Chương 38: Đáp ứng

Bạch Miêu bị hành động của Lạp Lệ Sa làm cho sửng sốt. Phác Thái Anh tính tiền xong cũng chưa hoàn hồn, Lạp Lệ Sa đứng dậy: "Đi thôi, chúng tôi đưa cậu về trước."

Phác Thái Anh cũng đi tới, Bạch Miêu nhìn hai người: "Không cần, tôi tự mình trở về."

Lạp Lệ Sa liếc nhìn đồng hồ nói: "Đừng nói nhảm nữa, đi thôi."

Bạch Miêu:...

Nói lời tốt đẹp cô sẽ chết hay sao? Rõ ràng lo lắng Bạch Miêu ban đêm trở về không an toàn, nhưng lại thể hiện thái độ này, Lạp Lệ Sa chính là nổi tiếng đáng ghét!

Cô ấy không so đo với Lạp Lệ Sa, chỉ lôi kéo Phác Thái Anh nói chuyện phiếm, dọc theo đường đi cùng Phác Thái Anh trò chuyện rất nhiều về vấn đề phát sóng trực tiếp, Phác Thái Anh tò mò: "Bạch lão sư cũng muốn phát sóng trực tiếp sao?"

Bạch Miêu ngậm miệng.

Cô ấy sợ người lạ như vậy sao lại muốn phát sóng trực tiếp? Vậy nên nói cái gì bây giờ?

Lạp Lệ Sa cười ra tiếng, nói: "Đúng vậy, Bạch lão sư có lẽ cũng muốn phát sóng trực tiếp, phải không, Bạch lão sư?"

Bạch Miêu trừng Lạp Lệ Sa một cái, lại muốn xem náo nhiệt, cô ấy cắn răng: "Đúng vậy, đến lúc đó còn muốn mời Lạp lão sư đập vài món quà cho tôi!"

"Được." Lạp Lệ Sa ngoài cười nhưng trong không cười: "Đưa mật khẩu thẻ ngân hàng của cậu cho tôi, muốn đập nhiều hay ít, tùy thời đều có thể."

Bạch Miêu hừ một tiếng: "Cậu nằm mơ đi!"

Phác Thái Anh nghe hai người cãi nhau thì cảm thấy buồn cười, rất ấu trĩ, nhưng cũng rất chân thật, có đôi khi nàng cùng Hoa Lạc, Tiểu Ngư bọn họ cũng sẽ ồn ào nhốn nháo như vậy.

Chẳng bao lâu các nàng đã đưa Bạch Miêu đến cửa, Bạch Miêu nói, "Đi lên uống ly trà."

Lạp Lệ Sa nhìn Phác Thái Anh, thấy nàng không có ý kiến mới đi theo vào, Bạch Miêu sống một mình, so sánh với Lạp Lệ Sa, có hơi loạn, Phác Thái Anh nhìn thấy trên sô pha còn ném hai kiện áo bông, ban công nửa mở, có gió lạnh thổi vào, nơi này không lớn, ngoại trừ quần áo ném lung tung bên ngoài, những nơi khác ngược lại không tệ, trên bàn trà có một cái bình trong suốt, bên trong nuôi một con rùa đen, Phác Thái Anh hỏi: "Bạch lão sư thích rùa đen sao?"

Bạch Miêu nói: "Ừm, chủ yếu là khả năng chịu đựng, những con khác tôi nuôi không thể sống."

Phác Thái Anh:...

Nàng cười cười, ngẩng đầu lên nhìn bốn phía, hai phòng một sảnh, có một cái là phòng sách, Phác Thái Anh phát hiện sách của bọn cô đều đặc biệt nhiều, Lạp Lệ Sa cũng vậy, đầy một cái kệ sách lớn, nàng cảm thấy chính mình cả đời cũng không thể xem xong, ngoại trừ nhiều sách ra, nàng còn phát hiện Bạch Miêu có rất nhiều thiết bị tập thể dục, khả năng là rất ít ra cửa.

Bạch Miêu bưng cho các nàng hai ly trà, Phác Thái Anh nhấp một ngụm, hơi đắng, nhưng dùng để tỉnh rượu vừa vặn tốt, nàng còn chưa uống xong một ly, chuông điện thoại đột ngột vang lên, cắt ngang cuộc nói chuyện giữa Lạp Lệ Sa và Bạch Miêu, Phác Thái Anh nhìn đến màn hình lập lòe tên Hoa Lạc.

"Anh Anh, ngủ chưa?" Giọng nói của Hoa Lạc có chút gấp gáp, Phác Thái Anh nhíu mày: "Chưa."

Hoa Lạc nói: "Có thể đến chỗ tôi hay không, siêu thị nhỏ ở dưới lầu."

Phác Thái Anh ừm một tiếng, có chút áy náy nói với Bạch Miêu: "Xin lỗi Bạch lão sư, tôi khả năng phải đi trước."

Lạp Lệ Sa hỏi nàng: "Có chuyện gì vậy?"

Phác Thái Anh nói: "Hoa Lạc tìm tôi có việc gấp."

Lạp Lệ Sa buông ly xuống, quay đầu nói với Bạch Miêu: "Liên lạc sau."

Bạch Miêu dặn dò hai người lái xe cẩn thận, Lạp Lệ Sa mang Phác Thái Anh lên xe, trên xe Phác Thái Anh lo lắng cho Hoa Lạc, gửi tin nhắn cho cô, Hoa Lạc trả lời: [Xuống lầu mua đồ, đụng phải đối tượng xem mắt, thật đen đủi.]

Vốn tâm tình của cô đã không tốt, bị một số fans não tàn của Dư Ôn làm cho xấu mặt, tuy rằng cùng Lạp Lệ Sa chơi game rất vui vẻ, nhưng vừa lên Weibo liền bực bội, cho nên viết tiểu thuyết một hồi thì xuống lầu chuẩn bị mua chút đồ ngọt, ai ngờ lại đụng phải đối tượng xem mắt.

Đối tượng xem mắt này là mẹ cô tìm, gặp mặt ngày đó cô cùng nhà trai ngả bài, nói hai người không thích hợp, hơn nữa cô là cong, có bạn gái, nhà trai lại nói cô gạt người, nếu thật sự có, để cho cô gọi bạn gái ra, gọi ra tới hắn liền tin tưởng.

Cô thật sự bị thuyết phục, trước kia việc này tìm Tiểu Ngư liền ổn, nhưng đêm nay Tiểu Ngư còn chưa có kết thúc livestream, cho nên không có biện pháp, liền tìm Phác Thái Anh qua loa lấy lệ trước.

Phác Thái Anh trả lời dấu ba chấm, hù chết nàng, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì.

Hoa Lạc oán giận: [Tôi thật sự không biết mẹ tôi nghĩ thế nào, biết rõ xu hướng giới tính của tôi, còn muốn giới thiệu cho tôi đối tượng xem mắt.]

Hơn nữa không chỉ một lần, mỗi tháng đều phải nháo một lần, không chỉ ép cô gặp mặt ăn cơm, còn nói kết hôn mới là kết quả tốt nhất, Hoa Lạc thật sự không còn cách nào khác, không đi liền một khóc hai nháo ba thắt cổ, đi nói rõ ràng cũng vẫn dây dưa không ngớt.

Hoa Lạc thật sự tinh thần bị giày vò.

Phác Thái Anh trấn an: [Tôi sắp tới rồi.]

Hoa Lạc tâm lực tiều tụy, nhà trai mua trà sữa cho cô liền nói: "Kỳ thật thích con gái tôi cũng có thể hiểu được, tôi cũng thích con gái, tôi cảm thấy chuyện này cùng kết hôn không có xung đột, chúng ta..."

Cái logic chó má gì vậy.

Hoa Lạc nghe sắp trợn trắng mắt, cô vừa định phản bác, chợt nghe thấy có người kêu: "Bảo bối!"

Phác Thái Anh nói một câu khiến Lạp Lệ Sa bị dọa ngốc, vừa rồi Phác Thái Anh cũng không nói gì cúi đầu đánh chữ, tựa hồ đang cùng Hoa Lạc câu thông, mới vừa xuống xe liền xông qua, còn mang theo một câu bảo bối?

Bảo bối cái gì?

Nàng cùng Hoa Lạc?

Lạp Lệ Sa nhíu mày, không đi về phía trước, mà đứng dưới một cái cây cách đó không xa phía sau hai người, bên cạnh có siêu thị 24 giờ, ánh sáng lập loè, rơi vào trên người Hoa Lạc và Phác Thái Anh, cô nghe được Hoa Lạc nói: "Thấy được chưa? Đây là bạn gái của tôi."

Giọng nói theo gió phiêu tán, Lạp Lệ Sa nắm chặt tay, căng thẳng đứng tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.

Nhà trai nhìn thấy Phác Thái Anh liền ánh mắt sáng ngời, tóc dài phiêu phiêu, mặc áo len màu cam, quần jeans thon gọn, dáng người trước sau lồi lõm, lả lướt hấp dẫn, hắn luyến tiếc dời đi tầm mắt, nói: "Bạn gái cô, rất xinh đẹp."

Hoa Lạc nhìn thấy ánh mắt này của hắn thì nhíu mày: "Hiện tại anh cũng thấy, tôi không..."

"Bạn gái cô bao nhiêu tuổi? Hai người đã ở bên nhau bao lâu rồi?"

Hoa Lạc nhịn cả đêm thiếu chút nữa đã bùng nổ, Phác Thái Anh nắm lấy cô, Hoa Lạc nghẹn lại hô hấp, nếu không phải ngại mặt mũi của mẹ cô, cô đã sớm trở mặt.

Phác Thái Anh nói: "Thưa ngài, xin ngài đừng quấy rầy cô ấy nữa."

"Tôi thật sự không bận tâm đến mối quan hệ của hai người." Ánh mắt của người đàn ông nhìn Phác Thái Anh ngược lại càng nóng bỏng: "Chúng ta có thể..."

"Nói đủ chưa?" Một giọng nói trong trẻo đột nhiên truyền đến, người đàn ông quay đầu, dưới tàng cây một người phụ nữ chậm rãi bước ra, chân dài, cao ráo, ngũ quan thâm thúy, ánh mắt sắc bén, người phụ nữ nói với Hoa Lạc: "Người đàn ông này là ai?"

Hoa Lạc há miệng, Phác Thái Anh nói: "Đối tượng xem mắt."

"Ồ." Lạp Lệ Sa gật đầu: "Đối tượng xem mắt, trong nhà có tiền không? Mấy căn hộ? Anh lái loại xe nào? Trong nhà có mấy anh chị em? Làm việc ở đâu? Mức lương là bao nhiêu? Anh có tài sản gì không?"

Người đàn ông theo lời cô hỏi khuôn mặt biến thành màu đen một chút, hắn nói: "Đây không phải là vấn đề chủ yếu đúng không? Tôi nghĩ rằng hai người ở bên nhau thích hợp là quan trọng nhất."

Lạp Lệ Sa nói: "Thích hợp là quan trọng nhất, nhưng anh có biết chi phí tiêu xài một tháng của Hoa Lạc là bao nhiêu không? Tháng trước cô ấy mua sắm, còn nợ ngân hàng bốn mươi mấy vạn, nếu không anh trả trước cho cô ấy đi rồi mới nói vấn đề thích hợp?"

Người đàn ông kinh ngạc nhìn về phía Hoa Lạc: "Mẹ cô nói cô viết tiểu thuyết rất có tiền."

"Kiếm được nhiều thì tiêu xài nhiều, hơn nữa Hoa Lạc còn thích mua quỹ và đầu cơ cổ phiếu, đúng rồi, anh có biết về cổ phiếu không?"

Người đàn ông bị cô hỏi sắc mặt trắng bệch, cứng đờ nói: "Không biết."

Lạp Lệ Sa gật đầu: "Không biết cũng không sao, đưa tiền là được."

Còn phải đưa tiền?

Điều này không giống với lời mẹ cô ấy nói, mẹ cô ấy nói Hoa Lạc hiểu chuyện ngoan ngoãn, ngày thường không dùng tiền loạn, sau khi kết hôn, có thể ở nhà một bên làm việc nhà một bên viết tiểu thuyết kiếm tiền, không tiêu tiền của hắn.

Lạp Lệ Sa liếc nhìn sắc mặt của hắn nói tiếp: "Hoa Lạc, tôi cảm thấy người này cũng không tệ lắm, điều kiện khá tốt, không bằng tiếp tục..."

Người đàn ông nghe thế vội vàng nói: "Tôi đột nhiên nhớ tới còn có chút việc, tôi đi trước."

Hoa Lạc nhìn thấy dáng vẻ người đàn ông chạy trối chết líu lưỡi, thẳng thừng hô ngu ngốc, ánh mắt cô ấy nhìn về phía Lạp Lệ Sa càng thêm sùng bái: "Lạp lão sư thật là lợi hại."

Trước kia cô ấy cùng Tiểu Ngư hoặc Phác Thái Anh đều phải dây dưa nửa ngày, có đôi khi đối phương còn sẽ lì lợm la liếm, kéo đen cũng vô dụng, Lạp Lệ Sa vừa mới nói hắn đều tin, nói có sách mách có chứng, khó trách một người đàn ông không ngừng vó ngựa chạy trốn.

Phỏng chừng không dám liên hệ với cô ấy nữa.

Lạp Lệ Sa nói: "Đừng khách khí."

Âm thanh căng thẳng, cô nhìn về phía Phác Thái Anh, muốn nói lại thôi, cuối cùng mím môi, đứng ở một bên, Hoa Lạc nói: "Có muốn lên ngồi một chút hay không?"

Phác Thái Anh lắc đầu: "Quá muộn rồi, cậu lên đi, chúng tôi muốn trở về."

Hoa Lạc không giữ lại, sau khi lên lầu Phác Thái Anh trở lại bên cạnh Lạp Lệ Sa, nàng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Lạp lão sư, chúng ta trở về thôi."

Lạp Lệ Sa xem phương hướng Hoa Lạc rời đi, gật đầu, cùng Phác Thái Anh trở lại trong xe.

Trên đường hai người đều không nói chuyện, đến đèn giao thông, Lạp Lệ Sa nói: "Cô và Hoa Lạc..."

Phác Thái Anh quay đầu: "Hửm?"

Lạp Lệ Sa giọng nói căng thẳng: "Tôi nghe Hoa Lạc nói, hai người ở bên nhau?"

Phác Thái Anh cười, cắn môi nói: "Không có, kỳ thật là mẹ Hoa Lạc không quá hiểu cho Hoa Lạc, khinh thường đè ép cậu ấy phải đi xem mắt, sau đó gặp phải người khó chơi, liền sẽ nhờ chúng tôi hỗ trợ."

Lạp Lệ Sa nghiêng đầu: "Hỗ trợ làm bạn gái giả?"

Phác Thái Anh mặt mày cong lên: "Ừm."

Lạp Lệ Sa tuy rằng đã nghĩ đến điểm này, nhưng vẫn là thần sắc bừng tỉnh đại ngộ: "Còn có thể như vậy, hữu dụng không?"

Phác Thái Anh nói: "Rất hữu dụng, bình thường nhà trai nghe nói cậu ấy có bạn gái, rất ít sẽ tiếp tục dây dưa."

Chính là ngẫu nhiên tiếp nhận ánh mắt giống như nhìn quái vật của đối phương.

Lạp Lệ Sa gật đầu, nói đùa: "Nếu tôi gặp phải, cô cũng sẽ giúp tôi ngụy trang sao?"

Phác Thái Anh không nghĩ nhiều, cười: "Đương nhiên."

"À." Lạp Lệ Sa trầm mặc mấy giây, kêu: "Anh Anh."

Cô vẫn luôn gọi Thái Anh, đột nhiên sửa lại xưng hô, Phác Thái Anh cảm thấy màng nhĩ chấn động, nàng ghé mắt, nghe được Lạp Lệ Sa nói: "Ba mẹ tôi sắp về nước, bọn họ cũng thích bắt tôi đi xem mắt, tôi muốn thời điểm gặp gỡ bọn họ, cô giả vờ làm bạn gái của tôi, cùng bọn họ ăn bữa cơm, có thể chứ?"

Phác Thái Anh chớp chớp mắt, dưới ánh mắt trong trẻo của Lạp Lệ Sa, nàng theo bản năng gật đầu: "Có thể."

Đáp ứng rồi nàng mới phát hiện không thích hợp.

Trước kia nàng chỉ là giúp Hoa Lạc ứng phó một chút với đối tượng xem mắt, như thế nào đến Lạp Lệ Sa, chính là gặp gia trưởng?

*****

Phác Thái Anh: Người này không thích hợp.

Lạp Lệ Sa: Chị cũng không thích hợp.

Phác Thái Anh:......


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top