Chương 13: Đạo cụ ngụy song long
Giang Ninh khẽ cắn môi dưới, không cầm được nghẹn ngào, cảm nhận được cổ tử cung rốt cục đã được hoàn toàn căng ra, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Bùi Quân Trạch cắn gương mặt trơn mềm của tiểu thê tử, hai tay không thành thật chuyển qua bên trên mông thịt mượt mà, giọng trầm thấp tựa hồ có chút ủy khuất: "Lão bà, anh khó chịu quá......"
Ngón tay thon dài xẹt qua khe mông, ám chỉ cọ qua cúc huyệt. Bởi vì muốn khuếch trương khoang tử cung, hắn đã vài ngày không chạm vào tiểu thê tử, thật sự là kìm nén đến khó chịu, âm hành trướng thương yêu không dứt.
Giang Ninh nhận được ám chỉ, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân, thần sắc có chút xấu hổ.
Bùi Quân Trạch rút về tay, rủ mắt xuống, chợt lóe lên biểu cảm thất lạc, mím môi, thấp giọng nói: "Xin lỗi, là anh không kiềm chế, anh đi tắm trước."
Giang Ninh lập tức cảm thấy trái tim tựa hồ có chút buồn bực, vội vàng đưa tay bắt lấy cánh tay của nam nhân, lắp bắp nói: "Đừng...... vậy, vậy anh nhẹ chút......"
Bùi Quân Trạch dừng lại động tác, trong mắt lóe lên một tia sáng, vùi đầu vào cổ Giang Ninh cọ xát, nói khẽ: "Lão bà thật tốt......"
Giang Ninh chớp chớp mắt, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không thể diễn tả được.........
Cánh môi bị ngậm lấy, Giang Ninh ném cảm giác không thích hợp ra sau đầu, đưa tay vòng qua cổ nam nhân, ngẩng đầu lên hết sức tập trung vào nụ hôn.
Áo bị vén lên, ngực non mềm bị bàn tay bắt lấy, nhẹ nhàng xoa nắn, đầu vú bị ngón tay có chút chai sạn nhéo nhéo, cảm giác tê dại bay thẳng đến đỉnh đầu, Giang Ninh không tự giác tràn ra rên rỉ.
Ngọc hành thẳng tắp đứng thẳng, huyệt thịt cắn chặt máy rung, bắp đùi trắng như tuyết co rút, bụng dưới kéo căng, không ngờ cứ như vậy đạt đến tiểu cao triều.
Cánh môi được buông ra, Giang Ninh sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt mê ly, hé môi ngụm nhỏ ngụm nhỏ thở dốc, có thể trông thấy đầu lưỡi bên trong nộn hồng, khuôn mặt tinh xảo càng thêm diễm lệ chói mắt, giống như hoa hồng nở rộ.
Thân là người làm vườn của đóa hoa hồng này, Bùi Quân Trạch vì thế mà si mê. Hắn không biết cảm xúc khó hiểu trong lòng kia là gì, hắn chỉ biết là, hắn muốn đóa hoa hồng này chỉ nở rộ vì hắn.
Lật người bông hồng nhỏ lại, Bùi Quân Trạch hôn lên tấm lưng trắng noãn, hôn dọc sống lưng, khi hôn đến đuôi xương cụt, bàn tay bóp nhẹ cặp mông mượt mà mấy lần, sau đó tách ra hai bên, lộ ra tiểu hoa màu hồng nhạt.
Bùi Quân Trạch rũ mắt, không chút do dự đích thân đi lên, lè lưỡi không ngừng liếm láp, bệnh thích sạch sẽ của hắn, tựa hồ chưa từng xảy ra trên người tiểu thê tử.
Hậu huyệt bị liếm láp thấm ướt làm cho Giang Ninh giật mình, cậu vội vàng quay đầu, nhìn thấy nam nhân đang chôn đầu ở giữa bờ mông của cậu, lập tức lo lắng nói: "Đừng! Nơi đó bẩn......"
Vừa định vặn vẹo thân eo né tránh, lại bị bàn tay hữu lực của nam nhân cố định xương hông, sau đó chính là mãnh liệt liếm láp mút vào. Cúc huyệt bị kích thích siết chặt, lại bị đầu lưỡi cường thế liếm mở nếp uốn, chen vào, tuyến tiền liệt nông hơn là trọng điểm đùa bỡn.
"A a a! Đừng liếm a a! Đừng liếm nơi đó...... Ô a!" Giang Ninh nắm lấy ga giường trên mu bàn tay trắng nõn nổi lên gân xanh, miệng mở rộng phun ra rên rỉ đứt quãng, bên hông tê dại, nửa người trên bất lực nằm trên giường, mông vểnh lên cao.
Thịt đùi run lẩy bẩy, ngọc hành lơ lửng giữa không trung run lên, bắn ra chất lỏng màu trắng đục, làm bẩn ga giường màu đậm. Tiểu huyệt trước mặt cắn chặt máy rung, tích táp chảy nước, dâm loạn đến cực điểm.
Trong lúc Bùi Quân Trạch không ngừng đùa bỡn, đầu lưỡi bị co rút co vào ruột thịt siết chặt, thân thể phía dưới trong cơn cao triều không ngừng run rẩy, lúc này hắn mới dừng lại liếm huyệt quá mức.
Ngồi dậy, liếm sạch chất lỏng trên môi, Bùi Quân Trạch kéo quần xuống thả ra âm hành đứng dậy, gân xanh quay quanh, dữ tợn đáng sợ.
Hắn nhìn cũng không nhìn côn thịt giận giữ sưng to, tựa hồ chỉ là phóng xuất hít thở không khí, trực tiếp cầm lấy dầu bôi trơn để ở một bên. Bóp một lượng lớn vào lòng bàn tay đống lại một hồi, sau đó bôi lên cúc huyệt đang trở nên nộn hồng.
Ngón tay dính dầu bôi trơn dễ như trở bàn tay chen vào sau huyệt, mở ra nếp uốn chung quanh cửa huyệt. Tìm tòi một chút bên trong tràng đạo, ấn vào tuyến tiền liệt đang phồng lên, không chút lưu tình nhanh chóng ma sát.
Giang ơi mở to hai mắt, theo bản năng căng cứng thân thể, đùi run rẩy cơ hồ không quỳ được nữa, cậu khống chế không nổi vang lên tiếng rên rỉ chói tai "Ách —— A a a a! Chậm một chút! A a quá nhanh!"
Ngọc hành bởi vì xuất tinh vốn còn có chút buông thõng lập tức nâng lên tinh thần, ngay thẳng trong cơn khoái cảm mãnh liệt không thể kiên trì bao lâu, lại bắn ra tinh dịch, bao phủ vũng trắng trên ga trải giường.
Sau khi ngón tay thứ tư hoàn toàn tiến vào cúc huyệt, hoa huyệt trước mặt cũng co rút ấy đạt đến tiểu cao triều, dâm thủy theo âm thần đang run rẩy nhỏ nước xuống.
Bùi Quân Trạch thở ra một hơi, lại đút vào mấy lần, rút ra bị ruột bánh bao bọc lấy ngón tay, phía trên còn dính đầy dịch ruột non óng ánh. Hắn không thèm để ý bôi lên âm hành vận sức chờ phát động, nắm chặt thân trụ, ấn quy đầu lên cửa huyệt đang co rụt lại, duỗi thẳng thắt lưng, chậm chạp lại kiên định chen vào.
Nếp uốn ở cửa huyệt bị chống ra, banh ra, gần như trong suốt màu hồng, cố gắng phun ra nuốt vào âm hành cực đại.
Quy đầu vừa tiến vào tràng đạo ướt mềm, lập tức liền bị ruột thịt đói khát chăm chú bao trùm siết chặt. Bất chấp sự ngăn cản của ruột thịt, quy đầu tìm kiếm đến chỗ sâu.
Âm hành cực đại và máy rung bên trong hoa huyệt cách nhau vẻn vẹn tầng tường thịt hơi mỏng, hai tiểu huyệt đều bị lấp đầy.
"Thật lớn...... Ách a!" Giang Ninh há to miệng, chảy ra tơ bạc óng ánh, run rẩy đưa tay che bụng dưới căng phồng của mình.
Tiến đến...... Hai cây đều ở bên trong......
Tại sao có thể như vậy...... Thật quá đáng......
Ngón tay thon dài lặng yên sờ lên đầu máy rung, ấn vào chế độ rung.
Máy rung giữ ở cổ tử cung đột nhiên chấn động, khoái cảm bén nhọn giống như bị điện giật, khiến Giang Ninh sụp đổ kêu thảm thiết rên rỉ, âm hành trong hậu huyệt lúc này cũng bắt đầu nhanh chóng rung động, côn thịt cực đại có thể dễ dàng ma sát đến tuyến tiền liệt mẫn cảm.
"A a a a! Không chịu nổi a! Không chịu nổi a a a a!"
Hai nơi mẫn cảm không ngừng kích bị thích, khoái cảm tràn ngập này khiến Giang Ninh gần như phát điên, không cách nào trốn thoát, cậu có thể làm chỉ có thét lên rên rỉ, thân thể mảnh khảnh bị ép tiếp nhận khoái cảm to lớn đáng sợ.
Ngọc hành dưới loại khoái cảm kinh khủng này bị kích thích đến không biết đã bắn mấy lần, quy đầu mượt mà trở nên trướng hồng, đứt quãng phun ra chất lỏng trong suốt mỏng manh.
Giang Ninh hai mắt trợn lên, nước bọt chảy ra thấm đẫm ga giường, phun ra đầu lưỡi nộn hồng, gương mặt tinh xảo tràn đầy mê hoặc, phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng.
Cơ thể trắng như tuyết co giật không ngừng cao trào, đùi run rẩy mông nhô ra, ruột thịt phun ra nuốt vào âm hành nhanh chóng trừu sáp trong tràng đạo, hoa huyệt phía trước phun ra nuốt vào máy rung màu đen, cổ tử cung bị chấn động đến run lên mỏi nhừ.
Bùi Quân Trạch đã làm đến đỏ mắt, giống như máy đóng cọc không ngừng đung đưa eo, thân trụ được ruột bánh dịu dàng ngoan ngoãn bao phủ mút vào, lúc quy đầu trừu sáp còn có thể cảm nhận được máy rung chấn động bên trong hoa huyệt, khoái cảm bay thẳng đến sau đầu.
Lại đút vào mấy trăm lần, eo mỏi nhừ, hắn thở hổn hển, bắt đầu một đoạn bắn vọt cuối cùng. Hai túi nrĩu nặng đập vào hoa huyệt, phát ra tiếng vang ba ba ba.
"A a a quá nhanh! Chậm một chút a a! Sắp, sắp hỏng —— Ô a a!"
Giang ơi sụp đổ thét lên cầu xin tha thứ, thân thể dưới kích thích cường độ cao gần như bệnh trạng co rút run rẩy, ngọc hành bắn ra chất lỏng vàng nhạt, cổ tử cung bị máy rung chấn động không ngừng kích thích, cũng phun ra chất lỏng ấm áp, theo khe hở chảy ra khỏi hoa huyệt.
Tinh dịch nóng hổi mạnh mẽ bắn vào thành ruột, Giang Ninh bị bỏng đến run run, khống chế không nổi nghẹn ngào khóc nức nở, nương theo ngực kịch liệt chập trùng thở dốc.
【Ting —— Giá trị bài xích giảm xuống 92%.】
Bùi Quân Trạch thở ra một hơi, chậm rãi rút âm hành ra, phía trên còn kề cận dịch ruột non dinh dính. Sau khi rút ra, cúc huyệt bị banh ra thời gian dài trong lúc nhất thời không thể rút lại được, mở ra lỗ nhỏ đỏ thắm rộng chừng một ngón tay, có thể thấy rõ ràng ruột thịt nộn hồng bên trong thỉnh thoảng co rút.
Sau khi tắt máy rung, Bùi Quân Trạch ôm Giang Ninh ở trên giường, khẽ vuốt phía sau lưng giúp cậu bình phục hô hấp, thỉnh thoảng trấn an nhẹ hôn cánh môi đỏ thắm của cậu.
Chờ thân thể Giang Ninh bình phục, ôm cậu vào phòng tắm làm sạch cơ thể, lúc đi ra Bùi Quân Trạch nhìn ga giường bị làm đến xốc xếch, lựa chọn ôm Giang Ninh đang ngủ thật say đến phòng khách sạch sẽ bên cạnh, hai người đêm nay ôm nhau ngủ.
-
Quá trình khuếch trương tử cung kéo dài gần một tuần, quá trình đối với Giang Ninh mà nói vừa thống khổ vừa vui sướng.
Mỗi khi cậu rời giường, cảm giác chướng bụng và chua xót đều đang nhắc nhở sự tồn tại của cổ tử cung, chớ nói chi là đi đường, đi một bước đều sẽ bị tử cung sưng lên tra tấn, cơ hồ đều là Bùi Quân Trạch ôm.
Khi không mở chế độ rung Giang Ninh còn có thể miễn cưỡng xem nhẹ máy rung trong cơ thể, ngồi trên ghế vẽ bản thảo, xem phim, một khi mở ra, chỉ có thể uốn trong ngực của nam nhân, run rẩy thân thể khóc nức nở rên rỉ, thừa nhận sảng khoái và đau nhức từ bụng nhỏ lan tràn đến toàn thân dây dưa không dứt.
Bởi vì buổi chiều công ty có việc gấp, Bùi Quân Trạch không thể không đến công ty họp, chỉ có thể đặt tiểu thê tử trong ngực lên giường, cúi đầu hôn lên cánh môi đỏ bừng của cậu, thấp giọng nói: "Công ty có chút việc cần xử lý, anh phải đến công ty......"
Nếu như có thể, Bùi Quân Trạch tình nguyện ở trong nhà bồi tiếp Giang Ninh, nhưng sự tình ra khẩn trương, nhất định phải về công ty bàn bạc với các giám đốc khác.
Giang Ninh mơ mơ màng màng nhìn về phía Bùi Quân Trạch, máy rung trong cơ thể còn đang tận tâm tận lực rung lên, thỉnh thoảng khắc chế không được tràn ra tiếng rên rỉ mềm mại: "Anh...... Ưm a...... Anh đi đi...... Ách......"
Cậu cảm thấy mồ hôi trên trán được lau đi, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn nam nhân có chút mơ hồ, nghe được giọng nói trầm thấp vang lên bên tai: "Anh sẽ nhanh chóng trở về, lão bà vất vả rồi."
"Vâng!"
Giang Ninh run lấy thân thể, lần nữa đạt đến tiểu cao triều, theo bản năng mập mờ lên tiếng: "Ưm......"
Trán chạm trán, hơi thở nóng bỏng phả vào trên mặt, Giang Ninh duỗi ra cánh tay cực kỳ yếu ớt vòng qua gáy nam nhân, ngửa đầu chạm đến mềm mại mát lạnh.
Bởi vì thời gian có hạn, Bùi Quân Trạch chỉ có thể lướt qua liền ngừng lại, đè xuống xao động trong cơ thể. Giúp Giang Ninh đắp kín mền, điều chỉnh nhiệt độ điều hòa, lại xuống lầu bưng một chén nước ấm đặt ở trên tủ đầu giường, xác định không có gì bỏ sót, lúc này mới ra khỏi phòng.
Cảm nhận được nam nhân rời đi, Giang Ninh từ từ nhắm hai mắt nhíu lại lông mày, cảm thấy trong lòng có chút vắng vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top