Phần 12

12.

Cuối cùng cũng bò được tới phòng tắm, sàn gạch đá hoa lạnh tựa băng bên trong khiến em hơi do dự, nhưng cuối cùng Trương Gia Nguyên vẫn lê đầu gối tiến vào, sau đó chậm rãi di chuyển ngồi xuống chính giữa phòng tắm. Em không dám đóng cửa mà ngồi yên đợi Châu Kha Vũ tới, nhưng tầm nhìn của em lúc này lại chỉ có thể nhìn thấy hành lang sâu thẳm.

Trương Gia Nguyên cảm thấy bản thân không chờ nổi nữa rồi. Tác dụng của thuốc cứ không ngừng phát tác, từng chút từng chút mài mòn kiên nhân của em. Dục vọng không ngừng thiêu đốt tim gan em, bùng lên một ngọn lửa cháy rực từ trong ra bên ngoài.

Em không biết bản thân đã chờ đợi bao lâu rồi, cuối cùng lại không chịu nổi nữa mà dùng vòi hoa sen xả nước lạnh vào người mình. Nhưng nước lạnh quá, chúng cứ như đang đối đầu với sức nóng trên cơ thể em vậy. Trương Gia Nguyên cả thân đều đã ướt sũng, nhưng lại chẳng phân biệt được đâu là mồ hôi, đâu là nước lạnh nữa.

Ngay khi Trương Gia Nguyên không nhịn được nữa mà đưa tay xuống dưới định tự an ủi mình, thì một bóng đen đã xuất hiện trước mặt em. Trương Gia Nguyên không cần ngẩng đầu lên thì cũng biết đó là Châu Kha Vũ.

"Dễ chịu không?" Châu Kha Vũ vờ như quan tâm mà ngồi xuống, vỗ nhẹ lên má Trương Gia Nguyên.

Lúc này Trương Gia Nguyên đã hoàn bị dục vọng chi phối rồi, em mơ màng gật đầu, rồi lại lắc đầu, cứ như một con cún nhỏ sắp chết đuối vậy.

"Không phải là muốn sao, dục vọng còn chưa đủ, làm sao có thể trao cho tôi đây?" Châu Kha Vũ đưa ngón đầu ngón tay xâm nhập vào trong hạ thân của Trương Gia Nguyên, sau đó dùng chất lỏng vừa lấy ra được từ đó phết một đường lên má Trương Gia Nguyên: "Vậy buông thả thêm một chút đi? Để tôi xem nào?"

Trong cơn say tình dâm loạn Trương Gia Nguyên trút bỏ đi chút lý trí còn lại của mình, em không còn dè dặt kiềm chế nữa mà cọ xát hậu huyệt của mình vào quần tây của Châu Kha Vũ, biến bản thân trở thành dáng vẻ dâm loạn, hạ tiện nhất: "Chủ nhân, chủ nhân, em muốn... chủ nhân, thao em, cầu xin người, thao chết em đi."

Dâm thủy làm ướt sũng quần Châu Kha Vũ, khiến hắn hơi cau mày, Trương Gia Nguyên vội vàng dùng tay cởi khóa quần của Châu Kha Vũ, giải phóng tính khí sớm đã giương cao của hắn. Nhưng có vẻ như Châu Kha Vũ cũng không thèm để ý mà nhẫn nhịn một chút, hắn bóp mạnh cằm Trương Gia Nguyên, rồi chậm rãi đứng lên nói: "Giúp em xử lý phía sau cùng một lúc luôn nhé, thế nào?"

Trương Gia Nguyên không hiểu ý Châu Kha Vũ lắm, nhưng nhìn biểu cảm của hắn thì có thể thấy, đó không phải là thứ có thể khiến em thoải mái. Hậu huyệt của Trương Gia Nguyên vẫn không ngừng co rút mềm nhũn ra do tác dụng của thuốc, thỉnh thoảng nơi đó lại bắt đầu tiết ra một chút dịch thể.

"Lần trước không phải là tôi đã từng nói, lần sau sẽ giúp em súc ruột sao, vừa hay có thể rửa sạch thuốc cho em luôn, thế nào?" Miệng hắn thì hỏi, nhưng động tác của hắn không có vẻ gì là muốn hỏi ý kiến em cả.

Trương Gia Nguyên cảm nhận được đầu nhọn lạnh lẽo của dụng cụ súc ruột đang đâm vào bên trong hậu huyệt của mình, sau đó các ngón tay của Châu Kha Vũ khẽ ấn vào chiếc ống chậm rãi đưa nó vào sâu bên trong. Cũng may là có thuốc nên mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, nếu không thì cũng không biết cứ đút vào thô bạo như thế này thì sẽ đau đến mức nào. Cuối cùng cái ống cũng lún vào bên trong, dòng nước ấm áp bắt đầu chậm rãi chảy vào sâu trong cơ thể của em, Trương Gia Nguyên cảm nhận được bụng của mình cũng đang bắt đầu căng lên.

Châu Kha Vũ khẽ cười vòng ra trước mặt Trương Gia Nguyên, dùng tính khí của mình vỗ vào má em, sau đó bóp má em ép em phải há miệng, rồi thô bạo nhét toàn bộ tính khí của mình vào trong đó: "Bao giờ xuất ra thì lúc đó tôi sẽ dừng súc ruột." Châu Kha Vũ tiếp tục tàn bạo không ngừng đỉnh vào trong cổ họng của Trương Gia Nguyên: "Có phải em đã muốn từ rất lâu rồi không, cún nhỏ."

Trương Gia Nguyên gần như đã mất đi khả năng nói chuyện, Châu Kha Vũ thì ác ý chặn miệng và cổ họng em lại, sau đó lại giữ chặt đầu em, liên tục đưa đẩy bên trong cổ họng.

Trong cơ mơ hồ Trương Gia Nguyên chợt nhận ra, hình như so với việc bản thân chủ động liếm láp thì Châu Kha Vũ lại thích tự tay kiểm soát thao túng em như thế này hơn.

Dịch thể chảy ra ở phía sau càng ngày càng nhiều, bụng em cũng bắt đầu sưng lên, dường như đã sắp không thể chịu được nữa rồi, nhưng thứ đồ ở trong miệng em của Châu Kha Vũ lại chẳng có chút dấu hiệu gì là muốn bắn ra. Phía trước và phía sau em đều đã bị lấp đầy, đằng sau có tiếng nước ồ ạt, đằng trước có tiếng nước lõm bõm, tất cả đều là nước. Chúng hòa cùng với hơi thở của Châu Kha Vũ tạo nên âm thanh kỳ lạ ở trong phòng tắm không một kẽ hở.

Châu Kha Vũ vừa mạnh bạo đưa đẩy trong miệng Trương Gia Nguyên, vừa dùng tay chậm rãi xoa nắn bụng của Trương Gia Nguyên, khống chế tốc độ chảy của dịch thể, bạo lực và dịu dàng hòa lẫn với nhau trong vũng lầy sắc dục càng khiến Trương Gia Nguyên trở nên quyến luyến. Em cam chịu thuận theo tiết tấu của Châu Kha Vũ mà dùng khoang miệng của mình hầu hạ côn thịt của hắn, em cố gắng gạt bỏ sự thực xấu hổ khi bản thân súc ruột ngay trước mặt Châu Kha Vũ, dù cho sự xấu hổ này đã vượt xa những gì những giới hạn bản thân có thể chịu đựng.

Nhưng có vẻ như Châu Kha Vũ lại thay đổi cách chơi của mình, hắn không kiểm soát miệng của Trương Gia Nguyên nữa, để mặc cho em ngoan ngoãn tự mình ra sức liếp láp thứ dịch thể gì đó dính trên mặt mình, còn hắn lại ác độc gia tăng tốc độ chảy của dịch thể dưới hạ thân.

"Nguyên Nguyên, bụng em căng lên rồi, có giống đang có em bé không hả."

"Liếm cho tốt đi, nếu còn chưa xuất thì không dừng lại được đâu." Châu Kha Vũ hung ác phác họa hình dáng tính khí gồ lên trên cổ Trương Gia Nguyên của mình, rồi thúc giục bên tai em.

Trương Gia Nguyên chỉ có thể gắng sức phân tán sự chú ý của bản thân, cố gắng dùng lưỡi liếm láp dương vật của Châu Kha Vĩ, cánh môi hồng hào cẩn thận bao lấy dáng hình của tính khí, sau đó em rướn hông, ngẩng đầu lên đưa đẩy dương vật đến lút cán hết lần này đến lần khác.

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Châu Kha Vũ cũng tắt công tắc của công cụ súc ruột đi, Trương Gia Nguyên còn chưa kịp thả lỏng, thì dịch trắng đã tràn vào miệng em, kéo xuống tận dưới cổ họng. Cuối cùng thì Châu Kha Vũ cũng hài lòng nựng cằm Trương Gia Nguyên, rút tính khí vừa được giải phóng ra khỏi miệng em. Một chút dịch thể đặc sệt màu trắng còn sót lại chưa nuốt xuống hết chảy xuống dưới từ khóe miệng đã sưng đỏ của em. Trương Gia Nguyên đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên mình khẩu giao cho Châu Kha Vũ, hắn còn có lòng tốt lấy hàng ra rồi mới bắn, quả nhiên có lẽ lần đó hắn đã nhịn rồi nhỉ.

Trương Gia Nguyên mệt mỏi ngã xuống đất, sau đó lại được Châu Kha Vũ ôm vào trong lòng, giúp em xoa bụng: "Ổn rồi Nguyên Nguyên, em giỏi lắm."

Cuối cùng thì em cũng đã không nhịn được mà rơi nước mắt, Trương Gia Nguyên vùi mặt vào lòng Châu Kha Vũ, lưu luyến vòng tay của hắn.

"Được rồi, nín đi, rửa sạch dịch ruột cho em nhé." Châu Kha Vũ xoa đầu em, làm động tác an ủi mà Trương Gia Nguyên thích nhất.

"Đừng sợ, không làm em sợ đâu."

Trương Gia Nguyên không thèm xấu hổ nữa, vì dù sao chuyện xấu hổ hơn nữa em cũng đã làm rồi. Em ở trước mặt Châu Kha Vũ tự mình làm sạch dịch ruột, sau đó mặc cho Châu Kha Vũ ôm lấy em, giúp em tắm rửa sạch sẽ.




+++++++++

Ngủ ngon nhá các chị~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top