Chương 33. Ra ngoài
Ở Đại Học thành thấy Hà Hiểu Dung thật sự ngoài ý muốn của hai người.
Đối với Hà Hiểu Dung, thái độ bên ngoài đương nhiên ngược lại với tâm tư của hai người, có thể giúp đã giúp, không giúp được thì không dây dưa đến, dù sao hai người cũng không dính dáng tới nữa, chuyện làm bạn bè là không thể, tốt nhất là như bây giờ - nếu như Hà Hiểu Dung có tự giác một chút họ sẽ giúp, còn không hai người cũng không muốn biết chữ thánh mẫu viết như thế nào.
Đợi hai giờ, Lisa cùng Chaeyoung ra ngoài thấy trời còn khá sớm, liền chuẩn đem đồ săn được trong Tẫn Sơn đổi lấy tích phân cùng chút thức ăn.
Mặc dù hai người không cần thức ăn nhưng việc giấu được thì cứ nên giấu.
Điều này, trước kia họ chưa từng nghĩ tới, nếu không phải hai người chưa từng thân quen ai, tần số xuất hiện trước mặt mọi người cũng ít, nếu không chỉ sợ đã có người cảm thấy kì quái.
Muốn che dấu cũng không phải là dễ.
Khu hậu cần nằm gần phòng chờ. Đi qua hành lang tới cuối, xuống mấy bậc thềm là đến được khu hậu cần.
Đầu tiên đem đôi tích phân, lại đổi được ít lương khô có thể giữ được lâu, rất tiện lợi nhưng so với thức ăn bình thường thì đắt hơn nhiều.
Rời khu hậu cần, Lisa cùng Chaeyoung cũng không dừng lại nghỉ ngơi mà sách balo đầy thức ăn rời khỏi căn cứ.
Lần này, mục tiêu của họ là tang thi bên ngoài.
Mạt thế đã trải qua được bốn tháng, ở trong không gian ba tháng, lại vận lộn trong Tẫn Sơn hai mươi mấy ngày, hai cô ngược lại chưa từng giết tang thi, nhưng lại xử lý không ít biến dị động vật.
Rời khỏi căn cứ, đứng trên tường thành, Lisa nhìn phía xa, nói: "Chaeng, chúng ta đi thế nào đây? Dựa vào hai chân sao?"
Chaeyoung cũng sững sờ, "Xem ra chúng ta lên tìm ô tô trước."
Đi qua cầu gỗ, cô cầm lấy tay nàng, thấp giọng nói: "Chờ mình thu phục được biến dị thực vật cấp ba kia, chúng ta rời khỏi Đại Học thành được không?"
Chaeyoung quay đầu nhìn: "Đi đâu giờ?"
Lisa khẽ mỉm cười: "Chỉ cần chúng ta ở bên nhau, đi đâu cũng được."
"Sao đột nhiên cậu lại muốn rời căn cứ?" Chaeyoung không hiểu hỏi, không phải nàng chưa từng nghĩ tới việc rời đi, nhưng vì Lisa không có quyết định chính xác nên nàng cho rằng cô muốn ở lại đây.
"Từ khi mới bắt đầu, cho dù là tương lai, mình chỉ muốn được sống an ổn với cậu thôi, mình từng nghĩ Đại Học thành là chỗ tốt nhất, dù sao căn cứ lớn nhất phía năm không phải là hư ảo." Lisa nhìn vào ánh mắt nàng, rất nghiêm túc nói: "Nhưng hiện giờ, rất nhiều chuyện vượt qua khỏi dự liệu của mình, cũng có rất nhiều chuyện thay đổi, kinh nghiệm trước kia không thể dùng được nữa. Ngụy Nam Vũ, An Tu Vũ, Thinh Kiến Vũ, ba con người này không phải đùa giỡn cậu thì trêu đùa mình, bây giờ lại có thêm Hà Hiểu Dung, thấy cô ta lại nhớ chuyện trước kia, mình thấy mọi chuyện quá đủ rồi."
Chaeyoung nở nụ cười: "Được, cậu muốn đi đâu thì chúng ta tới đó. Coi như tận thế, thế giới này lớn như vậy, chẳng lẽ không có căn cứ nào chúng ta trú ngụ sao?"
Lisa dùng sức gật đầu một cái.
Bốn trường đại học thành lập nên căn cứ, so với lúc đầu giờ cũng có nhiều thay đổi, trong căn cứ xây dựng lên mười mấy tòa nhà trung tâm, đầu tiên thanh lọc tang thi còn sót lại bên trong, thu thập vật tư, sau đó xây dựng tường thành, chia làm ba thế lực, việc xây dựng có xu hướng mở rộng.
Đến hiện giờ thì tạm ngừng, có hai lớp tường thành rộng lớn, chia thành tầng trong cùng tầng ngoài.
Tầng trong đương nhiên là chỗ sinh hoạt của những người ngay từ đầu sinh sống ở đây, tầng ngoài dành cho những người mới tới.
Tầng ngoài thành lập cũng khá lâu,tường thành cùng cửa lớn đã được xây dựng, mỗi người được phát một thẻ căn cước, cầm thẻ có thể tiếp nhận nhiệm vụ cùng đổi tích phân để sống sót.
Chẳng qua thời điểm ra bên ngoài, Lisa cùng Chaeyoung không nhịn được mà cau mày.
Ở bên trong họ không nhìn thấy, nhưng khi bước chân ra ngoài, họ vẫn không chịu được cảnh tượng trước mắt mình, cho dù là ban ngày, cũng không có tấm màn che sự thực, mọi việc cứ thế mà phơi bày.
Tại mạt thế, luật pháp không còn chút quyền lực, đạo đức đặt dưới ý thức sinh tồn, cho nên không ai để ý tới.
Những người đàn bà kia, chỉ vì cuộc sống của bản thân mà thôi.
"Đi đi." Lisa kéo Chaeyoung: "Đây là lựa chọn của họ, không liên quan tới chúng ta."
Hai người bọn cô liệu có thể cứu được bao người? Họ không phải là chúa cứu thế, coi như có thể cứu nhưng một khi không gian bị tiết lộ, chờ đợi Lisa chính là sống không bằng chết, có lẽ chỉ đợi đến khi họ mạnh đến nỗi không có bất cứ kẻ nào dám động đến, họ mới có thể cứu người.
Chaeyoung khẽ gật đầu.
Chẳng qua, hai người không muốn tìm phiền toái thì phiền toái tự động tới cửa.
Một người phụ nữ quần áo rách rưới từ trong góc chạy ra, ôm lấy chân Lisa luôn miệng gọi chị chị khiến cho cô hoàn toàn ngây dại.
Theo sau chính là một người đàn ông hơn bốn mươi, nhìn thấy Lisa cùng Chaeyoung, khẽ cau mày, khác với vẻ bề ngoài, hắn lễ phép nói: "Người nhà của người này đã bán cô ấy cho chúng tôi, chúng tôi đổi lấy hai mươi cân thức ăn. Chúng tôi đối xử với cô ấy khá tốt nhưng cô ta không muốn."
Mạt thế đã hơn năm tháng, quần áo là nguyên liệu không thể sống lại nàng cùng Lisa mặc bộ quần áo dù hơi cũ một chút nhưng coi như khá chỉnh tề đại diện cho người không dễ dụng chạm,uy hiếp.
"Chị ơi cứu em, em là em gái chị đây." Người đàn bà tóc che mặt, chỉ có thể nghe thấy giọng nói "Chị, cứu em. Chị ơi, em là em gái chị, chị không thể thấy chết không cứu."
Lisa cau mày, người ta tình nguyện giao dịch, thù lao cũng đưa, bây giờ lại đổi ý, còn tùy tiện kêu người khác là chị, muốn dựa quan hệ tình thân, nếu như không phải cô là cô nhi, vào ngay người có em gái? Không phải tùy tiện kéo người khác xuống nước hay sao?
Lisa đẩy cô gái kia ra, "Tôi không quen biết cô." Cô tựa phi tiêu nhìn cô gái thóc thút thít ngồi trên đất, lộ ra gương mặt xinh đẹp động lòng người, ngược lại có mấy phần quen mắt, "Tôi là cô nhi, không có em gái lớn như thế này."
Người đàn ông gật đầu tỏ hiểu, lôi kéo cô gái kia đi.
Chaeyoung khẽ cau mày, tựa hồ không đồng ý với cách làm của Lisa.
Lisa không thèm để ý nói: "Đây là người ta tình nguyện giao dịch mà thôi. Hơn nữa, Chaeng, hôm nay cô ta liên lụy tới chúng ta, cậu cho rằng người đàn ông kia sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Đây là mạt thế, không có trật tự, không còn đạo đức, nếu như chúng ta không đủ mạnh, vừa rồi cô gái kia kêu chúng ta là chị, cậu thật sự nghĩ chuyện đó là vô tình sao?"
Phái nữ, chính là rất dễ mềm lòng, nhất là đối phương là con gái, thậm chí khóc kêu cứu vì mềm lòng, họ sẽ không tự chủ được mà ra mặt.
Lisa trầm ngâm, hơn nữa, nói khác, thật sự là em gái cô cô chưa chắc làm như hiện tại.
Chaeyoung hít một hơi thật sâu: "Thật xin lỗi, Lili, mình sai rồi, mình đã nghĩ quá đơn giản." Nàng nhất định phải thu hồi sự đồng cảm của mình với người khác.
Đường phố vắng tanh, ngay cả tang thi cũng không có.
Lisa cùng Chaeyoung tách ra vòng quanh một lần nhưng cũng không tìm được phương tiện phù hợp.
Chuyện này thật sự nguy rồi,
Về phần tìm được có thể đi lại hay không? Cái này không vấn đề, chưa thấy heo chạy chả nhẽ chưa từng ăn thịt heo? Dù sao, hiện giờ cũng có cảnh sát giao thông bắt phạt.
Phía trước, một xe việt dã đè bẹp sáu bảy tang thi, dừng lại trước mặt hai người, phía sau cũng có hai chiếc lại gần.
Chaeyoung tiến lên một bước, che cho Lisa.
Kính xe kéo xuống.
"Lisa, Chaeyoung." Thinh Kiến Vũ lộ mặt ra.
Chaeyoung thấy Thinh Kiến Vũ thì không vui, bất quá họ không thể tìm phương tiện ngay bây giờ, phía trước tang thi sao đã bị làm thịt khá nhiều, nếu như không đi xa một chút thì không thể đạt hiệu quả như họ mong muốn.
Cuối cùng, Lisa lên xe của Thinh Kiến Vũ, Chaeyoung khó chịu theo sau.
Lúc đi, gương mặt Chaeyoung đã đen đến nỗi không thể đen hơn.
Thinh Kiến Vũ ngồi ở vị trí tài xế, Lisa vốn cho rằng hắn sẽ nói chuyện nhưng cuối cùng lại không cất tiếng.
Mục đích của ba chiếc xe tiến tới là Thành Nam - trung tâm mua bán lương thực trước kia, chỗ đó chưa bị thanh lý lần nào. Chẳng qua muốn đi tới đó sẽ phải đi qua tiểu khu mua bán, vì số lương thực đó, lúc mạt thế mới bắt đầu, bốn thế lực đã từng phái người đi nhưng không những không lấy được gì mà lại tổn thất không ít người.
Sau đó, mặt trời máu xuất hiện, tang thi bạo động, nhân lực thiếu hụt, quản lí cũng không phái người tới đây, Thành Nam cứ thế để không như món hời, lần này có rất nhiều người tới căn cứ, thức ăn có chút eo hẹp, Thành Nam một lần nữa được gợi nhớ tới, Thinh Kiến Vũ cùng một số dị năng giả cấp ba tự động xin đi, vừa đúng lúc gặp Lisa cùng Chaeyoung.
Tiếng xe việt dã đã dẫn tới rất nhiều tang thi, chẳng qua người lái xe trực tiếp tông qua cũng không có dừng lại, những xe phía sau cũng như thế.
Khoảng hai giờ sau, Thành Nam đã ngay trước mặt.
Xe không dừng lại mà trực tiếp chạy tới.
Vô số tang thi trước mắt, xe việt dã không tiến tới được nữa.
Dị năng giả trong xe đã bắt đầu động thủ.
Hỏa cầu, băng tiễn, vân vân không trật tự được phóng ra, những dị năng giả này đều thuộc cấp hai, người thấp nhất cũng ở hạng trung, lực sát thương rất lớn, mọi người cũng không ham chiến, quét dọn tang thi xung quanh xe rồi rời đi.
Tang thi thật sự quá nhiều, một nhóm rồi một nhóm thi nhau dọn dẹp, tốc độ xe lúc này thực sự quá chậm.
Trời dần tối.
Thinh Kiến Vũ đã sớm biết việc này sẽ không thuận lợi, cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị, đoàn người tìm một cửa hàng coi như an toàn, chuẩn bị nghỉ ngơi một buổi chiều.
Trong đoàn người lần này, trừ Lisa cùng Chaeyoung hai người phụ nữ mới theo thì còn một người quen, chính là thanh mai trúc mã của An Tu Vũ – Từ Thanh Thanh.
Từ thanh thanh cùng Lisa và Chaeyoung không ở cùng một chiếc xe, lúc dừng chân mới nhìn thấy hai người, nhất thời bị dọa sợ hết hồn.
"Hai người, hai người không phải đã chết rồi sao?" Kéo hai người ra một góc, Từ Thanh Thanh sắc mặt tái nhợt: "Ngụy hội trưởng nói hai người bị biến dị thực vật giết chết, Tu Vũ rất buồn, cuối cùng vẫn đánh Ngụy hội trưởng một cái." Cô đã biết Chaeyoung là em gái mất tích của An Tu Vũ, nói chuyện không đầy mùi súng giống như trước kia nữa.
Lisa cùng Chaeyoung nhìn nhau, họ cũng không nghĩ lại gặp người Nam Thiên ở chỗ này, thậm chí còn là người quen.
"Chuyện này rất phức tạp, trong khoảng thời gian ngắn thì không thể nói rõ ra được." Lisa nói: "Chẳng qua, cô có thể không đem chuyện chúng tôi còn sống nói ra được không?"
Từ Thanh Thanh nhất thời có chút khó xử, nhìn Chaeyoung: "Nghe thấy cô chết, Tu Vũ rất khổ sở, đến giờ cũng không như trước, tôi muốn..."
Chaeyoung gật đầu, "Nói cho An Tu Vũ cũng được, đừng nói cho người khác thì không sao."
Từ Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, cô đỏ mặt một chút, đối với nàng nói: "Chuyện trước kia thật xin lỗi."
Chaeyoung lắc đầu, bày tỏ không quan tâm, trước tình yêu bao giờ cũng mù quáng, nếu ai dám cướp Lisa của nàng, nàng cũng làm như thế.
Từ Thanh Thanh là một trong số ít dị năng giả hệ không gian, lần này Thanh Bắc cùng Nam Thiên hợp tác, mọi thứ cơ hồ đặt trong không gian của Từ Thanh Thanh.
Trăng dần lên cao.
Trừ bước chân của người gác đêm, chỉ có tiếng thở đều đều của mọi người.
"A!" Tiếng kêu thảm thiết đột nhiên truyền tới, đánh thức mọi người.
"Chuyện gì?"
Dị năng giả hệ quang tạo lên một quang cầu, chầm chậm bay lên không trung.
Con ngươi nhất thời co rút, người gác đêm đã chết, trên ngược xuất hiện một lỗ thủng to, trái tim biến mất.
Thinh Kiến Vũ sắc mặt khó coi, vội vàng phân phó, tập trung mọi người lại một chỗ.
"Có tang thi." Âm thanh nhẹ nhàng của Chaeyoung phá lệ rõ ràng trong không khí an tĩnh ở đây.
Thinh Kiến Vũ trầm mặc, ba người thành một đội, tất yếu đem nơi này kiểm tra rõ ràng.
Lisa cùng Chaeyoung đi cùng nhau, cự tuyệt vào nhóm với Thinh Kiến Vũ, dù sao nàng cũng là dị năng giả cấp ba, thực lực cũng không phải yếu kém.
Thinh Kiến Vũ tìm một cửa hàng rất lớn, bởi vì gần năm không có ai sinh sống nên bên trong lớp bụi thật dày bao phủ mọi thứ, không có dấu vết gì là có người tiến vào, vì để phòng ngừa, Thinh Kiến Vũ cong tự mình đi vào kiểm tra, căn bản không có phát hiện tang thi.
"Lili, cẩn thận chút, con tang thi này rất có thể đã tiến hóa." Chaeyoung lôi kéo Lisa, thấp giọng nói, tinh thần lực của nàng chẳng qua chỉ bảo hộ xung quanh hai người, cho nên không có cảm giác cái gì tiến tới.
Lisa trịnh trọng gật đầu.
Màu lam trên tường băng đột nhiên sáng lên, một móng vuốt màu đen cào lên tường băng tạo thành một vệt sâu.
Chaeyoung nghiêm túc, nhanh chóng dựng lên tường băng, vây kín con tang thi bên trong.
Móng vuốt tang thi cơ hồ cào nát tường băng.
Động tĩnh này đưa tới sự chú ý của người khác.
Nhưng không ai để ý, trong bàn tay của Lisa, một mầm non hiện ra, màu xanh lá của Đằng Mạn.
Đêm tối là thời điểm thuận lợi nhất cho sự mờ ám.
Đằng Mạn chậm rãi quấn vào chân tang thi.
Đằng Mạn đã rời khỏi bàn tay Lisa, toàn bộ quấn lấy chân của tang thi, không một ai phát hiện.
Không, hoặc là có dị năng giả thấy chân của tang thi có Đằng Mạn, nhưng không ai để ý.
Dị năng giả hệ quang rất gần chỗ Chaeyoung, chẳng qua hắn biết mình không mạnh, thông minh không có lại gần, chẳng qua tạo ra khá nhiều quang cầu, đem nơi này chiếu sáng một mảnh.
Con tang thi này không giống tang thi bình thường, nó cao chỉ có một mét, toàn thân đỏ như máu, tựa như con heo bị làm thịt, nhưng ngón tay tang thi rỉ ra chất lỏng màu đen, móng tay lại hết sức bén nhọn, cào một cái liền đem tường băng của Chaeyoung xé rách.
Chaeyoung cùng tang thi chiến đấu cơ hồ đem tất cả dị năng giả lại gần, nhưng nàng cùng Lisa, cùng tang thi chiến đấu trong phòng, không gian không lớn, mặc dù có ánh sáng, nhưng mấy người kia nghe được âm thanh liền đi vào khiến không gian nhỏ càng thêm nhỏ, tang thi thừa dịp, nếu không phải Chaeyoung nhanh chóng dùng tường băng chặn cửa thì sợ rằng tang thi đã chạy thoát, dù vậy vẫn có mấy người bị cào trúng, vết thương liền nhiễm đen.
Mấy người kia đột nhiên chen vào làm Chaeyoung rối loạn, tang thi dời mục tiêu, bắt đầu công kích người khác, mới bắt đầu một lúc, mọi người cuống cuồng chống lại, sau đó trật tự lui về phía sau, cho những người có lực công kích lớn phía trước, cuối cùng chỉ để lại Thinh Kiến Vũ, nhiều người càng vướng tay vướng chân.
Thinh Kiến Vũ âm trầm, phân phó mọi người đem người bị thương dẫn đi, phát hiện dị biến thì lập tức tiêu diệt, không thể biến thành tang thi rồi mới động thủ - dị năng giả sau khi trở thành tang thi, lực lượng so với tang thi bình thường thì mạnh hơn rất nhiều.
Lisa đứng ở trong góc, cúi đầu, không thể nhìn ra biểu cảm gì.
Bây giờ cũng không có ai chú ý tới cô.
Thinh Kiến Vũ hành động.
Con tang thi quả nhiên rất mạnh, băng tiễn của Chaeyoung đánh vào nó nhưng không để lại bất cứ dấu vết gì, chỉ có đánh liên tiếp mới có thể lưu lại chút vết thương, nhưng tang thi nhược điểm ở đầu, nếu như không thể hủy nó, cứ đánh như vậy cũng phải là biện pháp.
Thinh Kiến Vũ gia nhập cuộc chiến khiến áp lực mà Chaeyoung gặp cũng giảm bớt rất nhiều, bản năng của tang thi nhắc nhở nó, nó hẳn chạy trốn,,mỹ vị kia hiện giờ không thể ăn được, nó cũng biết mình không ăn được những mỹ vị kia, cho nên từ đầu nó giết một dị năng giả rồi chạy đi.
Chaeyoung cùng Thinh Kiến Vũ cũng nhìn ra tang thi có ý niệm chạy trốn, tự nhiên gia tăng công kích, mà lúc này, tốc độ của tang thi rất quỷ dị chậm lại, nhiều lần có công kích có thể tránh mà đều không tránh, rất nhanh cả thân thể mang đầy vết thương.
Đẳng Mạn yên lặng không tiếng động tại thời điểm Thinh Kiến Vũ cùng Chaeyoung không thấy dò xét đi lên, cho đến khi đụng vào vết thương của tang thi, từ từ chui vào.
Đầu tang thi bị Thinh Kiến Vũ chém đứt, nho nhỏ sợi tuyến màu xanh từ đầu rút về cơ thể tang thi.
Thinh Kiến Vũ cùng Chaeyoung thở phào nhẹ nhõm.
Chaeyoung đi tới Lisa, thấp giọng nói: "Cậu thế nào lại ra ngoài, nơi này rất nguy hiểm."
Lisa ngẩng đầu, khẽ cười: "Mình lo cho cậu."
"Thiệt là, sau này gặp chuyện thế này thì tìm chỗ an toàn nhớ chưa." Nàng kéo tay Lisa: "Mình sẽ phân tâm."
"Ừ." Lisa chẳng qua gật đầu một cái.
"Hả?" Bên kia, Thinh Kiến Vũ kinh ngạc kêu lên.
"Sao vậy?" Lisa đi tới.
"Không có nguyên tinh." Thinh Kiến Vũ đứng lên, ngọn gió trong tay vô hình tản ra, con này cấp bậc không thấp, trong đầu hẳn phải có nguyên tinh mới đúng- cấp càng cao thì càng có ít tang thi, tỉ lệ xuất hiện nguyên tinh sẽ càng cao, có lẽ bọn họ vận khí không tốt.
Giải quyết tang thi, Thinh Kiến Vũ nhìn Lisa cùng Chaeyoung mười ngón tay đan vào nhau, trầm mặc hạ mắt.
Chaeyoung nhìn hắn, chớp mắt một cái, tựa vào Lisa, âm thanh suy yếu, "Lili, mình choáng đầu."
"Dị năng dùng hết sao?" Mặc dù không biết vì sao người này vừa mới rất khỏe mà giờ đã vờ hôn mê, bất quá Lisa rất biết điều cho Chaeyoung chút mặt mũi mà nói.
Chaeyoung tựa vào bả vai cô, không nói lời nào.
Thinh Kiến Vũ tối mặt.
"Đi nghỉ ngơi trước đi." Thinh Kiến Vũ nói, sau đó quay người đi trước.
Lisa đỡ Chaeyoung, đi phía sau, cô giống như lơ đãng quay đầu lại, nhìn thấy Đằng Mạn từ thân thể tang thi chui ra, rất nhân tính hóa ưỡn cành một chút, lá cây khẽ run run, cuối cùng Đằng Mạn con chui ra từ Đằng Mạn lớn, lưu lại tầng ngoài của Đằng Mạn.
Lá cây run lên, Đằng Mạn biến mất,
Dị năng giả hệ quang đang ở tầng một tạo quang cầu, chiếu sáng cả căn nhà.
Không khí có chút u ám.
Người bị tang thi ngồi ở trung tâm, những người còn lại mơ hồ tạo thành một vòng, đem họ vây chính giữa.
Từ Thanh Thanh thấy ba người xuống, vội vàng hỏi: "Chaeng có sao không?"
Lisa lắc đầu, "Dị năng dùng hết, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi."
Từ Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, "Không sao là tốt rồi."
Lisa cười với Từ Thanh Thanh, đỡ nàng đi nghỉ ngơi.
"Chaeng, cậu có khỏe không?" Cuối cùng, Lisa không nhịn được mà cất tiếng hỏi.
Chaeyoung cắn nhẹ lấy tai cô: "Mình có thể có chuyện sao? Chỉ nhìn Thinh Kiến Vũ ngứa mắt quá nên chọc hắn tý thôi."
Lisa bất đắc dĩ, sau đó mừng rỡ, nhỏ giọng nói: "Nói cho cậu một tin tốt, dị năng của mình đã lên cấp."
Chaeyoung kinh hãi, giảm thấp âm thanh: "Cấp hai? Chuyện gì đã xảy ra? Sao cậu lại đột nhiên lên cấp?"
"Chính là lúc con tang thi kia tiếp cận." Lisa tiến tới, dùng thân thể của nàng ngăn trở tầm mắt người khác, Đằng Mạn xuất hiện, so với lúc trước thì lớn hơn khá nhiều, "Nó đem nguyên tinh của tang thi ăn rồi, sau đó thăng cấp lên cấp ba, đồng thời mình cũng lên được cấp hai"
Trên thực tế, thời điểm tang thi xuất hiện, Đằng Mạn đã có những biểu hiện khác lạ.
Sau khi Lisa thu phục được nó, Đằng Mạn cùng cô đã là một, nhu cầu đối với nguyên tinh của nó cũng ảnh hưởng tới cô, vì thế cô không tự chủ được thả Đằng Mặn ra, quấn lấy tang thi.
Chaeyoung cùng Thinh Kiến Vũ công kích tang thi khiến cho Đằng Mạn có cơ hộ xâm nhập vào, nó nhanh chóng cắn nuốt nguyên tinh của tang thi, cho nên Thinh Kiến Vũ mới không tìm được nguyên tinh.
Chaeyoung suy nghĩ một chút: "Lili, cậu từng nghĩ mình không thể thăng cấp có phải vì biến dị thực vật không?
"Hả?" Lisa không hiểu nhìn lại.
"Mình nói là, cậu không thể thăng cấp có phải vì biến dị thực vật của cậu không thăng cấp??" Chaeyoung nói ra suy đoán của mình.
Lisa xoa bóp huyệt thái dương: "Nhưng Đằng Mạn vốn là cấp hai, cấp bậc lớn hơn mình mà."
Chaeyoung cũng không hiểu lắm.
Lisa lắc đầu một cái: "Thôi, đừng nghĩ tới chuyện này nữa, dù sao không phải mình đã thăng cấp sao?"
Chaeyoung bất đắc dĩ dí trán cô: "Chẳng lẽ cậu không muốn mãi lên cấp? Muốn thăng cấp lại phải nhờ vận phí của bản thân? Lili, cậu có thể tại cấp hai cả đời."
"Binh đến tướng chặn, Chaeng, đừng lo lắng nữa!" Lisa đem Chaeyoung ôm lấy: "Cậu vẫn giả bộ dị năng đã dùng hết mà."
Chaeyoung nằm trong ngực Lisa, hết ý kiến.
Bản thân chính chủ không có gấp gáp, nàng vội vàng gì.
Trên thực tế, trong lòng Lisa không đồng nhất với bên ngoài, nhưng không làm như vậy, cô chỉ thêm tuyệt vọng mà thôi.
Dị năng lúc nào thăng cấp, cô không thể đoán trước.
Lần này nếu như không phải gặp đúng con tang thi kia, để cho Đằng Mạn thăng cấp giúp cô thăng cấp theo, sợ rằng cả đời cô cũng chỉ đứng tại chỗ.
Cô không có cách nào cả,
Nếu như cô cũng làm vẻ quan tâm, Chaeyoung có thể càng lúc càng gấp, cô chỉ có thể làm bộ tĩnh như hồ nước.
Trong thâm tâm Lisa cũng thở phào nhẹ nhõm, bất kể như thế nào, thăng cấp là một chuyện tốt, chờ sau khi trở về đầu tiên đi thu phục biến dị thực vật ka, có thực vật hệ công sau này cũng đỡ phiền toái.
Dù sau cấp hai cũng tốt hơn rất nhiều so với trước kia.
Dị năng của Chaeyoung dùng khá nhiều, tựa vào ngực Lisa, nhắm mắt thiếp đi, Lisa thay đổi tư thế thoải mái, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Những dị năng giả bị cào giờ đều có hiện tượng biến thành tang thi, điều này làm cho mọi người khó có thể bình tâm lại. Điều này còn nói rõ, tang thi kia đã cấp ba, bọn họ còn chưa vào Thành Nam, đã gặp được tang thi cấp ba mà những nơi khác tang thi cấp ba còn chưa xuất hiện.
Nhiệm vụ lần này, nguy hiểm so với tưởng tượng rất nhiều, sợ rằng khó có thể trở về nguyên vẹn.
Những dị năng giả bắt đầu mất đi thần trí.
Thinh Kiến Vũ mặc dù nói ở trước khi biến thành tang thi liền giải quết họ, nhưng hắn không hạ thủ được, chỉ có thể chuẩn bị kĩ càng, trơ mắt nhìn bọn họ biến thành tang thi rồi giải quyết.
Trời đã sáng.
Tang thi một mực bên ngoài dần dần cũng tản đi, chỉ có mấy con cố chấp ở lại.
Thinh Kiến Vũ ngồi cửa cả đêm, tang thi cách hắn một cánh cửa kính, hắn cũng không có biến sắc mà nhìn lại.
Hắn đứng lên, nhìn mọi người: "Tình huống bây giờ như thế nào mọi người cũng hiểu rõ, bây giờ muốn đi tiếp hay quay lại?"
Bốn phía trầm mặc.
"Không, không quay lại." Có người mở miệng: "Chúng ta trở về, bọn Đại Lâm không phải chết vô ích sao?"
"Đúng vậy, chúng ta không thể để nhóm Đại Lâm chết như vậy!"
"Căn cứ giờ nhiều người như vậy, thức ăn cũng không đủ, chúng ta nhất định phải mang được hạt giống trở về, coi như không lấy được, chúng ta cũng phải tìm được tin tức hữu dụng mang về."
"Đúng vậy, đi tiếp, không trở về!"
Thinh Kiến Vũ trầm mặc một lúc lâu: "Vậy chúng ta tiếp tục, tôi không đảm bảo sẽ cùng mọi người trở về, nhưng tôi nhất định sẽ gắng hết sức."
Hắn đi tới chỗ Lisa cùng Chaeyoung: "Hai người trở về đi."
Chaeyoung cùng Lisa nhìn nhau một chút, cô nói: "Chúng tôi cũng là người trong căn cứ, đương nhiên sẽ vì căn cứ mà làm chút chuyện. Huống chi Chaeng là dị năng giả cấp ba, có thể giúp đỡ mọi người."
"Nguy hiểm." Thinh Kiến Vũ nói.
Lisa cười: "Thế giới này còn có chỗ an toàn hay sao?"
Ăn xong điểm tâm, mọi người chỉnh trang chờ phân phó.
Lên xe việt dã, tang thi không ngừng ngăn cản phía trước, mọi người như cũ không ham chiến, dọn dẹp tang thi cản đường, cứ một đường mà đi.
Khu buôn bán có rất nhiều tang thi, mọi người đi một chút dừng một chút, ngay cả cơm trưa cũng giải quyết trong xe, nếu như không phải xe việt dã được dị năng giả hệ kim gia cố thì cũng không thể chịu nổi cường độ đụng nhiều như vậy.
Đi suốt đêm, thay phiên lái xe, mọi người rốt cục cũng tới nơi sau hay ngày.
- ---------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top