Chương 2
"Hồ lão sư, như thế nào lại đột nhiên đổi ý muốn tham gia tiết mục? Cậu là vừa ý cái nào nữ khách mời rồi sao?" Hai người ngồi ở góc một quán cà phê, nam nhân cười trêu ghẹo ngồi ở đối diện nữ nhân.
Nữ nhân này dù ngồi ở trong phòng, vẫn như trước đeo kính râm, nhấp một ngụm cà phê, khẽ nhíu mày, "Lý lão đại, vẫn còn muốn quay cái show yêu đương kia? Nếu còn có thì đừng gọi tôi Hồ lão sư miết thế, cũng không phải lão sư, nghe thật mất tự nhiên." Hồ Duyệt cảm giác, cảm thấy nghe như mình già lắm rồi.
"Tớ nhớ năm đó nguyện vọng lớn nhất của cậu là làm lão sư nha, còn hí hửng đứng trong lớp giảng bài, vụ đó tớ còn nhớ rõ lắm." Nam đồng học nhớ lại tình hình lúc còn ở trường.
Hồ Duyệt trầm ngâm, "Đều là chuyện của bao nhiêu năm trước , tôi đến cũng không phải cùng cậu lại đây ôn kỉ niệm thanh xuân tươi đẹp , nói việc chính đi, thật vất vả mới được nghỉ ngơi một ngày không có việc gì tôi về nhà nằm đây."
"Ấy giờ chúng ta nói một chút về tiết mục sắp tới đi, những lần trước bên tớ đều chiếu trực tiếp, mỗi tuần ba tập, đều bắt đầu lúc tám giờ tối. Cậu phải biết rằng chương trình này có khả năng sau này sẽ nổi lắm đó. Cho nên quay xong tiết mục này chúng tớ có đủ khả năng đem cậu thành người nổi tiếng chứ chả đùa."
"Một cái thân cận tiết mục còn làm trực tiếp? Không phải thường đều quay trước à." Hồ Duyệt đẩy kính râm, cũng không phải là muốn giả trang cái gì, chỉ là đêm qua nghỉ ngơi không tốt, con mắt sưng lợi hại.
Dạo gần đây luôn sẽ mơ thấy người cũ, Hồ Duyệt không muốn vẫn còn cảm thấy hối hận, đều đã chấm dứt, chẳng lẽ còn định cứ như vậy cả đời đau thương mãi, vì muốn tâm tình tốt hơn cho nên mới quyết định làm những chuyện khác để xoay đi lực chú ý.
"Trực tiếp mới có thể bày ra bộ mặt chân thật của bọn họ nha, đây cũng là một cái thật hấp dẫn tình tiết. "
"Cái kia lại để cho đám người này muốn làm gì thì làm, show của cậu vẫn còn quay được? Như thế nào vẫn cảm thấy có chút kì quái."
"Đại tỷ à, cứ tin tưởng tài năng của tớ là được rồi, tớ tự biết lúc đấy phải xoay chuyển tình thế ra sao, đã làm ở nhiều đài lắm rồi giờ cái này mà còn thất bại nữa thì thật sự phải cuốn gói rời đi, cậu nể tình bạn bè cũ cũng coi như giúp đỡ tớ đi mà."
"Lần trước còn nói mọi việc đã xong xuôi cả chỉ việc đến nơi tìm cậu, hóa ra là chém gió cả."
Nam đồng học là triệt để thua dưới tay Hồ Duyệt, vội vàng từ trong bọc lấy ra tập kịch bản, rất nghiêm túc giải thích cho cô: "Nếu là trực tiếp, chúng tớ đương nhiên không thể để cho người chơi thỏa thích phát huy, cái này tớ cũng đã viết xong kịch bản, cậu có thể tưởng tượng đây là đang diễn kịch. Cậu xem, nhân vật của cậu tớ cũng đều đã cho ngươi chuẩn bị xong."
Hồ Duyệt tay cầm lấy một quyển dày đặc chữ, trực tiếp lật đến phần của mình, "Da trắng mặt đẹp có điểm tùy hứng, mở miệng ra là nói lời vô cùng cay nghiệt không chừa mặt ai. . . , tôi trong mắt cậu là cái hình tượng này?! Nửa câu đầu còn được, ngoại trừ mê tiền điểm này đều rất phù hợp, còn mấy câu sau là sao đây. Tôi lúc nào thì nói chuyện lời nói ác độc? Hả? Cậu còn còn nói muốn đem tôi nâng thành người trụ cột, như này mà có thể kéo tỉ lệ xem? Tôi cũng không phải người mất hình tượng như vậy a!" Hồ Duyệt hiển nhiên đối với hình tượng đạo diễn đưa cho rất không hài lòng.
"Cậu là không hiểu rồi, nam nhân đều thích chinh phục khó khăn , nhất là nữ nhân xinh đẹp."
"Nói trắng ra muốn tìm người gánh toàn bộ oan uổng đi?"
"Tiết mục kiểu này cần drama hóa lên, mặc dù nói là có kịch bản nhưng cậu cũng không cần khống chế, có thể nhiều tự do phát huy thoáng một chút, coi như là diễn kịch vậy."
"Sau đó sẽ được vinh danh thành người đàn bà chanh chua chửi đổng."
"Được a ~"
"Được cái rắm! Không thể vì tiết mục mà tạo mánh lới lừa bịp, còn đâu thanh danh người ta." Hồ Duyệt cảm thấy bản tính của mình tuy không thuộc loại dịu dàng, ngoan ngoãn, uyển chuyển hàm xúc, nhưng cũng không hẳn giống cái này ghi như vậy nóng nảy, Hồ Duyệt chỉ khi nào chạm tới đỉnh điểm mới bùng nổ lên.
"Sợ cái gì dù sao cậu cũng không đi tìm nam nhân."
"Không tìm nam nhân không có nghĩa không tìm nữ nhân, chương trình chuyền ra về sau không biết ác liệt cỡ nào, về sau sao còn tìm bạn gái được nữa."
"Nhân vật của cậu không nhất thiết phải quá mạnh mẽ, bên tớ sẽ đem tổn hại hình tượng của cậu giảm đến mức thấp nhất có thể, hơn nữa hậu kỳ kịch bản khẳng định còn muốn cải biến , hình tượng đẹp đẽ của cậu chắc chắn sẽ lại như cũ , khẳng định luôn! Hơn nữa, Hồ lão sư xinh đẹp như vậy vào vai người đàn bà chanh chua chút vẫn sẽ có rất nhiều người truy đuổi đi."
"Thôi được rồi, dong dài nhiều như vậy, trước tiên đem ảnh chụp của nữ khách mời cho tôi xem trước, tôi còn chưa đáp ứng tham gia đâu, cái này còn phải xem tiết mục khách mời của mấy cậu chất lượng như nào. "
Đạo diễn lấy ra điện thoại di động của mình, sau đó hai tay đưa cho Hồ Duyệt, "Mỗi tập khách mời bọn tớ thế nhưng chọn kỹ lựa khéo, đều rất xinh đẹp , mọi loại hình đều có, tuyệt đối thỏa mãn sở hữu yêu thích, cái này tiết mục, tuyệt đối có thể hỏa."
Hồ Duyệt bắt chéo hai chân, ngồi tựa vào ghế, một tay vuốt cằm, một tay cầm qua điện thoại tùy ý vạch lên ảnh chụp, không thể không nói, tuyển người phương diện này nhất định là mất kha khá thời gian, từ loli đến ngự tỷ, từ băng sơn hình đến núi lửa hình, thậm chí liền mấy người sở hữu hằng mơ ước công việc cũng nhanh gom góp , xem ra, bọn hắn chuẩn bị tiết mục tốn không ít công sức.
"Người này mặt nhìn được đó , khá hợp khẩu vị. " Hồ Duyệt lật đến một tấm hình, một cái nữ nhân điềm tĩnh mà cười cười, tóc hơi có chút rời rạc vãn ở sau ót, thoạt nhìn thành thục lại ôn nhu, xem xét tựu đặc biệt ở nhà cái loại này, Hồ Duyệt chống cự không được nhất là loại người kiểu vậy.
Đạo diễn dò xét nhìn nhìn trong điện thoại di động ảnh chụp, vội vàng lắc đầu, "Cái này không được, đã kết hôn."
"Đã kết hôn? Vậy còn mời tới tham gia thân cận làm gì?? " Hồ Duyệt thiếu chút nữa đem kính mắt đều té xuống đến.
"Chồng nàng là vị khách mời thứ nhất, các nàng vừa lĩnh giấy kết hôn, hôn lễ còn không có diễn ra, cái này vì muốn tiết mục hiệu quả nên cố ý mời đến, khục."
". . ." Hồ Duyệt quả thực cạn lời, lại tiếp tục trở mình, "Này đừng nói tất cả đều kết hôn? Hừ đây không phải muốn lừa người khác sao." Hiện tại nàng đối với ba chữ 'đã kết hôn' vô cùng mẫn cảm, "Được rồi, không tham gia nữa , giờ đang độc thân sau này cũng muốn kết hôn đi , không muốn lại trêu chọc thẳng nữ."
"Không thể vì vài người mà đánh đồng tất cả chứ, cậu coi trọng của tiết mục của nhóm tớ, nhất định sẽ tìm được chân ái của cuộc đời, đầu bạc răng long cái loại này!" đạo diễn vỗ bộ ngực tự tin cam đoan.
Kỳ thật Hồ Duyệt đối với tiết mục này bất quá chỉ là vì công tác bên ngoài tìm một chút chuyện làm, căn bản là không muốn lên đây tìm người yêu, đi tìm có thể cùng chính mình qua cả đời người, cái này không thực tế.
"Người này thì sao?" Hồ Duyệt lại tiện tay lật đến một tấm hình.
"Đã có bạn trai."
"Đùa nhau à."
"Chưa, chưa, có ba người là thực sự độc thân."
"Ba cái là tính cả tôi trong đó nữa phải không?"
"Cậu nói tớ mới nhớ. . . hình như là thế. . ."
"Thật muốn tặng mấy người một cái tát!"
"Đừng tức giận, đừng tức giận, Hồ lão sư cậu có yêu cầu gì khác cứ việc nói, chúng tớ có thể tại tiền tài phương diện đền bù tổn thất tinh thần cho cậu."
"Như này nghe còn được." Dù gì chỉ là vì tiền, Hồ Duyệt cũng đã tiếp nhận lời mời, nàng hiện tại thật sự suy nghĩ từ chức sự tình, làm làm một cái tiếp viên hàng không, người ngoài nhìn vào thì nghĩ sướng vô cùng, thực tế chịu khổ chỉ có Hồ Duyệt tự mình biết, đã chịu đựng đủ rồi, cũng nên nghỉ ngơi một thời gian ngắn.
Hồ Duyệt đem trên bàn gạt tàn thuốc để lại gần mình, một điếu thuốc kẹp ở đầu 2 đốt đầu ngón tay, linh cảm cái này đã tới rồi, "Ai, cậu xem hiện tại người đặc biệt nông cạn, hầu như chỉ coi trọng người khác khuôn mặt, loại này nhanh chóng kết thân tiết mục không có cách nào lí giải vẻ đẹp tâm hồn của người khác, vạn nhất nam khách mời xuất hiện đều tuyển tôi làm tâm động nữ thần, làm chậm trễ tình duyên của người khác thì sao? Cho nên thế này, giờ đổi thành một cái che mặt thân cận tiến mục đi" nói xong, nàng còn tự vỗ tay bẹp bẹp vài tiếng.
Đạo diễn quả thực bị Hồ Duyệt kinh đã xong, đây là cái gì người còn có thể nghĩ ra chiêu này.
"Mặt thêm bộ đồ tất chân nữa đi, khuôn mặt xinh đẹp như ẩn như hiện, càng chọc người ~" Hồ Duyệt nói xong bản thân cũng cười che bụng.
"Hồ lão sư, cầu đứng đắn điểm, tớ là rất chân thành trưng cầu ý kiến của cậu a, chớ nên đùa giỡn."
Ngay tại Hồ Duyệt cười thời điểm, bên cạnh đột nhiên xuất hiện thêm một người, tay vỗ vào bả vai của cô, "Làm ơn đem thuốc lá dập đi, hiện tại trong phòng có luật cấm hút thuốc." Một cái nữ nhân dễ nghe thanh âm lên tiếng.
Hồ Duyệt nhấc mi,ngẩng đầu lên nhìn, người đứng cạnh cô là một nữ nhân mặc áo sơmi màu trắng, tan tầm vạt áo vẫn là chỉnh tề đóng thùng lại, tóc dài xõa ở hai bên, tuy rằng lớn lên không coi là xuất chúng, nhưng này loại khí chất lại như là mang theo cổ tiên khí, làm cho người ta nhịn không được nhìn nhiều vài lần.
Hồ Duyệt cho rằng nàng là nhân viên cửa hàng, vì vậy chỉ chỉ trên bàn cái gạt tàn thuốc, "Gạt tàn thuốc bày ra trên bàn không phải là để cho người khác hút thuốc sao?"
Nữ nhân đẹp mắt lông mày nhỏ nhắn, đang nhìn đến Hồ Duyệt một khắc này, bỗng nhăn lại với nhau, trước mặt dùng tay phẩy phẩy, thanh âm có chút lạnh nói, "Mong cô cân nhắc đến cảm thụ của người không khác, hơn nữa lớn như vậy cấm hút thuốc lá bảng hiệu cô còn không thấy?"
Hồ Duyệt nghiêng đầu, ở cửa cái kia còn thật sự có một cái cấm hút thuốc bảng hiệu, giờ phút này đã xấu hổ lại không cam lòng bị người như vậy nói lý, nhưng cãi lại cũng chỉ hội kéo thấp chính mình cấp bậc mà thôi, đành phải rất không cam lòng dập tắt đầu thuốc, thập phần miễn cưỡng giật giật khóe miệng.
Cô thu hồi những lời ban đầu nói, người này quản thật lắm chuyện! Thấy Hồ Duyệt đã thật nghe lời dập tắt thuốc, nữ nhân kia lúc này mới đi trở về chỗ ngồi của mình, cùng một người khác tiếp tục chưa xong chủ đề.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top