Chương 83: Lời đồn

Phác Thái Anh chờ Lạp Lệ Sa rửa mặt xong mới tắt video, sợ Tiểu Ngư lo lắng đi lâu như vậy không trở lại, nàng vội vã trở về, thì thấy Tiểu Ngư đang cùng người khác tán gẫu.

"Anh Anh." Tiểu Ngư vẫy tay: "Ở đây."

Phác Thái Anh gật đầu, đi qua, cởi áo choàng tắm đem đồ uống đưa cho cô, Tiểu Ngư giới thiệu với nàng: "Tiểu Nguyên trong khu ẩm thực." Cô nói với Tiểu Nguyên: "Đây là người ở Mục giải trí..."

"Tôi biết." Tiểu Nguyên cười: "Thái Anh mà, Tam Thủy đều biết."

Phác Thái Anh bị câu nói của Tiểu Nguyên làm cho đỏ mặt, Tiểu Nguyên nói: "Dáng người rất đẹp."

"Vậy thì đúng rồi." Tiểu Ngư sờ soạng eo của Phác Thái Anh nói: "Đều là hàng thật!"

Tiểu Nguyên tò mò chạm vào eo của Phác Thái Anh, Phác Thái Anh bị hai người thảo luận đều cảm thấy ngượng ngùng, nàng nói với Tiểu Ngư: "Cậu đừng ầm ĩ nữa."

"Được được được." Tiểu Ngư thu hồi tay, nói: "Không ầm ĩ nữa, chờ lát nữa chúng ta và Tiểu Nguyên cùng nhau ăn cơm, cô ấy tự tay làm sushi, lúc trước tôi xem video nước miếng đã chảy ròng ròng."

Phác Thái Anh cười: "Được."

Tiểu Nguyên nằm bên cạnh hai người, đưa lưng về phía hồ bơi, hai tay chống lên mặt hồ, cô nói: "Anh Anh, ngày mai cô sẽ bắt đầu diễn tập đúng không?"

"Ừm." Phác Thái Anh gật đầu: "Ngày mai phải đến công ty, không biết lời thoại có nhiều hay không, tôi còn chưa học thuộc."

Dù sao cũng là lần đầu tiên lên sân khấu, Phác Thái Anh tất nhiên cảm thấy khẩn trương, Tiểu Nguyên nói: "Đừng khẩn trương, chỉ cần cô đứng đó chúng tôi đều vui vẻ xem, lời thoại không thuộc lòng cũng không sao."

Phác Thái Anh lắc đầu: "Vậy không được, phải học thuộc tôi mới yên tâm."

Nàng làm việc rất nghiêm túc, nếu tiếp nhận nhiệm vụ của người dẫn chương trình, vậy nhất định phải làm tốt, nửa tháng này nàng đem hội nghị thường niên mấy năm trước của Tam Thủy đều xem hết, quy trình không chênh lệch bao nhiêu, chính là lời thoại không giống nhau, hơn nữa nàng cũng thấy những người dẫn chương trình khác đối mặt với tình huống bất ngờ sẽ xử lý như thế nào, trong lòng mô phỏng vài lần, điều duy nhất lo lắng chính là sẽ bị rụt rè, nhưng nàng nghĩ nửa tháng diễn tập có thể khắc phục được vấn đề này.

Tiểu Nguyên quay đầu liếc nhìn nàng một cái, lời đồn trong giới cô đều đã nghe qua, nói Phác Thái Anh có quan hệ với người phụ trách Tam Thủy nào đó, còn nói khả năng chính là người tổng phụ trách bao dưỡng, dù sao trước khi nàng tiến vào Tam Thủy đều không có nổi danh, sau khi tiến vào đột nhiên lại được nâng đỡ mạnh mẽ, lại được đập tiền đứng đầu, lại là muôn vàn tài nguyên tốt nhất, Tam Thủy mấy năm như vậy, còn chưa có người dẫn chương trình nào vừa vào Tam Thủy mới nửa năm đã có thể làm người chủ trì.

Đương nhiên cô không phải người tin vào lời đồn, hơn nữa những tin tức này đều là bắt gió bắt bóng, không một chút chứng cứ, không thể vì những lời này mà hoài nghi lung tung người khác, vừa vặn cô và Tiểu Ngư có quen biết, trước tiên tới đây làm quen với Phác Thái Anh.

Mặt mày đoan chính, ngũ quan chính khí, thái độ làm việc nghiêm túc, Tiểu Nguyên vốn cảm thấy lời đồn đãi thái quá, hiện tại sau khi ở chung càng thiên về Phác Thái Anh, thời điểm ăn cơm trưa cô mượn cơ hội nhắc nhở: "Trong giới này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, luôn có thời điểm con người tranh đoạt miếng ăn, cô phải chú ý nhiều hơn."

Phác Thái Anh gật đầu: "Cảm ơn."

Ba người đăng ảnh ăn sushi lên mạng, đối tượng đầu tiên là Phác Thái Anh, tiếp theo chính là Tiểu Nguyên trong khu ẩm thực, Tiểu Nguyên cũng rất nổi tiếng, bởi vì có khuôn mặt búp bê, cho nên tất cả mọi người đều thích gọi cô là em gái, chụp cùng Phác Thái Anh lại càng thêm non nớt, fans trêu chọc nàng mang theo đứa nhỏ, Phác Thái Anh nhìn bình luận mỉm cười: "Thật sự rất non nớt."

"Non nớt thì non nớt, nhưng chỗ cần có tôi đều có nhé!" Tiểu Nguyên vừa nói vừa ưỡn ngực, Tiểu Ngư chọc vào ngực cô: "Có thể dùng sức không? Nó chịu nổi sao?"

Tiểu Nguyên hất tay Tiểu Ngư nói: "Cút!"

Các mối quan hệ của Tiểu Ngư đều rất tốt, cả buổi chiều mang theo Phác Thái Anh giới thiệu toàn bộ mọi người, ngoại trừ mấy người dẫn chương trình khác không quen thuộc lắm, đại bộ phận đều đã gặp mặt, buổi chiều nàng chuyển tiếp gần 30 Weibo, vội vàng xoay quanh, đến tối mới nghỉ ngơi, cơm tối nàng cùng Tiểu Ngư ăn, ăn xong lại bị cô lôi kéo chơi game, trong lúc livestream thỉnh thoảng nghe thấy Tiểu Ngư gầm gừ, nàng cười nghiêng ngả, một người bạn cùng phòng khác cầm cơm tối tiến vào, giúp Tiểu Ngư một tay mới miễn cưỡng thắng.

Sau khi trở về Phác Thái Anh thật sự cảm thấy mệt mỏi, nàng ngủ trên giường không nhúc nhích, Lộc Ngôn còn chưa trở về, Phác Thái Anh cũng không để ý tới cô ta, nghỉ ngơi trên giường một lát liền vào phòng vệ sinh tắm rửa, lúc đi ra, Lạp Lệ Sa gọi điện thoại tới.

Âm thanh của Phác Thái Anh mềm nhũn, còn có chút làm nũng không rõ ràng: "Hôm nay thật sự mệt mỏi."

Lạp Lệ Sa phát hiện nàng phân biệt rất rõ ranh giới giữa bạn bè và bạn gái, lúc làm bạn mặc kệ Phác Thái Anh gặp phải cái gì, cũng sẽ không dùng thái độ hay giọng điệu như vậy nói chuyện với cô, Lạp Lệ Sa bởi vì một câu nói của nàng mà giống như ngâm mình trong nước ấm, cô hỏi: "Vậy em còn muốn thấy Hanh Hanh không?"

"Muốn." Phác Thái Anh nói xong ngồi dậy: "Nếu không chị quay video cho em xem đi."

Lạp Lệ Sa mỉm cười: "Được."

Âm cuối của cô cố ý kéo dài, cho Phác Thái Anh một loại cảm giác mặc kệ mình có yêu cầu vô lý như thế nào, cô đều có thể thỏa mãn nàng, Phác Thái Anh bởi vì một chữ trên mà mặt phiếm hồng, vùi đầu vào gối, vừa rồi còn rất mệt mỏi, hiện tại liền có chút tinh thần, Lạp Lệ Sa đi phòng bên cạnh quay phim Hanh Hanh, Hanh Hanh được chăm sóc rất tốt, nhìn thấy Lạp Lệ Sa vừa mừng vừa nhảy, Lạp Lệ Sa còn gửi một đoạn video buổi chiều mang Hanh Hanh xuống lầu tản bộ, Phác Thái Anh nhìn bộ dạng phấn khởi của Hanh Hanh cũng yên lòng, lại tán gẫu với Lạp Lệ Sa hai câu, Lạp Lệ Sa nói: "Buồn ngủ thì ngủ đi."

Phác Thái Anh ừm một tiếng, cúp điện thoại, không bao lâu nhận được tin tức Weibo hiện lên, Lạp Lệ Sa đã phát hành sách mới, nhất thời trang chủ Weibo tràn đầy tin tức về sách mới của cô, Phác Thái Anh viết rất nhiều chữ, lại xóa đi, cuối cùng ôm điện thoại chuyển tiếp một cái: [ So tâm ]//@Lạp Lệ Sa: Phát hành sách mới.

Một trái tim màu đỏ.

Phác Thái Anh vừa đăng xong đã có một bình luận: [ So tâm ] [ So tâm ].

Là Lạp Lệ Sa.

Hai người giống như hoàn thành một ám hiệu nào đó, Phác Thái Anh cầm điện thoại cười trong chăn, vô cùng vui vẻ, so sánh với mối tình trước đó không thể nhìn thấy ánh sáng, Lạp Lệ Sa tựa hồ cũng không lo lắng tình yêu bị người phát hiện.

Chỉ cần nàng chủ động một chút, Lạp Lệ Sa sẽ lập tức đáp lại.

Lần đầu tiên Phác Thái Anh cảm thấy yêu đương là một chuyện khiến mình cảm thấy an tâm như vậy.

Thời điểm Lộc Ngôn trở lại phòng, Phác Thái Anh đã ngủ, hôm nay vừa tới, cô ta cùng mấy người bạn ra ngoài ăn chơi vui vẻ, uống một chút rượu, trở về phòng thấy Phác Thái Anh đã ngủ thiếp đi không nhịn được đi đến mép giường, liền lẳng lặng đứng nhìn vài phút mới đi phòng vệ sinh rửa mặt.

Phác Thái Anh ngủ một giấc đến sáng đồng hồ báo thức vang lên, Lộc Ngôn ở trên giường trở mình, Phác Thái Anh trực tiếp bấm tắt đồng hồ, lại lăn lộn một hồi mới đứng dậy, nàng cũng không nói chuyện với Lộc Ngôn, cầm quần áo đi phòng vệ sinh, lúc ra tới Lộc Ngôn còn đang ngủ, Phác Thái Anh xách theo túi ra khỏi phòng.

Tối hôm qua Tiểu Ngư thức đêm chơi game, cho nên không ăn sáng, Phác Thái Anh đến nhà hàng gặp phải Tiểu Nguyên, bên cạnh Tiểu Nguyên còn có hai người dẫn chương trình khu ẩm thực, bon họ cùng Phác Thái Anh chào hỏi, Phác Thái Anh cười đi qua nói: "Chào buổi sáng."

Tiểu Nguyên ngáp: "Xuống ăn sáng xong sẽ tiếp tục ngủ bù, cô chuẩn bị đến công ty sao?"

Phác Thái Anh gật đầu.

Cô gái bên cạnh Tiểu Nguyên tò mò nhìn Phác Thái Anh, bốn người cùng nhau đến nhà hàng ăn điểm tâm, điểm tâm là buffet, Phác Thái Anh cầm một ly sữa bò cùng bánh mì, ngẩng đầu nhìn thấy Mạc Bạch.

Mạc Bạch cũng nhìn thấy Phác Thái Anh, hắn chủ động chào hỏi: "Phác tiểu thư."

Phác Thái Anh vội cúi đầu: "Chào Mạc tổng."

Mạc Bạch là tổng phụ trách của Tam Thủy, nghe nói vừa mới bị đào tới đây không được mấy năm, người phụ trách cũ bởi vì thân thể không tốt cho nên từ chức, hiện tại chính là Mạc Bạch phụ trách, Phác Thái Anh gặp qua Mạc Bạch vài lần, thời điểm ký hợp đồng có gặp qua, nhưng cũng chỉ gặp qua vài lần, cho nên không nói quá hai câu, chào hỏi xong liền chuẩn bị rời đi, Mạc Bạch chủ động mở miệng: "Phác tiểu thư một hồi đến công ty phải không?"

Phác Thái Anh gật đầu: "Ừm, đúng vậy."

"Trùng hợp." Mạc Bạch nói: "Tôi cũng muốn đến công ty một chuyến, bên ngoài có mưa nhỏ, bắt taxi không tiện, tôi tiện thể chở cô đi."

Phác Thái Anh đành phải đồng ý: "Vậy thì làm phiền Mạc tổng."

Mạc Bạch nói: "Không phiền."

Hắn vừa nói vừa nhìn Phác Thái Anh, nếu không phải chuyện IP kia, hắn thật không thể tin được Phác Thái Anh chính là lão bản nương, thật bình dị gần gũi, một chút cũng không làm giá, tới Tam Thủy cần cù chăm chỉ bắt đầu từ một người dẫn chương trình nhỏ, lâu như vậy cũng không bảo hắn đề cử một ít tài nguyên.

Thật không giống người khác.

Không hổ là lão bản nương.

Mạc Bạch đáy lòng tán thưởng một phen, ngồi đối diện Phác Thái Anh, Tiểu Nguyên lấy xong bữa sáng muốn đi tìm Phác Thái Anh liền bị người túm chặt: "Đừng đi, nhìn thấy Mạc tổng không?"

"Lá gan thật lớn." Một cô gái khác nói: "Ở đây một chút cũng không kiêng dè, khó trách tin đồn nói cô ấy có người chống lưng, đằng sau chính là Mạc tổng đi?"

Tiểu Nguyên nhíu mày, nhìn hai người bên cạnh, cô vẫn không quá tin Phác Thái Anh là loại người như vậy.

Phác Thái Anh ngẩng đầu nhìn thấy Tiểu Nguyên đứng ở nơi đó, nàng vẫy tay: "Ở chỗ này."

Tiểu Nguyên nhìn hai người bên cạnh, vẫn là đi qua, hai cô gái khác không đi qua, mà ngồi xuống cách đó không xa, còn không quên chụp một tấm ảnh đăng lên nhóm, đây là một nhóm chat riêng tư, bình thường đều dùng để tán gẫu bát quái, bọn họ gửi tấm ảnh này vào, trong nhóm lập tức có người nhắn: [ ???? ]

[ Mẹ kiếp, kia không phải là Mạc tổng sao? Trắng trợn như vậy? ]

[ Người chống lưng xem ra thật sự là Mạc tổng không sai. ]

[ Kỳ thật chúng tôi cũng không biết rõ, hỏi @Lộc Ngôn thử xem. ]

Lộc Ngôn sáng sớm đã bị âm thanh thông báo trên điện thoại đánh thức, cô ta híp mắt nhìn điện thoại, thấy tấm ảnh kia, Phác Thái Anh cùng Mạc Bạch mặt đối mặt ngồi ăn điểm tâm, Mạc Bạch còn cười với Phác Thái Anh, Lộc Ngôn giật khóe miệng, cười nhạo, quả nhiên chính là trèo lên nơi tốt hơn, mới một cước đá văng Đường Nghênh Hạ, còn nói cái gì thanh cao, bởi vì Đường Nghênh Hạ không chịu công khai mới muốn chia tay, thì ra là tìm được người mới!

Cô ta nhìn ảnh chụp trong điện thoại, suy nghĩ một lát sẽ gửi cho Đường Nghênh Hạ.

Chỉ chốc lát sau Đường Nghênh Hạ gửi một dấu chấm hỏi tới, Lộc Ngôn trả lời: [ Người đối diện Phác Thái Anh là tổng phụ trách của chúng tôi - Mạc tổng, hiện tại Tam Thủy chúng tôi đều biết chuyện của cô ấy và Mạc tổng, cô cùng cô ấy chia tay là đúng đắn. ]

Mạc tổng?

Đường Nghênh Hạ nhìn về phía bức ảnh, người đàn ông ngồi đối diện Phác Thái Anh sắp hói đầu, cùng Phác Thái Anh một chút cũng không xứng đôi, Phác Thái Anh cư nhiên sẽ coi trọng người như vậy?

Tình nguyện chia tay với cô, cũng muốn ở bên một người như vậy?

Đường Nghênh Hạ siết chặt điện thoại, một lúc sau mới gửi tin nhắn cho Lộc Ngôn.

Lộc Ngôn cầm điện thoại, tin tức trong nhóm đã xếp chồng lên nhau rất nhiều, cô ta vừa ăn dưa hấu vừa lần lượt xem từng cái.

[ Có chuyện gì vậy? ]

[ Thật không nghĩ tới giấu cũng không giấu, cũng quá lớn mật. ]

[ Lộc Ngôn, không phải cô ở cùng Thái Anh sao? Cô không biết chuyện của cô ấy và Mạc tổng sao? ]

Lộc Ngôn thấy những dòng chữ này liếc mắt nhìn giường của Phác Thái Anh, liền nhắn lên nhóm: [ Không biết, tối hôm qua cô ấy không trở về. ]

*****
Lộc Ngôn: Haha, thì ra là cùng Mạc tổng có quan hệ.

Mạc Bạch: ?? Lộc Ngôn, cô muốn ngu ngốc thì ngu ngốc một mình đi, đừng làm liên lụy tôi!


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top