Chương 58: Thân thể ấm áp dán vào nhau, như hai linh hồn đồng cảm.
Chaeyoung đi vào tòa nhà, một tay nàng cầm điện thoại, một tay nhấn nút thang máy, yên lặng đứng ở cửa thang máy.
“Tại sao không nói lời nào?” Điện thoại biểu hiện có người đang nghe máy, nhưng theo bên kia truyền lại vẫn là tiếng động sột soạt, không có tiếng người. Lisa đợi trong chốc lát, mới cười phá vỡ im lặng.
“Không có.” Nghe một tiếng ‘ding’, Chaeyoung đi vào thang máy vừa mở cửa, nàng trả lời đơn giản, nhấn số tầng của mình, sau đó dựa vào vách thang máy, nói: “Tôi vừa mới về, đang đợi thang máy.”
Chaeyoung thanh âm ngày thường đều hơi theo tự tin cùng tao nhã, nay nghe có chút ảm đạm trầm tĩnh, Lisa nghe thấy biết rằng tâm trạng Chaeyoung không được tốt lắm. Sao tôi cảm thấy, hôm nay tâm trạng Park tổng của chúng ta hình như không được tốt. A, để tôi đoán thử xem, là ai làm cho cô ấy không vui đây.”
Ánh mắt Chaeyoung nhìn chằm chằm vào phía trên cửa thang máy có những con số đang nhảy, đến lúc này, nàng mới “phì” cười một tiếng, nói: “Vậy cô đoán được không?”
“Đoán tới đoán lui, chỉ đoán được một nguyên nhân.” Lisa cố ý ngừng lại vài giây, sau đó mới nói tiếp: “Em rất nhớ tôi.”
“ Thôi đi, cô không ở đây tôi vui biết bao nhiều, tốt nhất cả đời cô cứ ở bên kia đi không cần trở về. ” Chaeyoung hừ nhẹ một tiếng từ trong mũi, nàng bước ra thang máy, vừa mạnh miệng chế nhạo, vừa cúi đầu tìm chìa khóa nhà.
“... Thật vậy sao?” Lisa thanh âm nghe vẫn đang cười như trước.
Cái này nên trả lời thế nào đây?
Chaeyoung vào phòng, nàng đứng sững sờ ngay cửa, nói không được mà không nói cũng không được, nên nàng bất giác cắn môi, một lúc sau mới cười rộ lên, thâm âm mềm mại, nghe không giống như đang giải thích ngược lại như đang làm nũng lấy lòng. “Không phải là Yeri lại quậy phá đem rắc rối đến cho tôi, cảm đêm còn chưa hết bực mình đây.”
Lisa nhận xét đúng trọng tâm, nói: “Xem ra làm em tức giận không ít.”
“Đừng nói nữa.” Cả đêm cái tên Yeri không có biện pháp thoát ra khỏi đầu nàng, nên Chaeyoung khoát tay, không mong muốn nói tới chuyện đó nữa.
“Đi đến cửa sổ.” Lisa thanh âm vang lên đặc biệt rõ ràng trong điện thoại, bốn phía quanh cô thật im lặng, nên càng làm cho giọng cô trở nên mê người, dường như mang theo một loại dụ hoặc. “Tôi có quà muốn tặng cho em.”
“Quà?” Chaeyoung càng thêm nghi hoặc, nàng vẫn đứng ngay cửa không động đậy, nghe Lisa nói, trong lòng nàng tràn đầy khó hiểu lặp lại một lần, nhưng vẫn không di chuyển. “Gần đây tôi không có nhận được chuyển phát nhanh hay bưu phẩm gì cả?”
“Đi đến bên cửa sổ em sẽ biết.” Giọng Lisa tràn ngập ý cười nồng đậm, một âm cuối cùng thật sự rất hoàn mỹ, hầu như không ai có thể ở dưới lời dụ hoặc của cô mà không bước đến.
Chaeyoung vốn đang muốn hỏi lại, nhưng dường như trong lòng nàng đã có đáp áp, chỉ là đáp áp nổi lên tự đáy lòng, cũng nhanh chóng bị nàng bác bỏ. Chân đã vô thức theo chỉ thị của Lisa mà di chuyển, nàng đi đến bên cửa sổ, âm thầm hít một hơi, sau đó đưa tay vén bức màn che ánh trăng bên ngoài.
“Đến chưa?” Lisa tựa hồ có thể nhìn trộm thấy tất cả, Chaeyoung mới vừa đi đến bên cửa sổ, giọng Lisa liền vang lên đầy mê hoặc. “Em yêu, nhìn xuống dưới.”
Theo lời Lisa nhìn xuống, vang đến chính là tiếng hít sâu của Chaeyoung.
Đèn đường phát ra ánh sáng u tối vàng nhạt. Lisa đang đứng dưới ngọn đèn vàng, một tay cầm điện thoại áp bên tai, một tay tùy ý cắm trong túi áo khoác, dường như cảm giác được ánh mắt Chaeyoung, lúc nàng nhìn xuống, Lisa liền ngẩng đầu lên nhìn nàng.
Thế giới đều im lặng, chỉ có Chaeyoung kinh ngạc vui mừng đến tiếng hít thở không còn vang lên một cách bình tĩnh nữa.
Có lẽ rất nhiều ngày đêm trôi qua nhẹ nhàng, nàng vẫn luôn mãi nhớ rõ đêm nay, có một người phụ nữ, xuyên qua vô số thành thị, từ ngày sang đêm quay trở về, không vì điều gì khác, chỉ vì muốn cho người yêu của mình một niềm vui bất ngờ.
Trên đời này chuyện lãng mạn so với chuyện này nhiều đến nỗi đếm không xuể, nhưng Chaeyoung cảm thấy, đây chính là chuyện lãng mạn nhất nàng được nhận.
Nàng yêu người phụ nữ này đến bao nhiêu, ngay khoảnh khắc này, không bao giờ cần phải hỏi thêm nữa.
“Cô đừng động.” Lisa nâng bước muốn đi lên lầu, nhưng Chaeyoung quát bảo cô ngừng lại, nàng nói xong, giọng hơi run run. “Lần này, đến lượt tôi đến tìm cô.”
Ném điện thoại lên sô pha, không quan tâm nó trong nháy mắt từ trên sô pha bắn xuống đất một cách thê thảm, Chaeyoung mở cửa, chạy nhanh xuống dưới.
Ra tới cửa tiểu khu, Chaeyoung vừa mở cửa ra, đứng thở gấp, nhưng ánh mắt nàng vẫn dừng trên người Lisa.
Lisa hai tay cắm trong túi áo khoác vàng nhạt, vạt áo rộng mở lộ ra thân hình mảnh khảnh của Lisa một cách rõ ràng, ngọn đèn vàng nhạt chiếu lên thân thể cô, khiến cô càng nhìn càng cực kỳ soái, nhưng khi cô ngẩng đầu lên nhìn Chaeyoung nở nụ cười nhạt, lại lập tức trở nên xinh đẹp đến mức làm người ta quên cả hít thở.
“Cô làm sao trở về rồi?” Lúc Chaeyoung nói lời này còn có chút hụt hơi, nàng vừa nói, vừa bước đến gần bên Lisa.
Lisa như trước vẫn cười, chỉ là nụ cười mang theo vài phần sủng nịch. “ Em biết đáp án, không phải sao?”
Tim đập không nghe sai sử vang lên như đang đánh trống, Chaeyoung đi đến bên Lisa, trong lòng như rót mật, nhưng ngoài miệng còn giả ngu. “Tôi làm sao biết được.”
Lisa vẫn biết cho đến giờ Chaeyoung luôn không phải là người yêu nhu thuận và thành thật, trình độ ác liệt mạnh miệng của nàng thậm chí chiếm cứ hoàn toàn khuyết điểm của nàng. Nên khi Lisa nghe Chaeyoung một mực giả vờ ngu ngơ cô cũng không thèm để ý, cô chỉ cong khóe miệng nhìn Chaeyoung, sau đó rất tự nhiên nắm lấy tay Chaeyoung, kéo nàng chạy lên lầu.
Đối với Lisa, Chaeyoung hoàn toàn vô phương kháng cự, nàng cứ vậy mặc cho Lisa kéo nàng lên lầu, đóng cửa lại trong nháy mắt, Lisa liền xoay người áp sát lên người nàng, dán chặt đến không chừa một khe hở, từng nụ hôn của Lisa lưu lại trên mặt nàng, không bỏ sót chỗ nào.
Không cần ngôn ngữ lại càng không cần chỉ thị, chỉ cần một ánh mắt thôi cũng đủ để cả hai hiểu được ý muốn mãnh liệt của đối phương vào giờ phút này, ai cởi quần áo ai trước hai người đều không nhớ rõ, chỉ biết ngay giây phút hai thân thể ấm áp thân mật dán chặt lên nhau kia, cảm thụ sự thỏa mãn giống như hai linh hồn đồng cảm nhau trong sự run rẩy.
Đây là một sự thỏa mãn đáp lại hai con người đã phải chia cách hơn tuần lễ, khi Chaeyoung từ trong phòng tắm đi ra, Lisa đã nằm trên giường, cô nhắm mắt lại, dường như đang ngủ.
Nâng nhẹ bước chân đi qua, Chaeyoung biết Lisa từ nhà gấp rút quay lại đây sẽ mệt đến cỡ nào, hơn nữa vừa rồi vận động kịch liệt, khó tránh khỏi việc Lisa mệt đến nỗi chưa đi tắm đã lăn ra ngủ.
Tắt đèn, Chaeyoung chỉ để lại ngọn đèn ngủ để ở đầu giường, nàng xoay người nằm thẳng trên giường, nghiêng thân hướng về phía Lisa, chăm chú mà mê luyến ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp kia của Lisa.
Nàng rất ít có cơ hội chăm chú ngắm nhìn Lisa như vậy, trước đây mỗi khi Lisa tỉnh dậy, hai người nếu không phải âm thầm phân cao thấp thì chính là đấu võ mồm, cứ như Lisa mà không chế nhạo đến nỗi khiến Chaeyoung toàn thân phát điên, cô sẽ không vui.
Nghĩ, Chaeyoung nhẹ nhàng vươn đầu ngón tay lướt khẽ qua khuôn mặt Lisa, từ chân mày đến khóe miệng, theo làn da bóng loáng tự do di chuyển.
Tình cảm thật sự là điều gì đó rất kỳ diệu, nó cư nhiên có thể làm cho người kiêu ngạo tự phụ như Chaeyoung chỉ như vậy ngắm nhìn một người, có thể tự đáy lòng sinh ra vô hạn thương tiếc cùng cảm giác thỏa mãn, khiến cho Chaeyoung luôn luôn mắt cao hơn đỉnh đầu trong ánh mắt sinh ra mê luyến cùng theo đuổi.
Tình cảm tận đáy lòng căng đầy đến đau xót, Chaeyoung từng chút từng chút áp lại gần, nụ hôn cực nóng nhẹ nhàng đặt lên khóe miệng Lisa.
Không có một chút dục vọng, không có chút gì bá đạo, chỉ đơn thuần và rất đẹp.
Lúc mở mắt ra lần nữa, Chaeyoung thấy khóe miệng Lisa hơi hơi cong lên, nàng vừa định muốn thôi miên bản thân mình coi đây chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi, không nghĩ đến Lisa lại đột nhiên mở mắt, ánh mắt ấy còn mang theo ý cười nồng đậm.
Hít một ngụm khí lạnh, Chaeyoung dịch ra sau từng chút một, nàng nhìn ánh mắt trong suốt tràn ngập ý cười của Lisa, mặt nàng soạt một cái không khống chế được đỏ ửng lên.
Quá mất mặt! Hiếm khi trong lòng nàng mới sinh sôi nảy nở ra cái ý tưởng nữ sinh ngây thơ như thế, không nghĩ đến lại bị Lisa bắt gặp đúng lúc, cái này còn không phải muốn để cô ấy cười nhạo hành vi của nàng sao.
Chaeyoung lùi về sau một chút, Lisa liền nhích lại gần một chút, đến khi Chaeyoung cảm giác được lưng đã chạm mép giường, nàng mới lấy tay cản Lisa, không cho cô tiến gần thêm nữa, nói: “Cô đừng có lần tôi.”
Chaeyoung ra lệnh, Lisa thật sự không động đậy, cô nghiêng thân mình, một tay chống đầu, nhìn Chaeyoung, nói: “Làm sao, hôn trộm người ta xong còn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra hả?”
Nói nhảm, chẳng lẽ còn đợi cô đến tính số sao?
Chaeyoung trở mình suy nghĩ, đương nhiên nàng sẽ không nói ra rồi đó, nên nàng chính là không thèm để ý, nói: “Tôi chỉ hôn một cái mà thôi, cô kiếm chuyện để nói à.”
Lisa cười cười, dường như cố ý hiểu sai lời Chaeyoung, nắm bắt vấn đề, nói: “Em đang cho tôi lý do để trừng phạt em sao?”
Lời này thật sự không cần nói cũng biết, rất hạ lưu, vô sỉ đến mức Chaeyoung nhịn không được nữa, vẻ mặt đầy xấu hổ, nàng cuộn người chui vào trong chăn, sau đó đẩy Lisa ra, lăn lăn lộn lộn đến một góc nằm.
“Tôi muốn đi ngủ, cô đừng quấy rầy tôi!”
Nhưng Lisa làm gì tốt bụng đáp ứng nàng, cô vươn ma trảo nắm lấy một góc chăn của Chaeyoung, kéo lại bên người mình, Chaeyoung liền lặn ngược trở về.
- - - -
Bạn Li đã quay trở lại và lợi hại hơn xưa
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top