Đoạn kết
Lisa hỏi thăm tin tức của Chaeyoung khắp nơi, nhưng các bạn cũ chỉ nói là Chaeyoung vốn không thân với ai ngoài Lisa, cả Lisa cũng không biết thì ai biết được.
Cuối năm, lớp trưởng đăng một tin lên nhóm lớp hẹn cùng về thăm cô chủ nhiệm. Lisa không biết vì điều gì lại chọn một chiếc áo phông màu xanh Chaeyoung thích, một chiếc quần bò trên mắt cá và giày thể thao sau nhiều năm theo phong cách trưởng thành.
Cô chủ nhiệm và các bạn bảo Lisa chẳng thay đổi là mấy, vẫn đáng yêu như ngày còn đi học. Rồi có ai đó vô tình nhắc đến Chaeyoung, nụ cười trên môi Lisa trở nên gượng gạo.
Khoảnh khắc nghe đến cái tên đó, Lisa mới nhận ra dù mình có cố gắng thế nào vẫn không quên được cô gái kia. Cô gái mình đã dành cả thanh xuân để yêu, để nhớ và là động lực duy nhất để bản thân có thể tiếp tục bước về phía trước.
Ngay lúc đó có người la lên "a nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới thật"
Có người khác theo hướng người này nhìn ra rồi giọng phấn khởi "là Chaeyoung"
Tay Lisa run một chút, còn tưởng rằng mình nghe lầm đã nghe được giọng nói quen thuộc "chào cô chào các cậu, em đến muộn"
Ánh mắt của Lisa cho đến tận khi mọi người chia tay nhau ra về vẫn luôn đặt ở trên người Chaeyoung nhưng nàng không nhìn Lisa một lần nào, cứ nói cười cùng mọi người, xem cô như không tồn tại.
Mọi người lần lượt rời đi, một chiếc ô tô sang trọng dừng lại, có anh chàng cao to, điển trai bước xuống mở cửa cho Chaeyoung. Nàng chuẩn bị bước lên xe thì có bàn tay giữ tay nàng lại.
"Chaeyoung, nói với tớ một câu được không?"
Chaeyoung không quay lại, nói với người con trai kia "đợi em một chút"
Kéo Chaeyoung đến một nơi cách xa nơi người kia đỗ xe, Lisa mới dám hỏi Chaeyoung "cậu về khi nào?"
"Không lâu lắm" Chaeyoung thờ ơ hỏi "cậu gọi tớ ra chỉ để hỏi như vậy?"
Không phải, tất nhiên không phải, Lisa có biết bao điều muốn nói với Chaeyoung. Muốn nói cô vẫn luôn chờ đợi, vẫn yêu, vẫn nhớ Chaeyoung.
"Người kia là ai?"
"Chồng sắp cưới"
Ba chữ kia rơi vào trong tai Lisa, sắc mặt cô lập tức khó coi, xanh đến không chịu được, tay nắm chặt, móng tay bấm vào lòng bàn tay.
"Cậu..."
"Cậu còn muốn nói gì nữa không?"
"Tớ..."
Đợi một lúc, không nghe Lisa nói gì nữa, Chaeyoung lên tiếng phá tan sự im lặng "nếu không còn gì tớ đi trước đây, chồng sắp cưới tớ đang đợi"
Ngay khoảnh khắc Chaeyoung xoay người định rời đi, không biết Lisa lấy can đảm ở đâu, vòng tay từ phía sau ôm chặt lấy nàng.
"Tớ yêu cậu" giọng cô trở nên nghẹn ngào "từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu cho đến hiện tại vẫn luôn yêu cậu"
Chaeyoung không nói gì, không quay lại cũng không có phản ứng gì.
"Cậu... đừng kết hôn, cho tớ một cơ hội được không?" giọt nước mắt nóng hổi kiềm chế rất lâu, rất lâu rồi cũng chảy xuống, rơi vào vai áo Chaeyoung "tớ đã bỏ lỡ cậu một lần, tớ không muốn lại bỏ lỡ cậu lần nữa. Tớ yêu cậu, Chaeyoung"
Chờ đợi câu trả lời, Lisa mong cho thời gian trôi lâu một chút, để cô được ôm Chaeyoung lâu hơn, cô cũng sợ nghe câu trả lời đau lòng.
"Lisa, xin lỗi cậu"
Tim Lisa nhói đau khi nghe Chaeyoung nói câu xin lỗi, vòng tay ôm Chaeyoung vô lực buông xuống, cô không ý thức được việc gì đang diễn ra nữa. Chỉ có cảm giác đau đớn vì lần nữa đánh mất người con gái cô yêu.
Nhưng có thứ gì đó mềm mại, ấm áp dán lên môi Lisa, bên tai là giọng nói ngọt ngào "xin lỗi đã lừa cậu, anh ấy là anh trai tớ"
Lisa vẫn chưa tiếp nhận được thông tin, vẫn cứ đơ ra đó, Chaeyoung lại hôn lên môi cô "tớ yêu cậu"
"Cậu... vừa nói... gì cơ"
Ánh mắt Lisa dao động, vừa vui mừng vừa lo sợ mình nghe nhầm "anh trai?"
"Đúng vậy, anh ấy là Park Lee-young, anh trai tớ" Chaeyoung xiết lấy eo Lisa, đầu tựa lên vai cô trách móc "cuối cùng cũng chịu nói yêu tớ, có biết tớ chờ đợi cậu bao lâu rồi không?"
------------
P/s: Thôi không nỡ S.E tiếp đâu ^^
Hồi đó có ai chơi mấy game kiểu tu tiên này không nhờ, kéo cả bang đi làm nhiệm vụ, đấu liên SV vui phết =)))
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top