Tên tác phẩm : Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng PhiTác giả : Tiêu Y YTình trạng: Liên tái Thể loại : trọng sinh, cổ đại, dị thế, chính kịch, ngọt sủng......Dịch giả : QT Tiên SinhEditor: Lạc Thủy Vô TâmLink: https://lacthuyvotam.wordpress.com/trong-sinh-chi-de-quoc-sung-phi/…
"DÃ THÚ DƯỚI VÁY EM" [ Cô gái đáng yêu vs Đương kim vô địch quyền anh đến đi đường cũng bạo khốc]🥊Tác giả: Cảnh Kỳ Tâm🥊Độ dài: 56 chương và 9 NT🥊Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, ngọt văn, song xử, 1vs1, HE🥊Couple: Lệ Kiêu, Vân Đóa🥊Bìa & Edit: riri_1127Trên võ đài quyền anh, người đàn ông cao lớn nhanh nhẹn bình tĩnh, ra quyền tàn nhẫn, chỉ bằng một chiêu đã KO đối thủ trên mặt đất. Lúc anh nhận lấy đai lưng Champion vàng chói lóa, cơ thể cường tráng cùng khóe mắt còn đang rỉ máu, bạo phát hormone tỏa ra bốn phía. Quần chúng ăn dưa: Lệ Kiêu biệt danh "dã thú" ,cũng không biết vị tiên nữ nào có phúc hưởng thụ đây. Nhưng mà, anh ấy ngay cả mấy cô gái bảo bối làng quyền anh cũng chẳng để vào mắt, hay là mắc có bệnh gì khó nói ?!!( đầu chó. jpg)Tin tức "Dã thú" không gần nữ sắc lan nhanh như cháy rừng, mãi cho đến khi nhiệt sưu bùng nổ!!!Là một tấm ảnh chụp: Quyền vương bạo khốc đang quỳ một gối xuống đất, ở đường lớn cột dây giày cho một cô gái nhỏ!Lệ Kiêu quỳ một gối xuống, đuôi mày khóe mắt đều tràn ngập nhu tình, nào còn có vẻ tàn nhẫn trên võ đài quyền anh đâu chứ. Sau khi buộc dây giày, anh ấy lại tháo sợi chun buộc tóc trên cổ tay ra, ôn nhu cột tóc cho cô gái đang ăn kem say sưa. Thủ pháp thành thạo, kỹ thuật tuyệt đỉnh :) Vân Đóa nhẹ nhàng đưa mũi giày đá đá anh, bất mãn chu chu miệng: "Anh kéo ống quần em xuống làm gì thế? Để lộ cổ chân mới đẹp mà!"Lệ Kiêu nâng cổ chân trắng nõn của cô lên, thanh âm sủng nịnh: "Ngoan nào, cẩn thận cảm lạnh."…
Tên truyện: Thế thân tình nhân đích hoàn mỹ nghịch tậpTạm dịch, chỉ là tạm dịch thôi, nó đúng không tui còn đang phân vân lắm =)))) "Cuộc phản công hoàn mỹ của tình nhân thế thân" hoặc ngắn gọn hơn là "Phản kháng hoàn mỹ".Tác giả: Bạch Dạ Vị MinhGiới thiệu truyện:Đối với Ân Hướng Bắc mà nói, Chu Nghi là nốt ruồi son, Chu Cảnh là nốt muỗi đốt.Lúc nào mà không thấy được nốt ruồi son thì nhìn nốt muỗi đốt cũng đã rất vui.Sau đó, một ngày kẻ khốn Ân Hướng Bắc quay đầu nhìn lại, Chu Cảnh đã thích người khác mất rồi. Nhưng Ân Hướng Bắc lại khó lòng chấp nhận nổi khi người đó lại là bản thân y sau khi bị tai nạn mất trí nhớ, biến thành một tên ngốc...Hastag # bị_chính_mình_NRT_người_bị_mình_làm_tổn_thương_không_khỏi_nổi# #tình_yêu_nơi_thôn_quê_của_hai_người#Chủ thụ, 1X1, HENguồn QT: Xà Viện - hanguyet2012.wordpress.comNguồn RAW: Baidu =))))Chính văn 83 chương + 1 chương ngoại truyện.Truyện thuộc THỂ LOẠI ĐAM MỸ, không thích cũng đừng nặng lời khiến con tym nhau tổn thương ////v//// BẢN EDIT HOÀN TOÀN PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢKHÔNG CHUYỂN VERKHÔNG REPOSTKHÔNG LÀM AUDIO!!!!Truyện được đăng trên Wattpad và Wordpress, đừng mang đi đâu nhá, mọi người đều lớn rồi mà XDDO ĐÂY LÀ LẦN ĐẦU MÌNH EDIT NÊN ĐỘ CHÍNH XÁC CHỈ MANG 70%- 80%Mọi người đọc truyện vui vẻ XD…
Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, trọng sinh, giới giải trí, niên hạ, chủ công, ngọt văn, HE. Độ dài: 105 chương + 10 phiên ngoạiTình trạng: Đã hoànNhân vật chính: Hạ Thanh Tây, Trác Tri ViNhân vật phụ: Phương Huyên Dao, Đào Kính Hàn, Biên Tuế Đồng…
Couple:PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourthVăn án: Phuwin, Dunk và Fourth là ba thợ săn đứng đầu gia tộc. Dạo gần đây Dunk làm nhiệm vụ bên ngoài đột nhiên mất tích, Fourth dùng khả năng định vị của mình tìm được vị trí thì biết được Dunk đang bị một Vampire huyết tộc bắt giữ. Phuwin ghét cay ghét đắng bọn Vampire chuyên hút máu người, lần này cậu cùng Fourth quyết định đi cứu Dunk. Sở hữu cho mình khả năng siêu phàm nhưng lần này Phuwin không ngờ người cậu đụng chạm lại là 1 trong 3 Vampire cao quý nhất, cũng là mạnh nhất dòng tộc, để rồi giờ cậu lại trở thành con mồi của hắn...…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…