Chapter 7: The Party

Note: Warning 18+

Trái tim của MJ đã đập nhanh khi cô đứng trước cửa nhà Peter. Sân nhà của anh bây giờ đầy những chiếc xe đang đỗ. Vài thanh niên hút thuốc trong xe hơi của họ và đã tham gia một vài buổi tiệc khác trước buổi tiệc này. Đây là điều hoàn toàn mới mẻ đối với MJ, có lẽ cô nên mặc quần jeans thì hơn.

Đã gần 11 giờ đêm khi MJ đến. Cô đã phải thuyết phục bố mẹ rằng cô cần giấc ngủ êm đềm để cô có thể lẻn ra khỏi cửa sổ mà không cần họ đến để kiểm tra.

Dễ dàng mở cửa, MJ bắt gặp ánh đèn nhấp nháy mờ và khuôn mặt đeo mặt nạ của tất cả các vị khách đến bữa tiệc. MJ nghĩ rằng mặt nạ của cô ấy rất tệ nhưng rõ ràng, có rất nhiều loại mặt nạ khác nhau trong bữa tiệc này. Cô nhìn thấy những chàng trai với mặt nạ người sói và những cô gái chỉ gắn vài hạt cườm long lanh gần mắt họ. Halloween đã đến sớm.

Đi về phía nhà bếp, nơi cô đang hy vọng đồ uống sẽ giúp cô giảm căng thẳng. MJ biết mọi thứ ở đâu vì đây không phải là lần đầu tiên cô đến nhà Peter. Cô đã đến đây rất nhiều khi họ còn nhỏ trước khi cô biết Peter là một tên khốn. Vì họ bằng tuổi nhau và có sở thích giống nhau nên họ đi chơi khá nhiều. MJ phủ nhận nó mặc dù nếu có ai hỏi cô ấy ghét Peter từ khi sinh ra.

"Hey!" Một anh chàng mang một chiếc mặt nạ màu đen trơn đến gần MJ. 

"Xin chào." MJ chào hỏi với một cái gật đầu khi cô lấy bia từ tủ lạnh Peter, ngay lập tức mở nó ra.

"Tớ chưa bao giờ thấy cậu trong các bữa tiệc trước đó." Anh nói rồi uống một ngụm bia.

MJ cũng nhấp một ngụm. Cô ngạc nhiên khi thấy nó có vị đắng. "Cậu thậm chí không thể nhìn thấy khuôn mặt của tôi, vậy làm thế nào cậu biết tôi chưa bao giờ đến đây trước đây?"

Anh chàng ngả lưng vào kệ bếp. "Tớ chắc chắn đã nhìn thấy cậu."

MJ nghiêng đầu sang một bên. "Gì? Cậu đã nhìn thấy tôi rồi à?"

Anh cười khúc khích rồi lấy thêm một lon bia để uống nhưng MJ đã quyết định không uống thêm. Có lẽ chỉ cần ở bữa tiệc để thư giãn là đủ rồi. Uống rượu không phải là điều cô thích và cô sẽ không uống lần thứ hai.

"Thay vào đó, sẽ tốt hơn nếu tớ chỉ nói xin chào?" Anh ấy nói.

MJ mỉm cười. "Trên thực tế nên là như vậy."

"Có phải đã quá muộn để bắt đầu lại không?" Anh tặc lưỡi. MJ bắt đầu để ý đến anh ta. Chàng trai có mái tóc xoăn màu nâu cát và làn da caramel phong phú. Chưa kể đôi mắt xanh xuyên thấu của anh ấy tỏa sáng rất đẹp bên dưới chiếc mặt nạ đen.

"Tôi là MJ." Cô giơ tay ra để bắt tay.

"Chờ đã, không thể nào!"  Chàng trai dừng lại cái bắt tay giữa chừng và thậm chí còn không nói cho MJ biết tên của mình "MJ là Michelle Jones? Cậu có mặt ở đây để tìm thông tin cho báo trường? Làm ơn đừng viết về tớ!"

MJ rút tay cô lại và nhìn anh với vẻ mặt khó chịu. "Có khó tin không khi tôi chỉ ở đây để vui chơi?"

Anh chàng cười. "Cậu dường như không phải cô gái như vậy." 

'Cậu có ý gì?" Cô nói.

"Chờ đã, chờ đã!" Anh gọi MJ khi cô đang luồn lách qua đám đông. "Tớ không có ý xấu."

"Thế ý cậu là sao?!" MJ hét lên với một người mà cô thậm chí còn không biết. "Tôi không phải một cô gái chỉ biết tôn trọng các quy tắc và dành cả đời mình để làm hài lòng người khác. Tôi khác hơn những gì mọi người nghĩ đấy."

'Woah.' Anh chàng đã không nói nên lời. "Tớ không có ý xúc phạm cậu, hoặc gần như vậy."

"Ừ, cậu đã làm như thế." MJ nhún vai và cô ấy thậm chí còn buồn bã hơn khi phát hiện ra mình đã để bia trong bếp. Cô đã không uống nó nữa nhưng vẫn là của cô.

"Hãy để tôi một mình đi."

"Tớ đã lỡ chọc giận cậu và giờ tớ bị đuổi ư? Công bằng ở đâu chứ?"Anh dịu giọng. "Tớ có cơ hội thứ hai chứ?"

"Không ai có cơ hội thứ hai khi họ đã làm hỏng cơ hội đầu tiên." MJ khoanh tay trước ngực.

"Michelle?" MJ đã nghe ai đó nói và chỉ có Peter mới gọi tên cô và nó làm cho cô thấy khó khăn. Bữa tiệc rất náo nhiệt vậy cớ sao Peter lại đến đây ngay lúc này.

"Đó là MJ! Đồ khốn!" MJ quay mình lại và ngạc nhiên khi Peter không đeo mặt nạ. Anh ta tổ chức một bữa tiệc hóa trang và tự mình phá vỡ quy tắc. Mặc dù nó cũng không mấy quan trọng, nhưng MJ cảm thấy khó chịu. 

Chàng trai tóc nâu cát phía sau MJ bước lên và đứng trước mặt cô. Giống như anh ta đang tuyên bố lãnh thổ của mình và chống lại Peter. MJ cảm thấy bị xúc phạm hàng nghìn lần và Peter có vẻ thích thú với nụ cười tươi của mình.

"Sai lầm lớn rồi, Kendall." Peter cười. " Động thái này có thể có tác dụng với một cô gái khác nhưng cậu thấy Michelle độc lập hơn, cậu biết chứ? Cô ấy ghét những kẻ chỉ biết tỏa ra sự nam tính độc hại của họ."

"Tất cả những gì tôi muốn nói là hãy quay trở lại kia đi Peter, rất nhiều cô gái khác xung quanh đây khao khát ở bên cạnh cậu." Kendall tuyên bố và vẫn không lùi bước.

Peter tiếp tục cười cợt. "Cậu đã biết là tôi đến đây để nói chuyện với Michelle rồi mà, tránh ra đi."

'Tôi có thể sắp xếp nó sau.' MJ nói rồi đẩy Kendall qua một bên, cô cảm thấy mệt mỏi vì cuộc chiến giữa hai anh chàng này. Cô không cần ai cứu, đặc biệt là từ Peter, anh sẽ không thể làm tổn thương cô nếu anh ta cố gắng.

"Đây không phải là một bữa tiệc bạo lực, nếu cậu muốn vậy thì tôi sẽ mời cậu về." Peter cười rồi chỉ tay về phía trước của ngôi nhà nơi có cánh cửa.

MJ chiến đấu với sự thôi thúc đấm vào cổ họng anh và cảm thấy khá nghẹt thở.

Bước lại gần MJ, Peter chăm chú nhìn qua vai của mình để nhìn xem Kendall đã đủ xa nơi đây chưa.

"Chúng ta sẽ nói về những gì đã xảy ra trước đó?" Anh thì thầm đảm bảo anh có thể trực tiếp nhìn vào mắt cô trước khi liếm môi.

"Về chuyện gì?" MJ thở nhẹ nhàng. "Cái đó của cậu ép vào đùi tôi?" 

Cách Peter nhìn MJ làm cô thấy bối rối.

"Không." Anh trông có vẻ ngượng ngùng nhưng điều đó không ngăn cản anh nắm lấy bàn tay cô để ngón tay anh lướt qua tay cô trước khi thả tay anh sang một bên. "Giống như cách cậu tan chảy khi tớ hôn cậu."

MJ nuốt nước bọt. Cô sẽ không để cho Peter tận dụng điều này. "Đó là tất cả những gì trong đầu của cậu à Parker, nụ hôn không phải là điều đặc biệt." 

Peter gật đầu nhưng nụ cười của anh không phai mờ.

"Tôi nói thật đấy." MJ tuyên bố. "Đừng nghĩ nhiều về nó."

"Ừ, chắc chắn, rồi." Anh nói. "Dù sao đi nữa, hãy vui vẻ tại bữa tiệc của tớ và nhớ đừng về nhà với bất kỳ người lạ nào.", Peter nói trong khi mắt hướng tới Kendall, người vẫn còn lờ mờ ở sau.

"Đừng bảo tôi phải làm gì." MJ chế giễu anh ta khi anh bỏ đi. Để lại cô ấy với Kendall, MJ thở dài, cũng như cô không muốn ở cạnh Peter, cô cũng không muốn ở bên cạnh anh nữa.

Trong khi anh nói chuyện với một vài người khác tham gia bữa tiệc, MJ đã nhanh chóng tránh xa anh nhanh nhất có thể. Cô đã không muốn anh có cơ hội thứ ba và đây là cách trốn thoát duy nhất của cô.

Vì một số lí do nào đó, đầu óc của MJ nhưng một lần nữa đã làm điều ngu ngốc khi nghĩ về Peter ngay cả khi MJ không muốn. Điều duy nhất cô có thể suy nghĩ về với nụ hôn là nó thật sự rất sai lầm.

Khi điện thoại MJ reo lên, tim cô nhảy cẩng lên vì nghĩ rằng đó là cha mẹ mình. Đó là Liz và cô đã từ chối cuộc gọi, không cần phải tiêu cực vào đêm khuya. Thời gian trôi qua rất nhanh, điều tiếp theo MJ biết đó là đã 1 giờ sáng.

Âm nhạc vẫn còn và mọi người vẫn còn nhảy nên MJ quyết định tham gia. Cô không thể để đêm trôi qua một cách lãng phí đúng không?

Việc không biết bất cứ ai ở đây và nhảy một mình thật kỳ lạ, nhưng sau một lúc, cô đã hòa nhập với một nhóm cô gái say xỉn. Họ uống thứ gì đó mạnh hơn bia, cô đã ngửi được tất cả. MJ đã không phàn nàn, dù sao nó vẫn tốt hơn là ở một mình.

"Cậu rất đẹp!" Một trong những cô gái mỉm cười nhảy múa bên cạnh MJ. "Và thân hình của cậu, wow!"

"Cảm ơn," MJ mỉm cười, quay sang cô gái để họ mặt đối mặt. "Cậu cũng thực sự xinh đẹp, tớ yêu mái tóc của cậu." Sau đó, MJ nhận ra cô gái đó là ai, người mà Peter đã ở cùng sân sau của anh ấy hôm nay.

Cô gái nhắm mắt cười tươi sáng hơn bao giờ hết. MJ đã bị cuốn hút với cách cô ấy diễn xuất.

"Có thêm cái gì hay ho không?" MJ hỏi trong tiếng ầm ĩ của âm nhạc.

"Đó là rượu rum hoàng hôn, muốn thử không?" Cô gái cười khúc khích chỉ đến một trong những bạn bè của cô. 

Lấy cái chai MJ đã không ngần ngại uống một ngụm nhiều nhất có thể. Cô ngay lập tức bắt đầu ho sau đó, nó có cảm giác nóng rát khó chịu ở phía sau cổ họng và nó khiến cô muốn bịt miệng. Làm thế nào họ có thể uống thứ này?

"Này, sao cậu biết Peter?" MJ hỏi.

"Tớ là nguồn cung cấp rượu cho cậu ấy!" Cô gái cười. "Uống nữa không?"

"Không, cảm ơn." MJ giữ cổ họng của mình. "Tớ sẽ đi lấy một ít nước."

Mắt MJ bắt đầu chảy nước, cô không thể xử lý việc này. Phòng tắm của phòng khách đã bị chiếm dụng.

Đi bộ lên cầu thang, MJ lau mắt cô. Đây thực sự là nó, cái chết bởi rượu.

Nhớ Peter có một phòng tắm trong phòng của mình cô nhanh chóng mở cửa phòng của mình và trượt vào. Cô ấy vui mừng trên lầu đã tắt giới hạn và ngay cả những người vui mừng hơn tôn trọng Peter đủ để không đưa ra đây ngay cả khi anh ấy không bảo vệ nó.

Nhớ rằng Peter có một phòng tắm trong phòng, cô nhanh chóng mở cửa phòng và bước vào. Cô mừng vì tầng trên không có ai, mọi người tôn trọng Peter đủ để không đến đây ngay cả khi anh không bảo vệ nó.

MJ không bận tâm nhìn bất cứ thứ gì cho đến khi cô ở trong phòng tắm của anh và uống rất nhiều nước từ bồn rửa mặt. Cô rời khỏi phòng tắm khi cô cảm thấy như có thể thở lại. Cô thậm chí còn ném mặt nạ của mình vào thùng rác của anh.

Căn phòng của anh tối và lạnh. MJ nghĩ rằng nó phù hợp với anh ấy hoàn hảo. Bật đèn lên, cô ngạc nhiên khi thấy căn phòng của anh đã thay đổi biết bao nhiêu. Mặc dù cô ấy đã ở đây trong nhiều năm nhưng cô ấy không bao giờ nghĩ rằng anh đã vượt qua tình yêu của mình đối với những chiếc xe hơi và thẻ pokemon. Mặc dù vậy, anh vẫn còn hình ảnh của bố mẹ trên đầu giường.

Đi đến đầu giường, MJ mở ngăn kéo đầu tiên và lướt ngón tay cô qua lá thư mà bố mẹ anh đã viết cho anh trước khi họ mất. Anh luôn giữ nó ở đó. MJ nhớ lần đầu tiên Peter để cô ấy đọc nó. Cô đã khóc vì anh giấu quá kín về điều đó. Chưa kể chính bức thư đã rất đau lòng.

Đóng ngăn kéo lại MJ ngồi trên giường Peter và thở dài.

Ngay cả sàn nhà cũng khác, anh không còn trải thảm nữa mà thay vào đó là sàn gỗ cứng. Những bức tường của anh nhạt nhẽo, tất cả các áp phích và nhãn dán truyện tranh đã biến mất. Ngay cả tấm bìa cứng hình người nhện khổng lồ cắt ra mà anh dán vào cửa cũng biến mất. MJ biết Peter đã trưởng thành và mọi thứ buộc phải thay đổi nhưng thật buồn khi thấy nó ra đi.

"Cậu đang làm gì ở đây?" Giọng Peter vang lên từ ngưỡng cửa khiến MJ mất cảnh giác.

"Tôi phải dùng phòng tắm ở đây vì ở phòng tầng dưới đã được sử dụng."

"Khi tớ nói rằng không ai được phép lên lầu, nó cũng áp dụng cho cậu.", Peter nói khô khốc khi anh đi ngang qua và tắt đèn phòng tắm của mình. "Cậu không phải trường hợp đặc biệt."

"Tôi sẽ làm gì, ăn cắp à?" MJ chế giễu.

Peter nhún vai. 

"Đừng căng thẳng như vậy." MJ nói.

"Không hẳn." Peter tựa người trước cửa phòng tắm. "Tuần trước là lần đầu tiên tớ có một cuộc nói chuyện đàng hoàng với cậu trong nhiều năm qua." 

"Không đúng, chúng ta đã nói chuyện mà." MJ lặng lẽ cảm thấy tội lỗi.

Peter cười nhẹ. " Chỉ có một lần chúng ta nói chuyện là khi cậu than phiền về việc cậu ghét tớ đến mức nào và tớ vẫn không biết tại sao cậu lại như vậy."

"Vì cậu là người đàn ông chỉ biết quan tâm đến bản thân mình thôi." MJ nói mà không cần suy nghĩ. 

"Ồ thế à?" Peter nhướn mày. "Cậu cũng là một người phụ nữ khó tính, chỉ biết quan tâm đến bản thân mình." Anh phản bác lại.

MJ nhìn chằm chằm vào Peter và nghiến chặt hàm. Cô chỉ cần vài giây để đá vào mông anh.

"Tớ nói dối à?" Anh hỏi khi đi về phía cửa chính và đưa tay ra chỗ đó để MJ có thể biết và rời đi.

"Tiệc tùng ở tầng dưới và tớ muốn quay lại cuộc vui."

"Tại sao cậu phải hành xử như một kẻ ngốc như vậy?" MJ mệt mỏi với khuôn mặt giả tạo mà anh đã mang từ rất lâu. "Chuyện gì đã xảy ra với đứa trẻ ngọt ngào mà tôi từng làm bạn?"

"Cậu không còn là bạn bè với anh ta." Peter nói. "Cậu đã bỏ anh ta lại phía sau và có những người bạn mới. Cậu thậm chí không bao giờ nhìn lại và nhận ra cậu là người bạn duy nhất mà tớ có. Cậu có biết tớ đã vất vả như thế nào không? Một cậu bé lớp bảy, ngày nào cũng cười đùa, tất cả những gì cậu ta muốn là ở bên cạnh cô bạn của mình nhưng cô ta đang bận ghét cậu ta."

Đôi mắt của MJ di chuyển khắp phòng.

"Lý do của cậu là gì?"

MJ muốn rời đi. Cô bắt đầu rời khỏi phòng nhưng Peter chặn tay cô lại. 

"Không được." Anh lắc đầu. "Cậu phải đưa cho tớ câu trả lời vì sao cậu ghét tớ như thế."

"Hãy để tôi ra ngoài." MJ nói.

Buông vai xuống, MJ đi đến và ngồi trên giường Peter khi anh đóng cửa phòng lại. Anh nghiêm túc về việc không cho cô ra ngoài cho đến khi cô bắt đầu thú nhận.

"Tớ đã ép bản thân mình ghét cậu." Cô thì thầm mà không nhìn anh. "Tớ ghen tị thì sao? Tớ ghét việc dì May tin tưởng cậu và bố mẹ tớ thì không. Tớ ghét thực tế là cậu có thể làm những gì mình muốn và dì May sẽ luôn khuyến khích cậu, bố mẹ tớ thì không. Tớ vẫn ghét nó, tớ ghét việc cô ấy tin tưởng cậu đủ để cho phép cậu tổ chức bữa tiệc này mà không cần cô ấy ở đây. Tớ ghét việc cậu có một người giám hộ yêu cậu hơn cả hai người của tớ cộng lại." 

MJ thở ra nặng nề, cô có thể cảm thấy những giọt nước mắt đang chảy ra. Đây là lần đầu tiên cô từng thừa nhận điều đó với bất kỳ ai, kể cả chính mình.

"Lúc đó, tớ chỉ mới 12 tuổi và thấy cô ấy tình cảm với cậu như thế nào khiến tớ cảm thấy tồi tệ. Tớ không muốn cảm thấy như vậy nên tớ buộc mình phải ghét cậu."

MJ đã thậm chí không nhận ra Peter đã ngồi xuống trên giường bên cạnh cô.

"Cha mẹ rất yêu cậu, tớ chắc chắn về điều đó." Peter nói, vòng tay để ôm lấy cô vào lòng. "Chỉ vì họ không thể hiện như dì May không có nghĩa là họ không yêu cậu."

Nước mắt tuôn rơi trên má MJ. Cô cảm thấy rất cởi mở và tất cả đều mới mẻ với cô, MJ thường kìm nén cảm xúc của mình lại.

"Họ không yêu tớ, họ cần tớ như một loại robot hoàn hảo, luôn tuân theo mọi mệnh lệnh của họ."

Peter ôm chặt MJ và dựa đầu vào cô. MJ cảm thấy rất an toàn. Điều này thật kỳ lạ với cô vì bất kỳ sự tương tác nào với Peter luôn khiến cô muốn đấm vào tường.

"Nhìn này, MJ." Peter nhẹ nhàng nâng cằm MJ để cô ngước nhìn anh. "Đừng khóc nữa, tớ không biết làm thế nào khi cậu khóc đâu."

MJ cười nửa vời trước khi lau mắt. "Cậu vừa gọi tớ là MJ?"

Khẽ mím môi lại, anh cúi thấp đầu. "Chết tiệt."

Ngồi dậy và buông Peter ra, MJ mỉm cười yếu ớt. "Tớ xin lỗi vì đã bỏ rơi cậu vì những lý do ngu ngốc ích kỷ của riêng tớ."

"Không sao đâu, tớ đã xoay sở khi cậu không ở bên." Anh huých nhẹ vào vai cô tinh nghịch. "Thật tốt khi cuối cùng tớ cũng đã biết lý do cậu bỏ rơi tớ."

"Có lẽ cuối cùng tớ mới là đồ khốn." MJ cau mày huých lại vào vai anh.

"Chắc chắn rồi." Peter đồng ý.

MJ mỉm cười với chính mình. Cô cuối cùng cũng trút bỏ được gánh nặng trong thời gian dài. Cô vẫn cảm thấy như cha mẹ mình đang rất lo cho mình.

Lấy điện thoại ra, MJ thở dài khi cô nhận ra đã 3:00 sáng. "Tớ nghĩ tớ nên về nhà, cha tớ sẽ thức dậy lúc 7h."

"Cậu đi thật à?" Peter rên rỉ nắm tay cô khi cô đứng dậy khỏi giường. "Chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu."

"Chúng ta vẫn có thể nói chuyện vào ngày mai." MJ cho biết.

"Tớ xin lỗi vì khiến cho cậu cảm thấy như vậy." Peter đứng dậy và buông MJ ra.

MJ cau mày. "Ừ, tớ cũng vậy."

"Chờ đã." Anh gọi trước khi cô có thể rời khỏi phòng.

Quay lại với anh, MJ đã có một bất ngờ. Peter giữ mặt cô trong tay và chạm môi lần thứ hai. Nó chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc nhưng MJ cảm thấy từng cơn râm ran, mọi cảm giác đi kèm với nó.

Cắn chặt môi dưới, MJ đăm đăm nhìn Peter nhưng cô cố che giấu điều đó. "Tại sao-sao cậu làm điều đó-t?"

Không trả lời cô, Peter chỉ đơn giản là hôn cô lần nữa. Lần này anh vòng tay quanh eo cô và kéo cô lại gần. Cô đã không chống lại nó. Mọi khúc xương trong cơ thể cô đều nói với cô điều này là đúng.

Họ ngã xuống giường Peter, đôi chân của MJ bị mắc kẹt giữa Peter.

"Chờ đã, chờ một chút." Peter nói, phá vỡ nụ hôn khi anh di chuyển những sợi tóc lỏng lẻo khỏi khuôn mặt của MJ. "Cậu không say, phải không? Sáng suốt 100% à Michelle?"

'Đó là MJ, đồ khốn!'MJ mỉm cười trước khi gật đầu với câu hỏi của anh. "Tớ không say rượu."

Peter lấy đó làm gợi ý, đưa đôi môi của mình xuống cổ cô và hôn say đắm, đôi tay anh ở bên dưới áo cô, chạm vào làn da trần của cô. MJ rên rỉ khi tiếp xúc khiến Peter khẽ rên rỉ bên tai cô. Cô không thể tin rằng điều này đã xảy ra. Cơ thể cô đang bốc cháy và cô muốn đốt cháy.

MJ thấy mình đang cởi áo của Peter. MJ muốn anh gần gũi với cô hơn nếu có thể. Cô tự làm mình cười khúc khích. Thật điên rồ khi cô thường nghĩ về việc này và cô phải kìm nén những suy nghĩ đó đến mức nào. Bây giờ tất cả những gì đang diễn ra, cô không thể kiểm soát bản thân.

Mỗi nụ hôn của họ đã mãnh liệt hơn trước. MJ cảm thấy như thể cô muốn nổ tung. Khi Peter dễ dàng cởi áo MJ, để lại cô ấy trong chiếc áo lót màu đen có dây, cô ấy không cảm thấy tự ti chút nào. Ngay cả khi anh cởi nó ra, để lộ bộ ngực của cô với cái nhìn tham lam của anh. Cái cách anh trêu chọc chúng là sự tra tấn, nhẹ nhàng mút lấy chúng khi chúng đã dịu dàng.

Khi Peter đặt tay lên cái nút quần short của MJ, cô có thể cảm nhận được tất cả các giác quan hoạt động cùng một lúc. MJ là một người xa lạ với niềm vui tự sướng nhưng việc nhận ra rằng điều này thực sự xảy ra khiến cô muốn hét lên.Cô trần như nhộng dưới chân Peter Parker. Trong khi tầng dưới vẫn còn tiệc tùng.

Peter lướt những ngón tay trên dải thun của quần lót cô. MJ ngước nhìn anh, mái tóc rối bù, nhưng đôi mắt nâu vẫn tràn đầy sức sống. MJ tự hỏi làm thế nào anh có thể trông rất đẹp ngay cả với đôi môi sưng húp và má đỏ.

MJ thậm chí không thể hình thành các từ để nói, vì vậy cô gật đầu. Cho Peter được phép cởi quần lót ngay dưới chân cô.

"Chết tiệt!" Peter lầm bầm khi nhìn toàn bộ cơ thể của MJ. Cô ấy rất đẹp và anh không thể tin được.

Đột nhiên, nó giống như Peter ở khắp mọi nơi cùng một lúc. Tay anh, lưỡi anh, miệng anh rong ruổi trên từng inch trên cơ thể cô. MJ rên rỉ khi những ngón tay của anh chui xuống dưới eo cô. Cô có thể cảm thấy tim mình đập thình thịch với mỗi động tác anh thực hiện. Anh ấy bắt đầu chậm chạp lúc đầu và tăng tốc độ của mình một khi anh ấy bắt nhịp. Nhắm mắt lại, cô quằn quại bên dưới anh. Cuối cùng cô đã sẵn sàng khi Peter dừng lại.

MJ đã không hỏi anh mặc dù cô chỉ nhìn thấy anh đang bò qua chỗ tủ gần giường và lấy ra một cái bao cao su. MJ đang thở hổn hển khi cô với lấy cái khóa kéo trên quần jean của anh, nó đã không mất nhiều thời gian.

 Cô hôn Peter sốt sắng như cô cần anh.

Peter nhìn MJ để xác nhận một lần nữa khi anh đã mang bao cao su.

"Làm ơn." Cô thì thầm để có thể lấy lại giọng nói của mình.

"Nói cho tớ biết nếu cậu thấy đau."

MJ đã rên lớn tiếng, cơ thể cô ấy đang sụp đổ. Peter muốn điều này tồn tại mãi mãi khi anh cúi xuống và bắt đầu cắn vào cổ cô ấy. Anh có cảm giác đánh dấu cô ngay cả khi anh biết MJ sẽ cố gắng đánh lại Peter.

Cô quấn chân quanh eo Peter, muốn anh đi nhanh hơn và sâu hơn. Chiếc quần nhỏ thoát ra khỏi miệng cô là thứ đẹp nhất anh từng nghe. Tuy nhiên, Peter thấy mình chậm lại, anh thực sự không muốn điều này kết thúc. Anh đặt những nụ hôn ngọt ngào lên cằm và xương đòn của cô khi tay anh giữ MJ ở vị trí bên dưới anh.

"Peter!" MJ nghiêng đầu ra sau khoái cảm, đôi tay cô rong ruổi khắp lưng anh. Cô ấy hoàn toàn hạnh phúc. Mắt cô hầu như không mở và tất cả những gì cô có thể làm là gọi tên anh, tên thật của anh, một việc cô đã không làm được trong nhiều năm. "Peter, nhanh hơn!" 

Thực tế đã tát vào mặt Peter. Anh đã quan hệ tình dục với MJ, đây không phải là một câu nói vô nghĩa, anh đang làm tình với cô. Anh thậm chí còn biết mình có khả năng như vậy.

Trái tim của anh đang chạy đua ngay bây giờ.

Dựa vào yêu cầu của cô, Peter đẩy nhanh tốc độ và nhìn thấy MJ đang lúng túng không biết cách kiểm soát tất cả những cảm xúc đang lướt qua cô ấy lúc này.

"Peter!" Cô hét lên tên anh lần nữa khi nhắm chặt mắt.

Sau khi cả hai ngã gục xuống giường trong hơi thở nặng nề và cơ thể ướt đẫm mồ hôi, Peter mỉm cười với chính mình. Nhìn vào MJ, anh có thể thấy đôi mắt cô rũ xuống, đây không phải là lần đầu tiên anh làm như vậy nhưng nó đặc biệt hơn cả.

Nâng chăn của mình lên, anh đắp nó lên người cô. Anh không thể nằm cùng cô ấy, anh phải kết thúc bữa tiệc để anh có thể âu yếm cô trong yên bình. Hôn lên trán cô trước khi anh nhảy ra khỏi giường, Peter cảm thấy như một người hoàn toàn mới.

Anh biết đêm nay với MJ đã thay đổi anh, một cách tốt hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top