Chap 9
Một bầu không khí im ắng bỗng chốc bao trùm không gian của hai người lúc này.
Không một ai nói gì sau câu nói của Chaeyoung, họ chỉ lẳng lặng nhìn nhau.
Lisa không hiểu rõ ý của nàng là gì, không biết có phải như cô nghĩ hay không, hay chỉ đơn giản là mình đang ảo tưởng?
"Muộn rồi, về thôi."
Nàng cũng không muốn giải thích thêm, nàng bật đèn xanh đến mòn luôn nhưng cái con người đó có phải ngốc thật hay không mà không biết?
Trên đường đi về nhà nàng, cô cũng không có nói gì, chỉ im lặng đạp xe.
Chaeyoung ở phía sau nhìn phía trước thấy bóng lưng cô đang hì hục đạp xe có một chút giận dỗi. Người ta đi du học cô không buồn hay sao mà không có ngăn cản nàng gì hết vậy? Nàng còn đang nghĩ nên chọn ở lại vì cô hay đi du học thì cô lại thờ ơ với nàng như thế, cái tên Lisa chết bầm này.
Chiếc xe đạp dừng lăn bánh trước cổng nhà Chaeyoung, nàng không nói không rằng bỏ lại Lisa ngẩn người ở đó chạy thẳng vào trong. Bạn nhỏ giận cô rồi.
Lisa lấy điện thoại ra, gõ gõ bàn phím.
Nàng vào đến nhà nghe điện thoại ting một tiếng thông báo từ Instagram liền mở ra xem thì thấy một dòng chữ vỏn vẹn hai từ của Lisa.
"Ngủ ngon."
LaLisa Manoban đáng ghét. Có cần quan tâm người ta thế không? Đúng là không thể giận nổi con người này, nàng cảm thấy mình thật không có tiền đồ, mới đây còn đùng đùng nổi giận, chỉ vì dòng tin nhắn ngắn ngủn của ai kia mà môi đã sớm cong thành hình bán nguyệt, vừa bĩu môi vừa nhắn trả lời lại tin nhắn của cô.
Lisa vẫn còn đang ở bên ngoài cổng nhà nàng, nghe hiện lên thông báo Insta liền nhấn vào xem.
"Đi đường cẩn thận, ngủ ngon tên tiểu tử LaLisa thối."
Lisa mỉm cười, cất điện thoại rồi đi về nhà.
...
Lại một ngày mới đến, hôm nay không phải đến trường vì các thầy cô đang tập trung xét hạnh kiểm của khối 12 nên cả khối sẽ được nghỉ học một hôm. Hôm nay cô không được gặp nàng, ngày hôm nay sẽ nhàm chán lắm đây.
Nhưng không sao, tối mai có thể đi chơi với nàng rồi. Lisa gõ gõ bàn phím hí hửng nhắn tin với Jisoo. Không rõ nội dung tin nhắn là gì, chỉ thấy cô cười mãi.
...
Ở phía bên này, nàng đang nằm trên giường mà vò đâu bức tóc. Chaeyoung đang nghĩ về việc học bổng, không biết nên lựa chọn như thế nào. Mới xa cô một chút liền thấy nhớ như vầy, nghĩ đến tháng ngày cách xa nhau thì liền không chịu nổi mà.
Nàng nghĩ kĩ rồi, một ăn cả ngã về không. Tối mai nhất định sẽ bày tỏ lòng mình với cô. Một là cô đồng ý, nàng sẽ ở lại và bên cô, một viễn cảnh nếu xảy ra thì thật sự rất hạnh phúc. Hai là cô từ chối, nàng liền lập tức chuồn sang Mỹ, khỏi cần nói nàng cũng không muốn tiếp tục ở lại với tên đáng ghét đó nữa luôn.
Nàng nghĩ thông rồi, yêu phải nói, có gì đâu mà phải sợ? Tình cảm này là của mình, họ không đồng ý thì không việc gì phải tiếp tục với thứ tình cảm vô bổ, không có triển vọng này, còn tốt hơn là cứ đuổi theo nó một cách ngu ngốc khi vốn dĩ người ta không hề thích mình. Nếu lỡ như người ta đồng ý thì sao? Chẳng phải là sẽ cùng nhau có một chuyện tình đẹp hay sao? Cứ im lặng mãi thì chắc chắn sẽ bỏ lỡ nhau một cách đáng tiếc.
Bây giờ nàng thôi không nghĩ chuyện du học nữa mà chuyển chủ đề sang chuyện tán tỉnh bạn Manoban.
"Không biết nên nói như thế nào nhỉ?"
Mới sáng mà đã nhức đầu nhức óc suy nghĩ rồi.
Nàng chán nản lướt Instagram, biết đâu sẽ có vài câu tỏ tỉnh hay.
Ngón tay nàng bất chợt khựng lại trước một đề xuất follow.
"Quân sư tình yêu? Tên gì mà sến quá vậy?"
Nổi máu nhiều chuyện, nàng không do dự nhấn vào xem hồ sơ.
"Hửm? Có mấy câu thả thính trông được quá nhỉ?"
Nàng vừa lướt các bài viết của người ta vừa khen. Mấy câu thả thính trong này hợp gu nàng quá trời.
Đọc đến một câu thả thính liền khiến nàng ngại ngùng mà đỏ mặt.
"Are you the moon? Beacause when it's dark, you still seem to shine."
Nàng vội vàng nhấn vào chat với tài khoản này. Không biết tại sao đọc xong câu thả thính này liền có lòng tin mà nhờ vả vào.
"Hi."
"What's up Chaengie?"
"Cậu giúp tôi nghĩ một câu tỏ tình hay ho đi."
Nàng không vòng vo mà vào thẳng vấn đề. Sau đó chỉ còn thấy nàng lăn qua lăn lại trên giường, 'dãy đành đạch' với những câu thả thích sến rện.
...
"Cá đã mắc câu."
"Tốt."
"Chúng ta như vầy là giúp hai cậu ấy sao Soo?"
"Còn phải hỏi sao?"
"Jen nghĩ nát óc mới ra mấy câu sến rện này, không ngờ Chaeyoung lại thích mới hay."
"Hai người đó mà thành đôi, nhất định phải bảo họ mời chúng ta đi ăn một chầu thật bự."
Jisoo cười nhếch mép, thầm đắc ý với kế hoạch công phu mà mình đã lập nên. Hai con người này muốn không thành đôi cũng khó.
"Thích nhau mà không chịu nói, thôi thì để chúng ta làm ông tơ bà nguyệt se duyên cho họ."
...
Tối thứ bảy, Lisa ăn mặc bảnh bao đến đón Chaeyoung. Hôm nay cô mặc một chiếc quần jean đơn giản phối cùng với áo thun màu đen ở trong, bên ngoài khoác một chiếc áo da màu đen.
Cô không đi xe đạp giống mọi ngày, thay vào đó là một chiếc mô tô được cô gìn giữ mấy năm nay trong garage, hôm nay mới có cơ hội lấy ra dùng.
"Trông ngầu đó."
Nàng há hốc mồm bất ngờ với dáng vẻ của Lisa hiện tại, so với Lisa nhút nhát nàng gặp trước đây khác một trời một vực. Không ngờ Lisa lại có một mặt khác cá tính như vậy. Rất hợp gu nàng nha.
Lisa bên này cũng ngất ngây với Chaeyoung. Bạn nhỏ xinh đẹp hôm nay diện một chiếc váy màu trắng tinh tế, nàng hết sức nổi bật trong bộ váy với vẻ đẹp thuần khiết.
"Mời tiểu thư Park lên ngựa."
Lisa lấy mũ hiểm chuyên dụng cho xe mô tô giống như cái cô đang đội trên đầu, đội vào cho nàng.
"Ngựa cái đầu nhà ngươi."
Chaeyoung phì cười, nhanh chóng nhập vai.
"Ngựa này hơi hăng, để an toàn thì tiểu thư hãy ôm tôi chặt vào nhé."
Chaeyoung không nói gì chỉ mỉm cười ôm lấy vòng eo săn chắc của cô, dựa đầu trên tấm lưng vững vàng ấy.
Hai người cùng nhau đi xem phim. Một bộ phim kinh dị xen lẫn với những tình tiết rất cảm động pha trộn với một chút hài hước, làm khán giả dở khóc dở cười. Chaeyoung rất may mắn có Lisa ngồi cạnh. Lúc sợ thì nép vào cô, lúc vui thì cùng cô cười, lúc buồn thì có cô lau nước mắt cho nàng. Hai người cứ vậy xem hết bộ phim.
Điểm dừng tiếp theo là một khu phố, đôi trẻ cùng nhau đến đây ăn những món ăn đường phố. Nàng thích ăn rất nhiều món, giống như trẻ con mà vòi vĩnh đủ điều với Lisa. Cô thì lại giống như một người lớn, dung túng mà nuông chiều Chaeyoung.
Hai bạn cùng nhau đi bộ bên sông Hàn, cùng nhau làm rất nhiều việc giống như một cặp đôi thật sự.
Cuộc chơi nào rồi cũng sẽ kết thúc. Cô và nàng chọn công viên là điểm dừng chân cuối cùng.
Cùng ngồi xuống ghế ngắm bầu trời đầy sao, cùng hít thở chung một bầu không khí và cùng có những suy nghĩ trong lòng muốn nói ra.
Nhưng không ai có đủ can đảm cả.
"Chaengie"/ "Lisa"
Họ cùng lúc gọi tên nhau.
"Cậu nói trước đi."
"Chaengie à."
Cô nhìn nàng bằng ánh mắt của một kẻ si tình, bao nhiêu tâm tư hỗn độn của cô lúc bây giờ đều được nàng nhìn thấy thông qua đôi mắt nói lên đủ điều.
Cô hít thật sâu như lấy thêm dũng khí mà nắm tay nàng nói:
"Tớ thích cậu."
----------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top