Chap 2

Ngày hôm nay, một ngày cực kì quan trọng, một cột mốc đáng được ghi nhớ trong cuộc đời mỗi người...đánh dấu sự kết thúc của một quá trình nhưng đồng thời cũng là sự bắt đầu hướng tới những chân trời mới. Yoongi chỉnh tề trong bộ y phục của buổi lễ tốt nghiệp, lướt qua hàng ngàn con mắt ngưỡng mộ đi vào đại sảnh. Cùng một kiểu trang phục nhưng khi được Yoongi khoát lên trên mình lại trở nên thật khác biệt.

Buổi lễ cũng thật quá sang trọng và xa xỉ đi, từ cổng chính cho đến hành lang không biết bao nhiêu là hoa toả ngát cả khuôn viên trường học. Cậu nghĩ mình có thể chết ngạt vì mùi hương của hoa ở đây bất cứ lúc nào. Yoongi nghe tiếng có ngừoi gọi ở phía sau, vội quay đầu nhìn lại
-Lớp trưởng Min Yoongi đấy sao?

Yoongi nhếch mép, cúi đầu chào thầy tân hiệu trưởng. Bộ dạng cù lần và biến thái cuả ông ta khiến Yoongi chướng mắt chết đi được. Nhìn xem, ông ta lúc nào cũng chăm chăm vào hai bộ phận nhạy cảm của nữ sinh...thật là quá ư kinh tởm.

-Hôm nay mẹ em không đến à...lễ tốt nghiệp của con mình lại chẳng màng mà đến dự, xem ra em không quan trọng bằng công việc của bà ấy nhỉ?-Ông ta hả hê cười phá lên, nhìn cậu bằng con mắt khinh bỉ

Yoongi biết ông ta có ác cảm rất lớn với mẹ con cậu nên chẳng thèm đoái hoài đến. Cậu định nói gì đấy nhưng nhận ra bản thân chẳng nên phí lời với loại người không biết điều thế này nên chỉ từ tốn nhìn ông ta chứ không đáp trả.

-Em xem...tôi sắp lên chức hiệu trưởng rồi. Lúc bầu chọn, chỉ có mỗi mẹ em bỏ phiếu phản đối...chắc mẹ em đã buồn lắm, phải không?

-Những chuyện muỗi đấy, mẹ em sẽ không để tâm đến đâu thưa thầy nhưng nếu thầy muốn, em sẽ về thử hỏi cảm nhận của bà ấy-Cậu mĩm cười chào ông, lúc xoay lưng bước đi sắc mặt cậu đã thay đổi hoàn toàn, nụ cười nhạt lạnh lẽo đã lấn át hết vẻ thân thiện ban nảy.

-Bố em đã vào tù rồi nhỉ? Mẹ em lại phải một thân một mình lo cho em nên đừng làm bà ấy thất vọng!

Ông ta đã chạm đến giới hạn của Yoongi, sự từ bi ban nảy còn sót lại hoá thành tro bụi.

-Ông...-Yoongi siết chặt tay thành nấm đấm, cậu không cho phép bất cứ một ai đụng đến bố mình, chậm một giây có lẽ cậu đã lao đến cho lão một bài học nhớ đời mới thôi. May mà Jungkook kịp thời đi đến nắm lấy tay cậu trấn an, kéo cậu lại đứng ngay trước mặt ông ta.

Jeon Jungkook từ ban đầu đã ở phía sau lặng lẽ quan sát nhất cử nhất động của Yoongi và ông ta. Đoạn ông động chạm đến bà Min, Jungkook đã định đi đến chỉnh đốn ông ta một trận. Nhưng thấy Yoongi nhường nhịn bỏ đi như thế, lại không nỡ để mọi thứ đi xa kế hoạch. Yoongi, Taehyung và hắn đã bỏ không biết bao công sức vào kế hoạch lần này.

-Jungkook..em làm gì ở đây vậy?-Ông ta thoáng chốc từ hổ báo hóa mèo còn, biểu cảm xoay đến chóng mặt. Cũng phải thôi, ai không biết chủ tịch Jeon đã góp bao nhiêu vốn vào ngôi trường này. Thế nên động vào con ông Jeon cũng không phải chuyện tốt lành gì.

-Ông vừa mới nói gì ấy nhỉ?-Jungkook đưa tay chỉnh lại cà vạt gọn gàng cho lão sau đấy kéo chiếc cà vạt, siết chặt lấy cổ lão ta.

-Khụ...khụ...khụ..tôi..không..khụ cố ý...

Yoongi nắm chặt tay hắn có ý muốn rời đi, lúc này Jungkook mới nới lỏng bàn tay, ghé sát tai lão nói gì đấy rồi cũng đưa Yoongi đi mất.

Chiếc xế hộp màu trắng sang trọng, chầm chậm tiến vào sân trường thu hút hàng ngàn con mắt xung quanh. Mở cửa bước ra, chàng trai khoác lên mình chiếc áo khoác da màu đỏ đến từ thương hiệu nổi tiếng Celine. Taehyung mở điện thoại, gõ nhanh một dòng tin nhắn sau đó tỏa ra ánh hào quang tự tin sải bước vào sảnh chính.

thv

Tớ đến rồi

agustd

tốt

jungkook.97

hãy như kế hoạch ban đầu;)))

kth và agustd seen

Trước khi chính thức khai mạc buổi lễ tốt nghiệp, như một nghi thức, mọi người trước tiên phải hát Quốc ca. Trong lúc này, ai nấy cũng đều chăm chú hát nên không hề để ý đến ánh mắt lẫn nụ cười lúc này của Yoongi và Jungkook có chút không đúng đắn.

Một..hai..ba

Trên màn hình chiếu lớn bắt đầu hiện lên cảnh ân ái đầy sung sức của đôi nam nữ. Tất cả mọi người ở đấy ngừng hát, dời sự chú ý lên màn hình, nhân vật chính trên đó không ai khác cô giáo dạy ngữ văn và thầy tân hiệu trưởng. Hai nhân vật chính lúc này trợn mắt nhìn nhau, sau đó ra sức che chắn màn hình chiếu 600inch. Học sinh lẫn các giáo viên, hết người này đến người kia chỉ chỏ, cười cợt, chế nhạo bọn họ là thứ lăng loạn, bẩn thỉu, làm ô uế nền giáo dục Hàn Quốc.

Không ngờ đến được việc nhục nhã này lại có thể xảy ra đúng ngay vào ngày tốt nghiệp, cũng chính là ngày ông ta chính thức tuyên bố được phép ngồi vào chiếc ghế hiệu trưởng...thì bùng một phát mọi việc đã quay nhanh như chong chóng khiến ông ta khó lòng mà chấp nhận nổi.

Yoongi nhếch mép nhìn thầy tân hiệu trưởng đang gục ngã cố gắng tìm cách đuổi mọi người ra khỏi hội trường và bao biện cho những hành động xấu hổ ấy trong vô ích, học sinh lấy điện thoại phát sóng trực tiếp câu like khiến ông ta tức đến xì khói.

Jungkook nhìn sang Yoongi, mỉm cười vòng tay sang vỗ vai cậu:-Kim Taehyung làm tốt nhỉ?

-Ừm..cậu ấy chưa từng làm chúng ta thất vọng.

Có trách thì hãy trách lão ta đụng nhầm người. Cách trả thù thích đáng nhất, chính là lấy đi thứ quý giá nhất của người kia và thứ quý giá nhất của ông ta chính là danh dự. Bây giờ ông ta chẳng khác gì một tên tù tội, bị người đời ném đá chỉ trích.

...

Hai tháng trước

-Cô giáo ngữ văn và thầy tin học sắp kết hôn...nhưng ngữ văn lại đang hẹn hò với gia sư của tớ tức là "người tình" của cậu đấy Yoon-Jungkook hút rộp rộp hộp sữa chuối trên tay, gương mặt hiện lên vẻ ngao ngán không thể chịu nỗi kể lại

Thông tin vừa mới tiếp nhận được khiến cậu trầm mặc cắn móng tay một hồi lâu. Và Taehyung cực kì ghét cái bầu không khí trầm lặng bất ổn này, từ gian bếp bước đến lấy chìa khóa trong túi áo Jungkook giơ lên:-Nếu cậu nói sai moto của cậu là của tớ, thế nào?

-Chốt!

Jungkook bắt tay Taehyung thỏa hiệp mà không để ý rằng cậu bên này sớm đã vẽ ra trong đầu một kế hoạch tuyệt vời và kết thúc bằng một nụ cười đầy bí hiểm, rợn người nhìn.

-———-

Thầy giáo lái xe tiến vào bãi đỗ mà không để ý rằng đằng sau có người theo dõi mình. Lúc bước ra khỏi xe, ông bận nghe điện thoại vội vội vàng vàng bỏ đi và quên luôn việc rằng mình cần phải khóa cửa. Yoongi thong thả bước đến trước xe ông đá một phát cho bỏ tức, ông ta cũng thật quá ngốc đi. Cậu mở cửa bước vào trong xe, gắn camera quay lén vào trong...kế hoạch tuyệt vời ấy chính thức được bắt đầu.

Teamwork của nhóm KimJeonMin cũng thật quá đáng nể, mỗi người một việc, không để ai phải chịu thiệt thòi, uất ức. Jungkook và Taehyung đảm nhận nhiệm vụ tiếp theo, theo chỉ định của Yoongi. Họ đã book hai vé khách sạn năm sao và gửi đến căn hộ của cô ngữ văn với tấm ghi chú dán ở trên có nội dung được tặng vì quá xinh đẹp. Bà cô ngớ ngẩn liền tin theo mà không một chút hoài nghi, lúc cầm hai tấm vé trên tay còn ngân nga vài ba câu tự chế với hàm ý tự khen bản thân làm hắn và anh núp sau bức tường còn phải rợn da gà.

Ngày hẹn đã đến, giờ lành đã điểm, đúng như suy đoán của cả ba, chủ nhân của tấm vé còn lại không ai khác ngoài tân hiệu trưởng. Ngữ văn và tân hiệu trưởng khoác tay nhau bước vào như một đôi uyên ương mới cưới khiến người xung quanh mất thiện cảm vô cùng. Chờ bọn họ vào phòng, Taehyung cùng Jungkook hóa thân thành nhân viên phục vụ thức ăn, gắn camera ẩn vào xe đẩy thức ăn, thành công để em nó hoàn thành nhiệm vụ mà không một ai nghi ngờ.

...

Tất cả đều đã hoàn thành đúng như dự định của Yoongi nhưng cậu một chút cũng không thể vui nỗi. Nhìn ông ta bị như thế, cậu chỉ cảm thấy hả hê chứ không hề cảm thấy vui vẻ như đã tưởng. Bởi lẽ chính ông ta đã khơi lại vết thương lòng từng mất rất nhiều thời gian để chữa lành... thế nên mới khiến tâm trạng cậu tụt dốc không phanh thế này.

Jungkook nắm tay Yoongi kéo cậu ra khỏi đó, mọi thứ sớm đã hỗn loạn hết cả lên, buổi lễ tốt nghiệp cứ thế kết thúc trong sự nhục nhã của tân hiệu trưởng và cảm giác thoả mãn của tất cả học sinh.

Taehyung từ xa chạy đến ôm Yoongi vào lòng, cười khì khì như con khỉ:-Nhiệm vụ thành công tốt đẹp rồi, sao mặt cậu lại bí xị thế Yoon?

-Không, không có gì. Cậu chỉnh sửa video tuyệt lắm Taehyung-Yoongi cố gắng nở một nụ cười đầy gượng gạo để che lấp đi nỗi đau tận sâu nơi đáy lòng.

Taehyung khó hiểu nhìn Jungkook, anh định mở miệng bắt bẻ cậu thêm vài câu, Jungkook đã nhanh tay hơn kéo Taehyung đi trước. Chỉ có mỗi Jeon Jungkook là hiểu tâm trạng Yoongi đang thế nào và sẽ tồi tệ hơn nếu như bị tên Kim Taehyung nổi tiếng lươn lẹo ấy dồn vào bước đường cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top