Chap 46: Hóa ra

  "Mệt lắm không con?" Người phụ nữ trung tuổi mặc tạp dề chạy ra đón Kim Ngưu vào nhà. 

  Kim Ngưu vui vẻ ôm lấy bà, căn nhà ấm cúng chỉ có hai mẹ con, mệt mỏi tạm thời gác lại sau cánh cửa gỗ.

Hôm nay là ngày giỗ của bố.

 Ông ra đi vào năm cô tròn 11 tuổi. Lúc đó thật không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết gia đình năm lần bảy lượt thay đổi luật sư, dốc hết sức đòi công bằng cho người nơi chín suối.

 Sự việc có lẽ rất không khả quan, bằng chứng là tối hôm nào sau khi ở tòa án về mẹ cũng khóc, tiểu Kim Ngưu đứng nép vào sau tường khóc theo.

 "Mẹ! Hộp gì đây ạ?" Cô cắm một nén hương lên bàn thờ, nhìn thấy một chiếc hộp cũ nhiều vết trầy xước.

 Đem theo nghi hoặc mở hộp, cô nhìn thấy một bức ảnh chụp tập thể của bố, là đồng niên của khoa nhân học. Kim Ngưu nhìn một lượt, bỗng bắt gặp khuôn mặt quen thuộc.

 Đây chẳng phải mẹ của Song Tử sao?

 "Con.." Mẹ Kim Ngưu bưng đĩa rau đặt lên bàn rồi nhìn sang con gái, trong một chốc trở nên cực vội vàng. Bà chạy đến giật chiếc hộp trong tay cô giấu ra sau lưng.

 "Mẹ, con lớn rồi." Kim Ngưu đứng dậy:"những chuyện quá khứ xin hãy nói cho con biết."

 Cô cầm lấy bàn tay đang rảnh rỗi của bà nắm chặt. Mắt bà bỗng cay cay, con gái đã chịu đựng sự khó chịu khi mà không biết một chút gì về cái chết của bố từ bé đến lớn. Thậm chí bất chấp theo ngành luật mà nó vốn không có hứng thú chỉ bởi năm đó thấy mẹ khóc quá nhiều. Con gái của bà, Kim Ngưu của bà..

 "Được rồi." Bà nói bằng giọng nghèn nghẹn kéo cô ngồi xuống:"Năm đó bố con cùng với một bạn học làm chung một nghiên cứu ở trường đại học. Bố con đã rất hao tâm khổ tứ, ngày đêm dày công chuẩn bị. Hai người phân ra mỗi người một nửa công việc, đăng kí là phần việc của người kia. Nhưng vào ngày hôm đó bố con bất cẩn đã không kiểm tra lại, người kia đã cố tình chỉ điền một cái tên. Bố con đã tin đó là do sơ xuất... cuối cùng lại bị họ trộm mất phần file gốc đi trình diện." 

 Bà kể ra toàn bộ câu chuyện thì mắt cũng đẫm nước mắt:"Làm cùng nhau nhưng lại không mang phần của mình ra gộp vào, ông ấy.... Hại ông ấy vì uất ức mà lên cơn đột quỵ, ra đi không kịp từ mặt ai."

 Kim Ngưu ôm lấy mẹ lau nước mắt:"Mẹ! Người đó rốt cục là ai?"

  "Là Du Ái Linh - học sinh nữ duy nhất tại lớp của ông ấy."

 Kim Ngưu bàng hoàng vội mở hộp lấy ra bức ảnh.

Chẳng phải mẹ của Mạc Song Tử - Mạc phu nhân sao?

............

 Phương Cự Giải phát hiện ra Nhân Mã khi giận rất trẻ con.

 Điển hình là mọi ngày công việc của Cự Giải đều tương đối nhẹ nhàng, có thể nói rằng vừa làm vừa chơi. Nhưng từ lúc Nhân Mã đi thang máy cùng cô và Tiêu vũ Đạt, lượng bài cần chỉnh lý cứ thế tăng lên gấp đôi.

  "Cự Giải! Mail của em có đang bận gì không, chị muốn gửi gấp cho trưởng phòng mấy biên bản này mà của chị cứ bị lỗi." Vân Châu vỗ vai cô.

 "Em cũng đang làm mất rồi." Cự Giải trả lời nhưng sau đó liền chợt nghĩ ra, lục trong ngăn kéo một tờ giấy:"Đây là mail dự phòng của em, không đăng kí dưới dạng mail công ty nhưng nếu gấp quá chị cứ ghi rõ tên họ vào. Em nghĩ trưởng phòng cũng không trách gì."

 "May quá! Cảm ơn baby nhé." Vân Châu xoa má cô:"Mà mau lên phòng tổng giám đốc đi, nghe nói em lại làm sai giấy tờ gì rồi."

 Cự Giải cảm thấy mình lên tầng 35 này thực sự là quá thường xuyên rồi.

Nhìn xem! Mọi người bây giờ đều hòa ái chào hỏi, tươi cười trò chuyện,...ít nhất là trước mặt cô.

 "Giám đốc!" Cô cúi đầu chào.

"Câu nệ." Anh bĩu môi.

 "Anh còn dám nói thế. Giận xong đổ một đống việc lên đầu bắt người ta làm, quá đáng! Lộng quyền.." Cô khoanh chân trên sofa chỉ anh.

 "Anh từ bao giờ giao nhiều việc cho em?" Nhân Mã đứng dậy tiến đến ngồi cạnh cô.

 "Vậy tại sao người nào người nấy giao việc cho em miệng đều nói là giám đốc giao?"

"Chắc tại em khiến ai đó ghen tỵ." Anh nâng cằm cô trêu chọc.

 "Đến cả Vân Châu cũng đẩy cho em một ít.." 

 "Ở cùng anh đừng nhắc đến tên cô ta." Anh hôn cô.

"Tại sao?" Cô né sang một bên.

"Chỉ là không thích."

".."

......

 Mẹ cô đã nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần, chuyện cũ bỏ qua, giờ có gặp, cũng coi như là người xa lạ.

Kim Ngưu thì chưa chắc.

  Tình cảm của cô và Song Tử vốn đã bên bờ phai nhạt, giờ biết thêm chuyện này, đã xa lại càng xa.

"Em ăn đi!" Song Tử đổi cho cô đĩa bít tết đã cắt sẵn mỉm cười.

 Cô nhìn anh, cầm lấy dĩa chầm chậm nhai.

Nhưng tại sao không cảm thấy ngon nữa.

 "Mệt à? Có cần anh đưa em đến bệnh viện không?" 

 Kim Ngưu cười nhẹ lắc đầu hỏi anh:"Song Tử! Mẹ của anh có phải trước kia học tại Horos? Khoa nhân học?"

 "Ừ." Anh gật đầu:"Nhưng sao tự nhiên em lại hỏi như vậy?"

 "À, chẳng là có nghe qua.. hình như bà ấy rất xuất sắc."

 "Mẹ anh không hay kể chuyện cũ. Anh chỉ biết là bà có một vài nghiên cứu lớn."

"Nghiên cứu về nhân học ngôn ngữ và chữ viết?" Cô hơi cúi mặt.

 "Đúng vậy, công trình đó giờ đã được các trường đại học lớn đưa vào làm giáo trình, mấy lần có mời mẹ anh đến thuyết giảng nhưng chẳng lần nào mẹ đi." Anh cười.

Bố..

 Cô đứng phắt dậy, tay nắm chặt lấy quai túi xách:"Em có chuyện phải đi."

 "Anh đưa em đi." Song Tử đứng dậy.

"Không." Cô nghiêm túc:"Em thật sự không muốn."

 Kim Ngưu quay lưng rời đi, trong lòng cười nhạo.

 Lòng tham cắn nuốt một con người. Bà lấy đâu ra tư cách để tự nhận mình là giáo sư nghiên cứu về nhân học.

Có lẽ chữ nhân cũng không biết là ý nghĩa gì.

.....

 Nhân Mã và Cự Giải cùng đến xem khu đất vừa đấu thầu được, giờ đang bắt đầu thi công san phẳng.

 "Dọn sạch sẽ đất đá, vài ngày nữa làm lễ cúng thổ công." Anh đưa cho cô chai nước.

 "Anh định bao giờ thông báo với toàn thể nhân viên?"

 "Anh có nói qua với họ rồi, chỉ là đợi xong dự án hiện tại sẽ chính thức và chi tiết hơn. Khu đất này có sức của tập đoàn C và tòa soạn K. Họ có xem qua, ngày lành tháng tốt, thiên thời địa lợi, nên lễ bàn cứ làm trước, việc triển khai không cần vội."

 Cự Giải gật gù, anh ấp ủ dự án này đã lâu, bản thân dĩ nhiên là người mong ngóng nhất. Cô trước nay luôn nóng vội, nghĩ còn sốt ruột hơn cả nam nhân đứng cạnh đây.

 "Khu giải trí đó anh định đặt tên là gì?" 

 "Việc này sẽ đặc biệt giao cho em, thế nên về suy nghĩ cẩn thận." Anh nắm lấy tay cô mỉm cười.

 "Giám đốc Lý." Từ xa có tiếng gọi, Cự Giải lập tức rút tay về.

 Nhân Mã nghe giọng biết người, liếc cô một cái khó chịu ra mặt.

 "Giám sát Tiêu cũng đến sao?" Cự Giải cười giả lả.

 "Hôm nay phó giám đốc bộ phận có ý muốn tôi cùng đi xem khu đất, tôi liền đặc biệt đưa tâm phúc của mình tới. Quả nhiên, rất đẹp.." Tiêu Vũ Đạt vỗ tay mãn nguyện, từ đằng sau dắt theo Châu Song Ngư.

 Lý Nhân Mã gật đầu chào hỏi Song Ngư.

 Cự Giải lén đưa mắt với anh, ý nói:"Thấy chưa! Người ta chỗ nào cũng đã an bài rồi, anh còn thái độ với họ."

 "Vậy đến hôm làm lễ, cô Châu đây là khách quý rồi." Nhân Mã nói.

 "Cảm ơn giám đốc Lý, từ bây giờ đến lúc đó vẫn chưa có chính xác thời gian biểu, nếu rảnh tôi sẽ cùng anh ấy đến." Song Ngư vén tóc.

 Xử Nữ cũng đến, Châu Song Ngư cô đâu có ngu đến mức tự mình nộp mạng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top