Chương 7

Hoa Na cảm thấy mới mẻ liền cầm lấy máy sấy nghiên cứu, để đối diện mặt mình, sau đó ấn bật nút mở.

Oanh, tiếng vang to lớn cùng với gió nóng đột nhiên thổi tới của máy sấy khiến cô giật nảy mình, theo phản xạ ném máy sấy ra.

La Tường Bình nhanh tay tiếp được, không để máy sấy rơi xuống đất, đồng thời lập tức ấn nút tắt của máy, sau đố nhìn về phía cô-

Lỗ tai nhọn, con ngươi màu tím, rõ ràng máy sấy tóc đã dọa cô trở về nguyên dạng Minh Tinh Nhân.

La Tường Bình vội vàng trấn an cô :" Đừng sợ, vật này sẽ không làm người ta bị thương"

Hoa Na nhìn chòng chọc máy sấy trên tay hắn, lông mày nhăn rất chặt, nhìn ra được, cô rất bất mãn đối với máy sấy dọa cô, hơn nữa còn lùi ra xa vài bước, bộ dạng giống như có thù với máy sấy nên muốn giữ khoảng cách.

La Tường Bình bật cười, nhìn qua mỹ nhân ngoài hành tinh này, bộ dạng cô cau mày nhìn rất đáng yêu, khiến hắn vừa đau lòng vừa trìu mến, thấy cô không chịu cầm máy sấy tóc, liền không bắt buộc cô nữa, nhưng tóc thì vẫn phải sấy khô, cho nên hắn dùng khăn lông lớn lau đầu sạch sẽ, giống người bố chiếu cố con gái mình giúp cô lau tóc ẩm ướt sạch bóng một lần, sau đó an ủi cô đừng sợ, ôn nhu dỗ dành cô, rốt cuộc cuối cùng cũng khiến cô đồng ý, để hắn chịu đau khổ giúp cô sấy khô tóc.

La Tường Bình bảo cô ngồi trên ghế salon, còn mình thì cầm máy sấy, chỉnh mức độ gió yếu nhất, động tác êm ái giúp cô làm khô tóc, cẩn thận vì cô chải vuốt, vừa khống chế sức mạnh cùng nhiệt độ, vừa chăm chú quan sát phản ứng của cô, rất sợ làm đau cô.

Dưới bàn tay săn sóc của hắn, lông mày Hoa Na giãn ra, ngoan ngoãn mặc hắn bố trí.

"Dễ chịu không ?" Hắn hỏi.

"Dễ chịu" Cô vui vẻ khiến lỗ tai hai bên đung đưa, thậm chí ghé sát vào đùi hắn, hưởng thụ phương thức đối đãi ôn nhu của hắn.

La Tường Bình bật cười yêu thương, thì ra lúc cô vui vẻ lỗ tai sẽ cử động. Hắn không hề để tâm tài nhọn cùng con ngươi màu tím của cô, còn cảm thấy cô trong hình dạng này rất đáng yêu. 

Đợi đến lúc tóc cô gần như được sấy khô, Hoa Na đã phù phù ngủ ngon lành.

La Tường Bình lắc đầu cười cười, nhẹ nhàng bế cô đặt xuống giường lớn trong phòng ngủ, giúp cô đắp chăn, để cô ngủ một giấc thật tốt, sau đó mình thì vào phòng tắm đi tắm vòi sen.

Đứng ở trước gương, kiểm tra khuôn mặt sưng vù cùng khóe mắt ứ máu, đây là kết quả của anh hùng cứu mỹ nhân, chịu mấy quyền, da bên miệng cũng rách. Hắn chỉ muốn làm thật đơn giản,  sau khi vắt khăn mặt thấm nước, liền trở lại ghế salon trong phòng khách để nằm, dùng khăn mặt thoa lên chỗ bị đánh sưng, sau đó nhắm mắt dưỡng thần.

Không bao lâu sau, hắn cảm giác có người bên cạnh mình, mở mắt ra, liền nhìn thấy Hoa Na.

Hắn ôn nhu hỏi :" Sao không ngủ nữa ?"

Hoa Na lấy khăn trên mặt hắn ra, sau đó lấy ra một bình nhỏ màu xám, phun lên trên mặt hắn.

"Em đang làm gì vậy ?" Hắn nghi hoặc hỏi, không rõ cô phun cái gì lên mặt hắn?

"Đây là Minh Tinh thuốc, vết thương của anh ngày mai sẽ hồi phục như cũ" Cô nói.

"Ngài mai sẽ lành lặn? Nhanh như vậy ?" Hắn rất kinh ngạc, vết thương cùng với ứ máu trên mặt phải tốn ít nhất một tuần lễ mới có thể hồi phục, trong tay cô lại có thuốc có thể khiến vết thương ngày mai khỏi hết? Mặc dù nửa tin nửa ngờ, nhưng cô đã đến từ ngoài hành tinh, có lẽ khoa học ở đó so với Địa Cầu tiến bộ hơn rất nhiều, nên hắn vẫn giao cho cô xử lý, để cô dùng dược vật khoa học kỹ thuật Minh Tinh Nhân phun lên mặt mình.

Sau khi giúp hắn phun thuốc, Hoa Na cũng không trở về phòng ngủ, mà trực tiếp nằm bên cạnh hắn, cùng hắn nằm một chỗ trên ghế salon, rõ ràng muốn cùng hắn đi ngủ.

La Tường Bình thở dài, không có cách đối phó đối với vật nhỏ đang nằm trên ngực hắn, cánh tay vừa thu lại, nhẹ nhàng ôm cô vào trong lồng ngực mình.  

Vì muốn hiểu rõ hơn về cô, hắn hỏi thăm cố hương của cô,  nơi đó ở xa cách hai triệu năm ánh sáng, nghe Hoa Na kể về vấn đề nhân khẩu chủng tộc Minh Tinh Nhân không đủ, nghiên cứu Địa Đất như thế nào, dùng số liệu có hạn học tập ngôn ngữ của bọn họ như thế nào.

Nghe Hoa Na tự thuật, hắn cảm thấy mới mẻ và kinh dị, khiến hắn khó tin nhất chính là điều kiện chọn lựa bạn đời của họ.

"Người chỗ em chọn bạn đời, quyết định dựa vào sự khỏe mạnh, gen và thể trạng ?"

"Đúng vậy, cơ thể không khỏe mạnh, khí quan không tốt đẹp, quá gầy, quá béo, quá thấp, thể năng kém, trí thông minh thấp, những kiểu người này đều không tiếp thu" Hoa Na rất thành thật trả lời hắn.

Hắn không nhịn được tiến thêm một bước tò mò hỏi :" Em không tiếp thu những kiểu người đó? Vậy em tiếp nhận kiểu người nào ?"

 "Khỏe mạnh, cơ bắp cường tráng, dáng người cao, gen tốt, năng lực sinh nở mạnh, mới là bạn đời ưu tú"

Sao lại nghe giống như đang chọn giống ngựa?

 La Tường Bình cảm thấy dở khóc dở cười, thật không biết nên cao hứng hay là nên thất vọng. Nói thực ra, có thể được Hoa Na coi trọng, sâu trong nội tâm hắn thế nhưng thật ra có điểm hư vinh kinh hỉ, dù sao sự việc được cô gái đẹp như vậy tỏ tình cũng không xảy ra mỗi ngày, nhưng sau khi nghe lý do của cô, tâm tình vẫn mâu thuẫn phức tạp.

Bất qua nói đi cũng phải nói lại, cũng chính vì Hoa Na là phụ nữ Minh Tinh Nhân, ánh mắt chọn đàn ông hoàn toàn khác với phụ nữ Địa Cầu, không lấy gia cảnh làm điều kiện, không trông mặt mà bắt hình dong, hắn mới có thể bỏ đi bình phong trúng tuyển, nói như vậy cũng là con mắt tinh đời.

"Em thích anh, anh đồng ý cùng em ân ái không ?" Cô một lần nữa trực tiếp hỏi hắn, đôi mắt màu tím tuyệt mĩ cũng thẳng tắp tiếp cận hắn.

Trong lòng La Tường Bình nóng lên, nhìn khuôn mặt vừa gợi cảm vừa mỹ lệ của Hoa Na, cô thẳng thắn yêu cầu làm tình khiến tim hắn đập thình thịch, hắn chưa từng nghĩ rằng con gái ngoài hành tinh có thể đáng yêu như vậy, cô khiến cho người khác cảm thấy rất đặc biệt, nói chuyện thẳng thắn, không cố tình gây sự, bên trong tỉnh táo nhưng lại đơn thuần tinh khiết không tì vết, mỗi khi cô dùng đôi mắt đẹp mị hoặc nhìn chằm chằm hắn, kiểu gì hắn cũng không tự chủ được bị cô hấp dẫn, mỗi lần hắn đều cố nén trái tim bạo động.

Cô hiện tại đang nằm ở bên người, cơ thể mềm mại dán vào hắn, cách lớp áo, hắn có thể cảm nhận được bộ ngực đầy đặn đang dẫn dụ hắn, khiến hắn bị dục vọng nam tính dày vò.

Vừa nghĩ tới Hoa Na chọn hắn, muốn cùng hắn ân ái, sinh con, tâm tình hắn có điểm phấn khởi, cũng có chút mờ mịt.

Không thể phủ nhận, hắn thích cô, bị cô hấp dẫn rất sâu, nhưng hắn là người Địa Cầu, có ý nghĩa và quan niệm của người ở đây.

"Hoa Na,nghe anh nói, em cọi trọng anh, là vinh hạnh của anh, nhưng loại chuyện này phải từ từ tiến tới mới được" Hắn thử lý giải ý nghĩ của người Địa Cầu cho cô.

"Vì cái gì ?" Cô không rõ hỏi.

"Đối với người ở hành tinh này mà nói, sinh con là đại sự"

"Đối với Minh Tinh Nhân mà nói, cũng là đại sự"

"Không, ý của anh là, sinh con phải có trình tự"

Cô tò mò hỏi :" Trình tự kiểu gì ?"

"Ít nhất phải bồi dưỡng tình cảm trước" Đừng nhìn bề ngoài hắn thô kệch, giống đàn ông phái dã thú, liền cho rằng hắn sẽ xúc động cùng phụ nữ lên giường, kỳ thật tâm tư hắn rất mềm mại, rất trọng tình cảm. Coi như đối phương là người ngoài hành tinh, cũng phải từng bước một tiến đến, bồi dưỡng tình cảm trước, kết hôn, sau đó sinh con, chứ không phải cởi hết áo quần rồi lên giường, hắn trông vậy nhưng rất truyền thống.

"Tình cảm? Đó là cái gì ?" Cô mê hoặc.

"Tình cảm chính là..." Hắn nghĩ nghĩ, có chút hao tổn tâm trí cười khổ :" A, cái này nên giải thích thế nào đây ?"

Hoa Na không hiểu sự do dự của hắn, đối với Minh Tinh Nhân mà nói, nếu như thích, liền cùng nhau ở bên, không thích, liền từ chối, sẽ không nghĩ nhiều như vậy. Hắn đưa cô về nhà, không phải vì thích cô sao?  Người Địa Cầu thật sự là động vật có cảm xúc phức tạp, chuyện đơn giản như vậy cũng không thể quyết định.

"Anh có đồng ý hay không ?" Cô dứt khoát trực tiếp hỏi anh tương đối nhanh.

"Anh hiện tại không thể cùng em lên giường được"

Hắn cũng không từ chối cô, chỉ nghĩ từ từ sẽ đến, nhưng nghe vào tai Hoa Na, lại xem như hắn không đồng ý.

"Anh không đồng ý, em không thể làm gì khác ngoài việc lựa chọn người dự phòng"

La Tường Bình thu lại nụ cười trên mặt, ngạc nhiên nhìn chằm chằm cô :" Người dự phòng gì ?"

"Vì để phòng vạn nhất, em chọn rất nhiều đàn ông Địa Cầu dự phòng, anh là người thứ nhất, em còn có người thứ hai, người thứ ba, người thứ tư, người thứ năm ---" Không đợi cô nói xong, hắn đã đánh gãy lời cô.

"Anh đồng ý" La Tường Bình nói ra.

"A? Nhưng vừa rồi anh nói ---"

"Vừa rồi là vừa rồi, bây giờ là bây giờ. Nếu là vì giải cứu Minh Tinh Nhân nhanh chóng bị tuyệt diệt, anh sẽ làm việc nhân đức không nhường ai !" Kỳ thật, tâm hắn rất hoảng, vạn vạn không nghĩ tới cô còn có một danh sách đàn ông dự phòng, lập tức kích thích hắn cuồng nhiệt chiếm hữu. Hắn vốn hy vọng từ từ sẽ tới, bồi dường tình cảm trước, để thấu hiểu sự việc một lần, nhưng khi nghe tới việc cô có khả năng đem thân mình cho người khác, tâm hắn thế mà lại đau nhức.

Hắn không muốn đàn ông khác chạm vào cô!

Vừa nghĩ tới chuyện cô có khả năng chọn người khác, sức ghen làm hắn kinh ngạc phát hiện ra mình vô cùng quan tâm cô. Hắn đã từng mất đi cô gái mình thầm mến, bởi vì trước kia hắn lo lắng quá nhiều, ra tay quá chậm, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương gả cho người khác, cho nên khi nghe được Hoa Na còn danh sách dự phòng, hắn đột nhiên kinh hãi, đồng thời không chút do dự thay đổi tâm ý.

Hắn không thể nào lại giẫm vào vết xe đổ mà nhìn cô rời đi được? Hắn thích Hoa Na, thì ra đã vượt qua trình độ mà hắn dữ liệu.

Nhưng Hoa Na đối với cách dùng từ vừa rồi của hắn cảm thấy không lý giải được.

"Việc nhân đức không nhường ai nghĩa là gì ?" Cô hoang mang.

"Việc nhân đức không nhường ai là ..." Hắn nhất thời không giải thích được, cũng đột nhiên nhận ra Hoa Na đến từ Minh Tinh Nhân, nhất định phải dùng phương thức trực tiếp nhất để lý giải cho cô, không thể lại quanh co lòng vòng, kéo đi kéo lại sẽ biến sự việc từ khéo thành vụng, không bằng trực tiếp dùng hành động biểu thị, nên hắn đưa tay ôm cô, nói với cô :" Anh đồng ý cùng em ân ái, em chuẩn bị xong chưa ?"

Trong mắt cô lóe lên ánh sáng tím, hai tay ôm chặt cổ hắn, tai nhọn đáng yêu lại vui vẻ đến đong đưa trên dưới,  trả lời hắn :" Chuẩn bị kỹ càng"

Trong lòng La Tường Bình nóng lên, lập tức ôm cô đi về phía phòng ngủ, đặt cô nằm trên giường lớn mềm mại, thần sắc trở nên nghiêm túc, ánh mắt cũng thay đổi.

"Anh sẽ biểu hiện thật tốt, làm em hài lòng hết sức" Hắn ghé khuôn mặt tới gần, ôn nhu cam đoan đối với cô.

Đôi mắt đẹp của cô nhìn La Tường Bình, cảm giác hắn không giống so với bình thường. Lúc hắn cởi quần áo của mình--- mặc dù đây không phải lần thứ nhất cô trông thấy hắn cởi trần, khi cô khởi động trang bị âm thầm quan sát hắn, liền biết được hắn có thể trạng cường tráng và dáng người mê người--- cô biết, đàn ông Địa Cầu này sắp cùng cô thực hiện phương thức kết hợp truyền thống.

Khi hắn tới gần hôn lên môi của cô, việc giao lưu tin tức cũng bắt đầu.

Hôn đối với Minh Tinh Nhân mà nói, có tác dụng tìm kiếm tin tức. Đối với người Địa Cầu mà nói, lại là trình tự kết hợp nguyên thủy không thể thiếu trong quá trình. 

Lúc môi lưỡi cùng giao lưu, dục vọng La Tường Bình truyền đến cuồn cuộn không dứt, tấn công cô.

Cảm giác mãnh liệt tốt nha, Minh Tinh Nhân rất ít có cảm xúc chập trùng, cô nhịn không được hít sâu, thuận theo nhiệt tình của hắn di chuyển, cô cảm nhận được kinh nghiệm nam nữ Minh Tinh chưa bao giờ có.

Cô nhắm mắt lại, tinh tế cảm nhận tình dục nồng đậm của hắn kích động bên trong cơ thể cô, cảm thụ dòng điện kỳ diệu dây dưa thể xác trên da thịt phát nhiệt. Mặc dù cô đã xem qua rất nhiều phim nhựa kết hợp của người Địa Cầu để học tập, nhưng cũng không chân thực bằng tự mình trải nghiệm.

Đồ vật cô muốn học còn có thật nhiều thật nhiều, chẳng qua có thể xác định chính là, ánh mắt của cô không sai, La Tường Bình quả nhiên rất mạnh, người đàn ông này thể năng phi thường ưu tú, cô thích. . .

...

Hôm nay là thứ sáu, sau khi tan làm, Tiểu Ngải tạm biệt đồng nghiệp, đối với việc không thể tham gia tiệc liên hoan tối nay của công ty, cảm thấy vô cùng tiếc nuối, nhưng còn có biện pháp nào? Cô nếu không đúng giờ có mặt cùng cha mẹ ăn tối, đến lúc đó khẳng định lại bị cha mẹ gắn cho tội danh bất hiếu.

Trước đó, cô hoàn toàn không hoài nghi vì sao cha mẹ lại đặt trước chỗ ăn cơm, chỉ coi là tâm huyết cha mẹ dâng trào, nên vội vàng ước định thời gian chạy đến phòng ăn, sau khi cô đến nơi, cả người không khỏi ngây ngẩn.

Phòng ăn trừ cha mẹ ra, còn có ba người khác ở đây ----một đôi vợ chồng trung niên cùng một người đàn ông trẻ tuổi.

Lúc cô đến, ánh mắt ba người lập tức hướng về phía cô dò xét, khiến nội tâm cô dâng lên dự cảm không tốt.

Mẹ Ngải ngồi xuống cười chào hỏi con gái :" Tới rồi, ngồi vào đây, cha mẹ giới thiệu cho con bạn mới"

Bạn mới?

Trong lòng Tiểu Ngải cảm thấy không ổn, mặc dù rất do dự, nhưng vẫn ngồi xuống.

"Vị này là chú Chu, dì Chu, còn có con của hai người" Cha Ngải cười giới thiệu cho con gái.

Tiểu Ngải lễ phép chào hỏi hai vị trưởng bối, đối với ánh mắt dò xét của bọn họ cảm thấy không được tự nhiên, nhất là người đàn ông trước mắt đang ngồi đối diện với cô. Làn da tái nhợt, kính mắt nặng nề, dáng người nhỏ gầy, mắt nhìn người giống như đôi trưởng bối, khiến cô cảm thấy rất không thoải mái, thật không biết cái người này tản ra một loại khí kiêu ngạo là có ý gì a?

Đã là bằng hữu cha mẹ, bao nhiêu cũng phải cho chút mặt mũi, trong lòng cô dù nghi hoặc, nhưng trên mặt từ đầu tới cuối duy trì mỉm cười, cho đến con của bọn họ nói một câu ——

"Rất nhiều người muốn giới thiệu bạn gái cho tôi, nhưng tôi bình thường đều bận coi bệnh không đến được, hôm nay vẫn đặc biệt vì cha mẹ, mới trong lúc cấp bách dành thời gian cho bữa cơm này"

Nghe lời này, sắc mặt Tiểu Ngải cứng đờ, cười cũng không nổi nữa, "Ra mắt" hai chữ khiến lòng cô chấn động một trận, cũng đột nhiên tỉnh ngộ vì sao cha mẹ ép buộc cô nhất định phải tới ăn cơm, thì ra là hai người muốn cô xem mắt!

Tâm tình của cô lập tức khoác lên một tầng mây đen, có loại cảm giác lên nhầm thuyền giặc, cảm thấy trăm ngàn lần không nguyện ý, nhưng lại không có cách nào rời đi ngay lập tức.

"Người ta thế nhưng là bác sĩ trẻ con, có phòng khám bệnh của chính mình, rất ưu tú đấy !" Papa nói với cô, trong giọng nói tràn ngập sự kính trọng dối với nghề bác sĩ, còn ra hiệu muốn cô biểu hiện thật tốt.

Tiểu Ngải chỉ cảm thấy quá khoa trương, lừa cô đến xem mắt thì thôi, còn nịnh bợ người ta như thế? Cũng không phải các cô gái đều muốn làm vợ bác sĩ, cô Ngải Vệ Lâm không nguyện ý nha! Chỉ bằng lần đầu tiên, cô liền không có nhiều hảo cảm đối với bác sĩ trẻ con trước mắt, mới mở miệng liền phát ra một cỗ kiêu ngạo, thực tế không làm người khác ưa thích.

Cô không thể nào hiểu được tiêu chuẩn tìm con rể của cha mẹ ở chỗ nào? Bác sĩ chỉ là một ngành nghề, cũng không đại biểu cho phẩm hạnh cùng cá tính của con người, chỉ vì hình mẫu bác sĩ rất biết kiếm tiền, nhất định đối phương điều kiện rất tốt, thực tế quá buồn cười đi!

Cô đối bác sĩ cũng không có thành kiến, nhưng nhìn người đàn ông trước mắt này, màu da tái nhợt còn có dáng người nhỏ gầy, gọng kính nặng nề trên tai cơ hồ muốn híp thành một đường con mắt, khiến cô hoài nghi con ếch bốn mắt cận thị nặng đến mức nào?

"Nghe nói cô 30 tuổi, đúng không ?" 

Đối phương đột nhiên tra hỏi, khiến Tiểu Ngải ngây người.

"Là ..." Cô vốn cười không nhanh nổi, hiện tai nghe đối phương mở miệng nói chuyện không chút tôn trọng như thế cong, càng cảm thấy toàn thân không thoái mái.

Mới quen biết không đến vài phút. người đàn ông này liền bắt đầu bình luận cao ngạo.

"Tôi vốn hi vọng tìm người nhỏ tuổi hơn một chút, căn cứ theo quan niệm sinh học, phụ nữ trước ba mươi tuổi tốt nhất phải sinh con, sau ba mươi tuổi mới sinh, đều ngại chậm, mặc kệ là phương diện thể lực hay tỷ lệ mang thai, đều sẽ yếu đi, không dễ đang thụ thai --"

Này này này! Nói thật giống như cô không phải gả cho hắn thì không được, bát tự cũng chưa đưa lên, liền bắt đầu bắt bẻ!

Ai mà thèm hắn là bác sĩ cái gì chứ? Muốn ăn cơm cùng loại người này, cô chạy trốn cũng không kịp.

"Theo như anh nói, căn cứ vào sinh học, phụ nữ tốt nhất nên chọn một người đàn ông cường tráng cũng được, có phải không ?" Cô nhịn không được nói một câu. Do đối phương nói chuyện rất không khách khí, rõ ràng dáng dấp vừa gầy vừa nhỏ, sắc mặt tái nhợt nhìn ra được rất ít khi vận động, thế mà còn ngại tuổi của cô? Cô nói lời này, dụng ý cũng đang nhắc nhở hắn, trước khi phê bình người khác, mời nhìn lại mình trước xem có tư cách này hay không.

Vốn chỉ định nói đùa hắn một câu, ai ngờ người đàn ông này không chịu nổi việc người khác nói xấu hắn, lập tức xệ mặt xuống.

"Nếu như tôi làm một bàn đăng ký, nữ sinh muốn sắp xếp đăng ký hẹn hò với tôi có chừng trăm người, một năm thấy không hết, phần lớn đều là em gái trẻ tuổi"

Tiểu Ngải hít sâu một hơi, thật sự bội phục người không biết xấu hổ dát vàng lên mặt mình này, hiện tại nữ sinh đều là đồ đần hay sao lại coi trọng người cận thị nặng như hắn? Nếu thật sự cưa được em gái, còn ở đây để cha mẹ thu xếp việc xem mắt giúp hắn sao?

Cô ha ha cười lớn :" Thật sao? Vậy tôi cũng muốn đăng ký, chẳng qua tôi muốn khoa dạ dày"

Lời này khiến đối phương cùng cha mẹ đều cảm thấy kỳ quái, tò mò hỏi thăm cô :" Vì sao muốn khoa dạ dày ?"

"Vì tôi muốn ói mà !" Lúc cô nói câu này, đã chuẩn bị tâm lý tiếp nhân đủ loại chỉ trích thật tốt, đây là kháng nghị đối với việc cô bị thiết kế tới tham gia xem mắt, đối phương tốt nhất trong cơn giận từ chối cô, là tốt nhất, cô tránh khỏi phiền phức.

Sắc mặt đối phương  quả nhiên hết sức khó coi, không khí phòng ăn phút chốc trở nên rất lạnh, trong bụng cô thống khoái, tức chết hắn, đừng tưởng rằng là bác sĩ thì ghê gớm, phụ nữ hiện tại cũng không để mình bị xoay vòng vòng.

"Con bé nói đùa" Mẹ Ngải vội vàng giải hòa, đồng thời trừng con gái một cái.

Cha Ngải vừa tức giận vừa cảnh cáo con gái :" Nói chuyện không có phép tắc, không lễ phép! Mau xin lỗi người ta !"

Cô trừng lớn mắt, không dám tin tưởng nhìn cha mẹ mình, hai người thế mà tùy ý người khác khi dễ con gái mình? Không giúp cô nói chuyện thì thôi, còn muốn cô xin lỗi? !

Cô ngậm chặt môi không nói lời nào, hai tay đặt trên đầu gối cũng nắm thành quyền, trong lòng tức giận bất bình, cực ủy khuyất.

Đột nhiên, đối phương nở nụ cười tỉnh ngộ :" A, tôi hiểu rồi"

Một câu không đầu không đuôi, khiến cô nhíu chặt mày, không giải thích được hỏi :" Hiểu cái gì ?"

"Tôi đột nhiên hiểu cô vì cái gì đến bây giờ vẫn không kết hôn được, phương thức cô nói chuyện như vậy, là đàn ông đều sẽ đứng xa mà nhìn"

Lời này vũ nhục rất nghiêm trọng, khiến cô tức giận đến nổi trận lôi đình. Thật sự là mắt chó coi thường người khác, giống như chỉ cần có tiền, cái gì cũng hơn so với người mạnh, cũng không hỏi cô có nguyện ý hay không, một bộ dáng vẻ như cô không có ai theo đuổi, khiến cô tức không nhịn nổi, nhịn không được nhất thời để miệng lưỡi nhanh chóng ——

 "Không có ý tứ cũng không sao, vừa vặn bạn trai tôi thích cá tính thẳng thắn này của tôi"

Lời vừa ra khỏi miệng, quả nhiên làm cho tất cả mọi người ngây người, không chỉ đối phương giật mình, cha mẹ cô cũng kinh ngạc trừng mắt nhìn cô.

"Cô có bạn trai ?" Đối phương kinh ngạc hỏi.

Miệng đã nói ra, cô cũng quyết định không thèm đếm xỉa.

"Đúng vậy !" Cô khẽ nói, âm thầm xấu hổ trong lòng, trên mặt lại giả bộ dáng vẻ rất bình tĩnh.

"Con bé nói đùa !" Mẹ Ngải vội vàng mở miệng, bà biết con gái căn bản không có bạn trai, sắc mặt cha Ngải ở một bên rất khó nhìn.

"Con không nói đùa, con thật sự có bạn trai !" Cũng không biết lấy quyết tâm ở đâu ra, cô đánh chết không nhận, một mực chắc chắn mình có bạn trai, vì mục đích của cô là chọc giận con ếch cao ngạo trước mắt.

Làm như vậy vốn là muốn áp chế áp chế ngạo khí của đối phương, ai biết đối phương nghe xong, lại một mực hoài nghi về một câu của cô---

"Cha mẹ cô rõ ràng nói cô đã 30 tuổi, cũng không kiếm được một bạn trai ra dáng "

Câu nói này làm cô tức đến cơ hồ muốn sùi bọt mép! Con ếch bốn mắt thối thực tế rất không coi ai ra gì, khiến cô lập tức không cam lòng yếu thế liên tiếp bởi hắn:

"Bạn trai tôi rất ưu tú, dáng dấp không chỉ cao lớn còn rất soái, hơn nữa còn giúp tôi quét rác, giặt quần áo, rửa chén, dọn nhà vệ sinh, quan trọng nhất là, anh ấy nguyện ý làm bất cứ chuyện gì để khiến tôi vui vẻ, tôi bảo anh làm cái gì, anh đều sẽ không từ chối! Phụ nữ muốn kết hôn phải kết hôn với người chồng như vậy, chứ không phải tìm một người chỉ biết kiềm tiền liền tự cho là mình rất ưu tú ngớ ngẩn"

Lời nói này thuận lợi làm sắc mặt đối phương trướng hồng, khiến cha mẹ người ta tức giận muốn lôi kéo con trai rời khỏi,  hết lần này tới lần khác gã đàn ông con ếch bốn mắt xấu chẳng những kiêu ngạo, bản tính còn cực kì nhỏ hẹp, thế nên không chịu nhận thua.

Đối phương chẳng những không đi, còn khiêu khích mở miệng nói với cô :" Trên đời có loại đàn ông này? Dáng dấp đẹp trai còn mặc cho cô muốn gì được nấy? Vô ích thôi! Cho dù có loại đàn ông này, bằng cô?" Tên đàn ông lộ ra khinh thường chế giễu, nụ cười kia thực tế rất buồn nôn, nói rõ muốn triệt để nhục nhã cô.

Cô Ngải Vệ Lâm vốn không phải là phụ nữ dễ trêu chọc, xú nam nhân này rõ ràng xem thường cô! Không kiểm điểm lại tướng mạo của mình, thế mà còn xem thường cô, cho rằng tư sắc bình thường của cô thì không kết giao được với soái ca đẹp trai chất lượng sao?

"Tôi không nói chuyện vô ích !" Cô tức giận nói.

"Vậy cô chứng minh đi! Ảnh chụp đâu? Dáng dấp hắn đẹp trai như vậy, bên trong máy ảnh có mấy bức ảnh chụp chung đây ?"

Đối phương chế nhạo muốn cô đưa chứng cứ ra.

Cô dừng một chút, sau đó lấy khí thế hùng hổ trả lười :" Tôi không có"

Đối phương lập tức cười càng xem thường :" Sớm biết cô sẽ nói như vậy, muốn khoác lác thì trước hết phải nghĩ rồi mới nói"

Cô tức giận đến đỏ tía tai :" Tôi không khoác lác, anh ấy tên là Tra Thụy"

"Không phải cô có thể gọi hắn đến sao, chứng minh cô thật sự nói thật đi"

Dở một điều, cô cũng không có số điện thoại của anh. Tra Thụy ở sát vách, muốn gặp mặt rất dễ dàng, cần gì phải điện thoại? Cho nên cô đành phải tìm lấy cớ để qua loa tắc trách.

"Anh ấy có việc hôm nay"

"Trùng hợp như vậy? Tôi xem như căn bản không có người này đi !"

Xú nam nhân thật sự quá phách lối, khiến sắc mặt cô trướng hồng, lúc hoàn cảnh đang lúng túng, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở bên bàn ăn, khiến sáu người nhất trí ngẩng đầu kỳ quái nhìn người mới tới.

"Chào mọi người" Tra Thụy vô cùng tuấn dật, chậm rãi mở miệng chào họ. Hắn vẫn luôn ẩn hình đi theo bên người Tiểu Ngải, sau khi nghe bọn họ nói chuyện,  biết Tiểu Ngải cần hắn, liền đi đến một bên cởi bỏ trang bị ẩn hình, tới trước mặt bọn họ.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn đại soái ca trước mắt, trong đó Tiểu Ngải kinh ngạc nhất không ai qua được.

Cô vạn vạn không nghĩ tới Tra Thụy sẽ ở đây, vào thời điểm cô cần anh nhất, anh tức thì xuất hiện? Phảng phất như tới cứu cô, hắn đứng bên cạnh cô, khuôn mặt trầm tĩnh, ánh mắt trong veo, thái độ bình tĩnh từ đầu đến cuối.

Tiểu Ngải kinh ngạc nhất thời nói không ra lời, ba mẹ cô cũng rất kinh ngạc khi nhìn thấy đại soái ca trước mắt, cho đến lúc mẹ cô mở miệng hỏi thăm.

"Tiểu Ngải, đây là ai ?"

Tiểu Ngải rốt cuộc hồi thần, vừa nghe câu hỏi của mẹ mình, nhìn thấy sắc mặt nghẹn họng trân trối của bác sĩ trẻ con thối, người lập tức đứng lên, ôm lấy cánh tay Tra Thụy, lớn tiếng tuyên bố:

"Đây là bạn trai tôi, Tra Thụy"

Tiểu Ngải cùng Tra Thụy ngồi trên ghế trong phòng ăn, cô rất chột dạ ngồi đối diện với cha mẹ. Sau khi khiến một nhà con ếch bốn mắt rời đi, sau đó phải đối mắt chính là cơn giận của cha mẹ.

Cô chột dạ ngắm nhìn sắc mặt khó coi của cha mẹ, có kinh ngạc, có phẫn nộ, cũng có do dự, nhiều hơn tất cả là chất vấn.

Ánh mắt hai người tràn đầy sự chất vấn, nhìn người đàn ông đang ngồi bên cạnh con gái này, hoàn toàn không ngờ tới con gái sẽ có bạn trai anh tuấn cao lớn như thế, làm hại một buổi xem mắt bọn họ tỉ mỉ an bài cứ như vậy bị phá hư, mộng tưởng có con rể bác sĩ cũng tan thành bọt nước.

Sắc mặt hai người rất khó nhìn, dùng ánh mắt hà khắc dò xét tuần tra trên người Tra Thụy.

"Anh tên Tra Thụy ?" Thần sắc cha Ngải nghiêm khắc, khẩu khí không chút khách khí, mắt đầy lửa trừng người đàn ông trẻ tuổi trước mắt.

"Đúng vậy" Tra Thụy trả lời. Mặc kệ thái độ đối phương có được hay không, hắn vẫn trả lời lý trí.

Cha Ngải tiếp tục chất vấn :" Họ gì ?"

"Không có họ"

"Không có họ? Sao lại không có họ? Danh tự nghe qua không giống trung cũng không giống tây, quả thật không thể hiểu được !"

Cha Ngải không khách khí giống như cảnh sát hỏi tội phạm nhân, đối với lão mà nói, có công việc tốt, kiếm được nhiều tiền, mới là con rể tốt. Trước kia lão đã nếm trải cuộc sống khó khăn, tìm con rể phải xem tướng mạo, công việc tốt, có tiền đồ mới có bảo hộ, nhìn người đàn ông quá anh tuấn trước mắt, nếu muốn lấy được sắc mặt tốt của lão, phải xem đối phương có thể vượt qua cửa điều tra thân thế này không.

Không giống với bạn già, mẹ Ngải đối với người trẻ tuổi tên Tra Thụy này rất có hảo cảm, không nghiêm túc giống như cha Ngải, thái độ lẫn vẻ mặt tương đối ôn hòa.

"Cậu năm nay mấy tuổi ?" Mẹ Ngải hỏi.

"28"

"Làm công việc ở đâu ?"

"Không có việc làm" Lời vừa nói ra, lần nữa khiến bọn họ kinh ngạc, đến Tiểu Ngải cũng không khỏi trừng mắt kinh ngạc nhìn về phía hắn, rất kinh ngạc khi nghe anh nói không có việc làm, thất nghiệp.

Mẹ Ngải ra hiệu chớ vội với cha Ngải đang muốn phát tác, nghĩ thầm nói không chừng người ta là thiếu gia có tiền, căn bản không cần việc làm, tính tình nhẫn nại hỏi :" Vậy ...Cậu có nhà không ?"

"Không có"

"Có xe không ?"

"Không có"

"Có tiền dự trữ không ?"

"Không có"

Không có phòng ở, không xe, không có tiền tiết kiệm, lại không có công việc. Trừ khuôn mặt dễ nhìn ra, hắn căn bản không còn gì khác, lần này, cả mẹ Ngãi cũng không có cách nào tiếp nhận.

Cha Ngải nổi giận mắng to :" Cái gì cũng không có, còn dám kết giao với con gái tôi? Không được !"

Tra Thụy không hiểu giá trị quan dò xét con rể của người Địa Cầu, cũng không biết có xe và tiền tiết kiệm đại biểu có ý nghĩa gì, Minh Tinh có kỹ thuật khoa học siêu việt hơn so với người Địa Cầu, muốn sinh hoạt ở nơi này, đối với bọn hắn dễ như trở bàn tay, ngược lại hoàn cảnh và bệnh tật mới là uy hiếp lớn nhất, về phần tiền tài, không phải là công cụ trao đổi đồ vật sao? Chuyện này có đáng gì? Còn xe, dùng thiết bị trên phi thuyền của bọn hắn, lập tức có thể mô phỏng chế tạo chân thật, bất quá chỉ vì làm việc khiêm tốn, bọn hắn tận lực hoạt động giống người Địa Cầu.

Đưa tiền và xe có thể kết giao với con gái bọn họ? Việc này rất đơn giản, có thể chế tạo từ phi thuyền bọn hắn. Bất qua hắn còn chưa trả lời, liền bị Tiểu Ngải ở một bên mở vượt qua mở miệng trước.

 "Cha, không có công việc, có thể tìm công việc, không có phòng ở, không xe, tiết kiệm tiền mua liền có mà! Trọng điểm là anh ấy đối với con rất tốt" Tiểu Ngải có ý đồ câu thông cùng papa thật tốt, đối với cô mà nói, bạn trai đối với mình tốt hay không rất quan trọng, cô không hi vọng cha mẹ kết luận quá nhanh với Tra Thụy mà đem anh gạch bỏ.

"Tốt thì làm được cái gì? Tốt có thể làm ra cơm ăn sao? Ta không cho phép con kết giao với cậu ta !" Cha Ngải kiên trì như cũ, nói rõ không có chuyện thương lượng.

Trong lòng Tiểu Ngải không phục, bình thường cô không nghĩ sẽ tức giận với cha mẹ, đều nhịn xuống rất nhiều chuyện, nhưng hôm nay hai người giấu diếm thu xếp cô xem mắt, còn để cô một bụng tử khí, hiện tại can thiệp quyền kết giao tự do của cô, luôn muốn bố trí cuộc đời cô, cô thật sự chịu đủ rồi!

Nguyên bản cô không có ý định giới thiệu Tra Thụy cho cha mẹ quen biết sớm như vậy, dù sao cô cùng Tra Thụy quen biết chưa lâu, tình cảm mới vừa vặn nảy sinh, nhưng con ếch bốn mắt không coi ai ra gì, vì muốn tên đó đẹp mặt, cô chỉ có thể công khai việc mình có bạn trai, thấy cha mẹ phản đối như thế, hoàn toàn không để ý tâm tình của cô, cô thật sự tức giận, cũng không biết lấy dũng khí ở đâu, khiến cô lớn tiếng với cha mẹ nói ra quyết định của mình.  

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #macnhan