Chương 22. Tình Địch
Lần nói chuyện đó cuối cùng không vui mà tan rã.
An Tu Vũ muốn Chaeyoung rời xa Lisa, dĩ nhiên Chaeyoung không thể nào đồng ý việc này, song phương cứ như vậy giằng co một lúc lâu.
Biết thân biết phận, An Tu Vũ cũng không làm quá.
Tình cảm huyết thống thật sự khó nói, Chaeyoung ôm lấy Lisa, buồn buồn nói, "Tại sao lại vậy chứ?"
Lisa quàng tay ôm lấy vòng eo thon gọn, "Còn mình đây, đừng buồn ha. Cậu xem, nhiều năm như vậy không có họ cậu vẫn sống tốt đây."
"Mình không biết mình còn có cha mẹ, từ bé đến giờ mình chưa cho rằng họ còn sống." Chaeyoung đem cằm tì lên bả vai Lisa" Nếu như còn sống, tại sao lại nhét mình vào cô nhi viện làm gì?"
Lisa mặc dù cũng lớn lên ở cô nhi viện, nhưng do cha mẹ cô chết vì tai nạn khi cô năm tuổi, thân thích của cô chiếm đoạt hết tài sản lẫn tiền bồi thường cái chết của cha mẹ cô, rồi vất cô vào cô nhi viện.
Lúc cô năm tuổi cô đã nhận biết được mọi việc, chẳng qua nhiều năm như vậy cô chẳng nhớ mấy người họ hàng đó, chuyện này theo thời gian mà lãng quên, trong trí nhớ của cô chỉ còn lại những kí ức ấm áp cùng cha mẹ.
Có lúc, Lisa thật sự muốn cảm ơn mấy người họ hàng ấy, nếu như không phải họ nhét cô vào cô nhi viện thì cô cũng không có cơ hội gặp Chaeyoung.
"Có lẽ họ có nỗi khổ tâm gì đấy?" Lisa nhẹ nhàng an ủi.
Chaeyoung cười khổ, "Khổ tâm? Chúng ta ở cô nhi viện đã mười mấy năm, mỗi năm đều về khi lễ tết, bà ta nếu không phải cố ý bỏ mình, vậy sao nhiều năm vậy không tìm mình?"
Lisa há mồm, không biết nói gì cho phải.
"Chúng ta về thôi." Chaeyoung buông Lisa ra: "Những năm nay không có bọn họ mình vẫn sống rất tốt, sau này mình chắc chắn vẫn sống rất tốt, huống chi giờ là mạt thế, cứ thuận theo tự nhiên là tốt rồi."
Lisa nhẹ nhàng hôn lên trán Chaeyoung, "Mình vẫn luôn ở bên cậu mà."
Nhiệm vụ lần này Lisa cùng Chaeyoung đều không tham gia, một mặt vì nguy hiểm, mặt khắc Lisa không muốn Chaeyoung tiếp xúc Ngụy Nam Vũ quá nhiều.
Lisa bắt đầu hoang mang, sao cô lại tới đại học Địa Chất làm gì nhỉ?
Cô cùng Chaeyoung hoàn toàn có thể tới ba trường đại học khác, không nhất định phải ở đây?
Ánh mắt Lisa sáng lên, đây là một biện pháp tốt, tại sao cô không nghĩ tới chứ?
Ngày mai rời khỏi đại học Địa Chất có thể tránh Ngụy Nam Vũ!
Chaeyoung không muốn tham gia nhiệm vụ lần này, hai người bọn cô vẫn là tay mơ, thậm chí chỉ có hai lần giết tang thi, các phương diện khác vẫn chưa hoàn thiện, cho dù nàng là dị năng giả cấp hai, nhưng vấn đề thực tiễn lại không tốt.
Lisa cùng Chaeyoung ở kí túc xá nghỉ ngơi hai ba ngay.
Trong ba ngày này, Chaeyoung tận dụng thời gian luyện tập, củng cố năng lực của mình, thường xuyên phóng tinh thần lực ra ngoài, vừa rèn luyện vừa dò la tin tức, chỉ ba bốn lần ra bên ngoài nhưng tin tức hai người biết được lại khá nhiều.
Hai người mua không ít đồ để dành ở kí túc xá, vì thế mấy ngày sau cả hai chưa bước chân ra khỏi kí túc xá lần nào, Dương Lộ cũng không đến tìm hai người.
Mãi năm ngày sau, hai người mới ra bên ngoài.
"Hai người rốt cuộc cũng chịu đi ra rồi hả?" Dương Lộ đi qua phòng hai người, nhìn thấy cửa phòng mở thì rất kinh ngạc, ngay sau đó cười nói.
Lisa lười biếng duỗi người, "Nếu không ra thì cả người mọc nấm thì khổ."
Dương Lộ khúc khích cười, "Dị năng của Chaeyoung sao rồi?"
"Vẫn vậy, chỉ là lực khống chế cao hơn trước." Lisa nửa thật nửa giả nói, đa số dị năng giả hiện giờ đều là cấp một, Chaeyoung theo số đông cấp một là được rồi.
"Nhiệm vụ lần này hai người tham gia không?" Dương Lộ đột nhiên hỏi.
"Mặc dù giải thưởng rất lớn, nhưng nguy hiểm không phải không có." Lisa nghiêm túc nói, "Tôi cùng Chaeyoung sẽ không tham gia."
Dương Lộ thở, "Tôi sẽ tham gia."
Lisa kinh hãi, "Dương Lộ, cô thực sự sẽ tham gia sao? Thù lao mặc dù cao, nhưng cô phải sống mới dùng được a."
Dương Lộ lắc đầu nói, "Mấy hôm nay hai người không ra ngoài không biết, Nguỵ Hội trưởng sửa lại thù lao, những ai tham gia cho dù sống hay chết khi trở về đều có một trăm năm mươi cân lương thực, thậm chí có thể chỉ định người lãnh nếu chết."
"Bởi vì người tham gia quá ít sao?" Lisa tự lẩm bẩm, hỏi Dương Lộ, "Cô vì cái này mà tham gia sao?"
"Nghe nói rất nhiều người không muốn, sợ không thể về. Thù lao lúc trước mặc dù tuy lớn nhưng phải sống mới dùng được. Cho nên Nguỵ hội trưởng mới tăng lên." Dương Lộ cười khổ, trước kia giải thưởng này ai mà cần, nhưng giờ là mạt thế thức ăn còn quý hơn mạng người. "Tôi không muốn tham gia, nhưng tôi thật sự không có lựa chọn nào khác, em gái tôi, em gái tôi bị người ta bắt, muốn dùng lương thực đổi người."
"Anh Vương không giúp cô sao?" Lisa nói, "Anh Vương nhất định sẽ tham gia, để anh Vương đem lương thực cho cô vay, cô đừng tham gia."
Dương Lộ từ chối, ánh mắt kiên định, "Anh Vương đã giúp tôi rất nhiều, tôi không thể làm gánh nặng cho anh ấy nữa. Anh Vương có thể giúp tôi một lần, hai lần, nhưng làm sao giúp cả đời được?"
Lisa thở dài, cũng không khuyên Dương Lộ nữa, "Cô phải chú ý an toàn." Trong mạt thế, không có người nào tự nguyện giúp đỡ người không quan hệ quá nhiều.
Dương Lộ gật đầu, "Cám ơn cô, ba mẹ tôi đã ly dị khi tôi còn bé, tôi ở với ba, còn em tôi ở với mẹ, đã nhiều năm không liên lạc với nhau. Tôi không nghĩ ở đây lại có thể nhìn thấy em gái mình."
Lisa hoài nghi, ''Thực sự là em cô sao?"
Dương Lộ gật đầu, "Lúc chúng tôi rời nhau thì tôi đã tám tuổi, em gái tôi sau lưng có vết chàm, tôi đã nhìn qua." Nếu như không phải thỉnh thoảng có người gọi tên em gái mình, Dương Lộ cũng không biết em mình ở đây.
"Em gái cô năm nay chắc mười mấy nhỉ?" Lisa không hiểu, "Nhỏ vậy sao? "
"Em ấy không phải là học sinh, trước kia làm việc dưới căn tin ở đây." Dương Lộ cười khổ, "Lúc tôi gặp nó thì mới biết mẹ mất từ lâu rồi, nó bắt đầu đi làm từ bé."
Lisa gật đầu, "Vì em gái cô, cô nhất định phải sống trở lại."
Dương Lộ lắc đầu mới,
"Lisa, Chaeyoung, tôi biết hai người là người tốt, tôi tới tìm hai người chính là nhờ hai người để ý em gái tôi. Tôi biết thỉnh cầu này rất khó khăn, nhưng trừ hai người ra, tôi cũng không nhờ vả được người khác."
Lisa nhìn Chaeyoung, "Dương Lộ, như vậy có vẻ không tốt lắm?"
Dương Lộ cười nói, "Tôi cũng không để hai người nuôi không em gái tôi. Tích phân của tôi sẽ chuyển cho hai người, còn thù lao nhiệm vụ lần này trăm cân lương thực sẽ để cho hai người. Nể mặt chúng ta quen biết một thời gian, hai người giúp tôi đi." Dương Lộ cầm lấy tay Lisa, thấp giọng cầu khẩn nói, "Cầu cô, tôi thật không còn cách nào, giúp tôi đi..."
Lisa gạt tay Dương Lộ ra, nghiêm túc nói, "Dương Lộ, cô cũng biết tình hình giờ như thế nào. Mạt thế đó, không biết bao giờ mới kết thúc, tôi không thể đáp ứng việc này được. Huống chi tôi có thể nuôi em gái cô được bao lâu? Phương pháp tốt nhất là cô trở về, tự mình chăm sóc em gái cô."
Dương Lộ sửng sốt, ngơ ngác nhìn Lisa, thật ra cô cũng chỉ có một chút tâm cơ, trong ấn tượng của mình, Lisa cùng Chaeyoung khá tốt bụng, hơn nữa năng lực của hai người cũng cao, nhất là Chaeyoung, một dị năng giả hiếm có, nếu có sự che chở của nàng, coi như cô có chết, em gái cô cũng có khả năng sống sót, nhưng mà không ngờ đến, Lisa lại là người máu lạnh như vậy.
"Lisa..." Chaeyoung kín đáo kéo áo Lisa.
Lisa vờ không nhận ra lắc đầu nói với Dương Lộ, "Chuyện này tôi không thể đáp ứng."
Dương Lộ lùi về phía sau hai bước, đôi mắt long lanh trực khóc, "Lisa, coi như tôi van xin cô..."
"Dương Lộ." Lisa nói, "Tôi không thể đáp ứng việc này được. Trước không nói em gái cô có khả năng tự vệ hay không, tôi cùng Chaeyoung không có khả năng nuôi người khác."
"Lisa, cô thật sự tàn nhẫn vậy sao? Nể mặt chúng ta cùng quen biết nhau một thời gian, cô không thể giúp được sao?" Dương Lộ thấp giọng nài nỉ, khóe mắt ửng hồng.
Lisa kiên định lắc đầu
Dương Lộ sắc mặt khó coi, mất hứng quay đi.
Lisa lắc đầu, Dương Lộ còn cho bây giờ là thời bình thường sao, ba đôi câu muốn hai người bọn cô đáp ứng là được à? Mạt thế a, đây chính là mạt thế, hiền lành là gì, không có lợi ích thì không nhờ vả được gì, không phải không có người tốt mà chỉ vì người xấu nhiều mà thôi. Không có pháp luật gò ép, chết, thật ra cũng là điều bình thường,
"Lili, làm như vậy được chứ?" Nàng nhẹ nhàng hỏi.
Lisa cất tiếng cười, "Còn nhớ mấy người mà anh Vương cứu không?"
Chaeyoung chần chờ nói, "Em gái Dương Lộ chắc không phải người như vậy đâu."
Lisa lắc đầu, "Chúng ta có quá nhiều bí mật, không thích hợp để người khác đi theo. Huống chi, chúng ta cùng Dương Lộ cũng không phải thân quen gì."
Chaeyoung thở dài không nói gì nữa.
Ban đem, ánh trăng soi sáng một vùng trời.
Lisa cùng Chaeyoung đồng thời mở mắt, nhanh chóng tới gần cửa sổ, nhìn hồ sen bên ngoài.
Mặt hồ phẳng lặng đột nhiên rung động, từng đợt sóng lan tỏa từng xíu, từng xíu một.
"Chuyện gì đây?" Chaeyoung lầu bầu nói.
Lisa đột ngột nắm lấy tay Chaeyoung, hơi thở dồn dập, "Chaeng, mình muốn, mình muốn lấy một thứ ở cái hồ đó."
Chaeyoung điều chỉnh tay nắm lấy tay Lisa, "Đồ gì?"
"Mình không biết, nhưng, Chaeng, mình nhất định phải lấy được nó." Lisa khó có lúc kiên trì như vậy, cô có dự cảm, nếu lấy được nó, cô sẽ tiến hóa.
Đúng vậy, tiến hóa thành dị năng giả.
Chaeyoung mang Lisa xuống dưới.
Ánh trăng soi xuống mặt hồ, từng đợt ánh sáng lóng lánh tản ra, mê động lòng người.
Chaeyoung nâng tay lên, mặt hồ bị bao phủ bởi một tầng băng người mỏng, ngay cả hoa sen cũng bị đóng băng.
"Thứ cậu muốn rốt cuộc như thế nào?"
Lisa lắc đầu, "Mình không biết, nó ở dưới đáy hồ."
Chaeyoung hít một hơi thật sâu, nhìn về phía hồ, phía dưới hồ gợn lên một làn sóng càng ngày càng lớn dần, lớp băng đung đưa, sau đó cột nước phun thẳng lên trời, đem lớp băng đánh tan, khiến nó rơi xuống dưới đất.
Một cái lồng trong suốt bao quanh hồ, đem tất cả âm thanh giam cầm trong không gian nho nhỏ này.
"Chaeng!" Một giọng nam đầy kinh ngạc vang lên.
Khinh cử vọng động: Hành động thiếu suy nghĩ.
Tuyết thượng gia sương: ý nghĩa nôm na thêm một cái gì đây. Ví dụ: trên đầu có một cái mũ lại đội thêm một cãi mũ nữa lên đầu.
Thâm tình: Tình cảm sâu đậm.
Âm thanh này đối với Lisa thật sự quen thuộc đến nỗi không thể quen hơn được nữa, vừa nghe thấy thế mà cô đã không nhịn được mà nổi da gà, đồng thời trong lòng oán hận, khi không tự dưng ra ngoài làm gì? Không ra chắc chắn không gặp phải Ngụy Nam Vũ vô liểm sỉ rồi? Thật là người tính không bằng trời tính.
Mà Ngụy Nam Vũ tới chỗ này làm gì? Bên này là kí túc xá nữ? Hơn nữa còn vào nửa đêm mò tới đây? Cô cùng nàng vì bất ngờ mà tới, chẳng lẽ là vì đồ vật trong chiếc hồ kia?
Nhưng từ khẩu khí của Ngụy Nam Vũ, hắn tựa hồ quen biết Chaeyoung?
Hiện tại không nói tới cô, người hiểu rõ nàng hơn bất kì ai khác, như thế nào mà Ngụy Nam Vũ làm quen nàng cô lại không biết, nhưng bất kể là đời trước hay hiện tại, không có bất cứ người nào tên Ngụy Nam Vũ xuất hiện quanh Chaeyoung.
Hay là Ngụy Nam Vũ ở đâu đó quen nàng, nếu thật sự như vậy, sao trước kia không nói ra?
Chuyện này là thật thì cô có thể hiểu tại sao Triệu Vị vị hôn thê của Ngụy Nam Vũ lại gây rắc rối cho Chaeyoung rồi, chắc chắn Triệu Vi đã sớm biết Ngụy Nam Vũ thích Chaeyoung.
Huống chi Ngụy Nam Vũ có vẻ rất kinh ngạc khi thấy hai người bọn cô xuất hiện ở đây, phải nói là hắn nghĩ hiện giờ Chaeyoung không thể ở Đại Học Thành?
Hoặc nên nói, Ngụy Nam Vũ trọng sinh?
Ánh mắt Lisa tối lại.
Ngụy Nam Vũ không để ý đi qua Lisa, hai ba bước lại gần rồi cầm lấy cổ tay Chaeyoung, kinh ngạc nói, "Chaeng, em sao lại ở chỗ này? Hiện giờ em phải ở thành phố H mới đúng chứ?"
Ngụy Nam Vũ vừa nói xong, Lisa càng khẳng định hắn trọng sinh.
Chaeyoung hất tay hắn ra, thờ ơ nói, "Đừng có thân mật như vậy, tôi không quen anh."
Thần trí Lisa cũng trở về hiện tại, kín đáo quan sát vẻ mặt của Ngụy Nam Vũ.
Ngụy Nam Vũ ngẩn người ra, cười khổ, "Là tôi đường đột, em không quen tôi."
Lisa biết mình hiện giờ nên giả vờ không quen biết Ngụy Nam Vũ, vì vậy cô làm bộ nghi ngờ, "Chúng tôi không quen anh. Anh làm sao biết tên Chaeyoung?" Cô kéo Chaeyoung về phía sau mình. "Anh rốt cuộc là ai? "
"Anh là Ngụy Nam Vũ, là hội trưởng trường Đại học Địa Chất." Ngụy Nam Vũ mỉm cười, trong lời nói chứa đầy sự tự tin.
"Chaeng, thật không ngờ anh lại gặp em ở đây."
"Anh biết chúng tôi nhưng chúng tôi không quen anh." Lisa tiếp tục giả vờ không quen biết, trong hồ không biết là cái gì mà Ngụy Nam Vũ lại xuất hiện ở đây, thật là tuyết thượng gia sương.
Ngụy Nam Vũ thâm tình nhìn nàng, nhẹ giọng nói, "Park tiểu thư, cô có còn nhớ mười ba năm trước cô cho một tên ăn mày bát cháo không? Tôi chính là tên ăn mày ấy."
Chaeyoung ngẩn người.
Lisa nghiến răng nghiến lợi, thì ra đây là lí do Ngụy Nam Vũ coi trọng nàng sao? Một chén cháo nhóm lửa tình yêu? Buồn cười vậy!!!! Đây đâu phải tiểu thuyết đâu!
Chaeyoung lắc đầu, "Tôi không nhớ rõ." Nàng thật sự không nhớ được, trừ chuyện của Lisa ra thì những chuyện khác nàng không có để ý tới.
Ngụy Nam Vũ mỉm cười, "Anh nhớ rất tốt. Mười ba năm trước chính em đã cho anh bát cháo, cũng cho anh động lực để sống sót tới bây giờ. Những nam nay anh vẫn nhớ em, em chính là động lực của anh, Chaeng, anh thích em."
Chaeyoung không ngờ hảo tâm năm đó của mình lại gây ra phiền toái như vậy, hơn nữa chuyện này nàng còn không nhớ nổi, nghe Ngụy Nam Vũ thú nhận tình cảm của mình nàng thật sự kinh hãi, nàng im lặng không nói gì, Lisa chen vào nói, "Anh chưa biết à, Chaeyoung đã có người yêu."
Ngụy Nam Vũ sửng sốt, lửa giận lóe lên trong đôi mắt, "Làm gì có việc như vậy? Chaeyoung tại sao lại có người yêu? Bên cạnh em ấy không phải chỉ có cô thôi sao?"
Lisa ngẩn người, nghe như thế này lại cho cô cảm giác Ngụy Nam Vũ không phải trọng sinh? Bởi vì đời trước Ngụy Nam Vũ biết quan hệ hai người từ lâu chỉ là cho dù biết hắn ta cũng không từ bỏ thôi.
Mà Ngụy Nam Vũ bây giờ lại như không biết quan hệ của bọn cô.
Nói cách khác, Ngụy Nam Vũ không phải là trọng sinh, bên người hắn có người có năng lực tiên tri sao? Hay là cô suy nghĩ quá nhiều? Nếu không, hắn làm sao có thể biết tình hình của nàng. Nơi này hệ thống quản lý đâu vào đấy, không thể nào mười ngày hình thành nên được. Nếu như không trọng sinh, người kia không biết có phải là dị năng giả hệ tiên tri không, nếu đúng thật sự phiền toái.
"Anh điều tra tôi?" Chaeyoung lên giọng, tức giận nói, đồng thời cũng kéo Lisa từ suy nghĩ trở về, chẳng những thế cô còn hiểu ra vì sao Ngụy Nam Vũ lại biết chuyện của nàng một cách tường tận như thế, thì ra hắn cho người điều tra Chaeyoung, mà lúc trước lại nhìn thấy Chaeyoung, hắn nghĩ nàng ở thành phố H nên mới giật mình.
Như vậy, như vậy là Ngụy Nam Vũ không trọng sinh?
Nghĩ tới đây, Lisa thở phào nhẹ nhõm.
Ngụy Nam Vũ không ngờ Chaeyoung lại phản ứng như vậy, vội vàng giải thích, "Anh không cố ý, anh chỉ muốn biết tin tức của em."
Lisa chê cười, "Chẳng phải anh đang tự mình lấy cớ sao?"
Ngụy Nam Vũ há mồm nhưng lại không nói gì.
Chaeyoung hừ lạnh, hảo cảm của nàng đối với Ngụy Nam Vũ bước vào con đường tuột dốc không phanh, bất kể vì lý do gì, Chaeyoung không bao giờ thích người khác điều tra cuộc sống của mình.
Ngụy Nam Vũ nhẹ giọng giải thích, "Chaeng, anh chỉ muốn biết tình trạng gần đây của em. Bởi vì có nguyên nhân riêng tư, anh không thể đi gặp em được, chỉ có thể lấy tin tức về em, chẳng qua anh thích em nên mới thế."
"Tôi đã nói Chaeyoung có người yêu cơ mà." Lisa nghiến răng nói, lần này cô tuyệt muốn hủy đi tình yêu kia, chưa từ bỏ ý định thì cô không sợ tay mình nhuốm máu đâu, ai muốn cướp Chaeyoung của cô thì đừng trách cô không khách khí.
"Ai?" Ngụy Nam Vũ cũng nghiến răng nghiến lợi mà nói, chỉ là hành động này càng khiến cho Lisa thả lỏng, chỉ cần Ngụy Nam Vũ không trọng sinh thì mọi việc sẽ khá hơn, nhưng mà bên người hắn có dị năng giả hệ tiên tri?
"Là tôi." Lisa nghiêm túc kéo nàng lại gần, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi căng mọng.
Chaeyoung sửng sốt một giây, ngay sau đó khẽ cười, một tay ôm lấy vòng eo nhỏ gọn, một tay đặt sau gáy Lisa rồi hai người trao nhau nhưng nụ hôn nồng cháy.
Ngụy Nam Vũ giận tới đỏ mắt.
Lisa buông Chaeyoung ra, cười ngọt ngào nói, "Anh giờ biết chưa? Người yêu của Chaeyoung là tôi." Nhìn xung quanh giờ một chút, Lisa mới thấy bao trùm xung quanh là một tầng băng mỏng, có một số thứ lại gần như trong suốt. Đó là gì? Năng lực của Ngụy Nam Vũ sao?
Ngụy Nam Vũ rất nhanh bình tĩnh lại, "Hai người con gái ở mạt thế này căn bản sẽ không hạnh phúc. Mà coi như không có mạt thế, hai người cũng không hạnh phúc được đâu."
Lisa lười biếng nhếch môi, "Vậy thì làm sao?" Cô lẩm bẩm nói, nở nụ cười động lòng người, "Có ai quản được chúng tôi? Huống chi tại thời điểm này? Tiếp tục sống xót mới là quan trọng nhất."
"Đúng rồi, tiếp tục sống mới là quan trọng." Ngụy Nam Vũ nói, "Chaeng, anh biết An Tu Vũ mang em vào đây do em là dị năng giả hệ băng, nhưng cô ta không phải, cô ta chỉ là người bình thường, mà tang thi về sau sẽ trở nên lợi hại hơn trước, không những thế, biến dị động vật cùng biến dị thực vật cũng sẽ xuất hiện, em liệu có thể bảo vệ cô ta được hay sao?"
An Tu Vũ dẫn người vào là hắn đã được nghe thông báo, nếu biết nàng ở đây thì hắn đã chạy tới từ lâu.
Lisa trầm ngâm, "Anh nói cái gì biến dị động vật? Biến dị thực vật? Còn tang thi tại sao lại ngày càng lợi hại?" Cô dĩ nhiên là biết mấy thứ này, nhưng Ngụy Nam Vũ không trọng sinh thì cô cũng không nên tỏ vẻ, nếu như hắn sinh nghi, dị năng giả kia chắc chắn sẽ dùng năng lực tiên tri thấy không gian của cô thì thật sự cô gặp rắc rối lớn rồi.
Chẳng qua, Ngụy Nam Vũ cũng không rảnh đến nỗi sai người kiểm tra cô...
"Chaeng." Ngụy Nam Vũ do dự một chút, "Chuyện này không thể nói cho em biết. Em tuyệt đối đừng nói cho người khác, nếu không sẽ xảy ra khủng hoảng rất lớn. Bên cạnh anh có dị năng giả hệ tiên tri. Em chắc cũng nhìn ra được, hệ thống ở đây gần như là hoàn thiện, những điều này đều do người kia tiên đoán ra, nhưng mà dị năng ấy lại bị hạn chế, những cái này đều do anh hoàn thiện thêm rồi đưa ra ngoài sử dụng."
Chaeyoung kinh hãi trong lòng, quay đầu nhìn về phía Lisa, thật sự là dị năng giả hệ tiên tri? Như vậy thì Lisa?
Lisa kín đáo lắc đầu.
Quả thật theo lời cô nói, hệ tiên tri quá mức nghịch thiên, hơn nữa Ngụy Nam Vũ cũng nói nó có giới hạn mà bây giờ nàng còn không biết ai hệ tiên tri nên không thể khinh cử vọng động.
"Mạt thế chắc chắn kéo dài một thời gian không phải ngắn, sau này sẽ càng nguy hiểm hơn. Chaeng, anh thích em, em cùng anh ở chung một chỗ không phải tốt hơn sao? Anh có thể bảo vệ em." Ngụy Nam Vũ bày bộ dạng thâm tình, "Nếu như em ở chung với anh, anh sẽ để cho Lisa sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ. Chỉ cần em không gặp Lisa nữa."
Lisa cười nhạt, "Ý muốn của anh có vẻ khá hay đó Ngụy Nam Vũ."
Ngụy Nam Vũ không để ý tới Lisa mà tiếp tục nói, "Chaeng, anh sẽ cho em cuộc sống như trước kia."
Chaeyoung có chút nhức đầu, coi như nàng cho không hắn bát cháo, hắn cũng không nên cố chấp đến như vậy đi, một chén cháo mà thôi, nào có đáng giá để nhớ tới mười mấy năm, huống chi tình cảnh bây giờ không có yên ổn chút nào, "Ngụy Nam Vũ, tôi nghĩ chúng ta một chút tình cảm cũng không có, huống chi chỉ là bát cháo mười mấy năm trước mà thôi. Nếu như anh muốn đền đáp thì cho chúng tôi ít lương thực là tốt rồi." Chaeyoung thản nhiên nói.
Sắc mặt Ngụy Nam Vũ tái nhợt, Lisa nói gì hắn không quan tâm chỉ có nàng là hắn không thể bỏ qua.
"Chaeng, tình cảm có thể bồi dưỡng. Anh tự nhận bản tình cảm của bản thân mình đối với em không ít hơn Lisa. Tại sao không thể cho anh cơ hội." Ngụy Nam Vũ cố chấp nói.
Chaeyoung cau mày, "Đây không phải là vấn đề nhiều hay ít. Chẳng lẽ cứ một người rồi một người có tình cảm không ít hơn Lili là tôi phải tạo cơ hội sao? Ngụy Nam Vũ, chuyện này là không thể, trừ Lili ra tôi không thích bất kì ai khác."
Chaeyoung lạnh lùng cự tuyệt, nói thật ra thì, nàng không muốn cùng Ngụy Nam Vũ gây huyên náo, dù sao nàng cùng cô vẫn ở đây, cho nên náo loạn quá mức là không cần thiết.
Ngụy Nam Vũ còn muốn nói gì đó nhưng đúng lúc ấy trên mặt hồ bỗng có gợn sóng, sau đó một làn khói màu hồng từ mặt hồ bốc lên nhanh chóng bao trùm không gian thu hẹp, nhất thời ba người không có phản ứng gì.
Chaeyoung theo bản năng nắm chặt tay Lisa, thì thầm nói, "Đừng rời mình quá xa."
Lisa trầm mặc, gật đầu, "Cậu cũng đừng cách mình quá xa." Tối nay thật sự có quá nhiều chuyện xảy ra, cô có chút hối hận rồi.
Ngụy Nam Vũ khẽ cau mày, "Hai người cẩn thận một chút. Trong hồ này có biến dị thực vật cấp hai, rất lợi hại."
Lisa nhìn hắn, "Làm sao anh lại biết? Còn có anh tới đây là vì cái này sao? Rốt cuộc đồ kia là gì?"
"Cô có thể nhìn thấy?"
"Đồ gì cơ?"
Ngụy Nam Vũ cùng Chaeyoung đồng thanh hỏi.
Lisa cau mày, "Chaeng, cậu không nhìn thấy sao?"
"Không thấy được." Chaeyoung thành thật lắc đầu, chợt nhớ lúc trước Lisa đã nói trong hồ có gì đó.
Đây có phải hay không dị năng của Lisa? Lisa không phải không có dị năng, chỉ là hai bọn cô không phát hiện ra thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top