🍓 forty two
Đôi mắt của Jimin vẫn còn màu đỏ, nhưng cũng đã sẫm màu hơn ban nãy. Jeongguk vẫn dịu dàng ôm lấy em, Jimin khịt mũi, trong lòng lại phừng phừng lửa giận khi thấy mùi hương việt quất vương lại trên áo gã:
"Khốn kiếp thật chứ, nó là ai mà dám kêu tôi nhường nhịn? Jeon Jeongguk, anh có biết là tôi điên tiết đến mức nào khi thấy cậu ta níu tay áo anh không? Cứ nghĩ đến cảnh tay của anh chạm lên người cậu ta thôi là con sói của tôi đã muốn cắn xé rồi, chết tiệt"
Jeongguk lại được dịp bất ngờ khi Jimin chủ động kề môi em lại gần và hôn gã lần nữa; đôi mắt đỏ thẫm của người omega nhìn thẳng vào mắt gã. Jimin nghiến răng, em hỏi:
"Nói, anh muốn tôi hay cậu ta?"
"Anh mãi mãi chỉ cần em thôi"
Jeongguk dịu dàng đáp, mặc kệ cổ áo của mình đã trở nên nhàu nhĩ bởi sự dày vò của người bạn đời
"Anh là alpha của tôi, Jeon Jeongguk"
"Ừ, anh mãi mãi là của một mình em"
Jeongguk dịu dàng đan lấy tay em, gã cẩn trọng nâng nó lên, hôn lên mu bàn tay em
"Jimin của anh, em đừng giận làm gì. Đối với anh, cậu ta là vô hình, trong mắt anh chỉ có em thôi. Xin lỗi vì đã để em phải nghe những lời không hay, là lỗi của anh vì đã quá vô tâm, anh sẽ không bao giờ để em một mình nữa. Bé yêu, anh yêu em"
Đôi đồng tử của omega dần trở lại màu sắc thường thấy, Jimin thở dài, tựa đầu vào lồng ngực người alpha. Cơ thể em cũng dần trở nên thư giãn hơn, Jimin thì thầm, trong khi Jeongguk một tay xoa đầu, tay còn lại luồn vào trong áo, xoa xoa tấm lưng nhỏ bé của em:
"Tôi rất sợ anh sẽ bỏ đi. Tôi-"
"Xưng em đi"
Jeongguk yêu cầu, và Jimin khẽ mím môi
"E-em xin lỗi. Em rất sợ anh sẽ bỏ đi. Em mạnh miệng như thế, nhưng em chẳng có quá nhiều sự tự tin. Em sợ mình không đủ sức giữ anh lại, em sợ người khác tốt hơn sẽ có thể mang anh đi khỏi em. Em không biết làm cách nào để-"
"Em không phải làm gì cả, em cũng không cần phải gắng sức gì hết. Bởi vì dù em không làm gì, anh vẫn sẽ ở bên cạnh em mà"
Jeongguk cười cười, vừa nói vừa vuốt ve gò má bầu bĩnh để an ủi
"Đối với anh, em là tốt nhất. Anh không cần ai hết, anh chỉ cần em thôi. Em đừng sợ"
"Xin lỗi, vì em đã nổi giận"
"Nhưng em nổi giận rất dễ thương, mà dễ thương thì không phải là lỗi sai"
Jeongguk khúc khích bật cười
"Em mệt chưa, mình đi ăn nhé?"
"Khoan đã, Jeongguk-"
Jimin vội vã níu gã lại
"Ý em là....tối nay....em muốn chúng ta....làm chuyện đó....."
"Hả?"
Jeongguk ngơ ngác, rồi bật cười khi hiểu ra vấn đề
"Em sợ mất anh đến mức muốn làm tình luôn á hả?"
"ANH KHÔNG THỂ NÓI MỘT CÁCH KÍN ĐÁO HƠN À?"
Jimin giãy nảy lên, mặt đỏ như quả cà chua chín
"Ui trời ơi, đâu phải lần đầu đâu chứ? Chỉ có hai chúng ta thôi mà, em ngại cái gì hả?"
Jeongguk chun mũi
"Nhưng mà đống bao hôm trước em vứt hết rồi còn gì, em lại còn vừa phát tình xong nữa...."
"Không sao, kệ đi"
Jimin nũng nịu. Jeongguk bật cười, gã bế bổng em lên, tiến tới nhà bếp rồi thở dài:
"Nào, cho em bé ăn cơm để lát nữa em bé có sức cưỡi tôi nhé"
Jeongguk bất chợt tỉnh giấc. Màn hình điện thoại hiển thị mới có 2 giờ sáng, nhưng người nằm bên cạnh gã từ khi nào đã ngồi dậy. Trong màn đêm tĩnh lặng, em ngồi tựa vào đầu giường, lắng nghe những tiếng xe đêm thỉnh thoảng vụt qua. Thấy Jeongguk thức giấc, em khẽ hỏi:
"Xin lỗi, em làm anh tỉnh giấc à?"
"Bé yêu"
Jeongguk thì thầm; gã nhấc người ngồi dậy, bật đèn ngủ rồi ôm lấy em
"Em sao thế? Sao lại thức giấc vào giờ này? Hay vừa nãy anh làm em đau à?"
Jimin lắc đầu. Em cúi mặt, hai tay tự đùa nghịch với nhau, trong ánh mắt ánh lên chút gì đó suy tư. Người alpha lo lắng xoa đầu em:
"Có chuyện gì em phải nói cho anh nghe chứ. Bé xã, ngoan, em sao thế?"
"Anh ơi, em...."
Jimin ngập ngừng
"Em muốn....uống thuốc. Em chưa muốn có con....."
"Chỉ vậy thôi sao?"
Jeongguk mỉm cười, gã kéo em nằm xuống, tựa vào lòng mình rồi thì thầm:
"Chỉ vậy thôi mà khiến bé cưng của anh lo lắng đến vậy hả?"
"Em....chỉ không muốn làm anh buồn"
Jimin nhẹ giọng
"Anh thực sự....quá chiều chuộng em. So với các cặp đôi khác mà em thấy, thì anh chiều chuộng em quá mức rồi. Thậm chí khi em tức giận và nổi nóng với anh anh cũng chẳng thèm thanh minh mà chỉ xin lỗi, tại sao lại thế? Anh đâu có lỗi gì?"
"Vì anh không muốn chúng ta tranh cãi"
Jeongguk hôn lên trán em
"Đối với anh thì việc chúng ta giận nhau chỉ vì một kẻ nào đó ngoài kia thật sự rất nhạt nhẽo và vô bổ. Những người như thế không đáng để cãi cọ và cũng không đáng để em bận tâm. Bé yêu à, em còn phải bận tâm nhiều thứ lắm, học hành, công việc của câu lạc bộ, J Bakery, dì của em và bận tâm về anh. Em còn phải nghĩ xem hôm nay mình sẽ làm bánh gì, sáng mai sẽ ăn gì và Jeongguk hôm nay cho mình bao nhiêu điểm nữa; anh không muốn em cứ phải lo toan suy nghĩ vì một kẻ qua đường"
Dưới ánh đèn ngủ, đôi mắt Jimin đã lấp lánh nước. Jeongguk bật cười, gã hôn nhẹ lên chóp mũi nhỏ xinh, tiếp tục nói:
"Còn về việc em chưa muốn có con, anh đã nói rồi mà. Nếu em chưa sẵn sàng thì em cứ uống thuốc, em còn nhiều kỳ phát tình nữa kia mà? Anh sẽ chờ đến khi em sẵn sàng"
"Anh sẽ không buồn vì em chứ?"
Jimin hỏi, úp mặt vào lồng ngực người kia. Bàn tay rắn rỏi của Jeongguk khẽ xoa nhẹ lưng em, gã xoay người, tắt đèn ngủ rồi trở lại ôm em thật chặt trong lòng:
"Mỗi ngày có em anh đều vui cả. Giờ thì bé sói của anh ngủ được chưa nào?"
"Không ngờ anh lại sến vậy........"
Jimin lí nhí. Jeongguk bật cười, gã vòng tay xuống dưới, bóp lấy má mông căng tròn một cái rồi nói:
"Tất nhiên, nhưng mà chỉ một mình em được nghe thôi đấy. Đi ngủ thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top