Chương 8

Editor: 7lan1dem

Chương 8, Bò vững, cắn chặt góc chăn, cha phải dùng lực đụ con (kết cục hạnh phúc)

"Cho Nhiên nhi gả chồng?"

Ngô Trường Minh trong lòng chẳng mấy dễ chịu, tuy rằng cơ thể con trai mảnh mai, phía dưới lại mọc âm hộ của phụ nữ, dung mạo cũng khiến người khác yêu thích, nhưng chung quy lại em cũng không phải phụ nữ, có những khuyết điểm mà không phải chỉ cần mọc âm hộ là có thể che đậy được hết.

Mà cho dù có tên đàn ông nào thấy con hắn hiện giờ trẻ tuổi, mặt đẹp mà chấp nhận khiếm khuyết này của em, nhưng một khi mới mẻ qua đi, con trai trở nên già nua tàn phai nhan sắc, lại không con nối dõi thì ai còn đoái hoài gì đến em nữa?

Chỉ sợ đến lúc đó thứ chờ đợi con hắn cũng chỉ có một con đường duy nhất là bị hành hạ đến chết!!

Loại chuyện này người làm cha như hắn cũng có thể nghĩ đến, vợ hắn sao có thể không nghĩ ra?

Ngô Trường Minh càng nghĩ lòng càng nghẹn.

Liễu Thanh Nương còn không biết lời của thị khiến chồng khó chịu, thị dịu dàng nói: "Đúng vậy đó tướng công, cho Nhiên nhi gả chồng, nó lấy chồng rồi thì sẽ có người dưỡng già lo ma chay cho nó."

Ngô Trường Minh nghe xong những lời này rốt cuộc không nhịn được nữa.

"Thanh Nương, em đang nói bậy gì đó, Nhiên nhi không thể sinh con thì lấy đâu ra người nối dõi dưỡng già lo ma chay cho nó! Còn nữa, cơ thể Nhiên nhi yếu ớt, em cảm thấy có người tốt nào có thể chấp nhận cưới một người vừa không đẻ được vừa không thể làm việc nặng vào cửa sao? Chuyện này đừng nhắc nữa, đặc biệt là không được để cho Nhiên nhi biết!"

Con trai mà biết chắc chắn sẽ cực kỳ đau lòng khổ sở, sẽ cho rằng cái nhà này không chứa chấp nó nữa.

Một đứa nhỏ mảnh mai đáng yêu như vậy, nếu vì chuyện này mà không ăn không uống rồi đổ bệnh, hay là làm ra việc gì ngu ngốc...

Chỉ mới nghĩ tới Ngô Trường Minh đã đau đớn không thôi.

Lúc này Liễu Thanh Nương còn chưa nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề, thị còn tưởng tướng công nhà mình đang lo lắng không có ai chịu cưới đồ đê tiện không ra nam nữ kia.

Thế là thị tiếp tục dịu dàng nói: "Tướng công, em biết chàng đang lo lắng điều gì, nhưng chúng ta có thể tìm cho Nhiên nhi một người đã có con, Nhiên nhi gả qua chỉ cần chăm sóc đứa con cho tốt, lại hầu hạ chu đáo cho mẹ chồng và tướng công, tương lai nhất định phúc không hưởng hết."

"Về phần người kia... Tướng công, em trai của vợ anh họ bên nhà mẹ đẻ em là một người khá tốt, hắn..."

Ngô Trường Minh đột nhiên xô vợ mình ra, tức giận ngắt lời thị: "Đủ rồi Thanh Nương!!"

Hành động thô lỗ chưa từng có của hắn khiến Liễu Thanh Nương vừa sợ vừa giận.

"Tướng công, chàng đang làm gì vậy!!"

Do tức giận mà giọng Liễu Thanh Nương trở nên bén nhọn, khác hẳn âm thanh dịu dàng ngày thường.

Trong bóng đêm, Ngô Trường Minh nhìn hầm hầm vào vợ: "Liễu Thanh Nương, Ngô Trường Minh ta chưa từng đọc sách, là một người thô kệch không sai, nhưng ta không phải là một kẻ đần câm điếc!! Em trai của vợ anh họ cô là dạng người gì, cô tưởng ta không biết thật sao?"

"Hắn nghiện cờ bạc, rượu chè dâm ô háo sắc, ép bức mẹ ruột, chị ruột, em gái và vợ ở nhà dạng chân tiếp khách, ngay cả hai đứa con gái nhỏ của mình hắn cũng không tha, cuối cùng vợ hắn phải nhảy sông tự sát, ngay cả thi thể còn chưa vớt lên!"

"Bây giờ...!!" Ngô Trường Minh đùng đùng ngồi dậy.

"Cô lại nói với ta hắn là người tốt!!!"

"Liễu Thanh Nương!!!" Ngô Trường Minh phẫn nộ rống to: "Lương tâm của cô vứt cho chó ăn rồi à!! Đây là cốt nhục mà cô mười tháng mang nặng đẻ đau!! Là con ruột của cô đó!! Cô coi nó thành cái gì hả!!!"

Tiếng gầm giận dữ này khiến Liễu Thanh Nương sợ hãi run lên.

"Tướng... Tướng công..." Liễu Thanh Nương vội vàng bò dậy thu mình vào một góc trên giường đất.

Từ lúc hai người kết hôn tới nay tướng công vẫn luôn đối xử với thị rất tốt, một câu nói nặng cũng chưa từng nói qua.

Hiện giờ thấy chồng mình trở nên như vậy Liễu Thanh Nương thật sự rất sợ hãi.

Thấy vợ mình hoảng sợ, Ngô Trường Minh nắm chặt tay đập mạnh vào giường đất một cú rồi mặc quần vào, nhấc chân xuống giường ra khỏi phòng.

Hắn vừa mới đi ra Liễu Thanh Nương đã vội vàng nhảy xuống giường chạy tới khóa chặt cửa.

Thực ra cho dù thị không khóa cửa thì tối nay Ngô Trường Minh cũng sẽ không trở lại.

Ngô Trường Minh bỏ đi trong giận dữ đẩy mở cửa phòng con trai mình rồi bước vào.

Ngô Trường Minh mới vừa đóng cửa lại Ngô Tử Nhiên đã trần truồng xuống giường, em nương theo ánh trăng chạy đến trước mặt cha, nhào vào lòng hắn.

"Cha..." Ngô Tử Nhiên ôm eo cha, áp mặt vào trước ngực hắn.

Em nghe thấy tiếng gầm của cha, nhưng em không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Ngô Trường Minh cũng sẽ không để con trai mình biết việc vợ hắn làm, hắn khom lưng bế em lên bước đến bên giường đất, không nói một lời nào mà đặt con lên mép giường. Sau đó hắn vươn tay cởi dây lưng và quần, vác cặp chân thon gầy của đứa nhỏ lên khuỷu tay mình, dùng tay banh hai mép lồn giữa chân em ra, chĩa con cặc thô dài vào miệng lồn nhỏ rồi thúc vào trong một cú, "Phụt" một tiếng nhét hết cả con cặc vào bé sò non của con trai.

"Ưm..." Ngô Tử Nhiên được cha cắm sâu một phát thỏa mãn rên rỉ đầy quyến rũ.

Nhận ra tiếng kêu của mình có hơi lớn, Ngô Tử nhiên vội vàng dùng mu bàn tay che miệng mình lại.

Mu bàn tay của em vừa mới đặt lên miệng Ngô Trường Minh đã bắt đầu đung nắc mãnh liệt vào trong lồn nhỏ của con trai.

Bạch bạch bạch, bạch bạch bạch, con cặc to tướng hăng hái nện mạnh vào lỗ lồn non mềm nhiều nước, lần nào cũng nhanh chóng rút ra rồi lại cắm ngập lút vào trong, chỉ chừa lại hai hòn dái to nặng bên ngoài nặng nề đánh vào miệng lồn bị cặc bự căng ra tròn vo.

Ngô Trường Minh vùi đầu nhấp hùng hục cặc bự vào lỗ lồn của con trai, giờ khắc này hắn không muốn suy nghĩ bất cứ điều gì nữa, hắn chỉ muốn tiếp tục nắc cặc vào lồn con, điên cuồng mà đụ, phang mềm rục lỗ lồn của con, đụ "chết" con hắn.

Dưới đợt đâm thọc dồn dập kịch liệt của cha tiếng rên của Ngô Tử Nhiên càng lúc càng khó che giấu.

Sợ cha nếu còn mạnh bạo như thế này nữa chính em sẽ không nhịn được mà hét lên nên Ngô Tử Nhiên phải bỏ tay ra, cật lực chịu đựng cơn ngứa tê dại trong lỗ lồn, em nhỏ giọng nói đứt quãng: "Cha... Ứm... ưm... Đừng á... Đừng nắc nhanh vậy... Cha địt sâu quá... Con... Á a... a a... Con sắp nhịn không nổi..."

"Mẹ... Aa... a a... Mẹ sẽ nghe thấy... Cha ơi... Ứm a... haa... người... Haa... Aaa... Cha... Người nhẹ chút... nhẹ chút đi mà... Aaa... Cha... Cha ơi..."

Thân hình mảnh mai của Ngô Tử Nhiên bị người cha cao lớn cường tráng đụ bay lên bay xuống không ngừng, thoạt nhìn tựa như sắp bị cặc bự của cha thọc nát vậy.

Ngô Trường Minh nương theo ánh trăng nhìn con trai bị hắn đụ rung lắc lung tung, lại nhìn hình ảnh con cặc của mình thọc bay lồn con trai dữ như bão táp, hắn bỗng nhiên bế đứa nhỏ lên vừa ôm em vừa nắc đi đến nhà bếp.

Đêm nay có ánh trăng soi sáng nên nhà bếp cũng không quá tối tăm.

Ngô Trường Minh ôm con đặt lên cỏ khô, sau đó cúi người đè con lên đống rơm đụ địt tàn nhẫn.

Ngô Tử nhiên lập tức bị cha đụ rên la dâm dật.

"Haaa á á á... Sâu quá... Tử cung của con... Tử cung của con bị cặc cha thọc mở á á haaaa... Cha... Cha..."

Ngô Tử Nhiên co giật cả người, lồn nhỏ xoắn bóp, em rên rỉ dâm đãng hết như chó cái tới mùa động dục đang bị chó đực đè ra phập.

Cặc bự bị cái miệng nhỏ sâu trong lỗ lồn bú mút một cách điên cuồng, Ngô Trường Minh sướng đến độ xương mu tê dại, con cặc của hắn tức khắc to lên thêm một vòng, cắm phập phập phập vào lồn con trai mình như trâu điên.

Ngô Tử Nhiên trực tiếp cảm nhận được cặc bự trướng to nhất thời bị đợt sóng nắc sâu này cắm cho lên đỉnh.

"Á á á... Cha ơi... Sướng lồn quá... Con ra á áaaa... con ra... Cha... Cha ơi..."

Lỗ lồn bú mút cắn chặt lấy con cặc to mập, nước dâm từ trong tử cung ồ ạt phun ra đổ xuống đầu khấc béo tròn, bị con cặc to dài chèn ép ra ngoài lỗ lồn, chảy ọc ọc xuống đống cỏ khô như suối.

Tận hưởng cảm giác tê dại do nước lồn trào ra tưới lên đầu khấc, Ngô Trường Minh lại nhấp cặc đụ cho con mình cao trào phun nước thêm lần nữa rồi mới xối hết tinh trùng vào lồn con trai.

Đụ xong hai người tạm nghỉ một lúc, Ngô Trường Minh lật con mình lại để em quỳ lên đống cỏ, bắt đầu chơi lỗ dâm phía sau của con trai.

Sau khi thô bạo đụ lỗ đít con trai làm em bắn ra thêm một hồi xong, Ngô Trường Minh lại bế em lên như kiểu xi tiểu trẻ con vừa ôm em vừa đụ đi ra khỏi phòng bếp, về lại phòng em.

Đặt em lên giường đất, Ngô Trường Minh kề sát tai em nói: "Nhiên nhi, bò cho vững, cắn chặt chăn, cha phải dùng lực đụ con."

Ngô Tử Nhiên bị cha đụ nhừ nhão tử cung mềm oặt cả người ngoan ngoãn túm chăn nhét vào chặn miệng mình lại.

"Cha... Người đụ thoải mái đi... con chuẩn bị tốt rồi."

"Nhiên nhi ngoan..." Nói rồi Ngô Trường Minh liền dùng sức chộp lấy cánh mông em hung ác đụ lỗ dâm non mềm của con trai mình.

Huyệt dâm chật hẹp của thiếu niên trải qua khoảng thời gian bị cha đụ đã hoàn toàn bị địt mở, nó tham lam mút lấy cặc bự bên trong, bắt đầu ứa nước dâm hệt như bé lồn non đằng trước.

Có nước dâm bôi trơn nên con cặc dữ tợn thô to ra vào càng thêm lanh lẹ, nhiều lần cắm thọc đến chỗ sâu nhất, nghiền ép lên điểm thịt dâm nhạy cảm trong lỗ đít thiếu niên.

Cặc bự mới chọc ngoáy chỗ này mấy chục cái đã làm thiếu niên sướng điên dại bắn ra.

Thiếu niên cao trào oằn người co giật cắn chặt chăn, chặn lại hết mọi tiếng la hét dâm đãng ở trong miệng.

Nhìn con trai rõ ràng rất sướng mà lại không thể kêu ra tiếng, Ngô Trường Minh cúi xuống dán tai em nói: "Nhiên nhi, con chịu khó chút, chờ cha sắp xếp cho mẹ con xong sẽ dẫn con đi, đến lúc đó chúng ta đến thị trấn nào xa một chút, cha thuê một căn phòng, ban ngày cha ra ngoài làm việc, con ở nhà nấu cơm cho cha, chúng ta làm vợ chồng, buổi tối cha đụ con con muốn kêu thế nào cũng được."

Lời nói của cha khiến Ngô Tử Nhiên kích động từ thể xác đến cả tinh thần, khoái cảm sinh sôi, cơ thể của em không còn không chế nổi mà run bần bật.

"Cha... con rất vui... con... Cha ơi... Đụ con đi... Nhanh lên... Cha đụ chết con đi... Cha ơi... Cha ơi..."

Ngô Tử Nhiên lắc lắc cái mông nhỏ chủ động cầu xin cha đụ mình.

Nhìn con mình khát vọng như thế đương nhiên Ngô Trường Minh sẽ không để con phải thất vọng, hắn ưỡn thẳng eo bấu chặt cặp mông mụp điên cuồng xỏ xuyên lỗ dâm của con trai.

Bạch bạch bạch,

Phụt, phụt, phụt,

Tiếng cơ thể hai cha con vỗ bành bạch vào nhau và cả tiếng nước dâm loàn lúc cặc bự của cha nắc vào lỗ hậu của con trai không ngừng vang vọng trong căn phòng kín.

Chỉ một lúc sau cả hai cha con cùng nhau bắn ra.

Chồi non của con trai bắn tinh, nước nhờn từ lồn nhỏ tuôn xối xả, lỗ dâm trào ra nước, cậu con trai sướng đến mức trực tiếp bất tỉnh.

Con cặc của người cha bắn tinh, cả người sướng tê tái, hận không thể tan luôn trong lỗ dâm của con trai mình.

Một đêm qua đi.

Ngày hôm sau Liễu Thanh Nương cũng không có phát hiện ra chồng của thị và con trai lăn lộn làm tình cả đêm.

Thấy chồng mình đang đứng trong sân rửa mặt, Liễu Thanh Nương đi qua nói: "Tướng công, đêm qua là em không tốt, em sai rồi, đáng ra em không nên tin vào mấy lý do lý trấu của vợ chồng anh họ, bị lời ngon tiếng ngọt lừa dối, chàng đừng giận."

Nếu là trước đây, nghe vợ mình nói thế chắc chắn Ngô Trường Minh sẽ tha thứ cho thị.

Nhưng đêm qua sau khi nghe con trai nói về mấy hành vi lá mặt lá trái của thị, và cả lúc còn bé con trai từng nhìn thấy vợ hắn và anh họ giao cấu, Ngô Trường Minh đối với vợ chỉ còn lại cảm giác chán ghét.

Đối với người đàn bà ác độc không giữ nữ tắc như vậy, Ngô Trường Minh một câu vô nghĩa cũng chẳng muốn nói với thị.

"Thanh Nương, hai ta làm phu thê một đoạn đường, cô sinh cho ta một đứa con, có một số việc ta không muốn làm quá, tự cô đi đi, đừng ép ta viết hết chuyện cô từng hại Nhiên nhi, mấy năm nay cô đối xử hà khắc với Nhiên nhi và cả gian tình của cô và anh họ vào trong hưu thư."

Mấy lời này của Ngô Trường Minh làm cho Liễu Thanh Nương tức khắc tê liệt ngã xuống đất.

"Tướng... Tướng công... em... em..."

"Sao, muốn ta cho cô một tờ hưu thư mới chịu đi đúng không!" Ngô Trường Minh với thị chút tình cảm cũng chẳng còn.

Liễu Thanh Nương vừa bàng hoàng vừa sợ hãi, lúc chưa gả chồng thị đã gian díu với người anh họ tú tài tuấn tú lịch sự kìa, ngày thường thường xuyên được anh họ đè ra làm tình.

Nếu không phải lúc anh họ làm tình với thị bị người nhà của hắn thấy được, mắng thị là đồ đê tiện thì thị cũng sẽ không vội vàng gả cho người nông dân không cha không mẹ như Ngô Trường Minh.

Những năm gần đây, dù đã gả cho Ngô Trường Minh nhưng thị và anh họ cũng chưa từng ngừng thân mật, mỗi lần về nhà mẹ đẻ thị đều hẹn hò cùng với hắn, anh họ sẽ đút cặc vào lồn thị đụ bằng nhiều cách khác nhau khiến thị sướng muốn chết, cái loại vui sướng dịu dàng muốn chết này Ngô Trường Minh vĩnh viễn không thể cho thị, thị vẫn thích làm tình với anh họ nhất.

Nhưng thị hiểu, dù có là yêu thì anh họ cũng không phải là chốn về của thị, thị chỉ ôm ý nghĩ vui sướng ngày nào hay ngày ấy với hắn. Điều thị mong muốn nhất là có một đứa con bình thường với Ngô Trường Minh, vừa hưởng thụ yêu thương của anh họ vừa có thể dựa vào đứa con bình thường này lấy thêm tiền từ Ngô Trường Minh để trợ cấp cho anh họ.

Nhưng hiện tại...

Liễu Thanh Nương đầu óc linh hoạt không dám dây dưa nhiều thêm.

Thị giả mù sa mưa chảy nước mắt, làm ra bộ dáng nhu nhược nói: "Ta đi..."

"Thu dọn một chút rồi cút ngay đi!!" Ngô Trường Minh trầm giọng nói.

Liễu Thanh Nương không dám phản bác, thị dạ thưa sau đó bò dậy về phòng thu dọn, lấy hết đồ đạc có giá trị rồi vác gói đồ rời khỏi cái nhà này.

Thị đi rồi Ngô Tử Nhiên mới từ nhà bếp đi ra đứng bên cạnh cha nói: "Cha, nếu mẹ quay lại thì sao?"

Ngô Trường Minh ôm lấy con trai: "Không sợ, chúng ta thu xếp một chút rồi đi ngay, sau này sẽ không bao giờ trở lại nữa."

"Nhiên nhi, con sẵn sàng cùng cha rời khỏi quê hương, đến một thị trấn khác chịu đựng khổ cực chứ?"

Ngô Tử Nhiên ôm lại cha, vùi khuôn mặt khiến người khác yêu thích vào ngực hắn.

"Chỉ cần cha con mình có nhau, khổ bao nhiêu con cũng không sợ."

"Con sẽ ở bên cha cả đời."

Hết.

_______________________

Ta da lại hoàn thêm một bộ, Bảy vẫn đang tìm truyện mới, ai có bộ nào hỏn hỏn có thể đề cử cho Bảy nha, mà đừng dài quá, dài quá Bảy lười :v

Nếu truyện có công dirty talk như bộ Vụng trộm thì càng ngon nha hí hí, đọc bao nhiêu truyện rồi vẫn ưng bộ Vụng trộm nhất, tác giả viết H ngon vậy mà không viết thêm truyện khác, sầu ghê

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top