Chap2:Người thương
_Vì ngày mai diễn ra một kì khảo sát vô cùng quan trọng. Cũng nhờ đó có thể đánh giá năng lực học tập của từng học sinh, chính vì vậy sau khi ăn tối xong là Taehyung liền bê đống bài tập dày đặc chạy qua nhà Jungkook để cùng em ôn tập.
"Jungkook, tớ qua cùng cậu ôn tập nè. Phải cố gắng hết sức thì mới có được kết quả tốt được."
"Cậu đợi tớ một tí." Jungkook đi lại phía bàn học rồi bê ra một đống sách vở bao gồm sách bài tập nâng cao và sách lí thuyết. Vì bàn học của em khá nhỏ nên em kê một cái bàn bự hơn ở giữa phòng để có thể cùng hắn ôn tập.
"Chúng ta cần phải nắm vững các dạng bài tập thì mới mong có được kết quả tốt."
"Được, bắt tay vào học thôi."
_Vì sức nghiêm trọng của bài khảo sát ngày mai, chính vì thế cả Taehyung và Jungkook đã phải cố gắng hết mình để ôn tập, cứ như vậy hai người cặm cụi làm bài tới tận đêm khuya rồi chợt ngủ quên lúc nào không hay. Cũng đúng thôi, cả hắn và em đều rất mong muốn vô được lớp loại A, bởi đó là nơi có rất nhiều học sinh giỏi vượt trội, như thế họ mới có thể tiếp xúc và học hỏi từ các bạn học sinh ấy, thành ra tự ép mình học tới mức ngủ quên cũng là chuyện bình thường.
_Sáng hôm sau, những tia sáng chiếu luồn qua khung cửa sổ rọi thẳng vô mặt Jungkook, chính vì thế em cũng bất chợt nheo mắt rồi lờ mờ tỉnh dậy. Vừa mở mắt ra thấy gương mặt người mình thương nên em liền vui vẻ hẳn lên. Ngắm nhìn gương mặt của người con trai đã khiến em thầm thương suốt bao năm, trong lòng liền có một loại cảm xúc dâng trào khó tả. Trong thâm tâm em cũng rất mến mộ hắn, vì ngoại hình ưa nhìn của hắn, vì tính cách điềm đạm ấm áp của hắn, và cả thành tích học tập của hắn nữa, tất thảy em đều rất ngưỡng mộ và thật sự thích hắn, từ trong thâm tâm của em.
_Mãi chìm đắm trong mớ suy nghĩ chất đống mà Jungkook chẳng nhận ra rằng, Taehyung đã thức dậy và nhìn em từ lúc nào. Tới khi hắn cất tiếng gọi em mới giật mình trở về thực tại.
"Jungkook, tớ và cậu ngủ quên ở đây à?"
"À ừm, chắc do học khuya quá nên ngủ quên mất chẳng hay."
"Cậu thay đồ đi, tớ cũng về thay đồ rồi đến trường." Nói rồi Taehyung liền hí hửng đi về nhà, trên môi còn nở một nụ cười vui vẻ. Thật sự hắn đang cảm thấy vui trong lòng, cũng đúng thôi, ai mà chả vui khi được ngủ chung với người mình thương chứ, tiếc là chẳng thể thổ lộ ra được.
"Ơ, còn sách...về mất rồi." Jungkook thở dài rồi lấy đồ đi thay. Chẳng biết vì sao mà Taehyung lại gấp rút đi về tới nỗi quên luôn đống bài tập quan trọng này nữa. Thôi thì tí nữa qua trả cho hắn cũng được.
_Sau một hồi sửa soạn thì Jungkook cũng đã chuẩn bị xong cho phần của mình. Em bê đống sách và bài tập của Taehyung để qua nhà hắn trả.
"Taehyungie?"
"Kookie đấy à, Taetae đang ở trên phòng đấy, cháu lên với thằng bé đi."
"Dạ, cháu xin phép ạ."
"Hyungie?" Gì thế này, từ lúc hắn về cũng được tầm mười, mười lăm phút vậy mà hắn vẫn cứ ngồi trên giường cười tủm tỉm chẳng chịu thay quần áo.
"Taehyungie..."
"..."
"Taehyungie"
"..."
_Nhìn vẻ ngờ nghệch ấy là biết những lời nói của em chẳng hề lọt vào tai của hắn rồi. Em liền hít một hơi rồi hét to.
"TAEHYUNG!"
_Có vẻ như Jungkook đã hét quá to rồi thì phải, chính vì thế mẹ Kim đang ở dưới nhà cũng phải giật mình mà hớt hải chạy lên.
"Có chuyện gì vậy hai đứa?"
"Không...không có gì đâu ạ." Jungkook vừa nói vừa nở nụ cười có phần gượng gạo nhìn bà, trong lòng cũng thầm chửi bản thân một trận.
"Hai đứa nhanh lên, hôm nay còn có một bài khảo sát quan trọng đấy."
"À dạ, vậy mẹ xuống trước đi, tí con với cậu ấy xuống sau ạ."
"Được rồi, nhanh lên đấy."
"Dạ."
...
"Thông báo, còn mười lăm phút nữa sẽ đến giờ làm bài. Tổ hợp môn và thời gian làm bài cũng đã được giáo viên gửi cho từng học sinh. Bao gồm ba môn Toán Văn Anh và các môn theo tổ hợp. Sau khi làm xong các em sẽ được nghỉ học vào ngày mai để giáo viên chấm bài, và sẽ đi học vào ngày kế tiếp để nhận lớp theo phân loại, xin hết."
_Sau khi nghe thông báo thì cả Jungkook và Taehyung đều tách ra để đi tới phòng thi của mình. Cả hai đều mang tâm trạng hồi hộp nhưng cũng quyết tâm đạt được kết quả tốt.
...
_Thoáng chốc cũng đã trôi nhanh đến giữa trưa, lúc này học sinh được nghỉ ngơi để ăn uống chuẩn bị cho môn thi tiếp theo bắt đầu vào lúc một giờ ba mươi. Tất cả học sinh đều nhận được đồ ăn, thức uống của người nhà thông qua giám thị, cả Taehyung và Jungkook cũng nhận được phần ăn cho riêng mình. Hắn được mẹ đưa cho một hộp cơm và một chai nước hoa quả giải nhiệt. Còn em thì nhận được một hộp cơm khá lạ mắt cùng với tờ ghi chú hình thỏ dễ thương.
"Nghe nói em đang làm bài khảo sát nên anh nấu đồ ăn để em ăn cho đỡ đói. Nhớ ăn hết và làm bài thật tốt nhé!
-Jayson-"
_Nhìn những dòng chữ được viết ngay ngắn mà lòng em không kiềm được vui mừng, miệng cũng vô thức cười một cái thật tươi. Thật chẳng ngờ được là Jayson lại đích thân nấu đồ ăn cho em.
"Jungkookie, cậu làm gì mà cứ cười hoài vậy?"
"À, anh Jayson về nước rồi, anh ấy còn đích thân nấu đồ ăn để tiếp sức cho tớ nữa này." Jungkook vui vẻ vừa nói vừa cười đến híp cả mắt, thế nhưng em lại chẳng biết rằng chính hành động ấy của em đã khiến Taehyung cảm thấy hụt hẫng và buồn bã tới cỡ nào.
"Vậy à..." Taehyung nói một câu ngắn gọn đôi liền im lặng chăm chú ăn phầm cơm của mình. Trên mặt hắn thoáng chút đượm buồn, trái tim bỗng chốc cũng hẫng đi một nhịp, có vẻ như đoạn tình cảm đơn phương này của hắn không được đáp trả rồi.
_Ăn xong thì hai người liền đi dạo vòng quanh trường để tham quan. Vì từ qua tới giờ hắn và em đều phải cố gắng cho bài khảo sát hôm nay, chính vì thế cũng chưa có một cơ hội để tham quan hết ngôi trường này. Cứ thế hai người đi song song nhau mà ngắm nhìn ngôi trường đầy tiếng nói, tiếng cười. Được một lúc lại tới giờ làm bài, vì thế họ cũng đành tạm biệt nhau mà quay trở lại phòng thi.
...
_Vì Taehyung học khối A nên ít môn kiểm tra hơn Jungkook, chính vì thế hắn đã ra trước và đứng đợi em ở cổng trường. Đợi được khoảng một tiếng thì cũng thấy bóng dáng người nhỏ bước ra. Nhìn thấy em, hắn bất giác nở một nụ cười, một nụ cười chỉ giành riêng cho em, thế nhưng em lại chẳng tài nào nhận ra.
"Jungkookie." Vừa nói hắn vừa đưa tay ra vẫy vẫy để ra hiệu cho em.
_Thấy Taehyung đang đứng ở cống trường đợi mình, bất giác lòng em cũng vui vẻ hẳn lên, mọi sự mệt mỏi của kì thi vừa rồi cũng đều tan biến. Đây có lẽ cũng là cảm xúc đơn thuần khi thấy người mình thương không màng thời gian để đợi mình, điều ấy khiến em cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
"Taehyung, sao cậu chưa về, cậu ra trước tớ cơ mà?"
"Tớ đợi cậu."
"Hẳn một tiếng đồng hồ á?"
"Đúng rồi, mệt muốn xĩu."
"Ai bảo cậu đứng đợi chi mà than?"
"Tớ đã có công đợi cậu mà."
"Ai mượn?"
"..."
"Tớ giỡn, đi, tớ mua nước cho cậu uống."
"Được." Taehyung nghe xong câu đó liền gật đầu lia lịa, lòng cũng bỗng vui hẳn lên.
_Jungkook và Taehyung đi cùng nhau vừa uống nước vừa nói chuyện vui vẻ dưới ánh hoàng hôn của buổi xế chiều. Khung cảnh bây giờ vô cùng yên bình, đây có lẽ là khoảng thời gian mà cả hai muốn ngưng đọng lại để có thể lưu nó vào sau trong tâm trí.
"Taehyung."
"Hửm?"
"Tớ định qua nhà anh Jayson chơi, cậu qua không?"
"Tờ bận rồi, bữa khác tớ qua chơi nha, bai cậu."
"Ừm bai."
⋆。‧˚ʚ𝐇𝐚𝐧𝐲𝐮𝐧𝐠ɞ˚‧。⋆
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top