Chương 79: Album
Hoa Lạc ván thứ hai liền chơi pháp sư, còn Phác Thái Anh chơi phụ trợ, nàng vốn định chọn vú em, nhưng đã bị cấm, cuối cùng cầm một con ngưu ma vương, Lạp Lệ Sa a một tiếng hỏi: "Chơi con này sao?"
Giọng nói của cô xuyên qua điện thoại vang vọng khắp phòng, Phác Thái Anh cúi đầu: "Ừm."
Hoa Lạc không rõ nguyên nhân, cười ha ha: "Anh Anh, ngưu ma vương này tướng đi thật xấu."
Những người khác đi theo sau nhân vật của Phác Thái Anh, trong điện thoại đều là tiếng cười nói vui vẻ, Phác Thái Anh cắn môi, Lạp Lệ Sa nói: "Lại đây."
Nàng cũng không đi theo Tiểu Ngư nữa, trực tiếp đi bắt người, sau khi chết nằm không nhúc nhích, góc dưới bên phải máy tính hiện lên tin nhắn, Phác Thái Anh nhìn thấy Lạp Lệ Sa hỏi: [ Sao lại không nói gì? ]
Phác Thái Anh cắn miếng táo: [ Em đang ăn táo. ]
Lạp Lệ Sa không trả lời, nhân vật trong trò chơi đi về phía trước, Phác Thái Anh suy nghĩ một hồi lại nhắn: [ Tướng đi xấu như vậy sao? ]
Nàng hỏi nhân vật trong trò chơi vừa rồi bị Hoa Lạc cười nhạo, Lạp Lệ Sa nhanh chóng trả lời: [ Không xấu. ]
Phác Thái Anh vừa định đánh chữ.
Lạp Lệ Sa lại nhắn: [ Em chơi con gì cũng đẹp. ]
Phác Thái Anh cắn xong miếng táo, cúi đầu mở mic, các nàng chơi game hơn một tiếng đồng hồ, Lạp Lệ Sa phải làm việc, nàng cũng rời khỏi trò chơi, màn hình đều đang nói đến chuyện phát sóng trực tiếp cuộc họp thường niên cuối năm, nàng làm MC cũng đã được tung poster, cho nên fans đều hỏi nàng khi nào đi.
Tổng công ty ở thành phố bên cạnh, phải đi trước diễn tập, đặc biệt là trước kia Phác Thái Anh chưa từng chủ trì, càng phải đi luyện tập trước, gần đây nàng không có việc gì liền xem cuộc họp thường niên của người dẫn chương trình trước, xem người ta chủ trì như thế nào.
[ Anh Anh, làm MC thật sao? ]
[ Lão bà Anh Anh, đến nơi tôi mời cô ăn cơm! ]
[ Anh Anh cô ở khách sạn nào vậy? ]
Phác Thái Anh nhìn lướt qua bình luận nói: "Khách sạn là do công ty sắp xếp, đến bên kia lại nói cho mọi người biết."
Bình luận ầm ĩ kêu lên, đều nói muốn cùng nàng ngẫu nhiên gặp gỡ, gần tết, học sinh cũng được nghỉ, phỏng chừng khi đó hẳn là rất nhiều người.
Phác Thái Anh vừa trả lời bình luận của cư dân mạng, vừa ngâm nga bài hát, Lạp Lệ Sa còn chưa tắt giao diện, phía sau có người đi ngang qua nói: "Lạp lão sư, cô cũng xem livestream sao?"
"Người này có phải tên là Thái Anh không? Nền tảng Tam Thủy?"
"Tôi thấy gần đây Thái Anh rất nổi tiếng, nghe nói còn hát ca khúc chủ đề cho Trường An?"
Tin tức này của nàng trong giới đang thịnh hành nhất, Phác Thái Anh cùng Trương Hinh sau khi song ca, danh tiếng so với trước kia càng cao hơn một bậc, lại hát ca khúc chủ đề cho Trường An, nên mọi người biết cũng không có gì kỳ quái.
"Chậc chậc, quá xinh đẹp, tôi thấy đoạn hợp xướng của cô ấy cùng Trương Hinh lão sư, thật tuyệt vời."
Lạp Lệ Sa nghe người khác khen nàng tâm tình cũng khá tốt, dựng thẳng lỗ tai để nghe, đầu ngón tay chuyển động bút, ngòi bút hứng khởi lướt qua ngón tay rơi trên mặt đất, ba một tiếng, văn phòng có một lát yên tĩnh, mọi người nhìn về phía cô, đều đột nhiên nhớ tới cô đang sửa kịch bản.
Tính tình của Lạp Lệ Sa bọn họ đều biết rõ, ghét nhất là không khí ồn ào, vừa rồi chắc là mất hứng đi?
Mọi người hai mắt nhìn nhau, toàn bộ im lặng không nói.
Lạp Lệ Sa phát hiện không khí bất đồng vừa định mở miệng, mọi người đã rất thức thời bắt đầu bận rộn, nhỏ giọng thảo luận, bước nhanh đi qua, quay lại vội vàng, không ai dám ở lại bên cạnh cô.
Chỉ chốc lát sau, bên cạnh cô không còn ai.
Lạp Lệ Sa:...
Thật ra cô rất thích nói chuyện phiếm, chẳng lẽ nhìn không ra sao?
Lạp Lệ Sa chạm vào chóp mũi, tiếp tục cúi đầu sửa kịch bản, cuối năm các đoàn làm phim khác đều bận rộn, bên bách hợp nghe được chính sách kia đều đã có hai đoàn làm phim dừng lại, còn bọn cô đồ sộ bất động, mỗi ngày nên làm gì làm gì, một chút đều không có ảnh hưởng đến.
Đại khái không khí đoàn làm phim không bị ảnh hưởng, mọi người bận rộn cũng cao hứng, tâm tình của Lạp Lệ Sa sửa kịch bản cũng tốt hơn một chút, chỉ là cãi nhau với đạo diễn vẫn không thể tránh khỏi.
Mỗi lần cãi nhau xong, cô đều nấu cháo điện thoại với Phác Thái Anh.
Phác Thái Anh từ phòng vệ sinh đi ra, nàng đem tất cả thức ăn và đồ chơi nhỏ của Hanh Hanh đóng gói, buổi chiều chuẩn bị đưa cho Lạp Lệ Sa, Lạp Lệ Sa vừa mới nhắn tin cho nàng, nói có thể không ở nhà, nhưng Hà Kim Mai ở nhà, giao cho mẹ cô trước.
Hanh Hanh tựa hồ biết Phác Thái Anh muốn đi xa, hai ngày nay cũng không ầm ĩ, mỗi ngày đều ba ba nhìn Phác Thái Anh, thỉnh thoảng nức nở hai tiếng, Phác Thái Anh nhìn bộ dạng này của nó đều hoài nghi mình có phải đã nói bỏ rơi nó hay không, Lạp Lệ Sa nghe được mỉm cười: "Em nỡ sao?"
Phác Thái Anh nói: "Không nỡ."
Hanh Hanh làm bạn với nàng mấy năm, cùng nàng vượt qua thời điểm khó khăn nhất, luôn ở nơi nàng vươn tay là có thể sờ được, lần này đi công tác, nàng không nhìn thấy Hanh Hanh chưa biết có quen hay không.
Lạp Lệ Sa nghe thấy giọng nói đột nhiên trầm xuống của nàng liền nhíu mày, cầm bút, hai đầu điện thoại có chút yên tĩnh, Phác Thái Anh thay đổi đề tài: "Chị còn chưa kết thúc sao?"
"Ừm." Lạp Lệ Sa nói: "Còn đoạn cuối cùng nữa là có thể kết thúc."
Phác Thái Anh gật đầu: "Vậy lát nữa chị có về nhà không?"
"Còn có cuộc họp." Lạp Lệ Sa nói: "Khả năng trở về muộn một chút, em ở nhà chờ tôi đi."
Phác Thái Anh và Tiểu Ngư phải đi nửa tháng, trước khi rời đi các nàng muốn ăn lẩu.
Phác Thái Anh ừm một tiếng: "Kỷ lão sư còn nói chờ em trở về, [Động tình] liền có thể khởi công."
Chờ nàng trở về, đoán chừng đã ăn tết, Lạp Lệ Sa cười: "Ừm, cậu ấy cũng sắp chờ không nổi nữa."
Hai người không mục đích trò chuyện, nói đông một câu, nói tây một câu, Phác Thái Anh đi dọn dẹp phòng cũng không cúp máy, lúc an tĩnh nàng có thể nghe được âm thanh gõ bàn phím của Lạp Lệ Sa và đầu bút ma sát mặt giấy, hoặc là thỉnh thoảng có người kêu: "Lạp lão sư, Phương tổng mời cô đi qua nói chuyện một chút."
Phác Thái Anh nói: "Chị đi đi, lát nữa em sẽ bắt taxi."
Lạp Lệ Sa ừm một tiếng, cúp điện thoại.
Phác Thái Anh thu dọn xong tất cả, nhìn taxi cũng đến dưới lầu, nàng mang Hanh Hanh lên xe, lại thấy bị tag trong nhóm.
Kỷ Tử Bạc: @Toàn thể nhân viên, hôm nay phát ra trailer chính thức, đợi lát nữa đều chuyển tiếp một chút, nhận được tin nhấn 1.
Nhanh như vậy.
Trong nhóm nhanh chóng hiện một hàng 1, Phác Thái Anh cũng gửi 1, sau đó đoàn làm phim đưa ra trailer chính thức, Phác Thái Anh rõ ràng đã nghe qua rất nhiều lần, nhưng vẫn như cũ khẩn trương, đây là tác phẩm đầu tiên khi nàng trở lại giới phối âm, sắp tới sẽ gặp gỡ tất cả độc giả cùng người hâm mộ.
Phác Thái Anh nhất thời không dám lên Weibo, có loại cảm giác vừa mừng vừa sợ, nàng nhìn thấy phía trên Weibo nhất thời nhảy ra một chuyển tiếp, còn có khen các nàng xứng đôi vừa lứa, Phác Thái Anh hít sâu, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, Hanh Hanh tiến lại gần hôn sườn mặt của nàng, giống như cho Phác Thái Anh dũng khí, mười phút sau, nàng cắn răng bấm vào Weibo.
Có rất nhiều tin nhắn trên Weibo.
[ Mẹ kiếp! Lư âm tướng quân! Lư âm của tôi! ]
[ Anh Anh, cô phối rất tốt, tôi nghe muốn khóc. ]
[ Cảm ơn Anh Anh, Lư âm nguyên tác đảng cảm thấy mỹ mãn. ]
Phác Thái Anh thở phào nhẹ nhõm, nhìn những tin nhắn này đột nhiên chóp mũi chua xót, cảm thấy tất cả kiên trì của mình đều có ý nghĩa, bọn họ khẳng định cùng tán thưởng, là cho nàng dũng khí cùng cổ vũ lớn nhất.
Nàng mở bình luận, like nhiều nhất chính là nói về Lạp Lệ Sa.
[ Vừa nghĩ đến Lư âm chết, mỗi một câu nói của nàng đều là đao! Lạp lão sư cô đúng là không có lương tâm! ]
Lạp Lệ Sa còn chưa chuyển tiếp, phỏng chừng là bận đi họp, Phác Thái Anh sau đó nhìn lướt qua mấy bình luận, ngoại trừ vài cá nhân cảm thấy thanh tuyến của nàng không phù hợp ra, 90% đều rất hài lòng, trái tim đang treo lơ lửng của Phác Thái Anh thả xuống, an an ổn ổn chuyển tiếp: Một cái tiểu Lư âm.
Ngay sau khi nàng chuyển tiếp, Weibo đều là lời thổ lộ của người hâm mộ.
[ Lần thứ ba, Anh Anh, mẹ yêu con, sao con có thể phối tốt như vậy! ]
[ Anh Anh, cô đền nước mắt cho tôi, tôi vừa mới ra ngoài hẹn hò cùng bạn gái, bây giờ khóc đến mức cô ấy phải dỗ dành tôi. ]
[ Lư tướng quân, Mạnh Bà ngạo kiều, nhớ mặc thêm quần áo. ]
[ Chết tiệt, lầu trên lại bắt đầu giết người! ]
Phác Thái Anh vừa định tắt điện thoại, liền thấy một ID quen thuộc.
Lạp Lệ Sa: [Trái tim] //@ Thái Anh: Một cái tiểu Lư âm.
Trái tim màu đỏ, hệ thống mang theo biểu tình, so với việc chuyển tiếp tuyên truyền của đoàn làm phim, giống như chỉ gửi cho một mình nàng, trước mắt bao nhiêu người, cô cứ như vậy công khai phát ra.
Những người khác không thấy có cái gì kì quái.
Chỉ có Phác Thái Anh vỗ vỗ gương mặt.
Vừa đỏ vừa nóng, hừng hực thiêu đốt.
Nàng buông điện thoại xuống, chỉ chốc lát sau đến nhà Lạp Lệ Sa, Phác Thái Anh mang Hanh Hanh rẽ vào tiểu khu, lần trước nàng có tới đón Hà Kim Mai nên biết là tòa nhà nào, trực tiếp mang Hanh Hanh lên lầu, vừa ra khỏi thang máy Hà Kim Mai đã đứng ở hành lang kêu: "Anh Anh."
Phác Thái Anh cùng Hanh Hanh đi qua.
Hà Kim Mai nói: "Dẫn Hanh Hanh vào phòng bên trong đi, Sa Sa đã thu dọn, nó còn mua một ít vật dụng cho thú cưng, con xem có thể dùng được hay không."
Phác Thái Anh dắt Hanh Hanh đi vào, là phòng thú cưng tiêu chuẩn, Hanh Hanh ở nhà cũng không có đãi ngộ tốt như vậy, nó còn có chút câu nệ, không chạy loạn, vẫn đi theo Phác Thái Anh, Phác Thái Anh xoa xoa đầu nó: "Ngoan, buổi tối Lạp lão sư sẽ trở về, mày ở lại đây trước, không được chạy loạn, cũng không được kêu bậy, tao phải đi công tác, mỗi ngày sẽ gọi video cho mày..."
Hanh Hanh gâu vài tiếng, cũng không biết có hiểu hay không, Phác Thái Anh xoa đầu nó trấn an, Hà Kim Mai đứng ở cửa cười: "Trước kia chúng ta cũng từng nuôi một con, sau đó nó già đi, chú của con kiên quyết không chịu nuôi con thứ hai, yên tâm đi Anh Anh, dì sẽ chăm sóc nó thật tốt."
Phác Thái Anh gật đầu, nàng đứng dậy nói: "Cảm ơn dì."
Thái độ so với trước kia tự nhiên hơn nhiều, cũng thoải mái hơn, mơ hồ có thêm tự tin, Hà Kim Mai nhìn trên người nàng có chút biến hóa liền mỉm cười: "Đừng khách sáo."
Phác Thái Anh nhìn bốn phía: "Chú không ở nhà sao?"
"Ông ấy đi ra ngoài chơi cờ." Hà Kim Mai nói: "Một lát nữa sẽ trở về, buổi tối con có phải định cùng Sa Sa ra ngoài ăn cơm không? Vậy thì đừng đi, đợi nó ở đây?"
Phác Thái Anh không phản bác, gật đầu: "Dạ."
"Ngồi đi, dì rót cho con một tách trà, ăn trái cây gì?" Hà Kim Mai hỏi nàng, Phác Thái Anh nói: "Con ăn gì cũng được."
Hà Kim Mai pha cho nàng một tách trà, quay đầu nhìn Phác Thái Anh quy củ ngồi trên sô pha, bà cười hỏi: "Xem TV không?"
Phác Thái Anh gật đầu: "Dạ cũng được."
Thời điểm nàng cúi đầu tìm điều khiển từ xa thì nhìn thấy một quyển album ảnh, Hà Kim Mai thuận theo tầm mắt nàng nhìn qua nói: "Có muốn xem ảnh trước kia của Sa Sa không?"
Phác Thái Anh ánh mắt khẽ sáng: "Dạ có."
Hà Kim Mai vội vàng trở lại phòng, lấy ra một album ảnh, bà nói: "Đều là trước kia chụp, sau khi nó lên trung học liền không chịu hợp tác, rất ít khi chụp ảnh, những thứ này đều là hồi nhỏ chụp."
Phác Thái Anh mở album ảnh ra, nhìn thấy Lạp Lệ Sa lúc còn học trung học, tuổi trẻ non nớt, mặt mày tràn đầy thanh cao lãnh ngạo, quả thật rất ngạo cốt, nàng mỉm cười.
Lạp Lệ Sa về đến nhà liền nhìn thấy Hà Kim Mai và Phác Thái Anh ngồi cùng một chỗ, cô buông túi xách xuống, cởi áo khoác hỏi: "Hai người đang xem cái gì vậy?"
Hà Kim Mai ngẩng đầu lên: "Về rồi à?"
Bà nói: "Xem ảnh chụp thời thơ ấu của con."
Lạp Lệ Sa nhìn bà rồi lại nhìn Phác Thái Anh: "Ảnh chụp thời thơ ấu?"
"Đúng vậy." Hà Kim Mai nói: "Vẫn là lúc nhỏ tốt nhất, chụp thế nào cũng phối hợp."
Âm thanh của Lạp Lệ Sa căng thẳng: "Ảnh nào lúc nhỏ?"
Hà Kim Mai liếc mắt nhìn cô một cái: "Còn có thể là ảnh nào, chính là thời điểm mặc tã giấy, cái mông còn lộ ra ngoài, con..."
Lời còn chưa nói xong, Lạp Lệ Sa ba ba đi tới trước mặt Phác Thái Anh, một tay khép lại album ảnh!
*****
Phác Thái Anh: Lạp lão sư khi còn nhỏ rất đáng yêu.
Lạp Lệ Sa: Tôi hiện tại cũng rất đáng yêu.
Phác Thái Anh: Chị khi còn nhỏ không mặc quần.
Lạp Lệ Sa: Tôi hiện tại???
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top