S1 - Sự Trỗi Dậy Của Loài Pan - Chương 3.2

Quay trở lại hiện tại, lúc này từng đàn Pan lũ lượt kéo đến theo hướng của hội Ari, quyết không buông tha. Từng con từng con phát ra những tiếng kêu chói tai vừa để kêu gọi đồng bọn lại như vừa để thị uy với đám người trước mặt. Từng chiếc vảy gai to dày dựng lên và những chiếc móng vuốt sắc nhọn lộ ra cảnh báo kẻ thù và sẵn sàng lao vào xé xác bất cứ thứ gì.

- Tới lúc rồi! Khởi động công năng đặc biệt đi.

Đường hét lên, giọng vang như hiệu lệnh phất cờ chiến đấu. Cậu biết, chỉ khi tìm được cái hang thì mọi chuyện mới thật sự bắt đầu. Roi và kiếm trong tay Rin và Nic đã được nâng cấp từ những viên đá, phát ra những dòng năng lượng xanh và dần dần luồng năng lượng bao bọc lấy chúng.

 Thấy được sức mạnh của vũ khi trong tay đã tăng lên gấp bội, chị em Rin và Nic siết chặt tay, cảm nhận uy lực từ luồng năng lượng tỏa ra rồi dồn toàn lực, người quất người chém về phía lũ Pan. Rin liên tục quất roi, sợi roi vô tư uốn lượn trong không trung nhằm thẳng vào đầu, vào cổ, khiến bọn Pan đứng xa không tài nào lại gần cô được. Nic thì thỏa sức chém xuyên mấy lớp vảy của bọn Pan nhỏ, chẳng mấy chốc lưỡi kiếm đã đỏ tươi lên, ướt đẫm máu Pan, ấy thế mà chúng vẫn cứ điên cuồng bám chặt cứ như cả đám chỉ có một mục tiêu duy nhất là cắn xé những con người này cho bằng được vậy. Những đòn đánh kèm theo sóng năng lượng, quét từng bầy những con Pan nhỏ văng giữa không trung. Cả đám nhanh chóng vừa đánh vừa liên tục tạo một khoảng trống để tiến sâu vào rừng.

Sự hỗ trợ từ loại đá ma thuật mà Đường đem đến thực sự mang lại hiệu quả kinh người. Sức tấn công của Rin và Nic đã lên đến một đẳng cấp mà cả hai không ngờ tới, chỉ với một phần ba sức lực bình thường đã đủ để hạ hàng chục con Pan một lúc.

Cứ thế này chẳng bao lâu nữa Pan chúa sẽ phải hiện thân thôi, đám con nhỏ trong đàn của nó cứ liên tục ngã xuống khác hẳn với thế trận lúc sáng sớm.

Ari cũng không có ý định đứng ngoài cuộc chiến, cô đã nóng lòng muốn thử uy lực mới của cây cung lắm rồi. Nhưng thay vì lao vào chiến đấu như những người khác thì cô chọn cách lùi lại một khoảng, đủ tầm nhìn và trống trải, từ đây dây cung được kéo căng, những nguồn năng lượng lớn xẹt ra ngoài như muốn xé đi mảng không gian quanh nó.

Chọn được mục tiêu xong Ari lập tức buông tay, mũi tên xé gió lao thẳng đám Pan hau háu trong tầm ngắm. Những con Pan cứ thế ào ào xuất hiện như suối nước phun, đường rừng sau lưng cả bọn đều bị phủ lên một màu đen nhung nhúc, chỗ nào bị bọn chúng tràn qua, bụi tung mù mịt che lấp cánh rừng. Cảnh tượng sau lưng họ như biến thành địa ngục, chỉ có lũ quái vật tham lam lộ ra đôi mắt màu lam tàn ác và những hàm răng khát máu.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên khi mũi tên vừa chạm vào mặt đất. Mảng đất nứt toác ra. Một vụ nổ với với sóng kích siêu mạnh hất tung đất đá và gần như hất tung toàn bộ tụi Pan con trong bán kính năm bước. Vụ xung đột tạm thời bị chặn đứng lại bởi mũi tên quá uy lực đó.

Ari nhìn thấy sức sát thương từ mũi tên mình vừa bắn ra thì trợn tròn mắt ngạc nhiên, cô đưa mắt nhìn lũ pan vừa bị hạ, lại đảo mắt nhìn chiếc cung trong tay mình thầm cảm thán.

Tuy nhiên, chỉ trong vòng vài giây từ khi những con trước đó ngã xuống, thì từ trung tâm hang, lũ Pan nhỏ khác lại ào ạt xông ra. Đám người Đường vừa mạnh mẽ tấn công, vừa muốn tiến sâu vào. Càng vào trong, số lượng Pan nhỏ càng không thể kể xiết, nhìn trên cao nhìn xuống trông chúng khác gì một bầy kiến đen nhung nhúc lao ra. Chúng cũng không còn dồn lên tấn công một lần nữa mà nhanh chóng chia nhau ra leo lên cách vách đá xung quanh để bao vây mọi người. Cả đám năm người bị lũ Pan lấn át về số lượng, dần tụ lại dồn về một góc.

Nơi lũ Pan làm ổ là một nơi kín có nhiều đất đá, chúng thường chọn những hẻm núi khuất sâu ở trong rừng, nơi có nhiều cây thân gỗ lâu năm và nhiều chướng ngại, nhằm tạo nên một chỗ trú ẩn an toàn và dễ dàng phòng thủ khi bị tấn công. Có thể sau quá trình chuyển hóa, yêu khí từ chúng đã ảnh hưởng đến khu vực và gây hại cho sự sinh trưởng của động thực vật quanh đây, có vẻ vì thế nên xung quanh đây là nơi mà không một loài sinh vật nào xuất hiện.

Ngay lúc đang bị bao vây không biết tiến lui thế nào, Đường phát hiện một khoảng trống dẫn lối qua một vách đá. Dù lối đi khá hiểm trở mặt đường rất nhỏ nhưng không còn lựa chọn nào khác, cả bọn chỉ có thể nhanh chóng cẩn thận vượt qua. Một bên là hố núi sâu chỉ cần rơi xuống chắc chắn bị thương nặng, một bên là vách đá cao mà lũ Pan cũng đang nhanh chóng hướng đến, chỉ một đoạn ngắn nhưng anh thầy thuốc cũng không dám hé mắt nhìn xuống, chỉ dám nhìn theo bước chân Đường phía trước mà men theo.

An toàn vượt qua vách núi đá, cả bọn tiến vào một khu đất khá rộng, nơi đây càng thấy rõ cái sự trơ trọi của vùng đất chết này, cả một vùng khá lớn chỉ xuất duy nhất có một gốc cây cổ thụ khổng lồ sừng sững đã chết khô tự bao giờ. Thân cây to lớn, lớp vỏ bong tróc xù xì, mốc đen từng đám, may thay nó rất thích hợp để dựng nên hàng phòng thủ trước những đợt tấn công ồ ạt của bọn Pan. Lúc này tình thế đã hoàn toàn bí bách, bọn quái vật tuy nhỏ bé về kích thước nhưng lại áp đảo tuyệt đối về số lượng. Nếu cứ thế này mà phản công cho dù có sự hỗ trợ của đá phép thuật thì cũng sẽ khó tránh khỏi thương vong. Chưa kể, roi và kiếm của hai chị em Rin, Nic cũng đã tiêu hao khá nhiều năng lượng, cùng với đó ở khoảng cách quá gần, cung tên của Ari sẽ phản xạ quá chậm so với tốc độ của tụi này. Cứ thế nào thì sao cầm cự được đến lúc tìm được con Pan chúa.

Chẳng để mọi người kịp phân vân, khi vừa tiến gần đến giữa khu đất, có được không gian, lũ Pan càng điên cuồng ồ lên cố gắng bao vây lấy nhóm người.

-Chúng ta bị bao vây rồi!

Ari rít lên, tay vẫn liên tục phát cung, mồ hôi vã ướt hai bên thái dương, hàm răng cô bé nghiến vào nhau kèn kẹt

Nguy hiểm ngày một gần, lũ Pan ngày một đông dồn hết về phía cả nhóm, bọn chúng đã ngửi thấy mùi hương thịt sống cận kề, nghe thấy tiếng máu chảy rần rật trong người, đó chính là hiệu lệnh chiến đấu của chúng, chính là căn nguyên gây ra cơn đói khát điên cuồng.

Rin và Nic ăn ý tiến lên phía trước dùng vũ khí tiếp tục cầm cự, cản bước lũ Pan để kéo dài thời gian.

Bị dồn ép quá mức, những mũi tên, những cú vung roi bạt kiếm sắp không thể giữ an toàn cho mọi người được nữa, Ari vội quay qua hỏi Đường:

– Nguy rồi!! Làm gì đây ngài pháp sư?

– Mọi người lên đây nhanh! – Đáp lại câu hỏi của Ari không phải câu trả lời của Đường mà là tiếng của anh thầy thuốc từ trên cao vọng xuống.

Ari nhìn theo hướng tiếng nói vang lên thì trông thấy anh thầy thuốc mang thân hình tròn trĩnh không biết đã leo lên cái cây lớn sau lưng họ từ lúc nào, anh ném đoạn rễ cây xuống để kéo mọi người lên.

Ngay lập tức, mọi người chia ra lần lượt vừa chiến đấu cản đường tiến lên của lũ Pan, vừa thay nhau leo lên cây. Duy chỉ có chú ngựa của Ari tứ chi cồng kềnh vướng víu, nên cả bọn quyết định treo chú lủng lẳng bằng một đoạn dây leo, con ngựa khuôn mặt có phần hoảng sợ, ngoác cái mồm méo mó, và ánh mắt cứu mạng nhìn về phía chủ.

Năm người một ngựa – sáu cái mạng như đang treo lơ lửng trên một sợi dây, bọn Pan nhỏ điên cuồng kia thì đã tụ tâp lại, nguy hiểm ở ngay sát trán, những cục đen sắc nhọn bên dưới không ngừng nhấp nhô lên xuống. Móng vuốt của hàng loạt con Pan cào vào thân cây khô tạo ra những âm thanh khó chịu, hệt như ai đó đang kê sát thanh gỗ vào lỗ tai mà mài vậy, con này đến con khác, có con còn giẫm lên đồng bọn để leo lên.

– Không lúc này thì lúc nào chứ. – Anh thầy thuốc không nghĩ nhiều liền lấy ra chiếc ống nhỏ mà trước đó Đường đưa cho, hít một hơi sâu hướng về lũ Pan bên dưới thổi một hơi thật mạnh. Từ đầu chiếc ống, một luồng lửa màu xanh phừng phừng phóng mãnh liệt.

Ngọn lửa càng xuống dưới càng bùng lớn, bao trùm vào đám Pan nhỏ dày đặc quanh gốc cây. Những con lẻ tẻ leo lên được đến giữa thân cây thì lãnh trọn luồng lửa đầu tiên, nối đuôi thi nhau rơi xuống, những con dưới mặt đất cũng không tránh khỏi được vùng vẫy đau đớn.

Thân cây cao bừng lên một ngọn lửa, tạo thành cột lửa cao tới mấy mét cản trở bước tiến lên của lũ Pan lóc nhóc, nhưng vẫn còn có vô số con liều chết đạp xác đồng loại xông qua biển lửa, song đều bị ngọn lửa còn dữ dội hơn gấp bội từ ống thổi của anh thầy thuốc hất ngược trở lại, lăn lộn quằn quại trong biển lửa, cuối cùng hóa thành nhiên liệu cho ngọn lửa tiếp tục bốc cao, rồi thành một phần của ngọn lửa. Một lúc sau khi lửa dần tắt đi, chỉ còn lại đám Pan nằm bất động, cảnh tượng la liệt trên mặt đất. Thấy thành quả trước mắt Ari rất tán thưởng, quay sang khen ngợi anh thầy thuốc:

– Không ngờ anh cũng được việc phết ha!

Dù biết rằng là cũng nhờ ống lửa của Đường nhưng mà anh chàng vẫn rất vui khi nghe lời khen đó liền ngại ngùng cười. Sợ mọi người mất cảnh giác Đường liền lập tức nhắc nhở:

– Ngọn lửa chỉ có thể làm chúng tê liệt trong một khoảng thời gian thôi. Con chúa vẫn còn sống, e rằng lát nữa yêu lực của bọn chúng vẫn sẽ trở lại thôi.

Nghe vậy Ari và cả anh thầy thuốc đều không dám tiếp tục lơ là, hai người phóng tầm mắt từ trên cành cây cao xuống bên dưới cẩn thận quan sát xung quanh và xem thử có còn con Pan nào sót lại sau cơn mưa lửa vừa rồi không.

Bầu không khí xung quanh đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh đến đáng sợ, một thứ mùi hôi thối lẫn vào trong gió xốc lên tốc vào mặt mấy đứa. Dù ở trên cao, rất thuận lợi phóng tầm mắt ra xung quanh, nhưng có những nơi họ cũng sẽ không thể nào nhìn đến được.
Suốt khoảng thời gian từ đấy đến giờ phía xa xa, ẩn mình trong bóng đêm có một đôi mắt đang không ngừng theo dõi mọi thứ. Nó đã chứng kiến, tận mắt nhìn toàn bộ bầy đàn của mình bị hạ dưới tay một đám người lạ mặt, nó điên tiết chuyển mình!

"Grecccccc..."

Ngay lúc mọi người còn mải nhìn ra xa, thì không ngờ một tiếng rống lớn vang vọng đến. Từ dưới lòng đất ngay gần gốc cây, một con Pan to gấp bốn lần người trưởng thành đội đất đá trồi lên, nó há cái miệng đỏ lòm lao tới, từng miếng vảy lớn dựng đứng như thể muốn đâm thủng mọi thứ, mỗi bước chân của nó làm rung chuyển toàn bộ vùng đất xung quanh. Khoảnh khắc con quái vật to lớn xuất hiện trong tầm mắt, mọi người trố mắt nhìn nó một cách đầy hoang mang.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top