Xin chào. Mỗi chap là một câu truyện khác nhau. Truyện futa ,và có từ ngữ thô tục mọi người cân nhắc trước khi đọc. Truyện theo nhã hứng của tôi có thời gian thì sẽ ra. Nội dung:...
Cuộc sống của Lăng Từ Nhật xoay quanh những câu chuyện về cuộc sống, những cung bậc học trò cũng như là về ... tình yêu...- Này nhóc!- Gì đấy?- Gọi là anh cái nào!- Ông chỉ hơn tôi nửa năm thôi. Muốn tôi gọi là anh thì... đợi đến khi ông là người yêu tôi thì hẳn nói! Dương Khánh Nam nhìn Lăng Từ Nhật, nheo nheo mày, cười nham hiểm...- Được rồi, là do nhóc nói đấy nhé!..._MeoQuy_…
Trong một hoa viên lớn, phía dưới 1 gốc cây cổ thụ cảnh có cô bé xinh xắn với đôi má phúng phính đang ngồi trên thảm cỏ tựa lưng vào thân cây vuốt ve một con mèo lông trắng như tuyết.. -Băng nhi!! lát có thấy anh hai hỏi anh thì không được nói anh trốn sau bụi cây nha! ! Ngoan mai anh xin tiền mẹ mua kẹo cho em. Nhận được cái gật đầu của đứa em gái cậu bé có gương mặt tuấn tú mang nét tà mị hí hửng núp sau bụi cây. Một lúc sau , một cậu bé cũng bước tới chỗ cô bé đang ngồi gương mặt cậu bé giống y trang cậu bé lúc nãy nhưng cả người toát ra vẻ lạnh lùng khí chất cao quý lại âm lãnh... cậu rút ra 1 cây kẹo dơ ngay trước mặt cô bé: -Băng nhi!! Nói cho anh hai biết Vũ đang trốn ở đâu?? cây kẹo này sẽ thuộc về em.. Cô bé chớp chớp mắt nhoẻn miệng cười tươi chỉ về phía bụi cây rồi chộp nhanh cây kẹo.. Cậu bé bị túm cổ áo lôi ra miệng hét lên: -Băng nhi!! em bán đứng anh vì cây kẹo ư?? anh cũng hứa cho em kẹo mà.. Cô bé gái nở nụ cười ánh mắt loé lên tia giảo hoạt vừa mút kẹo vừa chu môi nhỏ lên về phía anh của mình: -Em không có!! Anh bảo không được nói chứ không cấm em chỉ cho nên em đã giữ lời hứa mai anh phải mua kẹo cho em không em méc mẹ.. cậu bé nào đó sau khi nghe câu trả lời của em gái thì nín thinh đau khổ.. ở gần hoa viên có một cặp đôi đang đứng nhìn về phía lũ trẻ, cô gái xinh đẹp tựa trên lồng ngực người đàn ông khẽ thì thầm: -Con gái em giống ai mà thực gian xảo a"! Người đàn ông khẽ cười giọng đầy sự cưng chiều nhéo mũi cô nói: -Giống con mèo nhỏ của anh..…
Đây là dò hư lăng bộ haiPhần hiện đạiLà câu chuyện của vạn năm phúc hắc băng sơn mỹ ngự tỷ cùng ôn nhu vạn năm thụ ở hiện đại, được viết tiếp sau bộ cổ đại. Vẫn là tình yêu dài ngàn năm, mạo hiểm với quỷ thần, cùng người đấu tâm pháp, khảo cổ, đạo mộ, thám hiểm, mổ xẻ, cổ mộ quỷ quyệt với các sắc thái riêng, và, sẽ lại yêu ngươi lần nữa..…
TÂM SỰ NGỌT NHẤT THẾ GIỚITác giả: Tinh ĐườngEditor: breakmin_yi hay R.Y. gì cũng là mình :))Văn án:[Yêu chị là tâm sư ngọt ngào nhất của em]Toàn bộ bệnh viện đều biết, Hứa Mạch của Khoa Ngoại Lồng Ngực là một đóa cao lĩnh chi hoa (1), y thuật bậc nhất, tài mạo bậc nhất, khí chất băng lãnh... cũng là bậc nhất, khiến trái tim những người theo đuôi bị giá rét một mảng lớn vì tổn thương.Bác sĩ thực tập mới tới Mẫn Nguyệt lại là người "càng lạnh thì càng hăng", bám riết không tha vẫy đuôi theo sau Hứa Mạch: "Sư phụ sư phụ, em sẽ làm ấm giường, phòng phẫu thuật lạnh như vậy, chị cưới em được không?"[Mẫn Nguyệt tình thoại tiểu kịch trường]Mẫn Nguyệt: "Sư phụ, vừa nhìn thấy chị, Dopamine (2) trong đầu em lập tức tăng cao"Hứa Mạch đang xem bệnh án, không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt chỉ vào bộ ngực của mình: "Sư phụ, vị trí ở giữa xương sườn thứ hai và thứ năm, chị ở đó"Hứa Mạch lật bệnh án sang trang, vẫn không để ý đến nàng.Mẫn Nguyệt bỗng từ sau lưng ôm lấy người trong lòng: "Sư phụ, em thích chị"Hứa Mạch nhìn chằm chằm bệnh án, lặng lẽ đỏ tai.CP: Bác sĩ Phó chủ nhiệm băng sơn mỹ nhân X Bác sĩ thực tập nguyên khí mười phần còn lại người đẹp thích nói ngọtNội dung nhãn: tình hữu độc chung, ông trời tác hợp, nghiệp giới tinh anhChú thích:(1) Cao lĩnh chi hoa: đóa hoa không thể với tới, chỉ có thể ở xa mà nhìn, không thể chạm tới(2) Dopamine: là một hóa chất hữu cơ được tạo ra từ chất tyrosine, có chức năng vừa là hormone vừa là chất dẫn truyền thần kinh và đóng vai trò quan trọng tron…
Tác phẩm: Loạn Nhịp Vì Người (Phanh Nhiên Vi Nhĩ)Tác giả: Mẫn NhiênNhân vật chính: Thời Ý x Phó Tư ĐiềmĐộ dài: 164 chươngThể loại: Bách hợp (GxG), Tình yêu chốn đô thị, Yêu sâu sắc, Vườn trường, Gương vỡ lại lành…