Tác giả: Hoa Mông MôngThể loại: HVăn án:Như Nguyệt là một cô gái trong sáng, ngây thơ, lấy việc học làm mục tiêu hàng đầu.Ai ngờ, vào một đêm trăng thanh mát mẻ, cô gặp phải cái hệ thống chết tiệt. Hệ thống ấy đưa cô đến thế giới xa lạ, mà ở thế giới ấy, cô đang bị người ta cướp đi đêm đầu tiên.Đó chưa phải vấn đề, vấn đề là cô liên tục bị đưa tới nhiều thế giới, và dần dần, cô không còn là một cô gái ngây thơ nữa....…
TÁC GIẢ: SÁT TIỂU HOÀNCONVERT: HẠ NGUYỆTEDITOR: ĐẦM♥CƠPIC: MÈOMỠTruyện không phải mình edit, chỉ lấy về lưu trữ, nếu bạn edit không muốn thì nói với mình để mình gỡ xuống nhé. Link: https://phuanhcac01.wordpress.com/dam-my-hoan/ke-hoach-xuyen-khong-cua-vat-hy-sinh-cai-tao-nhan-vat-phan-dien-sat-tieu-hoan/…
Tên gốc: Cung Phi Chính Xác Tư Thế.Thể loại: Xuyên qua, Cung đấu, Tình cảm, Ngọt Sủng. [188 Chương & 18 Phiên ngoại]Edit: Team Lãnh Cung.Người phụ trách: Tiên Thái phi & Mai Thái phi. *VĂN ÁN*Một câu giới thiệu tóm tắt: Quý nữ thế gia xuyên qua sống một cuộc sống thanh nhàn trong hậu cung.Hoàng đế: Nếu Hoa Phi là Hoàng hậu, kiếp này của trẫm quả thật không sai lầm.Hoàng hậu: Hoa Phi không phải là mối uy hiếp, Thục phi mới chính là cây đại thụ trong cung.Thục phi: Hoa Phi muội muội mọi thứ đều vô cùng tốt, chỉ là, mệnh không tốt.Trịnh Phi: Xem ra bổn cung không giết chết những tiểu tiện nhân tìm đường chết kia là không được mà! Hoa Phi muội muội, ngươi đừng ngăn ta!Ninh Quý tần: Hoa Phi tỷ tỷ nếu không có con, có thể chúng ta sẽ là tỷ muội tốt.Hoa Thường: ...---------------------------------------#huequanghau: Một bộ truyện hay, mô tuýp lạ và khác hoàn toàn với các bộ truyện trước của nhà mình. Tác giả viết theo lối chính kịch nên rất chỉn chu về mặt nội dung và logic.Lịch up: 21-23h vào tất cả các ngày trong tuần.…
🌸Thể loại: song tính, thô tục, nước tiểu play, H nặng, đam mỹ, học đường, yêu thầm, 1vs1. H NẶNG! THÔ TỤC! SONG TÍNH!! ĐÃ CẢNH BÁO NÊN NẾU KHÔNG PHẢI GU CỦA BẠN THÌ HÃY LẶNG LẼ ĐI RA. XIN CẢM ƠN. TRUYỆN H MẤT NÃO, ĐỪNG COI LÀ THẬT. 🌸Tác giả: @haiduongtayphu (chính là mình, cơm nhà làm, ngon như nhà làm =)))) ) 🌸Giới thiệu:Lâm Phong và Hứa Khanh không ưa nhau. Hai người là tình địch với nhau từ nhỏ đến lớn, thế nhưng lại cùng một trường đại học, cùng một phòng ký túc xá. Lâm Phong đột nhiên phát hiện. Tình địch Hứa Khanh của hắn rất đẹpMông của tình địch rất to rất mẩyTình địch lúc thủ dâm rên rỉ rất gợi tìnhTình địch là người song tính!Tình địch yêu thầm hắn!Hắn muốn đụ chết tình địch!TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC, XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI BẤT KỲ ĐÂU.…
Giới thiệu: Truyện ngắn cảm động, edit lúc rảnh rỗi mỗi khi bị rớt net. Ta nói thật đấy, cảm động lắm, đọc đi không tiếc đâu, truyện có 10 chương thôi.…
Tác giả: Cận NiênEdit: Dương QuỳnhCẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn!"Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô.Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."***Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc.Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng."Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không…