữa chứ =)))
Shipper_thuctap: Bất ngờ không ;)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top