Kiến Minh bốn năm, xuân, Vinh Quốc Công Giả Đại Thiện dịch, trưởng tử Giả Xá tập tước, ấn lệ hàng nhất đẳng, phong sùng ninh hầu kiêm nhất đẳng tướng quân, bổng một ngàn thạch. Nguyên phối Sở thị bìa một phẩm phu nhân. Nguyên Vinh Quốc phủ sửa sùng ninh hầu phủ. Gia phong Vinh Quốc Công phu nhân sử thị làm một phẩm cáo mệnh Thái phu nhân. Khác, Thánh Thượng thể tuất trước thần, ân ấm sau đó, điểm Vinh Quốc Công thứ tử Giả Chính công bộ lục phẩm chủ sự. Nguyên phối Vương thị phong lục phẩm an nhân. 红楼喜迎春
Tác giả: Thủy Thiên ThừaThể loại: Đam mỹ, đại thúc thụ niên hạ công, trước ngược thụ sau ngược công.Độ dài bản gốc: 78 chương chính văn + 3 phiên ngoạiTình trạng dịch: hoàn, up lại từng ngày do nick cũ mấtNgười dịch: diepthanbgTruyện chỉ được up duy nhất tại đây!!…
[ĐM]Nghe nói tôi rất nghèo Tác giả: Tô Cảnh Nhàn Độ dài: 135 chương chính văn + 4 phiên ngoại Thể loại: hiện đại, giới giải trí, hài, 1x1, bề ngoài cao lãnh bên trong ngây thơ công X quý công tử, hảo nhân duyên, nhà có đồ cổ nhưng không mua nổi thức ăn ngoài thụ Editor: Hoàng Chiêu Hy -------------------------------- Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả. NGHIÊM CẤM REUP, CHUYỂN VER Ngoài ra mình cũng có up truyện trên wordpress của mình. Các bạn có thể ghé thăm ổ của mình tại: https://thiendu666.wordpress.com/ Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, VÀ ĐỪNG CÓ REUP CỦA MÌNH…
Tác giả: Ân TầmEditor: BB[o]Độ dài: 329 chươngTrạng thái: đã hoàn thành.[nguồn]: http://diendanlequydon.com--- ------ ------ -------GIỚI THIỆUMột cuộc hôn nhân thương mại đã thay đổi vận mệnh cả đời côDù chỉ mới nhìn vào đôi mắt rét lạnh ấy có một lần, cô đã thầm yêu anhThế nhưng, sự tàn nhẫn của anh khiến cô hoảng sợSự hung ác của anh khiến cô tuyệt vọngTưởng rằng sự thùy mị của người con gái sẽ đổi lấy sự dịu dàng của người đàn ôngVì yêu thương nên mới chấp nhận sự ngông cuồng của anh, muốn cùng sánh bước bên anhNgười con gái nguyện nhận thiệt thòi cho bản thân mìnhNhưng khi anh vô tình tuyên bố không quan tâm đến đứa con trong bụng côCô mới biết rằng tình yêu của mình vẫn còn xa vời lắm... cô không chịu nổi nữaTrái tim đau đớn khôn nguôi!"Đời này kiếp này, cô đừng mơ mộng hão huyền rằng tôi sẽ yêu cô..."…
Tên truyện: Danh môn độc sủngTác giả: Hoa Đào DẫnThể loại: Trọng sinh, YY Nữ cường, hài hước, siêu sạch, siêu sủng, showbiz, 1vs1, HEĐộ dài: 84c + 10 PNTình trạng convert: HoànConverter: gachuaonlNguồn convert: TangthuvienTình trạng edit: HoànEditor: Nhạc Dao (Dao Dao), Y Phi, Rika Rin, Hắc ThiênBeta-er: Nhạc Dao, Hikari2088, Y Phi, Rika Rin, CáNhà editor: ngocphuongdao.wordpress.com (Phượng Dao trà lâu) và wattpad @niemniemxXxcohongBìa: Hạnh --------------------------------o--------------------------------- Văn ánKiếp trước, vì tình yêu, Phùng Vân Hi từ bỏ kim chủ của mình, buông xuôi tiền đồ xán lạn của bản thân. Kết quả là, ngay cả mạng nhỏ cũng không còn.Sau khi sống lại, cô chỉ muốn ngoan ngoãn ở bên cạnh kim chủ nhà cô mà thôi, không muốn yêu đương cuồng nhiệt gì nữa. Kết quả ư? Cô trở thành bảo bối của kim chủ nhà cô luôn rồi(≧∇≦)…
[HOÀN]Thể loại: Trọng Sinh, Cung đấu, Điền vănEdit: Huệ Hoàng HậuConvert: Củ Lạchttp://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=128156VĂN ÁN:Kiếp trước Cố Vân Yên lòng dạ thuần lương, không tranh không đố, một lòng vì Tiêu Dục, nhưng lại phải chịu nỗi đau mất con, kết cục ôm hận mà chết.Kiếp này trọng sinh, nàng muốn mang những nữ nhân đã từng thương tổn nàng nàng dẫm nát dưới chân.Nàng phải làm người phụ nữ tôn quý nhất thiên hạ. Một khi nàng được phong hậu, làm mẫu nghi thiên hạ, sẽ không ai dám khi dễ nàng!…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…