7-8-9

Chương 7:

Kết luận lại là: Không biết.

Hắn cũng không muốn nghĩ quá nhiều những chuyện hồi nhỏ, mẹ hắn bỏ đi từ rất sớm, cha hắn lại không quan tâm đến gia đình.

Hắn được người hầu trong nhà nuôi đến 8 tuổi, sau đó đưa vào ký túc xá trong trường học, tuổi hơi lớn một chút thì vào trường quân đội. Thời điểm trở về nhà càng lúc càng ít, giống như bây giờ có được thời gian dài ăn không ngồi rồi trong nhà, vẫn là lần đầu tiên.

Còn bị hạn chế rất nhiều hoạt động giết thời gian.

Cho nên càng cần thiết ở chung hòa thuận với Điền Chính Quốc. Cũng may hắn cũng không ghét kiểu ở chung này, buổi tối hắn vẫn nhảy cửa sổ vào phòng Điền Chính Quốc như cũ. Khi xốc chăn lên giường, còn nói: "Đêm nay tôi muốn ngủ trong lòng mẹ nhỏ đến sáng."

Điền Chính Quốc quả thật kinh hoảng muốn xuống giường, bị Kim Tại Hưởng ôm lấy eo, kéo lại đè lên giường. Thiếu niên nhanh nhẹn cởi vạt áo mẹ kế ra, nháy mắt lộ ra bả vai trơn bóng và bộ ngực đầy đặn. Núm vú tròn tròn vừa đỏ vừa sưng, khi mép cổ áo bó sát vừa lướt qua, nó đã bị kích thích đứng thẳng lên, đầu vú bên kia cũng như ẩn như hiện dưới lớp vải mỏng manh.

Đôi tay Điền Chính Quốc đẩy bả vai thiếu niên, nhẹ nhàng chống cự: "Tại Hưởng, cậu đừng như vậy..."

"Anh "đừng như vậy" chính là "muốn cậu làm như vậy" ý này đúng không?" Kim Tại Hưởng cười xấu xa, cúi đầu cắn đầu vú, ngậm "quả nho sữa" đỏ bừng vào miệng, mạnh mẽ mút lấy, còn dùng hàm răng không nặng không nhẹ cắn bầu ngực. Lực bú sữa của hắn lớn hơn bọn trẻ rất nhiều, lỗ sữa bị kích thích mở ra trong tích tắc, phun sữa ra ngoài, thậm chí Điền Chính Quốc đều có thể cảm thấy sữa tươi trong bộ ngực điên cuồng chuyển vận, đau đớn làm cậu nhịn không được nhẹ giọng gọi: "Tại Hưởng, ưm... Cậu chậm một chút..."

Cậu xoắn chặt hai chân, toàn thân run rẩy theo từng động tác cho bú.

Nhưng mà trong quá trình cho bú biến thái này, núm vú ngứa ngáy không thôi. Dần dần, Điền Chính Quốc dời đôi ta đang đẩy ra, một tay đặt sau gáy Kim Tại Hưởng, một tay nhịn không được đặt lên vú bên kia, nơi đó sưng to, tràn đầy sữa nhưng không phun ra được, núm vú rất căng đau, cũng muốn sư tử con này hé răng cắn một cái...

Thiếu niên bú hết sữa bên này liền đổi sang bên kia. Vạt áo rộng thùng thình của Điền Chính Quốc bị cởi xuống hoàn toàn, lộ ra bả vai, sườn bên và một đôi bầu vú trắng hồng. Phía bên phải đã bị thiếu niên mút vào đùa giỡn, trên núm vú còn ướt nhem nước bọt, bộ dạng như mới bị người khác chà đạp xong, thịt vú thoạt nhìn lại thảm hơn nhiều, dấu răng và dấu tay nắn bóp đều hiện lên, nếu không phải vì chồng quanh năm không ở nhà, vú như vậy thật không thể giải thích rằng do hai đứa bé bú tạo thành.

Đầu sỏ gây tội còn đang tiếp tục bú, cắn bên kia vú của Điền Chính Quốc, thỉnh thoảng còn ngẩn đầu lên, dùng đôi mắt đen nhánh bình tĩnh nhìn mẹ kế đã mê ly của hắn, ngay trước mặt cậu dùng đầu lưỡi liếm núm vú đã sưng đỏ kia một chút. Núm vú vốn đang căng sữa, bỗng nhiên bị liếm một cái đầy sắc tình, lập tức ngứa ngáy khó chịu. Điền Chính Quốc gần như vô thức mà đè gáy thiếu niên xuống, đưa đầu vú đỏ ửng đứng thẳng vào miệng con chồng, nhưng thiếu niên chỉ liếm một chút, dùng môi dưới chạm vào, như có như không mà gãi ngứa cho núm vú kia, Điền Chính Quốc nhẹ giọng gọi tên hắn: "Tại Hưởng..."

"Muốn tôi cắn vú anh đúng không?"

"Ừm..." Gương mặt Điền Chính Quốc ửng đỏ, ánh mắt mê say.

"Vậy thì mẹ nhỏ tự đưa cho tôi."

Điền Chính Quốc nghe vậy, tựa như đang nhẫn nhịn, ngón tay cậu vô thức nắm lấy vú mình, còn moi moi núm vú múp thịt dâm đãng kia, cuối cùng vẫn không nhịn được, hơi hơi ưỡn ngực, hai ngón tay kẹp lấy đầu vú sưng to của mình đưa đến bên miệng Kim Tại Hưởng. Nhưng bởi vì căng thẳng và ngại ngùng mà ngón tay kẹp lấy đầu vú run run, lỗ sữa bị lực ngón tay kích thích trực tiếp bắn ra một tia sữa trắng, bắn lên đôi môi nhạt màu của thiếu niên ướt nhem.

Kim Tại Hưởng liếm liếm môi, nói: "Lúc anh cho con bú cũng im lặng như vậy sao?"

Điền Chính Quốc xấu hổ đến nhắm mắt lại, một bên kẹp núm vú nhét vào miệng thiếu niên, một bên run giọng dịu dàng nói: "Bé ngoan... bú sữa đi... ... ưm..."

Núm vú của cậu lập tức bị cắn lấy, còn bị ác ý dùng hàm răng nghiến nghiến.

"A ... bé cưng..." Điền Chính Quốc có hơi không chịu nổi loại kích thích này, núm vú vừa đau vừa sướng, hậu huyệt ẩm ướt không thôi.

Cũng may ngay sau đó, thiếu niên đã trấn an cơn ngứa của cậu, mạnh mẽ bú sữa, trong sự đau đớn rất nhỏ này mà bị bú sạch một giọt sữa cuối cùng hôm nay.

Cho bú xong, quả nhiên thiếu niên không chịu rời đi, áp má vào ngực cậu, tựa như tư thế vùi mặt vào ngực chuẩn bị ngủ.

Điền Chính Quốc bị thiếu niên ôm eo, đè chân, động cũng không động đậy được.

Nhưng rõ ràng chiều cao của thiếu niên xấp xỉ cậu, nếu vùi mặt vào ngực cậu như vậy, chẳng phải chân sẽ lộ ra bên ngoài sao? Omega lo lắng không khỏi nói: "Bé cưng, có đắp chăn lên chân đàng hoàng không?"

"Anh gọi tôi là gì?" Kim Tại Hưởng cảm thấy buồn cười.

Điền Chính Quốc ôn nhu nói: "Bé cưng..."

Thiếu niên hừ lạnh: "Omega đỉnh cấp quả nhiên là loại sinh vật chiếu thánh quang khắp nơi."

Điền Chính Quốc sờ sờ gáy của thiếu niên, tư thế bao dung và dịu dàng hơn nữa: "Tôi biết cậu là kỳ thật một đứa trẻ làm người khác kiêu ngạo, bỏ hết những cảm xúc khác, tôi cũng... nguyện ý dung túng cậu..."

"Cho tôi đụ sao?"

Điền Chính Quốc nắm nắm nhúm tóc sau ót của thiếu niên: "Đừng để cha cậu biết, cùng lắm chỉ được bú sữa thôi."

Chương 8:

Thiếu niên cảm thấy thật ra mình chả hiểu giới tính Omega này chút nào cả, đặc biệt là loại Omega nhân thê dịu dàng vô hạn như Điền Chính Quốc.

Hắn muốn tìm anh em ở trường quân đội của mình để thảo luận về đề tài Omega, muốn biết có phải Omega đều giống như Điền Chính Quốc. Sự dịu dàng và bao dung của cậu khiến người say mê, đặc biệt là đối xử với một thiếu niên Alpha thiếu tình thương của Omega mà nói, mị lực của Điền Chính Quốc thực sự không thể nghi ngờ.

Các người nói đây là dung túng sao? Cậu muốn làm một kĩ nữ quyến rũ con chồng sao?

Nhưng ánh mắt của cậu dịu dàng như vậy, không hề sơ hở.

Hình như cậu cũng không quá để ý thiếu niên Alpha "đùa giỡn và dâm loạn" với cậu, ngược lại còn đem điều đó biến thành tình yêu khoan dung.

Đáng tiếc, thông tin thiết bị trong nhà Kim Tại Hưởng đều không được phép sử dụng, tự nhiên không có cách nào biểu đạt sự nghi hoặc trong lòng.

Nhưng nghi hoặc thì nghi hoặc, hắn lại càng thêm dính Điền Chính Quốc.

Sau 12h, trên sofa, Điền Chính Quốc không thể không để sách giấy sang một bên, ôm lấy thiếu niên đang sấn tới, cười nói: "Cậu đè đến tôi rồi, bé cưng."

Bên cạnh cậu còn có một cái nôi lớn, đôi anh em song sinh khác trứng nằm trong đó, một đứa hô hô ngủ không biết trời trăng, một đứa gặm ngón tay chơi, vốn dĩ lúc này ba ba bé sẽ bế bé lên, còn cho bú sữa. Nhưng giờ phút này, anh trai của bọn chúng đang độc chiếm ba ba.

Kim Tại Hưởng không chút để ý, nói: "Anh đang xem gì đó, đọc cho tôi nghe."

Thiếu niên gối đầu mình lên bộ ngực mềm như bông của Điền Chính Quốc, chóp mũi ngửi mùi sữa nồng đậm, nhịn không được giơ tay gảy núm vú của Điền Chính Quốc cách lớp áo.

"Đừng nghịch ngợm như vậy." Điền Chính Quốc cầm lấy cổ tay hắn, thiếu niên liền an phận một chút, dùng bàn tay đặt lên bầu vú mềm mại.

Điền Chính Quốc cong cong khóe môi, lúc này đột nhiên cảm thấy thiếu niên có chấp nhất với bầu ngực của mình thật là đáng yêu, giống y như đúc hai đứa bé đang nằm trong nôi.

Cậu cầm lấy sách, đọc cho thiếu niên nghe nội dung trong sách.

Là sách về quân sự.

Kim Tại Hưởng nghe xong một hồi, nói: "Anh là Omega, xem mấy thứ này làm gì?"

Điền Chính Quốc thản nhiên nói: "Người trong nhà là quân nhân, tôi muốn hiểu nhiều hơn cũng không tồi."

Lời này khiến Kim Tại Hưởng cảm thấy khó chịu, hừ lạnh nói: "Còn nhớ đến chồng anh sao? Hắn đã không để ý đến anh, tôi về nửa tháng này, hắn có trở về lần nào chưa?"

"Cha cậu có chức vị quan trọng, xác thực rất bận."

"Nói không chừng có lẽ ở bên ngoài vội vàng chơi Omega khác đó."

"Bé cưng, đừng nói cha cậu như vậy." Điền Chính Quốc trấn an sờ sờ đỉnh đầu thiếu niên, tóc ngắn ngủn, sờ lâu rồi lại cảm thấy có chút mềm mại.

Kim Tại Hưởng nói: "Anh đúng là một Omega đài các."

"Omega đài các?"

Kim Tại Hưởng nói: "Giống một đóa hoa thuần khiết, cái gì cũng không biết, đại khái trong mắt anh thì chồng anh là một người quyền lực có mị lực, nhưng trong mắt tôi, hắn chính là một kẻ khốn kiếp ngoại tình ngay lúc mẹ tôi mang thai tôi, anh đừng để bị hắn lừa."

"..." Điền Chính Quốc im lặng.

Kim Tại Hưởng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Điền Chính Quốc: "Hối hận sao? Muốn ly hôn với hắn không?"

Điền Chính Quốc cụp mắt, ôn hòa nói: "Đây là liên hôn gia tộc của tôi và hắn."

"Thôi bỏ đi." Thiếu niên phẫn hận nằm trở lại, gương mặt hung hăng vùi vào ngực Điền Chính Quốc, còn xấu xa dùng tay gãi gãi một bên vú của Điền Chính Quốc.

"Anh kết hôn với hắn mới được bao lâu, vú đã bị chơi đến lớn như vậy. Lão súc sinh đó có phải chưa kết hôn đã đụ anh đúng không?"

Lúc này Điền Chính Quốc hé hé môi, bộ dạng hơi có chút kinh ngạc.

"Tôi đoán đúng rồi?" Thiếu niên hừ lạnh, "Anh đẹp như vậy, lão súc sinh làm sao mà nhịn nổi? Hắn đụ anh lúc nào?"

Không ngờ Điền Chính Quốc vậy mà lại trả lời hắn: "... Sau khi đính hôn."

Cậu là con của đại thần tài chính của Đế quốc, làm một Omega liên hôn, thân phận tự nhiên vô cùng tôn quý. Đế quốc hiện tại, cái gọi là AO bình đẳng bất quá chỉ là công cụ để xoa dịu tầng lớp trung lưu, phần lớn dân chúng thực sự đạt đến trình độ bình đẳng, nhưng càng ở giới thượng lưu, O càng mang xiềng xích phong kiến.

Trước khi cậu kết hôn có một kỳ động dục, đã xảy ra quan hệ với chồng mình.

Là chồng cậu không nhịn được, đã đè cậu dưới thân.

Sau khi quan hệ tình dục, nhưng vẫn chưa gả qua, đoạn thời gian đó, cha của Điền Chính Quốc thường xuyên thúc giục cậu phải nhanh bắt lấy vị hôn phu của mình, phải bắt đối phương cưới cậu càng sớm càng tốt.

Điền Chính Quốc cũng chán ghét loại hiện thực bất đắc dĩ này, cậu nhớ đến lúc ấy mình đã nói với cha: "Cha yên tâm, nếu cuối cùng hắn không cưới con, con sẽ chủ động rời nhà đi, sống cuộc sống của một Omega bình thường."

Omega của tầng lớp trung lưu, ít nhất cũng không có chú ý "trinh tiết", "thanh danh". Mà gia tộc lâu đời của cậu, với địa vị của cậu, vậy mà vẫn còn luẩn quẩn trong vòng xiềng xích đó.

Chương 9:

Thiếu niên bắt đầu thích hỏi một ít chuyện giữa Điền Chính Quốc và cha hắn, giống như tự ngược, chỉ vì để Điền Chính Quốc cảm thấy khó xử.

Đương nhiên hắn không biết đây kì thật là dục vọng chiếm hữu của mình quấy phá.

Ban đêm bú vú Điền Chính Quốc, còn xấu xa nhả núm vú ra, hỏi: "Cha tôi có bú sữa của anh không?"

Sắc mặt Điền Chính Quốc đỏ bừng trong nháy mắt, cậu có vẻ kinh ngạc, lại có hơi hoảng loạn, cuối cùng chỉ ấn gáy Kim Tại Hưởng xuống, vẫn duy trì sự bình tĩnh của người lớn, nhẹ giọng đáp: "Đây không phải chuyện cậu nên hỏi..."

Thiếu niên cắn một chút, nhay nhay núm vú mẫn cảm giữa hàm răng, dùng đầu lưỡi ấn vào, lỗ sữa bị kích thích co rút mở ra, sữa chảy không ngừng, Điền Chính Quốc thoải mái đến lặng lẽ cuộn tròn ngón chân lại, nhưng vẫn rụt rè cắn môi dưới, không cho mình phát ra âm thanh.

Kim Tại Hưởng buông núm vú ra, nói: "Chắc chắn là đã bú qua, núm vú của anh lớn như vậy, nhất định là bị hắn liếm lớn."

Vừa nói vừa nhíu mày, quả thực muốn kéo Điền Chính Quốc vào phòng tắm, rửa sạch sẽ hai núm vú lớn của cậu, rửa đi mùi của Alpha khác lưu lại trong cơ thể cậu, mùi gỗ thông dày đặc, không ngửi cẩn thận rất khó đoán ra.

Kim Tại Hưởng căm giận nói: "Tôi ghét mùi của ông ta."

Điền Chính Quốc cười cười, cũng không tiếp lời mắng của hắn, chỉ ôn nhu hôn hôn đỉnh đầu thiếu niên: "Tôi thích mùi của cậu."

"Mùi của tôi là gì?"

"Rừng thông sau cơn mưa."

Cuối cùng hắn vẫn có một điểm tương đồng với cha hắn. Thậm chí toàn bộ Alpha của gia tộc hắn, pheromone đều là hệ liệt rừng rậm.

Thiếu niên nói: "Anh thông qua tôi để cảm thụ hắn sao?"

"Tôi càng yêu cậu hơn." Điền Chính Quốc nhẹ giọng nói.

Lời này vừa nghe xong chẳng có gì, đợi khi Kim Tại Hưởng cẩn thận phản ứng lại, đôi mắt đen nhánh ánh lên những đốm sáng vụn, cố duy trì bình tĩnh trên mặt, thậm chí còn nhíu mày tăng che giấu: "Tôi không tin."

Điền Chính Quốc lại hôn Kim Tại Hưởng thêm một cái, cái hôn mềm nhẹ này dừng trên trán thiếu niên.

Cậu không có tiếp tục, mà nói: "Bé cưng, lại bú miếng sữa được không? Giúp tôi... sữa dư lại... hút ra hết."

Kim Tại Hưởng chỉ có thể ngừng lại theo đuổi, nói: "Tôi là máy hút sữa sao?"

Điền Chính Quốc vô tội nhìn hắn: "Đương nhiên không phải..."

"Vậy anh có dùng qua máy hút sữa không?"

"...Ừm..." Điền Chính Quốc khẽ gật đầu.

"Ở đâu? Tôi còn chưa thấy qua cách dùng máy hút sữa đâu, mẹ nhỏ chỉ tôi một chút được không?"

Thiếu niên lại hứng thú nữa, thậm chí xốc chăn đứng dậy xuống giường.

Điền Chính Quốc không còn cách nào khác, đành phải thỏa mãn yêu cầu của hắn: "Cái màu trắng trong ngăn tủ thứ hai."

Đến khi lấy ra máy hút sữa đã lâu không dùng tới, Điền Chính Quốc cầm trong tay, nhất thời có chút không được thích ứng. Thiếu niên bừng bừng hứng thú ở bên cạnh thúc giục: "Cần tôi giúp anh đeo lên sao?"

"Không... tôi có thể tự đeo."

Điền Chính Quốc hơi nghiêng người, vén áo ngủ của mình lên.

Hôm nay cậu mặc quần áo ngủ, áo rộng thùng thình, cổ áo may viền lá sen cho Omega, nhưng dù sao cũng chỉ là muốn hút sữa, cậu chỉ phải vén áo lên, lộ ra vòng eo mềm dẻo, bầu vú trắng hồng, hàm răng cắn lấy gấu áo, tay đeo máy hút nữa cho mình.

Cậu còn vô thức ưỡn ưỡn ngực, đưa bầu vú trắng nõn vào miệng hút, núm vú vừa hồng vừa mềm hoàn toàn nằm gọn trong vòng mát xa.

Kim Tại Hưởng nhịn không được nói: "Vú của anh như viên ngọc long sa đỏ nhạt trong hoa viên

."

Đó là một màu đỏ gợi cảm được bao bọc xung quanh bởi màu trắng sữa, vô cùng ôn nhu, cũng vô cùng tình sắc.

Điền Chính Quốc hơi hơi đỏ mặt dưới sự hình dung của hắn, khuôn mặt mỹ lệ vì ngượng ngùng, thoạt nhìn càng làm người muốn ức hiếp.

Kim Tại Hưởng duỗi tay vòng qua cơ thể Điền Chính Quốc, bàn tay thay cậu cầm lấy bình chứa sữa, khi Điền Chính Quốc chưa kịp chuẩn bị đã ấn nút mở. Dụng cụ khởi động, vòng mát xa lập tức run lên chuyển động. Điền Chính Quốc không kịp phòng ngừa thở hổn hển một tiếng, kịp thời cắn môi lại.

"Sao vậy? Đau sao?"

"... Ưm, chỉ là có hơi không quen..."

"Vậy thoải mái không?" Kim Tại Hưởng nhịn không được liếm liếm vành tai cậu.

Điền Chính Quốc bị kích thích run lên một chút, không trả lời vấn đề của thiếu niên.

Ngay từ đầu chỉ là hình thức mát xa hút sữa, nhưng mà Điền Chính Quốc có dùng đến hút sữa? Vòng hút sữa rung động hút vào, sữa màu trắng liền chảy ra ngoài, lập tức đầy trong núm vú cao su, chảy vào trong bình chứa sữa.

Hút sữa rõ ràng là một chuyện đứng đắn, nhưng với cái nhìn chăm chú của người phía sau, lại khiến cậu càng thêm mẫn cảm. Máy hút sữa giống như cũng thành món đồ chơi tình thế, vòng keo mềm chuyển động, co rút rồi thả lỏng, còn nhô lên một ít hạt. Mẫn cảm đến lỗ sữa đều run lên, mở ra phun sữa.

Vị sữa của cậu là vị kem vani, lượng sữa nhiều như vậy làm cho cả phòng tràn đầy mùi sữa nồng đậm.

"Mùi của anh ngửi thật là ngon." Thiếu niên cầm lòng không đậu liếm vành tai cậu, bên cổ, thân thể dính sát vào sau lưng Điền Chính Quốc, phía dưới đã cứng ngắc, "Nếu anh đồng ý, bây giờ tôi sẽ đụ chết anh."

"...Ưm... Tại Hưởng ..." Hậu huyệt của Điền Chính Quốc cũng ướt át, co rút liên tục, giống đóa hoa đỏ nhạt phun ra dâm dịch trong suốt.

Sắp ý loạn tình mê, máy truyền tin đặc thù đầu giường lóe một tia sáng:

Điền Chính Quốc thần sắc chợt tắt, lên tinh thần tiếp chuyện:

Đầu bên kia là giọng của quản gia: "Phu nhân, có cuộc gọi đến."

"Được, tôi biết rồi."

Bởi vì thiếu niên không thể tiếp tục với thiết bị điện tử công nghệ cao, nên máy liên lạc trong phòng đều là đường dây nội bộ cấp thấp.

Muốn tiếp thông tin tinh tế còn phải đến thư phòng có che chắn thiết bị.

Mà Điền Chính Quốc cần đi nghe cuộc gọi duy nhất... thiếu niên không cần nghĩ cũng biết tám phần là cha của hắn.

"Đừng đi!"

"Bé cưng ngoan, tôi phải đi." Điền Chính Quốc ấn nút dừng, tự gỡ máy hút sữa xuống, đầu vú hồng hồng bị kích thích lớn thêm một vòng, phía trên dính đầy sữa, Điền Chính Quốc dùng khăn bên cạnh chùi chùi, thả áo xuống.

Cánh tay Kim Tại Hưởng không có dùng lực, nhìn Điền Chính Quốc rời khỏi lòng ngực mình, xuống giường, trước khi ra khỏi phòng ngủ còn khoác một chiếc áo khoác dệt kim màu sâm panh, che đi đầu vú căng tròn nhô cao dưới bộ đồ ngủ.

Điền Chính Quốc ở trong thư phòng gần hai tiếng, khi trở về, phát hiện trong phòng đã không còn hình bóng thiếu niên.

Chỉ có tấm màn mỏng ở cửa sổ sát đất nhẹ nhàng lay động.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #lvoe