Chương 10
Không biết như thế nào, Diệp Phi luôn cảm thấy dáng vẻ vừa rồi của Tả Lộ Dư, thực mất mát.
Sau khi bị đẩy ra, Dương Dương mới ý thức được chính mình thất thố, nàng sửa sang lại quần áo của mình một chút, đối Diệp Phi nói câu: "Thực xin lỗi."
Diệp Phi cúi đầu nhìn di động, a một tiếng: "Không có việc gì."
Tâm tư của cô không ở trên người của Dương Dương, màn hình di động vẫn là tin tức của Tả Lộ Dư, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là chỉ trở về Tả Lộ Dư cái tin : Tốt.
"Sao em lại ở đây?" Diệp Phi lúc này mới ngẩng đầu, nhìn mặt Dương Dương : "Khóc?"
Dương Dương cúi đầu hít vào một hơi, lại nhổ ra.
Dương Dương: "Diệp Phi, tháng này nhà của em đã xảy ra rất nhiều chuyện."
Nàng nghẹn nước mắt, lại chớp đôi mắt vài cái, rốt cục là nhịn xuống khóc ý một chút.
Dương Dương: "Phía trước em nói với chị, ba mẹ em ở nhà luôn cãi nhau, sau lại em liền về quê, bọn họ ồn ào đến thực hung, em sợ bọn họ đánh lên tới, em ở nhà đợi mấy ngày, bọn họ liền ly hôn, còn có." Nàng thở ra một hơi: "Bệnh của bà nội em không thể chữa khỏi, tuần trước qua đời."
Diệp Phi a một tiếng, liếm liếm môi, nhìn Dương Dương đang khổ sở nói: "Nén bi thương."
Dương Dương lắc đầu: "Một tháng này em đều ở nhà, mẹ em buổi tối mỗi ngày đều lôi kéo em chuyện phiếm với bà, ngày hôm sau em còn muốn hỗ trợ làm việc, sau khi chuẩn bị tốt hậu sự của bà nội em mới lại đây, chính là ngày hôm qua, hôm nay vừa lúc bộ môn liên hoan."
Nàng nói sửa sang tốt lại cảm xúc, ngẩng đầu nhìn Diệp Phi: "Chị tới ăn cơm với bạn sao?"
Diệp Phi gật đầu: "Ừ."
Dương Dương lại cười: "Chúng ta trở về lại nói đi, tháng này cũng vẫn luôn không liên hệ chị."
Diệp Phi: "Cái kia, tôi......"
"Dương Dương."
Diệp Phi nói bị đánh gãy, Dương Dương quay đầu nhìn mắt người kêu nàng, vỗ vỗ tay của Diệp Phi: "Chúng em muốn đi ca hát, WeChat tìm chị."
Diệp Phi nhướng mày, thấy nàng vội vàng rời đi, cũng đành phải nói tái kiến.
Diệp Phi nhìn bóng dáng của Dương Dương, thở dài một hơi, cô mở ra WeChat của Dương Dương, suy nghĩ thật lâu lăng là không nghĩ ra được muốn phát cái gì, vì thế lui ra ngoài tìm Triệu Lệ.
Diệp Phi: Tôi vừa mới đụng tới Dương Dương.
Triệu Lệ bên kia không có lập tức hồi phục, Diệp Phi chỉ có thể thu hồi di động trở về phòng.
Mọi người thấy cô trở về, động tác nhất trí mà thu thập túi xách, cô minh bạch mọi người đây là muốn tan, cũng qua đi nhắc túi của mình lên.
Khi ra cửa, người bạn vẫn luôn ngồi ở bên người cô, kéo quần áo của cô một chút, tiếp theo như là tiếp sức tái giống nhau, một cái tiếp theo một cái mà kéo cô.
Diệp Phi nghi hoặc: "Đây là muốn làm cái gì ?"
Người bạn này nói: "Bữa này liền không cần cậu ra, cảm ơn lễ vật của cậu."
Diệp Phi nhướng mày, cũng không bắt buộc.
Vài người trả tiền xong liền la hét muốn đi quán bar, Diệp Phi nghĩ đến bóng dáng của Tả Lộ Dư khi rời đi vừa rồi, tay đặt khẽ lên vai bạn bè: "Tôi liền không đi."
Bạn bè nghi hoặc: "Như thế nào, có việc a?"
Diệp Phi chế nhạo: "Về nhà dỗ vợ yêu."
Bạn bè cười: "Người vợ nào ? Người bạn của đồng sự cậu sao ?"
Diệp Phi lắc đầu: "Không phải."
Bạn bè: "Lại thay đổi một người?"
Diệp Phi: "Tả Lộ Dư a."
Bạn bè bĩu môi: "Cút đi."
Diệp Phi không đi, mọi người cũng không bắt buộc, sau khi từng người lên xe, Diệp Phi đón xe về nhà, lúc này cô cầm lấy di động, phát hiện Triệu Lệ đã hồi âm cho cô.
Triệu Lệ: Nàng cũng liên hệ tôi
Triệu Lệ: Nói là trong nhà xảy ra chút chuyện
Triệu Lệ: Thoạt nhìn tâm tình không phải thực tốt
Triệu Lệ: Còn nhắc em với tôi
Triệu Lệ: Tôi qua loa đi qua
Triệu Lệ: Nói em còn thích nàng không?
Diệp Phi xoa xoa mày, cúi đầu hồi phục: Không phải nói, em có đã vợ
Triệu Lệ: Thiệt hay giả?
Diệp Phi: Lừa chị làm gì
Diệp Phi: Dương Dương hôm nay cũng đề ra vài câu chuyện trong nhà với em
Diệp Phi: Em xem nàng rất khổ sở, em thật sự chen không lọt miệng vào
Diệp Phi: Nếu không
Diệp Phi: Chị giúp em nói nói bái?
Triệu Lệ: Dựa!
Triệu Lệ: Làm tôi làm loại sự tình này?
Diệp Phi: Triệu Lệ tiểu tỷ tỷ tốt nhất
Diệp Phi: Toàn thế giới tốt nhất Triệu Lệ tiểu tỷ tỷ
Diệp Phi: Người đẹp thanh âm ngọt
Diệp Phi: Người gặp người yêu
Triệu Lệ:......
Triệu Lệ: Tôi nhìn xem đi, có cơ hội giúp em nói một chút
Diệp Phi nghĩ nghĩ, lại mở ra phần mềm tìm tòi một chút, gửi tấm hình cho Triệu Lệ.
Diệp Phi: Xioo freeX, thích không?
Triệu Lệ: Diệp đại tiểu thư
Triệu Lệ: Tiểu nhân nhất định làm tốt cho ngài!
Diệp Phi: Ha ha ha ha ha ha ha
Diệp Phi: Chị thật là người tốt
Khóe miệng của Diệp Phi mang cười mà thu hồi di động, không bao lâu, xe liền chạy đến dưới lầu, Diệp Phi trả tiền xong vội vàng đi vào, lúc vào thang máy, cô mới phát giác chính mình có chút hoảng loạn.
Hoảng loạn cái gì a?
Diệp Phi thiên đầu.
Cô lại không có làm cái gì, là Dương Dương động tay trước.
Thang máy thực mau liền đến, cho dù Diệp Phi ở thang máy tự mình du thuyết một phen hoảng loạn luận, nhưng ra thang máy vẫn là vội vội vàng vàng mà đi đến cửa nhà.
Dù sao đều hoảng loạn, Diệp Phi đơn giản mặt không đổi sắc mà tiếp tục hoảng loạn đi xuống.
Cô hoảng loạn mà mở cửa, hoảng loạn mà đổi giày, gặp phòng khách bên kia mở đèn, hoảng loạn một chút, lại hoảng loạn mà đi vào, hoảng loạn phát hiện Tả Lộ Dư ngồi ở trên sô pha, hoảng loạn mà thở ra một hơi.
Hoảng loạn quá nhiều, lúc cơ hồ sắp không quen biết hai chữ hoảng loạn này, Tả Lộ Dư phát hiện cô tồn tại, quay đầu xem cô.
Hai người bốn mắt tương đối, Diệp Phi giơ lên tươi cười, mỉm cười với Tả Lộ Dư : "Tôi đã trở về."
Tả Lộ Dư mở ra đèn nhỏ, đang xem điện ảnh, nghe thấy lời này của Diệp Phi, nhàn nhạt ừ một tiếng, tầm mắt lần nữa dời trở về xem điện ảnh .
Diệp Phi vòng qua đi, cách khoảng cách một người, ngồi xuống ở bên người nàng .
Diệp Phi: "Xem điện ảnh nha."
Tả Lộ Dư: "Ừ."
Diệp Phi: "Đẹp sao?"
Tả Lộ Dư: "Còn tốt."
Diệp Phi: "Cái kia, lần trước chị cho tôi một bộ Xioo kia, tôi cầm một ít tặng cho bạn bè."
Tả Lộ Dư: "Ừ."
Diệp Phi: "Chị không ngại đi?"
Tả Lộ Dư: "Không ngại." Nàng đốn vài giây, bổ sung: "Còn thích cái gì thì nói với tôi, tôi làm tiểu Vân gửi lại đây."
Diệp Phi cười gượng hai tiếng: "Tạm thời không có."
Diệp Phi thấy Tả Lộ Dư tựa hồ không có cảm xúc gì......
Không, Tả Lộ Dư trong tình huống bình thường, cũng chưa có cái cảm xúc gì.
Nhưng cô chính là cảm thấy Tả Lộ Dư đang không vui.
Ha ha ha.
Này không phải vô nghĩa sao.
Vợ mình làm trò ôm ở cùng nhau với nữ nhân khác trước mặt mình, còn có thể vui vẻ ?
Diệp Phi khụ khụ, rốt cuộc thiết nhập chủ đề: "Buổi tối người kia a, đó là bạn của tôi, nhà nàng xảy ra chút chuyện." Vì cho thấy vì sao Dương Dương lại ôm cô, Diệp Phi cường điệu: "Là đại sự!"
Diệp Phi liếc mắt Tả Lộ Dư một cái, tiếp tục: "Cho nên nàng rất khổ sở, vừa vặn tôi đi ngang qua, nàng liền ôm tôi một chút, xem như an ủi đi."
Diệp Phi nói xong cảm thấy không khí tựa hồ có chút là lạ, vì thế bổ ba tiếng cười gượng.
"Ha ha ha."
Cô cười xong liếm liếm môi, thấy Tả Lộ Dư giật giật, làm như muốn mở miệng, cô lập tức ngậm miệng lại chờ đợi.
Quả nhiên Tả Lộ Dư mở miệng, nhưng nàng nói chính là.
Tả Lộ Dư: "Em thích nàng đi."
Diệp Phi sửng sốt, đang muốn phủ nhận, Tả Lộ Dư lại nói: "Lâm Dương Dương."
Diệp Phi nhướng mày kinh ngạc: "Chị như thế nào...... Chị tra tôi?"
Tả Lộ Dư quay đầu nhìn thẳng đôi mắt của Diệp Phi, lại tránh mở, đang chuẩn bị tiếp thu Diệp Phi mở miệng trách cứ việc nàng lén tra chuyện riêng tư của mình, lại nghe Diệp Phi lại cười ha ha.
Diệp Phi: "Nếu chị đã tra xét, chị hẳn là biết tôi với nàng không có ở bên nhau đi."
Diệp Phi để sát vào một chút, thành thật công đạo: "Đúng là tôi từng thích nàng, nhưng kia đều là chuyện của trước đây ."
Tả Lộ Dư thở dài: "Không có tôi, hiện tại hai người hẳn là ở bên nhau."
Diệp Phi nghẹn lại.
Cô nghĩ nghĩ, đúng là có thể nói như vậy.
Cô lại nghĩ nghĩ, cũng không thể nói như vậy, không có Tả Lộ Dư, phỏng chừng cô còn ở theo đuổi Dương Dương đi, có ở bên nhau hay không, còn đến xem Dương Dương.
Nhưng loại sự tình này, như thế nào có thể nói.
Diệp Phi ha ha: "Nhân sinh nào có 'nếu' nhiều như vậy, hiện tại tôi với chị ở bên nhau a."
Tả Lộ Dư không hề đáp lời.
Lúc trước, khi Diệp Phi còn độc thân, luôn có bằng hữu đêm khuya trò chuyện tâm sự với cô, nói như thế nào hống bạn gái cũng không được, lúc ấy cô cũng giúp đỡ nghĩ cách, nhưng bằng hữu bên kia lại đây chụp hình, nhìn bạn gái là tốt, nhưng suy nghĩ nghiêm túc lại thấy không tốt.
Bạn gái tức giận không ở sự tình, mà là sự tình kéo dài.
Diệp Phi cảm thấy, chính mình hiện tại tựa hồ chính là gặp được loại tình huống này.
Nhìn Tả Lộ Dư cô cảm thấy nàng không phải ở tức giận, mà là ở không vui.
Vì sao không vui, cô minh bạch cũng không quá minh bạch.
Nhưng giải thích cũng cho, lại nói thêm gì nữa cô cũng nói không nên lời, sự thật chính là như vậy.
Cô đi theo cũng cùng nhau xem điện ảnh, thói quen tính mà nắm quần áo cắn tay áo.
Làm sao bây giờ a......
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top