49.
Lisa ôm Chaeyoung vẫn còn trong trạng thái hôn mê, hồi tưởng lại nụ cười khiêu khích, cùng lời nhắn thoáng qua trước khi rời đi của tang thi kia.
Cô biết tang thi hơn cấp năm kia đã nói những gì: "Ta sẽ quay lại."
Nắm chặt nắm đấm, trong lòng cô mặc dù bất an, nhưng hiện tại không phải thời điểm để ý những điều đó.
Sắc trời không còn tối, mặt trời từ từ nó rạng, đem ánh nắng ấm áp của nó chiếu sáng bầu trời, đồng thời cũng đưa toàn cảnh chiến trường lộ rõ.
Tang thi kia mang những tang thi còn lại rời đi, biến dị động vật cùng biến dị thực vật còn lại trên chiến trường cũng được giải quyết, trên mặt đất chỉ còn lại phần chân tay vô chủ, cùng với mặt đất đã bị nhuộm thành đỏ đẹp đẽ.
Mùi xác chết, mùi máu tanh, tiếng rên thảm thiết của những người sống sót, bao trùm cả không gian.
Cuộc hỗn chiến cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng thảm khốc của loài người.
Không có tiếng nói chuyện, không ai bắt chuyện với nhau, những tiếng khóc không thể nào ức chế được, lẳng lặng vang vọng trên chiến trường.
Những người còn sống bắt đầu dọn dẹp chiến trường, cứu chữa những người bị thương.
Vất tang thi vào trong hào, để dị năng giả hệ hỏa châm một liều thiêu rụi, biến dị động vật có thể ăn liền được vận chuyển vào trong, bọn chúng sẽ trở thành bữa ăn trưa của mọi người; tinh thạch của tang thi trước khi bị thiêu hủy đã được thu hồi, chúng sẽ được phân phát cho những dị năng giả hi sinh trong chiến tranh hoặc những người bình thường, thi thể của dị năng giả được dời đến nhà chung, chờ đợi thân nhân của bọn họ đưa về nhà.
Đứng trên tường thành nhìn rõ tất cả, nhận thấy Thinh Kiến Vũ cùng An Tu Vũ gấp gáp chạy lại gần, Lisa đột nhiên muốn trở về căn cứ Hy Vọng.
Mỗi lần chiến tranh xảy ra là vô số người mất đi, hiện tại bọn họ còn sống, nhưng ai mới là người có thể nở nụ cười sống đến tận cùng đời người?
Lisa ôm chặt nàng, cảm giác được nhiệt độ ấm áp cùng hô hấp đều đặn của nàng, cô mới yên lòng.
"Lili, Chaeng!" Thinh Kiến Vũ cùng An Tu Vũ người trước người sau đi đến trước mặt hai người, lo lắng hỏi: "Hai đứa không sao chứ? Chaeng sao thế này?"
Lisa lắc đầu: "Bọn em đều ổn." So với những dị năng giả khác, hai người bọn họ thật sự rất tốt.
Thinh Kiến Vũ cùng An Tu Vũ đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Chiến tranh bắt đầu bọn họ không thể để ý cô cùng nàng, mặc dù lòng bất an nhưng bọn họ không thể tới. Sau lưng họ là căn cứ, bên trong còn vô số người, bọn họ không thể rời đi.
Lisa nở nụ cười: "Anh, em thật sự rất ổn, Chaeng cũng rất tốt."
Trái tim Thinh Kiến Vũ như bị đánh một cái, trước kia Lisa luôn gọi anh là anh Vũ, mặc dù cũng là tiếng anh, nhưng trong đó vẫn ẩn giấu lạnh nhạt xa cách, mà hiện tại thì sao?
"Anh, lúc trở về, chúng ta cùng nhau đi đi." Lisa nói: "Em muốn về."
Thinh Kiến Vũ gật đầu " Được, chúng ta cùng nhau về nhà."
Cho dù thành phố W tránh được nguy cơ tận diệt, nhưng thắng một cách thảm bại, đầu tiên không nói đến số lượng người còn sống chỉ nhắc đến những công trình mất công xây dựng cũng bị hủy hoại gần hết, chứ chưa nói đến những tổn thất khác.
Chẳng qua thành phố W tổn thất như thế, đại biểu những căn cứ khác thiệt hại còn lớn hơn.
Nhóm người Thinh Kiến Vũ một lòng ngóng trông căn cứ Hy Vọng, nên ngày thứ ba cả nhóm quyết đinh rời đi.
Triệu An Bắc không ngăn cản, trực tiếp đưa bản đồ ra, thậm chí còn an bài xe cho bọn họ.
Lần này căn cứ Hy Vọng coi như may mắn, người ở đây mặc dù bị thương nặng nhẹ khác nhau, nhưng quan trọng vẫn sống sót.
Nghe thấy Lisa cùng Chaeyoung cũng muốn rời đi, Triệu An Bắc níu kéo mấy câu.
Lần này giữ lại đúng chân tâm thực lòng, con gái trong mạt thế vốn đã ít, xinh đẹp càng ít hơn, cô cùng nàng ở trong đội vô hình trung kéo đến bao nhiêu anh chàng độc thân gia nhập.
Lisa đương nhiên cự tuyệt.
Triệu An Bắc cũng không miễn cưỡng người khác, hỏi chuyện Chaeyoung, mới biết nàng vẫn đang hôn mê, hỏi han quan tâm mấy câu nữa anh mới để bọn họ rời đi.
Chaeyoung quả thật vẫn hôn mê.
Chẳng qua hô hấp của nàng rất đều đặn, nhiệt độ bình thường, nhìn như thế nào cũng giống như đang ngủ.
Lisa mặc dù lo lắng nhưng cũng không làm được gì, cô chỉ có thể chờ nàng tỉnh lại.
Ba chiếc xe, hơn mười người, chậm rãi về nhà.
Không biết có phải do quy mô lần này quá lơn hay không, dọc đường không có tang thi, thậm chí cả biến dị động vật cũng hiếm thấy, hơn nữa thời tiết rất tốt, nghiên liệu đầy đủ, thời gian trở về giảm một nửa, ngày thứ mười năm đã thấy con đường tới căn cứ Hy Vọng.
Trong lòng mọi người đầy hứng khởi, cho dù thành phố W có tốt hơn nữa, nhưng trong lòng từng người, đều không tốt bằng căn cứ Hy Vọng.
Ngày thứ mười năm, Chaeyoung tỉnh lại.
"Thật đói..." Nàng thoát lực mở miệng, khiến Lisa đang trong trạng thái mừng rỡ như điên biến thành dở khóc dở cười.
Chaeyoung mười năm ngày không ăn gì, không đói mới là lại.
Ba chiếc xe dừng lại để mọi người nghỉ ngơi đôi chút.
Lisa nấu bát cháo, đút cho nàng ăn.
Đút hết bát cháo, cô thuần thục massage tứ chi cho nàng, Chaeyoung híp mắt hưởng thụ, trong lòng sung sướng muôn phần.
"Chaeng, em không sao chứ?" An Tu Vũ lo lắng nhìn em mình.
"Em không sao, do dị năng của em thăng cấp nên mới vậy." Chaeyoung cao hứng, nàng dừng tại đỉnh cấp bốn đã lâu, nhưng không có chút đột phá, lần này gặp nhân họa đắc phúc, hai hệ đều cùng nhau lên cấp.
(nhân họa đắc phúc kiểu như trong lúc gặp họa lại có được điều may mắn)
Ở mạt thế, cấp năm coi như cao thủ đứng đầu, An Tu Vũ hiện tại mới là dị năng giả cấp bốn đỉnh cấp, mặc dù An Tu Vũ không biết Chaeyoung là dị năng giả song hệ nhưng vẫn vì cao hứng thay nàng.
Nói chuyện một chút, An Tu Vũ biết ý để không gian lại cho hai người.
Lisa nhào qua, ngấu nghiến cắn lấy đôi môi mềm mại kia.
Nháy mắt hô hấp đan xem vào nhau, trong lòng kích động vô cùng, tất cả bất an tại thời điểm nàng tỉnh lại hoàn toàn biến mất, trong lòng cô chỉ chừa lại hưng phấn.
Ôm lấy Chaeyoung, đôi môi hai người quấn quýt nhau, cái lưỡi dịch chuyển đến vùng cổ đối phương, trắng trợn mút một cái, rồi liếm, rồi cắn, nuốt trọn nước miếng của nhau, thân thể hai người rất nhanh nóng lên.
Tách ra, lại ôm lấy nhau thật chặt.
"Chaeng, cậu làm mình sợ muốn chết." Lisa nghẹn ngào.
Chaeyoung giơ cánh tay lên, cơ thể lâu không hoạt động khiến động tác cứng ngắc, nàng chỉ có thể từ từ ôm lấy cô, khẽ cười: "Mình thật may mắn khi có cậu ở bên đấy."
"Ừ." Tỳ cằm lên bả vai nàng, Lisa cười vui vẻ.
Chaeyoung tỉnh lại khiến tinh thần của Lisa phấn chấn không thôi, cô lấy rất nhiều thức ăn từ không gian ra, tiện thể làm một bữa cho mọi người ở đây.
Vì thế mọi người mới biết trong không gian của Lisa còn có nhiều đồ ăn như thế, khiến ai nấy cũng có chút kinh ngạc.
Lisa cười giải thích: "Những đồ này do tôi cùng Chaeng đổi tinh thạch lấy thức ăn trong một năm ở thành phố W. Tôi cùng Chaeng dùng không nhiều, tích tiểu thành đại lên còn không ít, hôm nay lấy ra hết cho mọi người dùng, đây cũng coi là tâm ý của hai chúng tôi."
Thời điểm Lisa rời đi đã giao hết đồ trong không gian lại cho căn cứ, chuyện đó không ít người biết, bọn họ cũng không hoài nghi lời nói của cô, ít nhất cô còn nguyện ý đãi bọn họ, nếu không nói bọn họ cũng không ai biết.
Nghỉ ngơi một ngày, ngày thứ hai mọi người tiếp tục lên đường.
Đoạn đường tiếp theo tang thi cùng biến dị động vật tương đối nhiều, là tàn dư của cuộc chiến lúc trước lưu lại, mọi người tiện tay giải quyết, nhân tiện lấy thêm chút đồ ăn, kiếm lợi nhuận.
Lần thứ hai trở lại căn cứ Hy Vọng, Lisa cùng Chaeyoung cùng nhau nhận ra mình không biết nơi này.
Căn cứ Hy Vọng đại khái thay đổi rất nhiều.
Đại học thành vốn rất lớn, trước mạt thế có rất nhiều công trình kiến trúc, nhưng những thứ đó hiện tại bị huy hoại, chỉ để lại mảng đất trống.
Phía sau đất trống là thành tường của căn cứ, thành tường cao năm mét, dày như thế nào cô nhìn không ra, bên ngoài là hố sâu ngay sát thành tường, biến toàn bộ căn cứ như bị cô lập, nhìn qua rất an toàn.
Những người canh gác bên ngoài thấy chiếc xe quen thuộc trở về, lập tức có người chạy đi báo cho Thinh Kiến Tường.
Thinh Kiến Tường luôn lo lắng an toàn của cả đội, thấy mọi người bình an trở về, trong lòng cao hứng không thôi.
"Lili, Chaeng, hai em cuối cùng cũng về rồi." Thinh Kiến Tường sờ đầu Lisa, cười dịu dàng.
"Bọn em về rồi đây, anh lần này bọn em không đi nữa." Nói tới đây Lisa không kìm được nhìn qua nàng, cô chưa bàn bạc với Chaeyoung mà đã quyết định.
Biểu cảm của nàng vẫn như cũ, Lisa không đoán được cô ấy có giận hay không.
"Quay lại là tốt rồi." Thinh Kiến Vũ thấy Lisa đổi cách xưng hô, trong lòng càng cao hứng hơn: "Tất cả vào thôi, tối hôm nay tôi mở tiệc đổi gió cho mọi người."
Thinh Kiến Vũ cùng Thinh Kiến Tường cùng đi, những người khác cũng tản ra về nơi ở của mình, An Tu Vũ cùng Từ Thanh Thanh lại gần: "Hai em vừa mới về, chưa có chỗ ở, hay ở cùng với bọn anh đi."
An Tu Vũ cũng được coi là thành viên cấp cao, chỗ ở không kém, thêm hai người ở cũng không có vấn đề gì.
Lisa cùng Chaeyoung đương nhiên đồng ý.
Nhà của An Tu Vũ là nhà cấp bốn, tuy không có nhiều nội thất nhưng được cái sạch sẽ, nhìn rất thoải mái.
"Chúc mừng hai người." Chaeyoung khẽ nói.
Từ Thanh Thanh hơi đỏ mặt: "Tiếc rằng khi đó hai em không ở đây."
Lisa kéo tay Chaeyoung, cười nói: "Vậy cũng tốt, bọn em đỡ phải đưa quà mừng."
An Tu Vũ bật cười, mang nàng cùng Lisa đi xem phòng. Phòng được chuẩn bị từ lâu, nơi này vốn dành cho nàng.
"Cảm ơn anh."
Chờ An Tu Vũ rời đi, Chaeyoung đẩy cô nằm lên giường: "Nói? Ai đáp ứng cậu sau này không rời đi?"
Lisa phả hơi nóng vào cổ, nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng nõn đó: "Mình nói."
Chaeyoung híp mắt, đưa tay vào trong áo sờ soạng: "Mình chưa đồng ý với cậu nha."
Da thịt chạm nhau, Lisa khẽ thở dốc: "Mình chỉ cảm thấy, cái chết cách chúng ta không xa lắm, có lẽ chúng ta sẽ không chết, nhưng không biết từ khi nào, những người chúng ta quan tâm, những người đối tốt với chúng ta sẽ không còn tồn tại."
Động tác của nàng ngừng lại một chút, rồi nàng cúi đầu, môi chạm môi.
Lisa nồng nhiệt đáp lại.
Quần áo theo từng động tác rơi xuống, Lisa nhắm mắt hôn nàng, cảm nhận khoái cảm khi da thịt bị đụng chạm, không kìm được mà thở dốc.
Đôi môi từ từ di chuyển, Chaeyoung quá quen những điểm nhảy cảm trên cơ thể cô, nhanh chóng khiến cô lên đỉnh.
Cả người đẫm mồ hôi, nàng gặm nhấm đôi môi ngọt ngào kia, cuối cùng cũng buông tha nó ôm lấy cô, hô hấp hai người dần dần trở lại bình thường.
Vào không gian rửa mặt, rồi ra ngoài dọn dẹp nhà cửa, mở cửa cho thoáng khí, hai người ôm nhau ngủ, cho đến chạng vạng, Từ Thanh Thanh gọi hai người dậy chuẩn bị tham gia tiệc chiêu đãi.
Bữa tiệc kết thúc, mọi người ai nấy cất bước ra về, cô cùng nàng uống chút rượu nên về phòng chỉ vệ sinh cá nhân một xíu liền đi ngủ.
Hai người quên đóng cửa sổ, cơn gió cái từ bên ngoài thổi vào, Lisa mơ màng tỉnh lại, cô đứng lên đóng cửa sổ, bất ngờ phát hiện trong phòng có thêm một cái bóng kì quái.
Đột nhiên trong phòng có thêm cái bóng có hình thù kì quái, nếu không phải cô tâm lý vững vàng, thay người khác chỉ sợ cũng bị dọa khóc thét lên.
Lisa đứng trước cửa, với tay đóng cửa lại, rèm cửa được buông xuống, tựa như mọi thứ đều bình thường.
"Đùng." một tiếng, Thủy Thảo trực tiếp tấn công cái bóng kì quái, chỉ trong nháy mắt sẽ đụng chạm bóng đen đó.
Bóng đen kì lạ trên đất nháy mắt lay động, từ trong đêm tối mọc ra hai cánh tay, kịp lúc tóm được dây leo của Thủy Thảo, hai bên lập tức rơi vào trạng thái đối kháng.
Lisa nhăn mặt, dây leo của Thủy Thảo rất mềm mại, mềm mại hơn Đằng Mạn gấp nhiều lần. hơn nữa lá của nó cũng sắc nhọn, tóm bằng tay như thế kia sẽ rất đau.
Dây leo dài ra, quấn chặt lấy hai cánh tay, chỉ không ngờ, hai cánh tay kia như băng tan, một lần nữa biến mất trong bóng tối.
Cái bóng từ từ đứng dậy, vặn vẹo trái phải, nhanh chóng hiện ra nguyên dạng.
Là tang thi ngoài cấp năm ở thành phố W!!
Lisa hô hấp chậm lại.
Tại sao tang thi này xuất hiện ở đây?
Tang thi trên cấp năm tiến vào căn cứ nhưng không gây bất kì sự chú ý nào, ngay cả cô cùng Chaeyoung cũng không phát hiện ra tang thi này tiến vào phòng của hai người.
Nếu như, tang thi vượt cấp năm uy hiếp những người khác?
Đúng rồi, Chaeng!
Lisa lập tức quay đầu nhìn Chaeyoung đang nằm trên giường.
Chỉ thấy nàng hô hấp đều đặn, sắc mặt ửng hồng, không có gì không ổn.
Chẳng qua Lisa biết tang thi cấp năm kia đã động tay động chân với nàng.
Nàng là dị năng giả hệ tinh thần, tính cảnh giác vô cùng cao, vừa rồi hành động của cô không nhẹ nhàng gì, sao nàng vẫn ngủ ngon?
"Ngươi làm gì Chaeyoung?" Lisa tức giận.
Khóe miệng tang thi trên cấp năm giật giật, miễn cưỡng nở một nụ cười, động tác của nó lại rất nhanh, trong nháy mắt ngồi bên mép giường, ngón tay đen xì để lên cổ nàng, nhìn mà cảm thấy giật mình.
Lisa hít một hơi thật sâu, Thủy Thảo nằm trong lòng bàn tay cô, dây leo rũ xuống mặt đất: "Ngươi muốn gì?"
"Ta thích ngươi." Thanh âm của tang thi khàn khàn khó nghe, giống như làn gió khẽ lướt qua da.
Lisa không tin vào tai mình, thậm chí còn suýt bị sặc chết.
Thích? Thích cái qq!
Cô nhìn nó: "Buông cậu ấy ra, ta đi với ngươi." Không quản nó muốn chơi trò gì, quan trọng nó tránh xa Chaeyoung.
Tang thi trên cấp năm cười không ra tiếng, nhưng không động đậy, chẳng qua đầu ngón tay nó di chuyển lên xuống quanh cổ của nàng, Lisa lo lắng, chỉ sợ nó làm tổn thương nàng.
Nhưng, tang thi kia cuối cùng cũng không nhúc nhích thậm chí không nói chuyện.
Tại thời điểm cô không kiềm chế được, tang thi rốt cuộc đứng lên, bước đi cứng ngắc lại gần cô, đưa tay mở cửa sổ.
Lisa không phải trái hồng mềm, ai muốn bóp thì bóp, vừa rồi cô sợ nó làm nàng bị thương mới bất đắc dĩ nói như thế, bây giờ nó rời đi, cô tự nhiên không khách khí, Thủy Thảo trong tay nhanh chóng quấn lấy tang thi, cô nhanh chóng chạy lại mép giường.
Hiện tại đây là tang thi trên cấp năm duy nhất toàn quốc, sức mạnh như thế nào người ta không thể so được, nhưng Thủy Thảo cấp bốn của cô vừa quấn trên người tang thi, nhanh chóng bị phá hủy, rơi đầy dưới đất, chỉ còn lại một phần nhỏ được Lisa thu lại.
Cô cảm thấy cơ thể run rẩy, dị năng bị phá hủy nhanh chóng khiến cô không khống chế được cơ thể, theo bản năng ngã xuống phía trước.
Tang thi di chuyển, tựa hồ muốn đỡ Lisa, nhưng nó bất ngờ bị tường băng chặn lại.
Tường băng mỏng manh không ngăn được tang thi, chẳng qua nó không nhúc nhích.
Chaeyoung đỡ Lisa.
Thật ra nó không làm gì Chaeyoung, nó cũng biết nàng không có chuyện gì, mọi thứ đều giả bộ, nó chỉ muốn biết cô ta muốn làm gì.
"Chaeng, cậu có sao không?" Lisa tóm chặt cổ tay nàng, vội vàng hỏi.
Chaeyoung nắm hông cô: "Mình không sao, còn cậu?"
Lisa lắc đầu: "Mình không có việc gì, chỉ là Thủy Thảo không dùng được."
Chaeyoung đỡ cô, lạnh lùng nhìn tang thi trước mặt.
Tang thi trên cấp năm đưa tay ra, tường băng vỡ vụn, rơi đầy sàn nhà.
Nó nở nụ cười, nhảy ra cửa sổ biến mất.
Cô cùng nàng thở phào nhẹ nhõm.
"Nó vừa đi vào mình đã phát hiện ra, chẳng qua mình biết mình không đánh lại nó. Mà nó cũng không có hành động gì nên mình không có gọi cậu." Nàng giải thích: "Chẳng qua sau đó cậu đóng cửa sổ, mình lại không thể nói, chỉ hi vọng cậu không phát hiện, không ngờ cậu nhanh chóng thấy nó."
Lisa nằm cạnh nàng, sắc mặt trắng nhợt, cơ thể lạnh ngắt, bị nàng ôm vào lòng, cô vươn tay nắm chặt tay nàng, lo âu nói: "Tang thi kia thực lợi hại, nhìn nó ra vào tự do trong căn cứ như thế, mình lo lắng."
Chaeyoung xoa lưng cô: "Cậu đừng lo lắng, ngày mai nói với anh Kiến Vũ một tiếng để anh ấy tăng cường tuần tra, đề phòng. Tang thi đó cho dù có mạnh hơn chăng nữa cũng chỉ là tang thi, căn cứ nhiều dị năng giả như thế, không đánh nổi nó sao? Hiện giờ cậu phải nghỉ ngơi thật tốt, mọi việc để ngày mai nói."
Lisa gật đầu, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Chaeyoung nhẹ nhàng vỗ lưng cô, rồi xoay người để cho cô ngủ thấy thoải mái. Tang thi kia không dễ bị đuổi như thế, nó đi theo Lisa từ thành phố W đến căn cứ Hy Vọng, tuyệt đối không từ bỏ dễ dàng như vậy! Hừ, thích sao?
Ngắm Lisa ngủ, mặc dù nàng thấy tang thi nói lời kia để cho nàng biết, nhưng đối với tình địch không phải người này, Chaeyoung vẫn cảm thấy mình đang ghen.
Ngày thứ hai, Lisa cùng Chaeyoung nói chuyện tang thi kia với An Tu Vũ, dĩ nhiên cũng tóm tắt ít chuyện xảy ra.
An Tu Vũ nghe thấy có tang thi lẻn vào nhà mình, chính bản thân mình cũng không biết, tâm tình xuống dốc trầm trọng. Sau khi xác định cô cùng nàng đều không bị thương, anh khuyên hai người cùng Từ Thanh Thanh không được đi lung tung rồi vội vàng rời đi.
Việc quản lý căn cứ hai người cũng không xen vào được, cũng không muốn quản, nói ra chuyện tang thi kia chỉ để mọi người cẩn thận, phòng ngừa bất trắc.
Căn cứ trải qua một đợt tang thi tấn công, hiện tại tâm tình mọi người chưa ổn định lại như trước, thậm chí căn cứ còn đang xây dựng dang dở, nhóm quản lý thương lượng với nhau rất lâu, cuối cùng cũng quyết định ém chuyện này xuống. Một khi những người sống sót biết được tang thi lẻn vào căn cứ, có thể gây lên làn sóng khủng hoảng không thể nào ngăn được!
Bọn họ không giải quyết nổi.
Chỉ có thể đè chuyện này xuống, đồng thời gia tăng cường độ tuần tra ban đêm, mặt khác tổ chức tổ đội ra ngoài căn cứ tiêu diệt tang thi, sau đợt tấn công tang thi đã tản ra gần hết, hiện tại chỉ còn một số địa phương có tang thi.
Lisa cùng Chaeyoung cũng đi, hai người ở căn cứ cũng không có việc gì làm. Không bằng ra ngoài hỗ trợ người khác, về phần tang thi kia, hai người cảm thấy có ở trong căn cứ cũng bằng thừa nhưng nếu ở trong căn cứ mà phát sinh xung đột, sợ rằng tổn thất không lường trước được.
Thinh Kiến Tường cùng Thinh Kiến Vũ bị thuyết phục, chỉ có thể để hai người họ ra ngoài.
Căn cứ bắt đầu vào công cuộc xây dựng, lấy được bản vẽ cũng phải cần một lượng lớn nguyên tinh, nhưng số lượng tang thi cũng có hạn, chúng không thể sinh sản như loài người, hơn nữa biến dị động vật cùng biến dị thực vật cũng cắn nuốt tang thi, số lượng tang thi càng giảm bớt.
Cô cùng nàng nhân cơ hội vào không gian.
Luca không biết một năm trước ăn cái gì, quay lại tìm được hai cô rồi chìm vào giấc ngủ, Lisa để nó vào không gian, hơn một năm, nó chưa một lần tỉnh lại.
Luca vẫn ngủ say.
"Không biết bao giờ Luca mới tỉnh lại?" Lisa vuốt ve thân thể nó: "Có Luca chúng ta khả năng sống sót cao hơn."
Chaeyoung nắm lấy tay cô.
Một tháng tiếp theo, cô cùng nàng đều ở bên ngoài tiêu diệt tang thi, trong cả tháng đó, hai người không gặp tang thi vượt cấp năm lần nào.
Căn cứ xây dựng dần dần hoàn chỉnh.
Nhờ bản vẽ mà căn cứ đã chế tạo ra được trang bị chuyển hóa, hơn nữa việc hợp tác cùng thành phố W khiến cả hai bên đều đạt được lợi. Song phương cùng nghiên cứu vũ khí chuyển hóa năng lượng từ nguyên tinh, nhờ thế dù dị năng cạn kiệt, dị năng giả cũng có thể chiến đấu tiếp.
Lisa cùng Chaeyoung đối với nghiên cứu khoa học kĩ thuật hoàn toàn mù mờ, nghe qua một lượt cũng không hiểu, chẳng qua nhìn thấy căn cứ ngày càng phát triển, lương thực ngày càng dồi dào, thức ăn ngày càng nhiều, hơn nữa một số thiết bị bắt đầu được vận hành bằng nguyên tinh, cơm áo dần dần cải thiện, người người cao hứng.
Căn cứ Hy Vọng, rốt cuộc cũng xứng với cái tên này.
Chẳng qua, khi mọi người đang hứng khởi vì sự đổi mới đó, cơn bão tuyết lại lần nữa nổi lên.
Cơn bão tuyết lần này khiến mọi người không tự chủ nhớ tới một tháng trước.
Vì trấn an mọi người, Thinh Kiến Vũ mời tiên tri nổi tiếng từ lâu của căn cứ ra mặt.
Đây là lần đầu tiên cô cùng nàng thấy vị tiên tri này. Hai người biết căn cứ có dị năng giả hệ tiên đoán, nhưng trời xui đất khiến làm cho đối phương chưa từng gặp nhau.
Dị năng giả đó làm sao khiến hai người có cảm giác quen mắt.
"Đã lâu không gặp." Dị năng giả tiên tri chính là một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài đen nhánh.
Lisa cùng Chaeyoung nhìn nhau:
"Tô Lan?"
Dị năng giả tiên tri chính là nhân viên quản lý kí túc xá mà hai người gặp lúc mới đến.
Hai người không ngờ đến, Tô Lan sẽ là dị năng giả tiên tri kia, thậm chí đã từng tiếp xúc bọn họ, bọn họ làm sao không thể phát hiện.
Chaeyoung tinh thần lực cấp bốn có thể thấy rõ dị năng mạnh yếu của dị năng giả, sau đó mới phát hiện dị năng này cũng dùng tinh thần lực, lần đầu nàng không biết, dùng hết tinh thần lực khiến cơ thể hư nhược mấy ngày, sau đó nàng liền học cách vận dụng nó, như thế liền tiết kiệm được tinh thần lực.
Thấy Tô Lan, Chaeyoung dò xét, lúc này mới phát hiện, xung quanh Tô Lan không có gì cả, giống như người bình thường.
Tô Lan khẽ cười: "Là tôi."
Lisa mặt đơ ra: "Không ngờ cô chính là dị năng giả tiên đoán? Chúng tôi không nghĩ tới đó?"
Tô Lan cười: "Dị năng giả tiên đoán thì làm sao? Bây giờ tôi chỉ là người bình thường."
Cô cùng nàng giật mình.
"Tiên đoán vốn là dị năng nghịch thiên, tôi ngay từ đầu đã biết nó sẽ biến mất." Tô Lan không để ý: "Nhưng tôi vẫn biết, căn cứ Hy Vọng sẽ tồn tại theo thời gian và nó không bao giờ bị phá hủy."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top