《 anh trai 》
tại sao anh ấy lại ghét tôi như vậy? vì tôi không phải em ruột của anh ấy sao? hay là vì tôi luôn miệng gọi anh ấy là "anh hai"?…
Language - Armenian
Երբ Վարդանը գտնում է մի կիսաթանկարժեք քար, կորցնում է իր թանկարժեք գիտակցությունը, իսկ երբ փորձում է վերականգնվել, անցյալ գործողությունների արդյունքները դուրս են գալիս իրենց թաքստոցից։
tại sao anh ấy lại ghét tôi như vậy? vì tôi không phải em ruột của anh ấy sao? hay là vì tôi luôn miệng gọi anh ấy là "anh hai"?…
Cô và anh bắt đầu đầy mờ ám nhưng chỉ giới hạn ở "Tình nhân dự tiệc". Trước mặt người khác, cô và anh quấn quýt yêu thương. Nhưng sau lưng họ, cô và anh là hai người xa lạ, xa lạ đến mức chỉ biết tên họ và số điện thoại của nhau.Đến một ngày anh gặp được mặt mộc của cô, đến một ngày cô trông thấy mối tình đầu của mình."Em còn yêu anh ta?" Ánh mắt anh dừng trên mặt cô.Cô gật đầu.Anh điềm nhiên như không, "Được, tôi thành toàn cho em."Từ được đề bạt đến thăng tiến, từ bị bạn thân bán đứng đến tìm được công việc khác, từ vật hy sinh đến gầy dựng sự nghiệp thành công. Cuộc sống của cô dường như đã không còn liên quan tới anh.Rồi một ngày mối tình đầu của cô quay về, cô mới biết hạnh phúc nhìn như mật ngọt chỉ là khế ước.Giang Mạc Viễn nói, "Trở lại bên tôi, tôi có thể cho em cái em muốn."Trình Thiếu Tiên nói, "Thực ra em rất có năng lực, chỉ cần tôi cho em điểm tựa."Cố Mặc nói, "Chúng ta rất giống nhau, vì vậy phải nương tựa đối phương mới đủ ấm áp."Cuộc sống đã định sẵn để cô gặp gỡ hai người. Một người với quãng thời gian tươi đẹp và rung động, một người với năm tháng dịu dàng và ấm áp. Có điều cô không tài nào ngờ nổi, năm tháng dịu dàng và ấm áp kia lại là... một trò chơi thương trường và tình yêu được sắp đặt sẵn.…
[Đang chỉnh sửa]CHÚ Ý❗️ Truyện có cảnh H, hãy cân nhắc trước khi đọc!…
Anh, Phong Vĩnh Kỳ năm nay 22 tuổi, là Chủ tịch của tập đoàn Phong thị lớn nhất Trung Quốc. Anh có dáng người cao lớn. Gương mặt anh tuấn. Anh có mái tóc màu xám. Trên tay anh có đeo một chiếc vòng hình con rồng thể hiện sức mạnh của mìnhCô, Lâm Mẫn Nhi năm nay 20 tuổi, là con gái cưng của Chủ tịch tập đoàn Lâm thị. Cô có hôn ước từ nhỏ với Phong Vĩnh Kỳ.Cô có gương mặt xinh đẹp, ngũ quan cũng rất đẹp. Dáng người chuẩn ba vòng. Cô có mái tóc đen huyền. Cô là một cô gái quật cường, mạnh mẽ. Nhưng có đôi lúc cô lại rất yếu đuối…
Cô có sở thích ăn trộm. Ăn trộm phải đồ của anh, anh bắt cô về làm vợ.…
Tác giả: Quân SolaThể loại: thám hiểm, huyền bíEdit: LacthuyvotamBeta: Gió + Jellykid1612 + Cá Vàng + Khánh LinhLink nguồn: https://lacthuyvotam.wordpress.com/dang-tien-hanh/do-hu-lang-hien-dai/…
Vẫn chỉ là sưu tầm những đoản văn lãng mạn cộng thêm phần hài hước như bộ trước nhé!!! ;))))))Nguồn mình sẽ ghi ở cuối mỗi chap!!!…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…