Chương XII
Thấm thoát nửa tháng đã trôi qua, mang theo biết bao những câu chuyện bi hài , những cảm xúc và cả những hạt tuyết trắng. Băng tuyết của mùa đông đang tan đi dần, báo hiệu cho một mùa xuân tươi mát.
Những cơn gió lành lạnh liên tiếp thổi qua khuôn viên học viện New York The Royalty, lúc thì nhè nhẹ, có lúc lại mạnh mẽ. Gió cứ như vậy mà chợt tới rồi chợt đi, ánh mặt trời ấm áp vẫn như ngày nào chiếu quanh cả một vùng khiến cho những giọt sương, những khối tuyết trên các cành cây khô héo và thảm cỏ xanh vơi đi từ từ, dành chỗ cho những chiếc lá xanh tươi, mơn mởn.
Trong căn phòng kia, báo thức thì chưa kịp phát lên những tiếng động ầm ĩ nhưng có một cậu thiếu niên mái tóc đen đã tỉnh giấc. Cậu tắt đi báo thức trước khi chúng vang lên, bước về tủ áo quần để lấy trang phục và bước vào phòng tắm.
Dòng nước ấm áp mạnh mẽ chảy xuống từ mái tóc đen láy cho đến khuôn mặt và đôi chân thon thả. Minh Dương nhẹ nhàng thoa dầu gội phảng phất mùi bạc hà thơm mát vào tóc và sữa tắm hương hoa anh đào vào cơ thể trắng trẻo, mềm mại của cậu đến đôi chân thon dài như các siêu mẫu Phạm Hương, Lan Khuê trên TV. 30 phút sau, cậu mặc đồ vào và thong thả đi ra khỏi phòng.
Hôm nay là ngày Minh Dương biết được kết quả thi SAT nên cậu rất háo hức và cậu đã thức tỉnh từ 5 giờ 45 sáng.
Minh Dương đi về tủ lạnh hai cửa kia ở nhà bếp và lấy ra một bình sữa lạnh, sau đó lấy ra một hộp ngũ cốc huơng dâu tây trong tủ thực phẩm bên cạnh. Đối với Minh Dương, việc ăn ngũ cốc và sữa tươi cho điểm tâm của mình hằng ngày là chuyện thường nhật. Cậu đổ một luợng đủ ngũ cốc vào tô, cho thêm sữa và thưởng thức một cách ngon lành. Vị ngọt của những hạt ngũ cốc nâu, dâu tây khô hơi chua và vị béo ngậy của sữa bò tươi thấm vào đầu lưỡi khiến Minh Dương cảm thấy thật thích thú. Buổi sáng như vậy thật là thích, tiêu diêu tự tại và không cần ai quản thúc.
Minh Dương dùng bữa xong thì ngồi lướt Facebook một tí đến 7 giờ sáng, và chào hai vợ chồng kia rồi rảo bước về ga tàu điện. Vẫn như ngày nào, tàu điện vẫn có đông người qua lại, ngóng chờ một ngày làm việc hay học tập được thuận lợi.
Minh Dương đủng đỉnh đi vào khuôn viên học viện, đi qua cánh cổng màu đen sừng sững nằm đấy. Bên trong khuôn viên, những hạt sương sớm vẫn còn đọng lại trên thảm cỏ xanh mướt, những khóm hoa tu-líp màu đỏ thắm và những khe lá xanh tươi.
Minh Dương ngồi xuống trên một chiếc ghế đá màu trắng trước toà nhà trung tâm học viện. Cậu cầm ra chiếc iPhone, lướt danh bạ và gọi cho một người. Từ chiếc điện thoại thông minh, một bản nhạc mạnh Hàn Quốc nào đấy vang lên.
"Alo", bên kia chiếc iPhone phát ra một giọng nữ, nghe có vẻ uể oải.
"Dậy chưa vậy má?"
"Tao tắm rồi thay đồ xong rồi"
"Xong thì đi xuống đây, tao đang chờ trước cửa trung tâm nè."
"Đợi 5,6 phút , tao ra ngay"
"Lẹ nha mày"
"Ừ"
Minh Dương kết thúc cuộc gọi và lấy tai nghe cắm vào, bật một bản nhạc Việt êm đềm, du dương mà thưởng thức. Nghe được hai bài hát thì cậu thấy Đan Linh đang đi đến gần mình.
-Lâu như chó !
-Xin lỗi ! Tại tao lo chơi Face.
-Sống ảo quá mà
-....Éo
Minh Dương cùng Đan Linh đi vào toà nhà trung tâm học viện. Tại tiền sảnh, lại có một cái bảng lớn và nhiều người chen chúc quanh đó.
–Ấy da...học giỏi quá.
–Tên quái dị đó...thật phi thường.
–Ai vậy a?
"Hoàng tử đến", một giọng nam quát lên khiến cho đám đông giật mình và tách ra thành hai hàng. Từ đằng xa, Minh Dương thấy Johnson cùng với 4,5 nam nhân khác kiêu kỳ đến gần bảng làm cậu bĩu môi. Johnson hôm nay có thái độ khi nhìn bảng xếp hạng khác với những lần khác trong quá khứ, anh đảo mắt từ trên xuống dưới, nhếch môi và dửng dưng bỏ đi.
Johnson cùng bốn vị "nô lệ" bỏ đi rồi thì tất cả mọi người túm tụm lại với nhau, xì xào to nhỏ. Minh Dương và Đan Linh đi đến, len lỏi vào đám đông để coi điểm của mình.
–Xin lỗi, cho chúng tôi đi a.
–Xin lỗi, xin lỗi.
–Xin lỗi.
–Có thể cho chúng tôi đi qua được không?
Minh Dương và Đan Linh luồn lách qua biển người tấp nập và bảng trắng hiện lên trước mặt.
-Bảo, hồi hộp quá mày.
-Nhắm mắt lại nghe hôn.
-Ừ, nhắm rồi đếm 1, 2, 3 mở ra nha mày.
-Ừ
-1.......2.......3.....
Minh Dương và Đan Linh mở mắt ra liền ngước nhìn lên trên ngay lập tức. Theo thói quen, cậu và cô hay nhìn vào bảng xếp hạng trước khi nhìn vào kết quả của 60 người còn lại. Cậu và cô mắt dán vào top 10, mắt mở càng to vì quá đỗi ngạc nhiên.
Minh Dương và Đan Linh..... Kết quả thi SAT:1600, hạng nhất.
A...
Ngay cả Đan Linh cũng không thể tin vào mắt mình, hai tay dụi mắt và nhéo tai. Cô không thể ngờ rằng cô lại thi được điểm tối đa.
Minh Dương bất khả tư nghị, mắt không ngừng nhìn chằm chằm vào danh sách.
Hai người rồi quay sang nhìn nhau, nắm tay nhau và nhảy cẫng lên khiến mọi người cười khúc khích. Cậu nhanh nhảu rút ra chiếc iPhone để chụp lại kết quả, chụp lại huớng dẫn lấy phiếu báo điểm thi. Nhất định cậu phải báo cho phụ mẫu để họ vui mừng, để còn đuợc thuởng cái MacBook 512 GB mà họ đã hứa truớc kỳ thi này. Minh Dương và Đan Linh nhìn lần cuối rồi bước chân sáo đi xa.
Minh Dương đã có điểm SAT đẹp hơn cả kỳ vọng, có được GPA cao, có cả nhiều hoạt động tình nguyện, có năng khiếu giỏi Piano, Guitar và Tennis. Từ đó dẫn đến một quyết định táo bạo, nộp đơn xin học bổng các Đại Học thuộc liên đoàn Ivy *.
Đan Linh cũng có quyết định riêng cho mình, nộp đơn vào trường Đại Học California, Berkeley và viện đại học Harvard. Trong lòng cô hiện giờ nhạc liễu khai hoa, ông trời đã không phụ công lao học tập của cô.
______________________________________________________
Ngày Minh Dương đỗ đạt cũng là ngày chiếc iPhone 7 của Apple được chính thức ra lò.
Minh Dương do thi điểm cao và tiếp tục đạt được học bổng toàn phần cho cả năm sau nên cha mẹ cậu quyết định mua cho một chiếc iPhone 7 Plus 64 GB và cái MacBook. Cha mẹ Minh Dương đã nói, nếu cậu ẵm được học bổng toàn phần thì mỗi năm sẽ được một chiếc iPhone mới; do đó, cậu càng có động lực phấn đấu.
Tan học, cậu cùng Đan Linh và Johnson đi ra cửa tiệm Apple Williamsburg để sắm được chiếc iPhone quý báu, tiện nghi này.
Cửa hàng Apple Williamsburg toạ lạc trên Bedford Ave thuộc vùng Brooklyn của thành phố New York. Do có xe hơi của Johnson nên cả ba không cần phải tốn hàng tiếng đồng hồ ngồi ê ẩm trên tàu điện ngầm.
Cửa tiệm này thật lớn, bên trong có đông người qua lại. Khi mới mở cửa ra, một nhân viên nam người da trắng đã chào hỏi ân cần.
–"Xin chào các bạn. Tôi là Ethan. Các bạn có cần giúp gì không ạ?", người nhân viên nam trẻ tuổi lịch sự hỏi han.
–Chúng em cần mua iPhone 7.
–À, vậy xin mời đi theo tôi ạ.
Năm chiếc iPhone 7 và 7 Plus mẫu nằm trên bàn gỗ kia trông thật bắt mắt. Cả ba người cầm máy lên, quan sát xung quanh máy và bề mặt của máy. iPhone năm nay hình dáng có nhiều khác biệt: mặt lưng thì được làm bằng kính thay cho nhôm, hệ thống camera kép dành cho iPhone 7 Plus, cổng lighting thay cho cổng tai nghe truyền thống và hơn nữa là màu xanh dương đậm mới thật đẹp. Minh Dương ngắm bề mặt xong liền ấn nút cảm ứng để dùng nó. Cậu nhận thấy giao diện iPhone thay đổi đáng kể, iPhone 7 được trang bị phiên bản mới nhất, iOS 10 nên có nhiều tính năng hơn trước. Minh Dương càng nhìn, càng thấy mê hoặc.
–Cho em mua một chiếc iPhone 7 Plus ạ
-"Xin hỏi em muốn dung lượng bao nhiêu?", người nhân viên nam vừa hỏi, vừa lấy ra một chiếc iPhone 6 và cầm chiếc bút cảm ứng bấm bấm cái gì đó thật nhanh nhẹn.
–Dạ, 64 GB ạ.
-"64 GB.... Màu thì sao ?", người nhân viên loay hoay rồi nhìn mặt Minh Dương nói chuyện.
–Màu xanh dương ạ.
–Còn SIM card hay nhà mạng thì sao?
–Em sẽ dùng quốc tế nên xài SIM-free ạ. Có gì em sẽ ra các nhà mạng đăng ký sau.
–OK! Em còn muốn mua gì nữa không?
–Cho em mua cái MacBook màu vàng kim loại 512 GB ạ.
–Và.....
–Xong rồi ạ.....
–Xin chờ một chút, anh sẽ lấy hàng và giao cho em, sau đó chúng ta tính tiền.
Đan Linh nhìn chiếc iPhone xong cũng bị chúng làm cho mê muội nên muốn mua chúng về. Trước khi người nhân viên đi, cô bắt chuyện với anh ta.
–Dạ anh ơi...
–À, anh giúp được gì cho em?
–Cho em mua chiếc iPhone 7 Plus luôn đi ạ, và tất cả trên nó đều giống của bạn em, chỉ lấy nó màu hồng thôi ạ.
–Ừ, vậy tôi sẽ lấy hai hàng và tính riêng, vui lòng cho biết tên em và email của em.
–Linh Đan Hạ, email em là [email protected] ạ.
-"Ừ, vậy còn em thì sao", người nhân viên ghi xong liền quay sang hỏi Johnson.
–Cho em mua chiếc iPhone 7 Plus 64 GB màu bạc, SIM-free ạ.
–OK, cả ba xin chờ. Anh sẽ ra ngay.
Người nhân viên đi ra cầm theo ba túi xách hiệu Apple. Giỏ thứ nhất chứa một hộp iPhone 7 Plus và một hộp MacBook. Đó là của Minh Dương, sau khi cậu đã quẹt thẻ thì nhận biên lai và cầm giỏ của mình, bất diệc nhạc hồ. Còn Đan Linh và Johnson chỉ mua iPhone nên không cầm đồ nhẹ hơn Minh Dương.
Cả ba người học sinh rời khỏi cửa tiệm đại lý Apple và trở về nhà của mình, Minh Dương ngày hôm nay cũng được chủ nhà gia đình bản xử đưa ra một tiệm nào đấy của nhà mạng AT&T để làm thủ tục chuyển giao số điện thoại và mạng LTE từ máy cũ sang máy mới. Chiếc iPhone 7 Plus của cậu cuối cùng cũng có thể đuợc sử dụng, Minh Dương cười nhàn nhã, nhanh tay tải nhiều tiện ích cần thiết như Instagram, Facebook, Facebook Messenger, Snapchat, VSCO Cam,.....
Sau khi về nhà, Minh Dương tắt hẳn chiếc iPhone 6s Plus của cậu đi và bỏ nó vào tủ đồ cá nhân. Sau đó, cậu vừa khởi động MacBook, vừa selfie trên chiếc máy mới. Ngày hôm nay đối với Minh Duơng thật là vui, thật là thú vị !
* Liên đoàn Ivy gồm 8 trường đại học lớn của Hoa Kỳ:
Đại học Brown
Đại học Columbia
Đại học Cornell
Đại học Dartmouth
Đại học Harvard
Đại học Pennsylvania
Đại học Princeton
Đại học Yale.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top