| 2 |

...

Lần đầu em gặp Osamu là vào năm cấp 2.

Cái năm mà em vẫn còn là cô bé mít ướt.

Osamu không cùng trường nhưng thi thoảng nhìn thấy em vừa đi vừa sụt sịt trên đường nên hay chạy lại chặn đường em hỏi.

Có lúc em ngang bướng, mặc cho hắn đứng chặn mà cứ tiến về phía mà em cần đi.

Nhưng hắn cũng lì không kém em, cứ đứng đấy mặc em đang tiến lại gần.

Hai người lì cứ thế mà va vào nhau thôi.

Osamu lúc đấy ôm lấy em, bởi ở trường được dạy là không được làm đau con gái.

Xong mấy lần sau cứ hễ bắt gặp em khóc là chạy lẹ ra ôm em.

Mặc kệ người đi đường có nhìn.

Hắn ta sợ em khóc nhiều quá, mắt không nhìn thấy được nữa. Bởi lần nào gặp em, mắt em cũng trong tình trạng sưng húp lên.

Được vài lần thì Osamu không còn xuất hiện trên đường đi về của em nữa.

Mới đầu em cảm thấy hụt hẫng với có chút buồn.

Nhưng trẻ con mà, mấy ngày lại quên ngay thôi.

...

Lên cấp 3, em vô tình gặp lại Osamu.

Hắn ta chả khác gì mấy.

Chỉ là người to hơn và đô hơn, còn khuôn mặt với giọng nói ấy vẫn y như năm cấp 2.

Ngày đầu vào trường gặp lại Osamu, em cũng bất ngờ.

Nhưng cả hai đều ngại mở lời nên em và hắn cứ thế đi qua nhau như không quen biết.

Cả hai đều nghĩ đối phương đã quên mình rồi.

Nhưng thật ra hai người đều nhớ.

Lần hội ngộ đột ngột này không đem đến cho em một cảm giác kiểu vui vô cùng hay vui điên lên như trong phim em hay xem.

Em chỉ hơi bất ngờ, ngoài ra không còn cảm thấy gì nữa.

Với em lúc đó chỉ như gặp lại một người bạn không thân cũ.

...

Một hôm trời mát nên em nổi hứng đi dạo xung quanh rồi tình cờ gặp hắn ta đang ngồi gục mặt sau trường.

" Osamu? "

" Làm sao đấy? "

Em lại hỏi han.

Hắn ta ngước lên nhìn em, sắc mặt không được tốt cho lắm.

" Chào, lâu không gặp. "

" Cũng đâu có lâu lắm đâu. Sao anh lại ngồi đây? "

" Kệ anh đi. " - Osamu chống cằm nhìn ra chỗ khác.

" Lâu rồi mới gặp mà lại bơ người ta như thế hả! "

Em dùng chân đá nhẹ vào người hắn.

Hắn đứng dậy, vẫn khuôn mặt không mấy vui vẻ đó quay qua nhìn em.

Giờ em mới nhận ra là hắn ta đang có tâm sự.

" Vẫn thích làm phiền người khác như ngày nào nhỉ? Suna không thích mấy cô gái không hiểu chuyện đâu. "

" Ai mà thèm quan tâm tên đó thích con gái như thế nào cơ chứ?! "

Em cãi lại rồi hậm hự vừa quay đi vừa nói.

" Được thôi, ngoài kia còn bao nhiêu thằng muốn em làm phiền còn không được đấy! "

" Đợi đã. "

Em quay lại nhìn Samu, cái mặt trông chán chết đi được.

" Lúc trước em hay khóc nhè... "

" Đấy là lúc trước, giờ em khác rồi nhé! "

" Ừ, mỗi lúc em khóc nhè anh lại ôm em một cái. "

" ... "

" Giờ anh hơi buồn, ôm anh một tí nhé? "

Em đơ người, không nghĩ rằng Samu cũng có lúc đòi hỏi những thứ như thế.

Nhất là khi không là gì của nhau...

Em hơi do dự, bởi thời gian này em đang phải lòng bạn của hắn.

Nhưng rồi em vẫn ôm lấy Osamu.

Chẳng có cảm giác gì cả.

Chỉ đơn giản là một cái ôm bình thường.

" Cái ôm này chỉ là trả lại anh với cảm ơn anh vì ngày trước đã ôm an ủi em thô- "

" Anh biết rồi. "

Osamu buông em ra một cách không nỡ, nhanh chóng cắt lời em với tông giọng trầm hơn một chút.

" Anh sẽ giữ bí mật với Suna, đừng lo. "

Hắn ta khó chịu với những lời mà em nói khi đang ôm hắn.

Khó chịu rất rất khó chịu.

Nhưng đấy là người em thích, không phải người thích em.

Làm sao mà can thiệp vào được đây?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top