Phiên ngoại 2: Song tu là phúc 2
Theo chân khí trong cơ thể vận chuyển, thân thể xảy ra biến hóa trước cư nhiên là Tiêu Chiến, phân thân ở trong mật huyệt của Vương Nhất Bác càng phồng càng cứng rắn. Mà theo sự biến hóa của thân thể Tiêu Chiến, kỳ tích đã xảy ra — vật không bị yếu tố bên ngoài kích thích liền cơ hồ không thể đứng thẳng của Vương Nhất Bác, cư nhiên cũng chầm chậm đứng lên.
“Chiến” Vương Nhất Bác vừa kích động, liền hung hăng co rút hậu huyệt một cái.
“Ngô ” Kèm theo sự co rút mãnh liệt nơi hậu huyệt của Vương Nhất Bác là bên trong cơ thể y cũng sinh ra một cỗ lực hút, hung hăng nuốt một hơi vật kia của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến vừa không lưu ý liền bắn ra.
“Ha…” Vương Nhất Bác bị vật bắt ra của Tiêu Chiến nóng một chút, cúc hoa siết càng chặt. Mà tinh hoa của Tiêu Chiến dường như là bị Vương Nhất Bác nuốt mất, một giọt cũng chưa chảy ra.
Rồi sau đó, hành trình thống khổ của Tiêu Chiến cũng bắt đầu. Hậu huyệt của Vương Nhất Bác giống như vật sống có được một cái miệng, không ngừng hút, nuốt, cắn vật kia của Tiêu Chiến. Tiêu Chiến luôn luôn tự nhận cây súng vàng, lực kéo dài cường đại tinh lực tràn đầy, nhưng lúc này cũng không tránh khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng.
Quả nhiên, một canh giờ trôi qua, Tiêu Chiến đã bắn ba lượt, hơn nữa còn là ở tình trạng hắn cực lực nhẫn nại. Vương Nhất Bác thì ngược lại, phân thân tuy rằng vẫn đứng thẳng, lại thích đến mức *** kêu không ngừng, nhưng vẫn không có chút dấu hiệu muốn bắn.
Sau hai canh giờ, Tiêu Chiến đã bắn bảy lần, Vương Nhất Bác tuy rằng sắc mặt ửng đỏ, lại vẫn chưa từng bắn một lần.
Sau nửa canh giờ, Tiêu Chiến cuối cùng cũng lên tiếng xin tha thứ, “Nai con … hôm nay… liền luyện tới đây thôi!”
“Ân!” Trong nháy mắt phân thân của Tiêu Chiến rút ra khỏi cơ thể của Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác cuối cùng không nhịn được mà mạnh mẽ bắn ra, lúc này lại bắn hơn nửa phút.
Chờ tới khi thu công, hai người đều mềm nhũn thành một đống bùn, không còn tinh thần sảng khoái như những lần luyện công trước đó.
“Chiến a… chúng ta… có phải… là luyện sai hay không?” Vương Nhất Bác bám trên người Tiêu Chiến, thở phì phò như trâu.
“Ta… chúng ta ngủ một giấc trước đi… tỉnh… tỉnh rồi nghiên cứu lại…” Tiêu Chiến cũng là chút sức nhúc nhích cũng không có. Thế là hai người ngay cả chỗ cũng không đổi, liền nằm tại chỗ dựa vào nhau ngủ.
Chờ tới lúc tỉnh lại, đã là chuyện của bảy ngày sau.
Hai người sau khi tỉnh lại, luôn cảm thấy có chỗ nào khang khác, nhưng lại không thể tả cụ thể ra. Tóm lại, tinh thần rất tốt, tâm tình càng thêm trống trải, cảm xúc càng thêm vững vàng.
“Chúng ta…” Vương Nhất Bác nhức đầu, không biết phải nói cái gì.
“Hẳn là không luyện sai.” Tiêu Chiến xem xét trạng huống của bản thân, thực khẳng định nói.
“Chúng ta còn luyện sao?” Vương Nhất Bác đỏ mặt hỏi.
Tiêu Chiến tự nhiên biết Vương Nhất Bác là nhớ tới số lần bắn tinh khác thường của hắn. Nhưng nếu công pháp là như vậy, Tiêu Chiến cũng không có gì không nâng nổi đầu, chỉ bình tĩnh nói, “Tự nhiên phải luyện, bất quá sợ là phải để ta nghỉ ngơi mấy ngày mới được.”
Vương Nhất Bác thản nhiên cười, mặt lại càng đỏ, chọc cho Tiêu Chiến vươn tay hung hăng nhéo mặt y một phen.
Mười năm sau, trong phòng ngủ của sơn trang nào đó.
“Ngươi nói chúng ta không nói lời nào liền trực tiếp bỏ chạy, ổn sao?” Vương Nhất Bác vẫn là có chút lo lắng.
“Ai bảo Đông Ly chết sống không chịu kế thừa cung chủ vị của ngươi? Chúng ta đều đã gần 40 tuổi, lại bị chuyện vặt của Nghiễm Hàn cung quấn lấy, lúc nào mới có thể nắm tay lưu lạc thiên nhai?” Tiêu Chiến bất mãn nói, “Yên tâm đi, mấy năm nay phần lớn công việc đều do Đông Ly tham gia xử lý, không có gì nhiễu loạn, nếu ngươi thật sự lo lắng, chúng ta định kỳ vụng trộm quay về xem là được.”
“Nhưng là Chiến,” Vương Nhất Bác đỏ mặt, “Chúng ta luyện công ngay tại chỗ này sao?”
“Nơi này có chỗ nào không ổn sao?” Tiêu Chiến đã trần như nhộng, bước lại lột dồ của Vương Nhất Bác.
“Luôn cảm thấy không an toàn như ở trong mật thất, lỡ bị người nghe thấy, thật mắc cỡ a?” Tuy rằng Vương Nhất Bác nói như vậy, nhưng không hề ngăn cản động tác của Tiêu Chiến, ngược lại còn phối hợp cởi hết đồ của mình ra.
“Ha ha ha… Sơn trang này vô cùng lớn, từ lúc xây xong đến bây giờ mới hơn một tháng, chưa mời người hầu gia đinh, ngươi phải gọi lớn tới mức nào mới có thể để người ta nghe được?” Tiêu Chiến nâng tay liền cho mông Vương Nhất Bác hai cái tát, cuối cùng còn không đã ghiền mà nhéo mạnh hai cái.
“Chiến…” Vương Nhất Bác thở dốc nặng nề, hiện tại thân thể càng lúc càng không thể chịu đựng được sự trêu chọc từ Tiêu Chiến, “Rốt cục còn có luyện hay không?” Câu thầm oán nhưng giọng nói lại càng nghe càng giống làm nũng.
“Luyện, đương nhiên luyện.” Tiêu Chiến dùng một tay nhấc Vương Nhất Bác lên giường, bản thân nằm thẳng, kéo Vương Nhất Bác nằm lên người mình. “Ta đưa vào hay là ngươi tự đặt?”
Vương Nhất Bác đỏ bừng mặt, cho dù đã nhiều năm như vậy, lại cơ hồ ngày ngày không ngừng hoan ái với Tiêu Chiến, nhưng nhắc tới việc này, y vẫn còn cảm thấy ngượng ngùng. “Ta… ta tự làm đi.”
“Được rồi.” Tiêu Chiến nằm thẳng, chậm rãi điều chỉnh hơi thở, rồi mới ra sức đem vật của mình dựng thẳng dậy. Trải qua mấy năm song tu, chẳng những nội công tăng lên, ngay cả việc khống chế từng bộ phận của cơ thể cũng trở nên tự nhiên, hơn nữa làm cho Tiêu Chiến bất ngờ, là sự khống chế đối với nơi đó, hiện tại đã có thể làm đến mức muốn cứng liền cứng, tùy nơi tùy chỗ. Nếu không muốn bắn, cũng có thể kiên trì thật lâu, đương nhiên, là dưới tình huống Vương Nhất Bác không dùng phương pháp song tu đối phó hắn. Sau khi song tu hậu đình của Vương Nhất Bác cũng trở nên vô cùng mê người, luôn luôn làm cho người ta vô cùng hưởng thụ, mỗi lần đều hầu hạ tốt đến mức làm cho hắn muốn nhịn cũng không nhịn được.
Vương Nhất Bác ngồi trên người Tiêu Chiến, vươn tay đỡ vật kia của Tiêu Chiến rồi mới chậm rãi đem nó nhét vào trong hoa cúc đã nở rộ của mình, “Hô… là như thế này sao?”
“Hẳn là như vậy.”
“Như vậy là có thể?” Đối với với việc ngồi trên người Tiêu Chiến mà không có yêu cầu cao độ nào, Vương Nhất Bác còn có chút không thích ứng, dù sao bọn họ luyện mười năm mới đột phá tầng thứ bảy.
“Trên sách vẽ tầng thứ tám chính là như vậy.” Tiêu Chiến khẳng định gật gật đầu.
“Chúng ta bắt đầu đi!” Vương Nhất Bác hít sâu một hơi, bắt đầu vận công. Tiêu Chiến phối hợp với tốc độ của Vương Nhất Bác, cũng bắt đầu điều chỉnh hơi thở vận công.
Không lâu sau, mật huyệt của Vương Nhất Bác bắt đầu tràn ra *** dịch.
“Chiến, cảm … cảm thấy… thật lạ a ” Vương Nhất Bác đã bắt đầu có chút thở dốc.
Vật kia của Tiêu Chiến đang nóng như bàn ủi, cảm thấy đang được ngâm vào trong một mảnh chất lỏng mát lạnh, vô cùng thoải mái. “Ân, thực thoải mái…”
“Ân, Chiến…” Hậu huyệt của Vương Nhất Bác bắt đầu mãnh liệt co rút lại, theo sự co rút lại của Vương Nhất Bác, vốn là một mảnh mát lạnh cũng trở nên sóng gió mãnh liệt, đột ngột khiến Tiêu Chiến cũng không kịp phòng. “Ngô…” Nếu không đã trải qua mấy năm tu luyện, sợ là Tiêu Chiến liền tiết ra tại chỗ.
Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác không biết là, với lực lượng của cơ hậu giang cùng lực hút của hậu huyệt hiện tại của Vương Nhất Bác, người bình thường căn bản không nhịn được một kẹp hoặc một hấp của y, nếu không sẽ bị gãy đi, hoặc là sẽ bắn tinh bắn tới mức hoàn toàn phế bỏ.
“Nai con, ngươi chậm một chút…” Cho dù là Tiêu Chiến, cũng có chút ăn không tiêu.
“Ta… không chậm lại được a…” Vương Nhất Bác cũng là vô cùng thống khổ, trong thanh âm đã ẩn ẩn mang theo khóc nức nở.
“Lại… lại sâu chút… Chiến… ta muốn…” Đến cuối cùng, làm sao còn là luyện công, căn bản là đang làm tình, Vương Nhất Bác không ngừng vặn vẹo vòng eo của mình, khiến Tiêu Chiến muốn nhắc nhở cũng đã không thể áp chế được lửa dục.
“…Ngô…” Tiêu Chiến nhéo mông Vương Nhất Bác, đem vật đã đỉnh tới gốc của mình lại đi vào sâu một chút. Phải biết rằng, vật kia của Tiêu Chiến đã là không nhỏ, dù sao người cao hơn 1m8, phía dưới có nhỏ thì cũng nhỏ không tới chỗ nào, nhưng là mấy năm nay, không biết là do làm việc ấy quá cần cù, hay là hiệu quả của song tu, vật kia của Tiêu Chiến lại lớn vài vòng, quả thật còn lớn hơn hạ thể của người da đen mà hắn từng thấy.
“A” Vương Nhất Bác thét lên một tiếng, “Thoải mái… Chính là nơi đó… Còn muốn… Chiến…” Vương Nhất Bác chống hai tay trên đùi Tiêu Chiến, cơ hồ không thể chống đỡ thân thể đã bị dục vọng chiếm đoạt, ngồi lắc lắc lắc lắc.
“Ngô… Nai con… Ngươi chậm… ha…” Đã không còn kịp rồi, nói còn chưa xong, Tiêu Chiến đã không thể chịu được mà bắn ra.
“A…” Theo Tiêu Chiến bắn tinh, Vương Nhất Bác hung hăng run lên.
Một việc mà hai người không tưởng được lại xảy ra, Tiêu Chiến bắn tinh cũng không có cảm giác đứt đoạn, dịch thể kia bắn vào trong cơ thể Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy hơi nóng, sau đó trong cơ thể sóng gió ầm ầm chảy xuống, nhưng lại giống như bắn âm tinh. Tiêu Chiến chỉ cảm thấy có gì đó chảy vào trong âm nang của mình, rồi lại theo hắn bắn tinh lại cùng nhau bắn ra, cao trào này liền cứ vậy mà liên tục tuần hoàn không dừng lại được! Chất lỏng của bọn họ giống như lốc xoáy, hình thành một tuần hoàn liên tục giữa hai người, mà theo chất lỏng giao hòa, nội lực cùng nội tức của hai người cũng hòa hợp làm một, lẫn nhau hình thành một tuần hoàn lớn, không ngừng vận chuyển.
Bọn họ một giới người phàm, làm sao từng trải nghiệm loại cảm giác cao trào trùng trùng điệp điệp cũng như mãi không có cuối thế này, không bao lâu, Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác liền song song hôn mê bất tỉnh.
Ở lúc hai người không tri không giác, nội lực liền vận hành bảy bảy bốn mươi chính chu thiên, rồi mới lặng yên biến mất, ai về chỗ nấy.
Mấy canh giờ sau, hai người trước sau tỉnh lại.
“Chiến, sao ta cảm thấy, có gì đó khang khác?” Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến, nhìn trái nhìn phải.
Tiêu Chiến nhẹ nhàng cười, kỳ thật hắn đã sớm nhận ra vài chuyện, nhưng bởi vì biểu hiện ra không quá rõ, cho nên hắn cũng không có nói. “Nói nói, có gì khác?”
“Hình như… hình như…” Vương Nhất Bác sờ sờ mặt Tiêu Chiến, “Có phải là… càng tuổi trẻ?”
“Ha ha…” Tiêu Chiến nhẹ nhàng cười, “Kỳ thật từ lúc luyện tầng thứ bảy ta liền phát hiện, tình huống thân thể mấy năm gần đây chẳng những không có dấu hiệu suy kiệt, ngược lại càng nhẹ nhàng nhanh nhẹn, dung nhan cũng không có dấu hiệu biến chất.” Tiêu Chiến nhéo nhéo mặt của Vương Nhất Bác, “Xem, mấy năm nay chúng ta một cái nếp nhăn cũng không có, không phải sao?”
“Ta… ta nghĩ là công lực thâm sâu đều là dung nhan không già.” Vương Nhất Bác nhớ rõ dung nhan của mẫu thân khi ly thế cũng không hề có dấu vết già cả.
“Đại khái đi, ta không dám khẳng định, cho nên vẫn chưa từng nói. Nhưng ngươi xem, sau khi chúng ta luyện qua tầng thứ tám, dung nhan nhìn qua có phải là trẻ hơn vài tuổi hay không?” Tiêu Chiến tỉ mỉ đánh giá Vương Nhất Bác, cũng để cho Vương Nhất Bác nhìn hắn.
“Thật thần kỳ!” Vương Nhất Bác nhẹ nhàng vuốt ve hai má của Tiêu Chiến.
“Nếu chúng ta có thể đột phá tầng thứ chín, có lẽ thật sự có thể trường sinh bất lão?!” Tiêu Chiến kéo Vương Nhất Bác qua, hung hăng cho y một cái hôn.
“Chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với ngươi, cái khác đều không quan trọng!” Vương Nhất Bác thâm tình nhìn Tiêu Chiến, hiện tại y đã không hề thẹn thùng khi nói ra tình cảm của mình.
“Sẽ, chúng ta sẽ luôn luôn ở bên nhau.” Tiêu Chiến kéo Vương Nhất Bác vào lòng, ôm.
*** 72 ***
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top