Chương 17
Chương 17: Xe chấn, trước mặt bạn tốt mạnh mẽ thao âm hộ, bắn tinh bên trong tử cung.
Từ lần đó mỗi khi nhớ về hình thức trừng phạt, cả người Lâm Thanh không khỏi run rẩy, mỗi ngày anh đều báo cáo lịch trình của mình thật rõ ràng với thiếu niên, xưng hô của hai người anh cũng không sửa lại nữa, dù không phải thời điểm làm tình, Lâm Thanh cũng mặt không đỏ tim không đập gọi hắn là ông xã, khi ở bên ngoài cũng gọi như thế nhưng âm lượng sẽ đè thấp lại.
Anh cho rằng trừng phạt đã kết thúc nhưng lại cảm thấy hình như chưa kết thúc. Cả hai sinh hoạt không như trước thường xuyên làm tình, trên cơ bản là một tuần hơn mới làm một lần, hơn nữa mỗi lần chỉ thỏa mãn một cái huyệt của anh thôi, mặt thời gian khác Hoàng Tử Phong ngẫu nhiên xoa núm vú hoặc sờ âm đế khiến anh chảy nước nhưng lại không thao anh.
Mỗi lần Lâm Thanh đều cảm thấy côn thịt của thiếu niên ngạnh lên nhưng đều bị nhịn xuống không cùng anh làm, khiến anh hoài nghi thiếu niên đã có người khác rồi không.
Lo được lo mất sắp đã đến nghỉ đông, trước khi đến kỳ thi công việc của Lâm Thanh vô cùng nhiều, mỗi ngày buổi chiều cùng buổi tối đều phải dạy kèm cho học sinh, loay hoay đến cuối tuần mới được nghỉ.
Anh lê thân thể mỏi mệt về nhà, trong nhà lại quạnh quẽ, đèn cũng không mở. Lâm Thanh mở đèn, nhìn căn nhà trống rỗng, nhớ đến buổi chiều thiếu niên có gửi tin nhắn nói buổi tối cùng bạn học tụ tập, khuya mới về, trong lòng một trận mất mát.
Trước kia cũng đã trải qua hơn 6 năm sinh hoạt như vậy, anh cho rằng chính mình đã thành thói quen, nhưng hiện tại cùng Hoàng Tử Phong ở chung ngắn ngủi mấy tháng, vậy mà không thể tiếp thu cảm giác tịch mịch này.
Bởi vì mỗi lần khi anh tan làm trở về, thiếu niên đều ngồi trên sô pha chờ anh, thậm chí đều đã nấu xong cơm, hương vị tuy không phải rất ngon, nhưng Lâm Thanh cảm thấy so với cao lương mỹ vị vẫn vô cùng tuyệt diệu.
Bụng tuy đói nhưng anh không muốn ăn, cuối cùng chỉ qua loa uống một ly sữa bò và ăn cái bánh quy. Sau đó đi tắm, thay một thân quần áo thoải mái ở nhà, ngồi tại vị trí thiếu niên thường ngồi, chờ đợi hắn trở về.
Ấm áp trong phòng khiến anh buồn ngủ, trong lúc ngủ mơ dường như nam nhân cao lớn đã trở về, ôm anh lên đùi, ôn nhu âu yếm tao vú của anh, rồi đem dương cụ thao miệng anh. Anh cơ khát mút côn thịt vào miệng, không ngừng hút dịch nhầy trong mã mắt, thẳng đến khi hút tinh dịch bên trong bắn ra.
Lâm Thanh tỉnh lại, đã qua 12 giờ, trong phòng như cũ chỉ có mình anh, nam nhân ôm ấp biến mất, đại dương vật cũng không có, chỉ có quần lót dính một bãi nước.
Rất muốn.
Anh kẹp hai chân, nỗ lực co rút hai cái dâm huyệt, khắc chế ý niệm muốn dùng tay tự an ủi. Thịt đế bị ma xát một trận sảng khoái, dâm huyệt phun ra một đại cổ dâm thủy, đem quần lót nhiễm ướt. Lâm Thanh đang do dự nghĩ có nên đi thay quần lót khác thì di động vang lên. Nhìn đến cuộc gọi biểu thị hai chữ 'Ông xã', trong lòng nhảy dựng, vội vàng ấn nghe, "Ông xã, anh ở đâu?"
Đâu dây bên kia im lặng một lúc, thanh âm của nam nhân xa lạ truyền đến, "Xin lỗi, tôi không phải Tử Phong, hắn uống say cứ gọi tên anh mãi, anh có thể đến đây đưa hắn về không?"
Lâm Thanh sắc mặt đỏ lên, thực mau trấn định lại, "Tôi lập tức đến, nói địa chỉ của các cậu cho tôi."
Bên kia nói ra một cái địa chỉ, lại nói, "Anh đến dưới lầu thì gọi lại số của hắn, tôi đi xuống dắt anh lên."
"Tốt, làm phiền cậu." Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thanh nhanh chóng chạy đến phòng ngủ thay quần áo, vì sợ mất thời gian, anh chỉ mặc đại một cái áo thun len và quần kaki, liền vội vàng ra cửa.
Chạy xe đến một hội sở, Lâm Thanh vội vàng gọi cho Hoàng Tử Phong, lần này vẫn là nam nhân xa lạ tiếp, nói cậu chờ vài phút. Lâm Thanh mặt không đổi sắc chờ, giờ phút này mới thấy bản thân ăn mặc phong phanh, bị gió thổi một cái liền vô cùng lạnh. Anh chờ hơn ba phút, thì thấy người đến là một nam nhân cao lớn soái khí, do dự nhìn anh, "Xin hỏi anh là Tử Phong..." Thần sắc của người này hơi xấu hổ, dường như tìm không ra từ thích hợp để hình dung.
Lâm Thanh nghĩ đến Hoàng Tử Phong lưu số mình là 'Tao bảo bối', sắc mặt cũng đỏ lên, vội vàng nói, "Đúng vậy, tôi họ Lâm, tôi kêu Lâm Thanh."
Nam nhân cười vươn tay trước mặt anh, "Anh hảo, tôi họ Hách, kêu Hách Ngọc, là bạn từ nhỏ với Tử Phong, hiện tại cũng học chung đại học với hắn. Chúng ta vừa đi vừa nói đi, hôm nay bọn tôi cùng vài bạn tốt tụ hợp, hắn uống nhiều quá, tôi muốn đưa hắn về nhưng hắn không chịu, vẫn luôn gọi... anh, còn muốn gọi anh tới, tôi không có biện pháp, chỉ có thể lấy điện thoại của hắn để gọi cho anh. Đã trễ thế này, quấy rầy anh rồi phải không?"
Lâm Thanh lắc đầu, "Không có quấy rầy, tôi cũng chưa ngủ, đang đợi hắn về, cảm ơn cậu cho tôi biết." Trong lòng anh sốt ruột, chỉ muốn biết Hoàng Tử Phong hiện tại say thành cái dạng gì, cũng không có tâm tư hàn huyên với nam nhân trẻ tuổi bên cạnh này.
Hách Ngọc cũng nhìn ra thái độ của anh, không nói thêm nữa, mà dẫn anh đến ghế lô mà bọn họ chơi đùa. Ghế lô lúc này chỉ còn lại có hai người, trừ bỏ Hoàng Tử Phong, còn có một nam nhân trẻ tuổi khác, người nọ tựa hồ uống cũng không ít là bao, nhìn thấy Hách Ngọc liền thở phào, "Cậu quản Hoàng thiếu đi, tôi phải đi trước, trong nhà thúc giục."
Hách Ngọc mỉm cười nói, "Hảo, cậu trên đường cẩn thận một chút."
Lâm Thanh không có tâm tư chú ý người khác, một đôi mắt từ chỉ chăm chú nhìn Hoàng Tử Phong. Thiếu niên hôm nay ăn mặc rất đẹp trai, áo len màu xám nhạt phối hợp với chiếc áo khoác ngoài màu xám đậm, tóc mái được vuốt lên lộ ra vầng trán trơn bóng, biểu hiện khuôn mặt thành thục.
Lâm Thanh vội vàng đi đến, chưa tới gần đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, thiếu niên hơi híp mắt, trên khuôn mạt tuấn tú nhiễm đỏ ửng, nhìn thấy Lâm Thanh, tựa hồ là nhận ra anh, "Tao bảo bối lại đây, cho ông xã hôn em một cái."
Lâm Thanh nghĩ đến còn có một người khác, sắc mặt một trận nóng lên, nhưng vẫn đi qua, muốn nâng hắn dậy, "Sao uống nhiều như vậy? A..." Thiếu niên duỗi tay lôi kéo đè anh dưới thân, cường ngạnh hôn lên đôi môi của anh.
Mùi rượu nồng đâm xâm nhập khoang miệng, Lâm Thanh nghĩ có người ngoài ở đây, liều mạng đẩy hắn ra, thiếu niên sức lực kinh người, đè anh không đường nào nhúc nhích, đầu lưỡi liếm láp bên trong khoang miệng của anh. Lâm Thanh dần dần chống đỡ không được, đầu lưỡi đỏ tươi cũng bị Hoàng Tử Phong mạnh mẽ hút liếm, không ngừng câu triền đùa bỡn, một bàn tay to kéo lên áo lên của anh, hướng vào bên trong thuần thục bắt lấy hai cái tao vú, dùng sức xoa nắn.
"Ngô... Không cần... Ông xã..." Lâm Thanh bị xoa rên rỉ, môi cũng bị nước miếng thấm ướt, khóe miệng chảy ra một tia chỉ bạc. Thiếu niên lại phảng phất như không nghe, không quan tâm hôn anh, lại từ môi anh lui ra, liếm cắm anh, mút cổ anh, cuối cùng còn muốn liếm núm vú của anh.
Lâm Thanh hoảng sợ, liều mạng đẩy hắn, "Không nên ở chỗ này... Ô... Ông xã tỉnh tỉnh, trở về lại hôn nữa có được không?"
Thiếu niên tựa hồ hơi chút thanh tỉnh, ngừng động tác liếm hôn, cẩn thận nhìn nhìn anh, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu, "Được."
Lâm Thanh thở dài nhẹ nhõm, bò lên, kéo lại quần áo. Không biết thân thể dị dạng của mình lúc nãy có bị Hách Ngọc nhìn thấy không, trên mặt đỏ rần, "Xin lỗi, Hách tiên sinh, có thể giúp tôi đem anh ấy đi không?"
Hách Ngọc mỉm cười đi qua, "Có thể."
Bọn họ mỗi người một bên cố hết sức đem Hoàng Tử Phong đưa tới bãi đỗ xe, Hoàng Tử Phong tự chạy xe tới, Lâm Thanh vốn tính lấy xe qua rồi chở hắn về, nhưng vô luận như thế nào hắn cũng không chịu buông cậu ra, khiến anh không cách nào phân thân, lúc này Hách Ngọc móc chìa khóa xe của mình ra, "Lâm tiên sinh, không ngại thì để tôi đưa hai người trở về, tôi không uống rượu, ngày mai quay trở lại đây chạy xe về."
Lâm Thanh bất đắc dĩ gật đầu, "Bây giờ chỉ có thể vậy thôi, cảm ơn cậu."
"Không cần khách khí." Xe của Hách Ngọc cũng đậu gần bên cạnh, giúp Lâm Thanh đem Hoàng Tử Phong nhét vào ghế sau, sau đó khởi động máy xe, mở điều hòa. Không bao lâu chờ bên trong xe ấm áp một ít, hắn ta mới chậm rãi lái xe hướng về hướng nhà mà đi.
Hoàng Tử Phong vẫn luôn ghé vào bên tai Lâm Thanh, hô hấp nóng rực đều phun ở trên cổ anh, chọc tinh thần Lâm Thanh hỗn loạn. Chờ anh phục hồi tinh thần lại, mới nhớ chưa nói địa chỉ nhà cho Hách Ngọc, "Hách tiên sinh, cậu biết địa chỉ rồi sao?"
Hách Ngọc mỉm cười nói, "Ân, mấy tháng trước tôi cũng thường xuyên đến chơi, nhưng về sau Tử Phong không mời tôi qua nữa, hẳn là Lâm tiên sinh đã dọn đến ở chung, đúng không?"
Lâm Thanh sắc mặt đỏ lên, cảm thấy phi thường thẹn thùng, thanh âm thật nhỏ đáp, "Chắc vậy... Xin lỗi..."
Hách Ngọc cười cười, "Không có gì, có lẽ Tử Phong thích anh, nên hắn không muốn anh bị ai nhìn thấy."
"A... Ha ha..." Lâm Thanh cười gượng một tiếng, nghĩ không ra ý tứ trong lời nói của hắn ta, Hoàng Tử Phong đột nhiên sáp đến hôn anh, ngón tay chuẩn xác xóa nắn nhũ thịt.
"Ngô... Không cần..." Thiếu niên sức lực lớn, không gian trong xe lại nhỏ hẹp, Lâm Thanh căn bản trốn không thoát, chỉ có thể mặc hắn đùa bỡn khoang miệng của mình, đem dịch nhầy đều hòa cùng nhau. Thiếu niên một bên hôn hắn một bên lột quần áo, dễ dàng kéo ra áo khoác để lộ áo len mỏng bên trong.
Hai núm vú run run rẩy rẩy đem vải dệt đỉnh ra hai điểm, nếu trong xe không bật đèn thì có thể nhìn thấy màu hồng của nó. Hoàng Tử Phong ghét vướng víu, đẩy luôn áo len của anh lên trên, hai bầu ngực nảy ra ngoài.
"A... Ông xã, không được, có người khác ở đây..." Lâm Thanh thật sự bị dọa, liều mạng muốn kéo quần áo xuống, che lại hai bầu ngực tuyết trắng, nhưng bàn tay của Hoàng Tử Phong nắm không buông khiến anh làm gì cũng phí công vô ích.
Hoàng Tử Phong thần trí mơ hồ, mà dục vọng nhịn mấy ngày thêm cồn kích thích cho nên hắn chỉ nghĩ đến việc phải giải phóng, hắn mê muội xoa nắn nhũ thịt, thấp giọng nói, "Tao bảo bối, có người lạ nhìn không phải em càng nứng sao?" Hắn nói xong liền ngậm lấy bầu ngực, dùng đầu lưỡi mút đầu vú, liếm láp quầng vú một vòng, sau đó hung hăng day cắn hai khỏa thịt nhũ.
"A... Thật thoải mái..." Lâm Thanh nhịn không được rên rỉ, Hoàng Tử Phong nghe vào tai cực kì hài lòng, bú liếm đầu vú thận trọng, tay khác tìm kiếm dưới hạ thân của anh, luồng vào trong quần, đầu tiên sờ lên tiểu dương vật đang cương, sau đó tiếp tục mò xuống nơi lông đen bao quanh âm hộ, chuẩn xác cắm vào cửa mình.
"Ô... Không cần..." Lâm Thanh bị dọa thân thể gắt gao căng chặt, khoái cảm từ đầu vú khiến anh không thể chống đỡ, dâm huyệt vì bị ngón tay đâm càng chảy nhiều dâm thủy.
Nhưng làm sao được đây? Phía trước có một nam nhân khác ngồi, nam nhân đó còn là bạn tốt của Hoàng Tử Phong, chuyện này đã vượt quá giới hạn.
Ngón tay của Hoàng Tử Phong không ngừng ra vào bên trong dâm huyệt ấm áp, đầu lưỡi từ núm vú này liếm qua đầu vú kia, cảm giác anh đang giãy dụa, nhẹ nhàng cười, rút ra ngón tay đưa đến trước mặt anh, "Tao bảo bối thật không muốn à? Dâm huyệt chảy nhiều nước dâm như vậy, tưới ướt ngón tay ông xã hết rồi, có muốn ông xã đâm con cặc vào không?"
Ngón tay dính dâm thủy bị ánh đèn bên ngoài cửa sổ xe chiếu sáng lấp lánh đặc biệt dâm mĩ, Lâm Thanh nhìn một hồi cảm thấy thẹn, lung tung lắc đầu, "Không cần, ông xã, về nhà lại làm được không?"
Hoàng Tử Phong không kiên nhẫn bắt lấy eo anh, cởi áo khoác của anh ra, xé loạn quần áo bên trong, sau đó cởi quần của anh, để lộ nửa bờ mông cong ra ngoài, lại kéo xuống khóa quần của mình, thả côn thịt thô tráng ra ngoài, sau đó ôm Lâm Thanh vào trong ngực, ấn cửa mình của anh lên dương cụ thô to, dùng sức thọc vào trong.
"A..." Nhiều ngày không được hưởng thụ căn thịt thô to, dâm thịt bên trong sôi nổi cơ khát hút nó vào, cắn gắt gao dương cụ, khoái cảm tập kích toàn thân, đánh tan lý trí Lâm Thanh.
Tuy rằng anh rõ hiện tại không nên làm như vậy, nhưng vẫn sảng khoái phát ra một tiếng dâm kêu. Hoàng Tử Phong cũng nhục đạo vây chặt nảy ra thỏa mãn, cơ hồ da đầu đều tê dại, "Tao bảo bối quá dâm, bên trong cái lồn rất chặt, thật thoải mái."
Đầu của hắn càng vươn ra phía trước cắn lấy đầu vú, phía dưới liên tục nấc eo chơi âm hộ. Lâm Thanh muốn giãy giụa, nhưng bị Hoàng Tử Phong thao vài cái, thân thể liền mềm xuống , không còn quan tâm bất cứ thứ gì liên tục kêu rên, "A... Thật thoải mái... Thịt heo bổng của ông xã đụ bướm dâm thật đã... Dâm thủy ra rồi... Con cặc thật bự..."
Xe chậm rãi chạy về phía trước, trên ghế sau hai người không màng chuyện gì nữa chỉ mặc sức làm tình. Lâm Thanh toàn thân gần như trần trụi, đại vú lộ ra bên ngoài, quần bị cởi rớt chỉ treo trên một chân, giày cũng bị quăng rớt, hiện tại hai chân mở rộng, hai đùi bị cánh tay hữu lực của nam nhân kềm chặt, phía dưới côn thịt tím thô thỏa sức ra vào âm hộ, tiểu dương vật bị thao bắn một lần, hiện tại lại ngạnh lên, mã mắt vui vẻ chảy ra dịch tuyến.
Địa phương đang gắn kết của cả hai lầy lội không nhìn nổi, dịch thủy bị thao văng tung tóe, văng khắp lên người và trên ghế xe, cách bọn họ không đến mười centimet, có một nam nhân thành thục cầm giữ tay lái, lỗ tai đều nghe được thanh âm dâm kêu và tiếng nước dâm mĩ phát ra từ bọn họ.
"A, ông xã thật là lợi hại... Đụ dâm động phun trào... Ô... Quá sâu..." Lâm Thanh bị thao đến điên cuồng, hai tay hung hăng nhéo núm vú của chính mình, đôi mắt cùng miệng đều chảy ra nước, rõ ràng biết hoàn cảnh không thích hợp làm tình, nhưng vẫn trầm mê trong đó.
"Bên trong lồn quá nhiều nước, thích ăn thịt heo bổng đến vậy à?" Hoàng Tử Phong hung ác đâm âm hộ, vào nguyên cây ra nguyên cây, hơn nữa Lâm Thanh còn rất phối hợp đưa đẩy mông, mỗi lần cắm vào đều chạm đến nơi sâu nhất.
Lâm Thanh tự chơi đùa hai vú của mình, nức nở trả lời, "Rất thích... Tao bức thích nhất là ăn thịt heo bổng, cây gậy của ông xã quá giỏi... Thật sướng..."
Đôi mắt lơ đãng nhìn lên kính chiếu hậu, liền đối diện với ánh mắt rạo rực, trong lòng hoảng hốt, âm hộ gắt gao co rụt lại, phun trào, tiểu dương vật lại phun ra tinh dịch.
Hoàng Tử Phong kêu rên hưởng thụ khoái cảm bên trong dâm huyệt hút cắn đại dương vật, dừng một chút, tiến đến bên tai Lâm Thanh hỏi, "Tao bảo bối muốn tinh trùng của ông xã không?"
"Ngô... Muốn... Muốn tinh trùng của ông xã..."
"Vậy ông xã bắn vào cửa tử cung được không? Sinh con cho ông xã."
Lâm Thanh nghe câu nói, thân thể một trận run rẩy, giống như cậu thật sự có tử cung có thể sinh con, vội vàng dâm kêu, "Được, cầu ông xã bắn tinh trùng vào tử cung của em, cái lồn sẽ sinh con cho ông xã..."
Hoàng Tử Phong khó nhịn cắn cắn vành tai của anh, eo mạnh mẽ nấc vào sâu bên trong dâm động, sau đó qua đầu khai mở cái miệng sâu bên trong âm hộ, đem toàn bộ tinh dịch tanh nồng bắn vào trong, một giọt cũng không cho rớt ra ngoài.
"A... Ông xã bắn rồi... Cái lồn bị ông xã bắn tinh vào trong... Thật thoải mái... Quá đầy..." Lâm Thanh bị bắn toàn thân truyền đến khoái cảm, dâm huyệt phun ra một cổ dâm thủy, nhiễm ướt hạ thể của hai người.
Chờ Lâm Thanh phục hồi tinh thần mới phát hiện xe đã dừng dưới bãi đỗ xe của chung cư từ lúc nào, Hách Ngọc đã xuống xe. Anh tỉnh táo vừa xấu hổ vừa hoảng loạn.
Mình đang làm cái gì? Cư nhiên dưới mí mắt của nam nhân khác bị ông xã chơi cao trào, còn không ngừng dâm kêu? Trời ơi, xuống xe thì biết đối mặt với người đó thế nào?
Trên mặt và lỗ tai nóng như phát sốt, đầu sỏ gây tội lại vô cùng thỏa mãn, vì say nên đã ngủ, trong lỗ mũi phát ra tiếng hít thở đều đều, côn thịt của hắn vẫn còn cắm trong âm hộ của Lâm Thanh không chịu rút ra.
Lâm Thanh cố nhịn xấu hổ, nhấc lên thân thể bủn rủn, chậm rãi rút cây gậy thịt từ trong âm hộ ra, đại lương dâm thủy cùng tinh dịch như được giải thoát ồ ạt chảy ra ngoài, thấm ướt quần của Hoàng Tử Phong và đệm ghế sau.
Tay run mặc lại quần, tròng áo len vào người che lại hai bầu ngực. Đến lượt phải chỉnh lại quần áo cho Hoàng Tử Phong, nhìn đến bên ngoài đại dương vật còn dính đầy nước dâm và tinh dịch, yết hầu của anh một trận khát khô, nhịn không được ngậm côn thịt thô tráng vào miệng, liếm sạch sẽ dịch nhầy bên trên.
Hết thảy hành động này, đều bị nam nhân cao lớn bên ngoài xe nhìn thấy thất cả.
Sau khi chuẩn bị tốt, Lâm Thanh mở cửa xe bước xuống, mặt anh đỏ như muốn rỉ máu, ánh mắt né tránh, không dám nhìn Hách Ngọc, chỉ thấp giọng nói, "Hách tiên sinh, tôi... Một mình tôi mang anh ấy không nổi, cậu có thể giúp tôi dìu anh ấy lên không?"
Hách Ngọc lộ ra tươi cười ông hòa, "Không thành vấn đề."
Đỡ Hoàng Tử Phong vào thang máy, Lâm Thanh cực kỳ thẹn, phản quang trên thang máy có thể nhìn thấy người, ánh mắt trốn tránh nhưng có thể thấy bộ dáng luôn đánh giá cậu của Hách Ngọc, ánh mắt cực nóng lại lớn mật, khóe miệng mang theo nghiền ngẫm cười.
Lâm Thanh liều mạng tránh tầm mắt của hắn ta, lại phát hiện trên người có chút không xong. Trên quần đều dính dấu vết tinh dịch, môi vẫn hồng, khóe miệng còn dính chất lỏng khả nghi, anh nhanh tay chùi đi dấu vết.
Hách Ngọc nhìn chăm chú sự hoảng loạn của anh, nhẹ nhàng cười, "Xem ra tình cảm của Lâm tiên sinh cùng Tử Phong thật sự không tồi."
Lâm Thanh không nghĩ tới hắn ta sẽ mở miệng nói chuyện, hoảng sợ, "Cũng... cũng bình thường."
Hách Ngọc tươi cười sung sướng, "Tôi và hắn lớn lên cùng nhau, hi vọng chúng ta về sau cũng có thể giao lưu nhiều hơn."
Lâm Thanh cảm thấy lời nói của hắn ta có mờ ám, nhưng nghĩ lại bản thân vừa nãy dâm loạn, là nam nhân khẳng định sẽ không kiếm nén được, vội vàng quay đầu đi chỗ khác, "A... Được..."
Thật vất vả mới tới tầng mười chín, Lâm Thanh thở phào, anh mở cửa nhà, Hách Ngọc liền đỡ Hoàng Tử Phong vào, quen thuộc hướng phòng ngủ đi đến, sau đó đem Hoàng Tử Phong đặt trên giường. Lâm Thanh vội vàng thay thiếu niên cởi áo khoác, đắp chăn đàng hoàng, quay đầu phát hiện Hách Ngọc đang đứng một bên cười nhìn anh, nhịn không được toàn thân run lên.
Vì cái gì ánh mắt của bạn Hoàng Tử Phong cũng giống hắn thật áp bách như vậy?
Hách Ngọc nhìn anh hơn mười giây, rốt cuộc thu hồi ánh nhìn cực nóng, "Thời gian không còn sớm, tôi phải trở về."
Lâm Thanh tâm thần buông lỏng, tiễn hắn ta ra cửa, "Được, lần sau lại đây chơi, hôm nay phiền toái cậu."
"Không có việc gì." Hách Ngọc đứng ở cạnh cửa, gợi lên khóe miệng, cúi đầu nhìn chăm chú vào đôi mắt anh, "Hôm nay nhãn phúc không tồi, tôi cảm thấy hôm nay tôi thật sự lời." Ánh mắt của hắn ta chậm rãi lướt qua chỗ ngực của Lâm Thanh, thân thể rõ ràng đã được áo khoác bao chặt, vậy mà anh lại thấy bản thân như đang trần trụi, tất cả trước mắt tên này đều không chỗ che giấu.
Hách Ngọc tạm dừng vài giây, thấp giọng nói anh cuối cùng, "Vú thật xinh đẹp, vừa trắng vừa to."
"A?" Lâm Thanh bị dọa lui về phía sau một bước, thần sắc hoảng sợ, sợ hãi nam nhân sẽ có động tác khác. Hách Ngọc lại không chút do dự xoay người đi, còn cẩn thận đóng cửa lại.
Lâm Thanh nhắm mắt, toàn thân vẫn run lợi hại.
Thật là quá mất mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top