Chương 17

Mùa đông Bắc Kinh dần qua đi, trả lại không khí dễ chịu của mùa xuân tươi mới.

Doãn Hạo Vũ vốn là yêu thích nhất khoảng thời gian này, tiệm hoa đến mùa xuân y trông tươi tắn hơn hẳn, mùa xuân hoa nở, đối với ông chủ tiệm hoa như cậu thì khung cảnh trước mắt vô cùng đẹp đẽ.

Năm mới sắp đến rồi, năm nay đặc biệt hơn những năm trước nhiều.

Vì cậu có bạn trai bên cạnh đó!

Lần trước cậu và Châu Kha Vũ bàn tới bàn lui một hồi, nghĩ xem năm nay đón Tết thế nào cho đáng nhớ thì cậu mới biết hoá ra gia đình của Châu Kha Vũ đều ở Mỹ, chỉ mỗi anh làm việc ở Trung Quốc, một năm chỉ về nhà vài lần để giải quyết việc quan trọng thôi. Thế nên là Châu Kha Vũ đều ở đây đón Tết một mình, bao nhiêu năm qua vẫn thế.

"Hay anh về Trùng Khánh với em đi, bố mẹ em nếu thấy anh cùng về chắc sẽ vui lắm."

"Không được, năm mới rất lâu mới có một dịp, em về nhà chơi với bố mẹ đi, bao giờ ăn Tết xong lại lên với anh"

Doãn Hạo Vũ ngồi trong lòng Châu Kha Vũ lắc qua lắc lại: "Nhưng Tết mà ở một mình thì buồn lắm, em cũng chỉ về nhà vài ngày thôi, không chiếm thời gian của anh đâu mà..."

"Không phải là chiếm thời gian, mà em cũng rất hiếm khi về nhà, tranh thủ Tết đến về với bố mẹ, còn anh thì em muốn gặp lúc nào cũng được, đúng không?" - Châu Kha Vũ yêu chiều hôn lên vành tai của đứa nhỏ.

Doãn Hạo Vũ xoay người về phía sau, vòng hai tay qua cổ người yêu, tinh nghịch hôn lên má anh một cái: "Vậy anh ở đây làm gì? Toà soạn cũng đâu có làm việc"

"Anh ở nhà đợi em"

Nhìn người yêu nhỏ ở trong lòng mình lập tức xụ mặt xuống, anh áp hai tay nâng má cậu lên, chỉnh lại mấy sợi tóc che đi hai mắt trong trẻo của cậu, ân cần nói.

"Năm nào anh cũng thế, em cứ vui vẻ về với bố mẹ, cười lên xem nào, sao lại cau mày thế này?"

"Chính vì anh quen rồi nên em mới muốn thay đổi thói quen của anh đó!"

Doãn Hạo Vũ xếp bằng ngay ngắn trước mặt người yêu, trong lúc nói chuyện hai má vô thức phồng phồng lên như bánh bao nhỏ.

"Những năm trước là anh một mình, nhưng năm nay anh có em mà..."

"Có em rồi thì tại sao phải duy trì thói quen cũ chứ? Chúng ta cùng nhau đón Tết không phải sẽ ý nghĩa hơn sao?"

Không phải là duy trì thói quen, mà là Châu Kha Vũ không muốn năm mới cũng bắt cậu ở cạnh anh. Thời gian hai người yêu nhau cũng không tính là dài, nhưng mỗi ngày đều ôm ôm hôn hôn, Tết thì cũng không khác gì ngày thường, nhưng Doãn Hạo Vũ thật sự phải đi về thăm bố mẹ, anh đâu thể nào đi theo cậu được.

"Không nói nhiều nữa, em ăn Tết với bố mẹ xong thì cùng anh ăn Tết, em mà còn đòi anh đi theo thì anh không cho em về nhà luôn đấy!"

Doãn Hạo Vũ lúc này không cãi nổi nữa, chỉ biết dựa vào người yêu mà uỷ khuất.

"Do mẹ em chưa gì đã nói với họ hàng chuyện của chúng mình..."

Cậu im lặng một lúc, sau đó ngượng ngùng lên tiếng: "Nên em mới muốn anh cùng về chứ bộ..."

Châu Kha Vũ bật cười.

"Em muốn gả cho anh rồi sao?"

"Còn lâu nhé, là anh gả cho em, em dắt anh về ra mắt gia đình cơ mà!"

Châu Kha Vũ thở dài: "Nghĩ đi nghĩ lại, anh đúng thật là đến tuổi kết hôn, cũng ngoài 30 rồi còn gì"

Nhưng Châu Kha Vũ hoàn toàn nhìn không giống đàn ông ngoài 30 tí nào cả, nếu không nói tính cách cần mẫn của anh thì chỉ nhìn vẻ ngoài chắc chắn không ai nghĩ anh năm nay vừa lên 31 đâu.

Doãn Hạo Vũ bẹo má người yêu, nhanh nhẹn nói.

"Đã bảo là đẹp trai nhất Bắc Kinh, anh có 91 tuổi vẫn đẹp trai"

Doãn Hạo Vũ đứng lên khỏi cái ôm của người yêu, chạy vọt vào tủ lạnh lấy sữa chua dâu mà Châu Kha Vũ luôn để sẵn. Từ khi yêu đương với Doãn Hạo Vũ, anh phát hiện đứa nhỏ nhà anh đặc biệt thích ăn vặt, nhưng cái gì ăn nhiều cũng không tốt, Châu Kha Vũ chỉ cho cậu thường xuyên ăn sữa chua dâu, vì sữa chua cũng tốt cho đường tiêu hoá nữa.

Tủ lạnh nhà Châu Kha Vũ từ một chỗ chỉ để thức ăn đông lạnh, bây giờ toàn là hoa quả và sữa chua, bởi đó là những món Doãn Hạo Vũ thích ăn nhất.

Có lần Doãn Hạo Vũ thắc mắc không biết vì sao tủ lạnh nhà anh luôn đầy đủ hoa quả, chưa ăn xong đã có thêm mấy quả khác, Châu Kha Vũ xoa đầu đứa nhỏ miệng đầy xoài, nhẹ nhàng trả lời.

"Mỗi ngày anh đều kiểm tra tủ lạnh, nếu thấy gần hết thì sau khi tan làm sẽ ghé siêu thị mua thêm cho em"

Châu Kha Vũ chính là bạn trai siêu cấp của một mình cậu thôi.

Đứa nhỏ lần đầu sang nhà Châu Kha Vũ thì ngại ngùng không dám động thứ gì, vậy mà giờ đây chỉ còn thiếu bước đem quần áo của cải sang thôi, mỗi ngày đến đây đều không chịu về nhà, nhất quyết đòi Châu Kha Vũ ôm ngủ.

Người yêu nhỏ dính người như thế Châu Kha Vũ đặc biệt thích, vì cậu cuối cùng cũng không còn giữ khoảng cách với anh như lúc trước. Bây giờ muốn ôm sẽ đòi ôm, muốn hôn sẽ đòi hôn, đôi lúc còn không nói trước mà ôm ôm hôn hôn anh, bé thỏ nhỏ đáng yêu đến mức Châu Kha Vũ mỗi sáng còn không nỡ đi làm.

"Anh, loại này ngon quá, ngọt hơn so với loại lần trước em mua"

Doãn Hạo Vũ vừa bỏ một miếng sữa chua lạnh vào miệng đã khen lấy khen để.

Người yêu của cậu đến chọn sữa chua cũng giỏi, giỏi thế này mà lại là của mình rồi.

"Thế à? Anh thấy loại đó vừa mới ra nên mua thử, nếu em thích lần sau anh mua loại đó thôi"

"Dạ"

Châu Kha Vũ suy nghĩ một chút, đưa tầm mắt hướng về đứa nhỏ: "Ngon không?"

"Ngon lắm luôn"

"Anh cũng muốn thử"

Doãn Hạo Vũ không chần chừ cầm hộp sữa chua đi lại sofa, xúc một thìa đầy đưa đến gần miệng anh.

"Ơ, anh mau há miệng ra"

"Em ăn thìa này đi, anh ăn thìa sau"

Doãn Hạo Vũ cảm thấy người yêu đột nhiên khó hiểu, cậu cũng không suy nghĩ gì nhiều, cho thìa sữa chua vừa xúc vào miệng, em bé được ăn ngon hai mắt cười đến híp lại.

Châu Kha Vũ nhân lúc cậu vừa ăn sữa chua, lập tức tiến đến hôn môi cậu.

Anh cắn nhẹ vào môi đứa nhỏ ép cậu phải hé môi mình ra, tấn công vào bên trong khoang miệng, mùi dâu thơm dễ chịu của sữa chua chạm đến đầu lưỡi anh, cảm giác mát lạnh và mềm mại của môi nhỏ khiến anh thích thú đưa cậu vào nụ hôn sâu.

Môi lưỡi quất quýt một hồi, Doãn Hạo Vũ cảm thấy khó thở, chủ động tách môi ra khỏi anh.

Đứa nhỏ ngượng đến hai tai đỏ cả lên rồi.

"Anh... Châu Kha Vũ, anh đừng có bắt nạt em!"

"Anh ăn sữa chua thôi, anh đâu có làm gì em."

Doãn Hạo Vũ đánh vào vai Châu Kha Vũ một cái: "Còn nói không bắt nạt? Ai dạy anh ăn sữa chua kiểu đó hả?"

Châu Kha Vũ ôm đứa nhỏ vào lòng, cẩn thận lau đi vết sữa chua dính bên khoé môi cậu do nụ hôn vừa nãy.

"Ăn như vậy sẽ double được vị ngọt nha"

"Sữa chua ngọt đó, nhưng môi của em thì ngọt hơn."

Châu Kha Vũ thì thầm vào tai cậu, kèm theo một nụ hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top