1/ Bị bán
- Thái Anh? Con ra đây bớt khoai hả ?
- À... Bác Năm! Dạ con vừa bớt được vài củ... ưm con biếu bác vài củ nhé!
- Thôi! Nhà mày nghèo hơn nhà tao nữa, suốt ngày có gì cũng cho hết á!
- Hìhì... t-tại nhà bác có bà bầu mà! Bác cũng lớn tuổi con chỉ muốn giúp thôi!
- Hừmmm... con dâu tui tui lo được cô ơi! Thôi lát ghé qua nhà tui chút nghen!
- Dạ!
Bác Năm - ông Nguyễn Văn Năm vừa đi đồng về. Hôm nay về sớm một chút, ông về chăm con dâu! Con dâu ông nay đã mang thai được hơn 1 tuần trăng. Tuy bụng bầu còn bé, con dâu ông cứ vòi đi ra đồng làm tiếp hai cha con ông, ông dứt khoát không cho, ông thèm cháu lắm , ra ngoải bị gì thì buồn thúi ruột!
Trên đường về nhà, ông thường đi ngang qua 1 căn nhà nhỏ bị bỏ hoang mấy năm nay! Dù bị bỏ hoang nhưng dàn khoai sau vườn nhà đó khá tươi tốt ấy chứ!
Định bụng ngó một chút, ai dè lại gặp cô!
Cô - Phác Thái Anh, con nhà nông nghèo cuối làng, nhà cô nghèo nhất làng nhưng có gì cũng chia hết cho hàng xóm! Nên ai cũng thương hết! Cô cũng rất xinh đẹp đó đa cái đẹp mà khiến trai làng nhăm nhe dòm ngó!
Nhà cô còn có 1 người tía! Má cô mất lúc cô vừa tròn 2 tuổi, cơn lao phổi cướp đi mẹ cô bây giờ thì nó lại đến tìm tía cô!
Ngày nào cô cũng bận bịu làm đủ thứ chỉ để kiếm ra gạo nấu 1 bữa cho tía! Hôm nay rằng không có ai mướn nên lụi hụi đi bớt khoai, may sao cũng có vài trái to .
Sau 1 hồi bớt bớt, cũng đựơc một rổ khoai khá to ấy chứ! Cô hài lòng đem chúng về nhà. À không quên lời dặn của bác Năm mà ghé qua một chút...
- À Thái Anh vào đây đi con!
- Dạ... bác có gì căn dặn sao ạ?
- Có gì đâu nè! Cho mi ít gạo về nấu cho tía bây ăn
- Dạ thôi... chị Hạnh... chị ấy...
- Còn nhà tao còn bây lo quá!
-.... Vậy... con cảm ơn ạ!
- Nè tía bây bị Lao ... cẩn thận nghen!
- Hì yên tâm đi bác con khỏe lắm!
- Nhắc thôi! Về sớm không bố bây trông !
- Dạ!
Thật vậy cơ thể cô sinh ra đã khỏe hơn người bình thường một chút! Cả nam nhân không thể so bì được!
Nhưng tía cô vẫn sợ cô bị lây mà tự dọn ra khỏi nhà mà tự dựng cái chồi bé mà ở đó!
Mỗi bữa cô điều nấu cháo cho ông còn cô thì ăn khoai. Mà hôm nay ông lại đi ra ngoài! Cô biết được là vì vừa về đến nhà thì thấy ông chậm chậm đi vào chồi! Cô thầm nghĩ là ông đi dạo thôi nên vào trong bắt bếp nấu cháo cho ông!
___________________________________
- Tía ơi ra lấy cháo ăn tía ơi!
- Ừ... con để ở *ho*...ngoải đi tía ra *ho* liền...
Cô đặt cái chén cháo bị mẻ mất 1 góc xuống đất rồi lon ton vào trong nhà, lúc lâu sau ông mới mở hé cửa lấy nó!
Chừng 10p sau cô lại kêu ông ra ngoài lấy khoai. Tuy biết ông ăn không được nhiều nhưng cô có gì ăn đưa cho ông hết! Cô nghĩ ăn no ngủ ngon ách sẽ đỡ bệnh! Cô ngây thơ quá có phải không?
- Thái Anh! *ho*
- Dạ!
- Đem*ho* khoai vào nhà ăn*ho* đi con,*ho* tía không ăn đâu!
- Thôi tía ăn đi ạ!
- .......*ho liên tục*
- Tía ơi! Ra lấy khoai đi nha con vào nhà á!
- Thôi... *ho* Thái Anh à! Con đem vào*ho* ăn đi con à! ăn bữa nay *ho* cho no! ăn trọn *ho* bữa nay *ho* đi con! bữa sau....*ho* nhớ... *ho*có mần cái chi cũng *ho* phải no nghen hong!
- .... ??? Là sao tía?
- Tao *ho* nói vậy đó bây *ho* đem vào ăn đi *ho* không chụôt gặm *ho* mất bây giờ!
- Dạ... con!
- Tao kêu *ho* làm thì làm *ho* nghe không! *ho liên tục*
- D-dạ... con biết rồi tía nghỉ...
Nói vậy đó chứ cô chỉ lấy vài củ bé vào nhà để rổ khoai ngoài ấy đợi nào ông đói, tự khắc sẽ mở thôi! Hôm nay tía cô lạ quá! từ khi má mất ông chưa từng lớn tiếng hay xưng mày tao với cô bao giờ! Chắc ông mệt nên đâm ra khó chịu thôi! Cô vào nhà ăn khoai rồi ngủ một chút! Chiều chiều lại đi bắt cá . Nay cô sẽ làm cháo cá yêu thích cho ông! Coi nhưng là để xoa dịu ông một tí!
___________________________________
- CON THÁI ANH ĐÂU!
- ưm cái gì mà ồn quá vậy!
- DẬY NGAY CHO BÀ! NGỦ CÁI GÌ!
- ai daa !!!
Đang ngủ ngon, cô bị một đám người bất ngờ xông vào trói lại đem đến ném dưới chân một quý bà!
- ... Ơ... Bà Hai! Con...
- Còn biết tao là bà Hai? Bây đem nó đi lẹ lên!
- Bà ơi! Con... con đâu có làm chi đâu! bà bắt con đi rồi tía con!... tía con!
- Mày im! Thằng tía bệnh họan của mày bán mày cho tao rồi! May tao từ bi đấy thằng đó quỳ trước nhà tao cả canh giờ! Ho hoài sợ nó lây cho con tao nên mới chịu đấy!
- ... Kh-không.... tía... tía con bán con làm gì chứ! Bà ơi có lộn hông ạ???
- Lộn là lộn như nào! Nó quỳ dập đầu van tao đấy! Hứ.....
Gì!? Tía cô bán cô đi! Bán cô đi!
- Ah!
Đang mê man suy nghĩ, cô bị 1 tên dùng gậy đánh một cái, bất tỉnh!
___________________________________
Trưa hôm đó ông Phác vừa dập đầu vừa ho đến hộc cả máu trước nhà phú hộ La..
- Xin bà *ho*... bà cưu *ho* mang nó giúp *ho* con! Chỉ có làm *ho* người ở cho bà *ho* nó sẽ đỡ cực hơn! Bà ơi! *ho liên tục *
- Chậc.... Biến dùm đi... bệnh tật đến đây lây cho cả nhà tao?
- Bà ơi! *ho* Con van *ho* bà con lạy *ho* bà! *ho* bà không lấy tiền *ho* cũng được! Bà ơi! Con van bà! *ho* * ho ra máu*
- xì..... Thôi đi! nhở con nhà mày bị lây rồi thì sao?
- Không ạ *ho*.... Con bé sinh ra đã khỏe mạnh ! *ho* Con cũng *ho* tự tách ra nên *ho* yên tâm ạ!
Bà Hai La vừa lấy khăn che nửa mặt đem mắt khinh bỉ dán vào ông lão trước mặt! Giờ thì đúng là thiếu người ở nhưng......
- Bà ơi *ho*! Bà bảo *ho* nó làm gì nó cũng *ho* làm hết! Nó *ho* khỏe lắm *ho* bà- *ho*
- Cái đó tao biết khỏi nói! Con mày nổi tiếng khỏe nhất làng rồi!
- Con van bà... *ho liên tục*
- Rồi! Về đi , tao nhận là được chứ gì!!!
- Đội ơn bà *ho*!!!Đội *ho* ơn bà !!!
- Cút đi!
- Dạ *ho* dạ!
___________________________________
- Giờ đem nó ở đâu bà?
- Thẩy vào kho đi! Chờ ông về!
- Dạ!!!
Nam nhân không thương tiếc thẩy cô vào kho!
Xong xuôi hắn còn đá mấy cái vào lưng cô nữa! Rồi nhổ nước nước bọt khinh thường bước ra khỏi nhà kho cũ kĩ ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top