BẤT NGỜ!!!!
Daehwi mầy đi chết đi!!!!!🗡🗡🗡
Cậu bàng hoàng lo sợ, chau mày lại. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu cậu nhận được mấy bức thư hâm dọa này. Không chỉ dừng ở việc giử thư hâm dọa người đó còn gửi đến tận nhà cậu 1 con dao dính đầy máu tươi. Cũng đã 3 ngày kể từ khi chuyện này bắt đầu, cậu không dám nói với bắt kỳ 1 ai kể cả Jisung cậu không muốn mọi người lo cho cậu.
Cất vội lá thư vào cặp, cậu điều chỉnh tâm trạng cho thật tốt và bắt đầu 1 ngày học mới.
Trong giờ học...
"Nghiêm!" Cả lớp đứng dậy chào cô, thầy giáo chủ nhiệm ra hiệu cho các học sinh ngồi xuống, lật sổ và bắt đầu điểm danh
"Kim channie"
"Có"
"Cha Sookhoon"
"Dạ có"
"Lai Guanlin"
.....không ai trả lời
"Lai Guanlin!" Thầy giáo chau mày, lặp lại 1 lần nữa.
"Thưa thầy hôm nay bạn Guanlin nghỉ ạ!" Lớp trưởng vội đứng lên.
"Vậy sao! Em ấy có bảo vì sao lại nghỉ không?"
"Bạn ấy bảo là không được khỏe"
"Được! Em ngồi xuống đi".
Đến giờ cậu mới nhận ra là cả buổi sáng này cậu không hề thấy Lin cả Hoon và Yung nữa chẳng thấy ai cả. Cậu lo nghỉ đến chuyện lá thư hâm dọa mà quên mất mọi người.
Sau buổi học cậu lo lắng cho Lin nên gọi nhưng máy bận, cả Hoon và Yung cũng vậy.
Nhà Yoon
"Cậu chủ" quản gia Kim cúi đầu chào cậu về, cậu cũng lễ phép chào lại." Tổng giám đốc nhờ tôi xin lỗi cậu giúp ngài ấy vì có 1 hợp đồng quan trọng cần phải ký nên không thể về ăn trưa cùng cậu. "
"Không sao, cháu ăn 1 mình cũng được mà!" Nói rồi cậu bước về phòng tắm rửa thay đồ.
Sau bữa trưa cậu đến quán Geen wings để làm việc. Đến quán cả buổi mà không thấy Ongnie, bình thường anh ấy hay cùng cậu trò chuyện và nói về cafe nhưng hôm nay chẳng thấy đâu.
"Chị Sara ( 1 nhân viên trong quán) anh Ongnie bận việc gì sao? Hôm nay em không thấy anh ấy đâu cả?!"
"Ah ngài ấy hôm nay bận 1 số việc!"
"Vậy sao cảm ơn chị!" Cậu cảm ơn Sara rồi tiếp tục công việc, với 1 núi suy nghĩ, hôm nay là ngày gì mà ai cũng bận hết trơn vậy?
Làm việc xong cậu, đi bộ về nhà, từ xa nhìn lại cậu thấy nhà cửa tối om, không lấy 1 ánh đèn. Nghĩ do cúp điện mà nhìn lại nhà nào cũng sáng đèn trừ nhà cậu, nghĩ lại chắc nhà bị hư đường dây điện, đi đến cửa cậu giật mình cửa không khóa, bình thường thì cửa nẻo luôn được đóng khóa cẩn thận, sao lại có chuyện này? Chẳng lẽ..... nghĩ gì đó cậu vội chạy nhanh lại cửa. Đứng trước cửa cậu chần chừ 1 lúc cũng quyết định mở ra, chậm rãi bước đi trong bóng tối, đột nhiên toàn bộ bóng đèn được thấp sáng, hiện ra trước mắt cậu là căn phòng khách được trang trí lộng lẫy, cậu đơ ra chưa hiểu gì thì từ xa tất cả mọi người đi về phía cậu, trên tay Jisung còn có 1 cái bánh kem rất đẹp, mọi người đi đến tạo thành 1 vòng tròn xung quanh cậu.
"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you..... !!" kết thúc bài hát mọi người cùng vỗ tay👏👏👏 chúc mừng sinh nhật cậu, Jisung mang bánh kem đến gần cậu, giờ cậu mới nhận ra hôm nay là sinh nhật mình, cậu cảm động mắt dần đỏ lên. Chấp tay lại cậu ước điều gì đó rồi sau đó thổi nến, mọi người cũng vỗ tay hoan hô. Mọi người cùng chúc mừng sinh nhật cậu, và tặng cho cậu những món quà ý nghĩa.
"Daehwi àh sinh nhật vui vẻ!!" Guanlin, Jihoon, Jeahwan, Minhyun, Daniel, Jisung, Ongnie đồng thanh nói và tặng những món quà 🎁🎁🎁mà họ đã mất 1 ngày để lựa cho cậu.
"Cảm ơn mọi người " cậu tươi cười để đè nén nhũng giọt nước cảm động sắp rơi.
"Daehwi sinh nhật vui vẻ!" Anh bình thường lạnh lùng nhưng giờ cũng trưng ra bộ mặt tươi cười tặng quà cho cậu. Cậu cũng chân thành cảm ơn anh và nhận lấy món quà.
" Vẫn còn 1 bất ngờ nữa dành cho em" Jisung nói làm vẻ mặt gian xảo, mà mọi người cùng cậu cũng không biết đó là gì.
Tíính.....toong.....
"Món quà đến rồi đó em mau ra mở cửa đi!". Nghe lời Jisung cậu đi ra của và.....
"Aaaaaaa~~ Sungwoonie~~~~ " cậu reo hò vui vẻ, nhào tới ôm lấy người kia.
"Waaaaa~~ mới xa có mấy ngày mà Hwihwi của anh lớn nhanh nhỉ. Chúc mừng sinh nhật Hwihwi" anh nói và cùng chìa hộp quà ra tặng cho cậu.
Yoon Ha Sungwoon anh trai thứ của Daehwi, hiện đang làm giám đốc công ty tài chính của ông Taehuyn ở Mỹ. Vô cùng thương yêu cậu, là võ sư karate và taewondo đai đen nhất đẳng.
"Waaaaa~~~ thật sự cảm ơn anh Sungwoonie." Cậu ôm lấy anh 1 lần nửa rồi mới vào nhà.
"Chào cậu Sungwoon lâu quá không gặp!" Niel nhanh miệng thấy Sungwoon thì vội chào hỏi.
"Chào cậu Niel, chào mọi người lâu quá không gặp!" Anh nhìn lướt qua mọi người, tới Jinyung anh khẽ chau mày, nhưng hôm nay là sinh nhật Daehwi nên anh không nói gì.
Buổi tiệc sinh nhật cứ thế diễn ra vui vẻ.
Sáng hôm sau Daehwi được Sungwoon đưa đến trường và được Sungwoon đón về nhà. Cậu ăn trưa cùng Jisung Sungwoon và Jaehwan, vì có việc bận nên họ Sungwoon không thể đưa cậu đi làm được, cậu tạm biệt các anh rồi đi bộ đến Green Wings. Cậu vào làm 1 lúc thì có 1 người đến 1 muốn gặp cậu, cậu xin phép quản lý nghỉ 1 chút để gặp người kia.
"Là em tìm anh sao?" Cậu hỏi.
"Vâng! Là...lúc nãy có 1 người nhờ em đưa cái này cho anh!" Cậu bé đưa 1 bao thư lên trước mặt cậu.
"Cảm ơn em!" Cậu xoa đầu cậu bé. Cậu bé gật đầu chào cậu rồi chạy đi. Cậu mở bao thư ra xem, đồng tử của cậu liền mở to ra, 1 phút đứng chôn chân tại chỗ cậu vội chạy đi đến 1 ngọn đồi phía trên quán.
"Xin chào có ai ở đây không?" Cậu lo lắng sợ sẽ xảy ra chuyện giống lúc trước.
"Cậu đến rồi!" Tiếng 1 người con giái cất lên và chắc ai cũng biết đứa này là đứa nào.
"Cô là ai!?" Đây là câu đầu tiên cậu hỏi khi gặp lại ả.
"Không ngờ mày lại còn sống!" Ả mạnh miệng.
"Tôi quen cô?" Cậu vẫn giữ vẻ lịch sự dù trong lòng cậu có cảm giác không ưa được người này.
"Mày biết tại sao tao lại hẹn mày ra đây không?" Ả bước lại gần cậu " Vì tao muốn giết mày!"
"Tại sao cô lại muốn giết tôi chứ" trong lòng cậu đã suy ra được vài phần về chuyện cậu bị nhốt trong thư viện và cả chuyện lá thư.
"Vì sao ư * cười khinh* Vì mày dán giành anh Jinyung với tao!" Ả thét lên.
"Tôi không giành anh ấy vói ai cả!"
"Mày thân thiết với anh ấy như vậy mà bảo là không giành với ai sao?" Ả gian xảo tiến đến gần cậu, cậu liền lui về phía sau. " Mày có biết tao là ai không?" Không để cậu trả lời ả nói tiếp " Tao có hôn ước với Jinyung, TAO LÀ VỢ CỦA ANH ẤY! " ( t/g quá tự tin😒😒)
"Cô...cô...là...hôn...thê....của....Jinyung!" Không biết vì sao khi nghe ả nói vậy lòng cậu đau thắt lại, tim như ngừng đập, cậu như mất hồn, đứng đơ ra đó, ả thấy vậy mới nở 1 nụ cười gian trá tiến sát lại gần cậu mà đẩy cậu...... xuống đồi, ngọn đồi không thấp không quá cao nhưng cũng đủ chết!
"Hahahaha.....!!!" Ả ta cười thỏa mãn quay lưng chạy vụt đi trước khi ai đó phát hiện.
_________________________________________
Liệu Hwi có bị gì không xin hãy chờ chap sau.
Xin lỗi vì thời gian qua đã ra chap trễ mong mọi người vẫn ủng hộ mình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top