Chương 7
Chương 7
Vương Nhất Bác bị Tiêu Chiến đè trên bức tường trong phòng ngủ hôn môi, cậu bị dục vọng của tình yêu tuổi trẻ lôi cuốn, bị ngọn lửa tự mình đốt lên thiêu cháy.
Nụ hôn lửa tình kéo dài, mỗi một hơi thở ra đều nóng bỏng đốt người. Trong phòng tràn ngập hương vị của Tiêu Chiến. Mùi bạc hà mát lạnh đan xen vị ngọt của cây cỏ cùng với mùi mộc hương lạnh lùng kiềm nén, xâm lấn quấn lấy thân thể cậu. Động tác của Tiêu Chiến lại khác xa với cổ hơi thở này của anh. Hai tay Vương Nhất Bác bị Tiêu Chiến khóa lại phía sau, lại bị đôi môi của anh bắt được đầu lưỡi, kịch liệt cọ xát trao đổi nước bọt. Động tác của Tiêu Chiến luôn rất bá đạo lại mang theo chút cưỡng ép, anh muốn mỗi một hành động nhỏ của Vương Nhất Bác đều đạt tới mức lý tưởng nhất.
Vương Nhất Bác choáng váng suy nghĩ trong nụ hôn lửa nóng, cậu có nên mở mắt ra nhìn Tiêu Chiến không đây? Cậu sợ mở mắt sẽ phá hỏng không khí, nhưng lại không muốn bỏ lỡ bất cứ biểu tình gì của người nọ.
Tiêu Chiến hôn một đường dài xuống phía dưới, day cắn phần non mềm phía sau tai, rồi lại nhẹ nhàng đặt trên cổ cậu từng dấu hôn, khi bình thường mặc áo sẽ không thấy cổ và xương quai xanh đầy rẫy những vết hôn đỏ hồng.
Vương Nhất Bác thấy Tiêu Chiến quá thuần thục, lại nghĩ đến cách đây không lâu Tiêu Chiến từng nhắc đến cô 'hoa khôi' kia, liền mở miệng hỏi anh: "Anh, anh thật là giỏi. Đây thật sự là lần đầu của anh sao?"
Tiêu Chiến nâng mắt lên nhìn cậu: "Đúng, chỉ chịch em, sau này cũng chỉ chịch mỗi em thôi."
Anh vén áo của Vương Nhất Bác lên, nhét góc áo vào trong miệng cậu: "Ngậm lấy."
Vương Nhất Bác đỏ mặt, ngoan ngoãn cắn áo của mình, thân hình nhỏ gọn xinh đẹp bại lộ trước mặt Tiêu Chiến.
Trong phòng chỉ có đèn bàn nơi tủ đầu giường còn sáng, ánh sáng tối tăm ám muội.
Tiêu Chiến dường như vô cùng hứng thú với ngực của Vương Nhất Bác. Anh dùng lòng bàn tay thô ráp ấn nghiền đầu v* yếu ớt mẫn cảm, xoa bóp làm cho làn da xung quanh cũng phiếm hồng. Anh thăm dò liếm cắn nơi đầu ngực sưng đỏ, bộ phận vốn non mềm bắt đầu nổi lên đau đớn. Vương Nhất Bác cảm thấy rất lạ, cậu chưa từng tự chơi như vậy, chỉ có thể duỗi tay che miệng lại, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng rên rỉ nhỏ.
Tiêu Chiến không nói cho cậu biết, anh muốn tự tay xỏ xuyên ngực lên hai chỗ này. Khuyên ngực phải làm từ bạc thuần, có hình mũi tên Cupid, phía trên còn phải khắc tên của Tiêu Chiến anh. Anh còn muốn xăm dưới phần eo cậu mấy chữ 'người của Tiêu Chiến', xăm bằng tiếng Anh là tốt nhất, tiếng Trung cũng được. Tiêu Chiến muốn xoa nát Vương Nhất Bác, muốn cho người kia mỗi một giây một phút đều phải nhớ kỹ rằng cậu là bảo bối độc nhất chỉ thuộc về riêng anh.
Vương Nhất Bác bị anh khiêng trên vai ôm về giường. Giường của Tiêu Chiến lớn hơn nhiều so với giường của cậu, Vương Nhất Bác dùng khuỷu tay chống lên giường, khớp xương hơi đau nhức: "Anh, em phải làm gì bây giờ?"
Tiêu Chiến không vội vàng đáp lại cậu, quỳ gối trên giường cởi áo mình, lộ ra thân trên cường tráng. Đôi mắt Vương Nhất Bác to gan tuần tra qua lại trên người anh, dáng người của Tiêu Chiến thực sự quá đẹp, vai rộng eo hẹp, đường cong rõ ràng, thể trạng đan xen giữa thiếu niên và đàn ông trưởng thành.
Tiêu Chiến không chút để ý cởi cái quần, vừa cởi vừa nhẹ giọng hỏi: "Em muốn làm gì?"
côn th*t thô dài bị anh nắm trong tay, gân xanh nổi đầy, nổi lửa bừng bừng phấn chấn, là trạng thái hoàn toàn cương cứng.
Đôi mắt Vương Nhất Bác lướt qua chỗ kia, giống như bị đốt cháy mà giật mình nhìn qua chỗ khác. Cậu chỉ từng nhìn thấy cây hàng kia của Tiêu Chiến trong video, lúc đó đã thấy kích cỡ vật này vô cùng kinh người, bây giờ càng khiến cậu cảm thấy sợ hãi.
Hô hấp cậu trở nên run rẩy, nhìn chằm chằm đôi mắt Tiêu Chiến. Tiêu Chiến cũng nhìn cậu, trong mắt đong đầy nhẹ nhàng và hài hước, tựa hồ mang theo ý hỏi.
Đôi mắt đó giống như đang hỏi cậu: Em muốn làm cái gì?
Muốn làm cái gì? Vương Nhất Bác rối loạn suy nghĩ, cậu rất muốn liếm mút vật đó của Tiêu Chiến một cái.
Cậu suy nghĩ thế nào, sẽ làm theo thế ấy.
Vương Nhất Bác nắm lấy côn th*t Tiêu Chiến, nhưng tay cậu quá nhỏ không thể nắm được hết toàn bộ. Cậu thử thăm dò liếm lên cán gậy nóng rực, từng chút từng chút nhẹ nhàng hôn ở đỉnh côn th*t, đôi mắt hơi ngấn nước ngước nhìn biểu cảm của Tiêu Chiến. Cậu chưa từng khẩu giao, chỉ có thể nỗ lực nhớ lại động tác trong những bộ phim sex từng xem.
Cậu vươn lưỡi liếm láp quy đầu côn th*t, đảo quanh lỗ tiểu, nuốt hết mớ chất lỏng trong suốt vào miệng. Nhưng động tác của Vương Nhất Bác không những không làm cho Tiêu Chiến thỏa mãn, ngược lại vì cậu làm quá nhẹ quá chậm khiến anh cảm thấy càng thêm khó nhịn. Tiêu Chiến chờ không được, nắm côn th*t ở trong tay mình, đập hai cái lên bên môi Vương Nhất Bác, dịch trơn chảy ra từ quy đầu dính trên sườn mặt đối phương, có vẻ càng thêm dâm mĩ.
Vương Nhất Bác tủi thân nói: "Em không biết, không biết phải làm thế nào cả..."
Tiêu Chiến nói: "Lần này anh dạy em, lần sau phải biểu hiện cho tốt."
Anh một bên nhéo mặt Vương Nhất Bác, khiến người nọ mở miệng ra, một tay khác giữ gáy cậu lại không cho cậu nhúc nhích, quy đầu ướt át thuận thế trượt vào giữa hai cánh môi.
Vương Nhất Bác cảm thấy không ổn, côn th*t của Tiêu Chiến thực sự quá lớn, mùi vị tanh mặn nóng bỏng tràn ngập khoang mũi cậu, khuôn mặt cậu bị nhồi căng biến dạng, khóe miệng bị banh đến phát đau. Đầu lưỡi bị ép chặt lại, khoang miệng mềm mại và mặt lưỡi có thể cảm nhận được gân xanh nghiền qua một cách đột ngột. Tiêu Chiến không cho Vương Nhất Bác cơ hội thích ứng, chỉ cho Vương Nhất Bác thử hai ba lần, liền động thân làm côn th*t đi vào càng sâu.
côn th*t áp lên lưỡi, còn muốn tiếp tục đi vào sâu hơn. Vương Nhất Bác bị động tác thâm hầu kích thích muốn nôn khan, nước mắt từ khóe mi nháy mắt chảy ra. Hai mắt cậu đẫm lệ mông lung nhìn Tiêu Chiến, muốn anh ôn nhu một chút. Nhưng mà lời cầu xin trên giường thật sự rất khó làm người ta sinh ra ý muốn bảo hộ chân chính, ham muốn chinh phục trên tâm lý sớm đã sớm vượt qua khoái cảm trong thân thể, Tiêu Chiến rút ra lại đâm mạnh vào, một lần nữa đâm vào cổ họng cậu.
Vương Nhất Bác khó chịu nức nở, nước mắt vì tủi thân và nước bọt không kịp nuốt thì nhau chảy đầy mặt. Đây là lần đầu tiên cậu làm chuyện này, không nghĩ sẽ khó chịu như vậy.
Vật vã lắm thì Tiêu Chiến mới cho phép Vương Nhất Bác nhả côn th*t ra, cậu lập tức khụt khịt lau nước mắt và đống dịch trên khóe miệng, nhưng mà càng lau thì lại càng bẩn.
"Anh ơi." Vương Nhất Bác mềm mại kêu anh: "Thật là khó chịu."
"Làm thêm vài lần sẽ không còn khó chịu nữa." Tiêu Chiến dỗ dành cậu.
"Em có thể tự làm không? Em biết làm rồi, em sẽ làm anh thoải mái." Vương Nhất Bác năn nỉ nói.
Đôi mắt ướt át của cậu vừa trong trẻo lại vừa tủi thân, giống hệt như một con chó nhỏ đang khổ sở.
"Được, vậy em tự làm đi." Tiêu Chiến vui sướng nói.
Cậu được cho phép, lần nữa ngậm lấy côn th*t, cậu vụng về dùng sức, mỗi một lần đều cố gắng nuốt vào sâu nhất có thể. Miệng cậu quá nhỏ, nuốt hết cỡ cũng chỉ ngậm được không đến một nửa.
Cậu học từ những bộ phim sex kia, dùng nước bọt bôi trơn cả côn th*t, dùng đầu lưỡi liếm láp phần gốc và tinh hoàn.
Cậu thoạt nhìn vô cùng lộn xộn, nước mắt chảy đầy mặt, thậm chí trên tóc còn dính một ít chất lỏng không biết tên.
Dưới động tác nỗ lực của người nọ, Tiêu Chiến dần dần có xu thế muốn bắn, thế là anh nắm cằm Vương Nhất Bác ra lệnh: "Anh muốn bắn, ngậm chặt vào."
Vương Nhất Bác thuận theo ngậm lấy côn th*t, phun ra nuốt vào vài cái, tinh dịch của Tiêu Chiến lập tức phun trào, có một ít bị cậu trực tiếp nuốt vào cổ họng.
Cậu vốn bị côn th*t nhồi căng miệng, bây giờ càng thêm khó chịu. Cậu theo bản năng muốn nhả côn th*t ra thì Tiêu Chiến lại hưng phấn run rẩy dỗ cậu: "Cục cưng ngoan nào... nuốt vào đi."
Trong mắt Vương Nhất Bác toàn là tình dục mê ly, cậu giương mắt nhìn biểu cảm sung sướng mê người của Tiêu Chiến, ma xui quỷ khiến nuốt hết chất lỏng mà người nọ bắn ra.
Cậu nuốt hết tất cả, rồi phun côn th*t của Tiêu Chiến ra. Cậu như chú chó nhỏ sau khi hoàn thành nhiệm vụ muốn được chủ nhân xoa đầu, vươn cái lưỡi mềm ra, để cho Tiêu Chiến nhìn thấy miệng của mình đã không còn ngậm gì nữa.
Giọng cậu vừa mềm vừa ngọt, như là dưa hấu đã chín rục vào tháng tám.
"Anh xem này, em nuốt hết rồi."
_ _
Vương Nhất Bác vào phòng tắm súc miệng, sau đó lại lần nữa quay về giường quấn quýt với Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến đã bắn một lần, nhưng dưới sự khiêu khích vô tình hoặc cố ý của Vương Nhất Bác mà lại cứng lên lần nữa. Vương Nhất Bác cởi sạch quần áo, bám dính trên người Tiêu Chiến. Tiêu Chiến hôn cậu, dùng bàn tay to lớn có lực vuốt ve một đường từ xương bướm xuống tới phía dưới như đang tuần tra, dừng lại một lát ở vòng eo nhỏ gọn, nắm lấy mông thịt tròn trịa mềm mại. Anh dùng sức rất mạnh, làm cho làn da trắng nõn non mềm lưu lại dấu tay thô lỗ đỏ bừng.
"Đau..." Vương Nhất Bác đang hôn môi khẽ nói: "Anh, sao anh xuống tay mạnh thế?"
"Như vậy đã đau?" Tiêu Chiến nói: "Về sau còn đau hơn."
Tiêu Chiến quét một ít dịch bôi trơn mà Vương Nhất Bác đem tới, thăm dò kẽ mông cậu. Ngón tay anh vói vào lỗ nhỏ chật hẹp, lập tức bị thịt mềm ấm áp ẩm ướt nuốt lấy.
Vương Nhất Bác vòng tay ôm Tiêu Chiến, dúi đầu vào cổ anh nhỏ giọng nức nở. Lúc cậu tự làm loại chuyện này thấy rất bình thường nhưng khi Tiêu Chiến giúp cậu lại khiến cậu cảm thấy rất xa lạ. Rõ ràng cơ thể cậu hoàn toàn dư sức thừa nhận kích cỡ của ngón tay, nhưng cậu lại cố ý chuyện bé xé ra to, dùng chóp mũi cọ cọ vành tai Tiêu Chiến, mềm nhũn than nhẹ bên tai anh.
"Sao lại không giống..." Vương Nhất Bác khẽ nói.
Tiêu Chiến: "Cái gì không giống?"
"Cảm giác khi em tự chơi khác toàn toàn so với khi anh cắm em." Từ lúc cậu chân chính bắt đầu thân cận da thịt với Tiêu Chiến, giống như chốt cơ quan trong người cậu đã bị mở ra, ngôn ngữ không chút che dấu, đều nói trắng ra.
Mông cậu quá mềm, mềm tới nỗi Tiêu Chiến cảm giác như mình đang xoa nắn một cục bông.
Tiêu Chiến bị âm thanh ngọt ngào của cậu dụ dỗ, ngón tay cắm vào càng sâu: "Vậy cái nào thoải mái hơn?"
Cậu ngoan ngoãn vùi trong lòng Tiêu Chiến bị cắm, động tác của anh làm cậu hơi đau. Vương Nhất Bác híp mắt: "Tất nhiên là... anh."
"Anh ơi, anh phải dùng tay mở rộng lâu một chút, không thể trực tiếp cắm vào đâu." Vương Nhất Bác hơi thở gấp, khóe mắt vương chút nước: "Anh quá lớn, em sẽ hỏng mất."
Tiêu Chiến nghe vậy liền ngừng tay, nhướng mày hỏi: "Là như thế này à?"
"Nhưng Tiểu Bác của anh đã tự chơi nhiều lần như vậy rồi mà cũng sẽ hỏng mất sao?" Tiêu Chiến ra vẻ lo lắng nói.
Vương Nhất Bác bị anh nói trúng nên xấu hổ, vừa lo lắng vừa chân thành gật đầu.
Tiêu Chiến rút tay ra, khẽ hôn cậu một cái: "Ngoan."
Vương Nhất Bác bị trở mình, bị ép nằm sấp trên giường. Cậu cảm giác được có thứ đồ vật nóng rực nào đó đang đặt trên kẽ mông cậu. Cậu đột nhiên có một loại cảm giác không lành.
"Không, còn chưa – -"
Cậu bị Tiêu Chiến bịt kín miệng.
"Ngoan... Chút nữa sẽ ổn thôi." Tiêu Chiến ôn nhu khàn giọng dỗ dành cậu, nắm côn th*t đút vào.
Tiêu Chiến không cho cậu bất cứ cơ hội giảm xóc nào, côn th*t đi vào càng ngày càng sâu. Vương Nhất Bác vội vàng duỗi tay đẩy eo Tiêu Chiến ra nhưng lực bất tòng tâm. Cậu bị thô lỗ đâm vào, ngay cả cơ hội kêu đau cũng không có. Vương Nhất Bác không nói nên lời, chỉ có thể rầu rĩ nức nở, nước mắt từ khóe mi chảy ra rơi xuống kẽ hở ngón tay của Tiêu Chiến.
Động tác của Tiêu Chiến vẫn thô bạo không chút thương tiếc như thế. Anh một bên thân mật gọi Vương Nhất Bác là 'cục cưng', bảo cậu ngoan ngoãn, một bên không chút lưu tình dùng côn th*t thô cứng đâm mạnh vào cúc huyệt mềm mại ướt nóng, đâm nát cơ thể non nớt. Vương Nhất Bác đau đến không thở nổi, cậu bỗng như sinh ra ảo giác sắp bị Tiêu Chiến thọc chết, cuối cùng khóc cũng không ra hơi.
Cơ thể cậu rất đau, nhưng tâm lý lại sinh ra một căn bệnh sung sướng bí ẩn. Cậu bị khống chế hoàn toàn, giọng nói như đến cực hạn, cơ thể dương như không còn là của mình. Vương Nhất Bác nghĩ hoặc là cậu sẽ hỏng mất, hoặc sẽ bị Tiêu Chiến chịch đến điên mất.
Cổ họng Vương Nhất Bác phát ra vài tiếng nức nở, thân hình mềm mại vì vậy cũng bắt đầu run lên.
"Bé ngoan – -" Tiêu Chiến gọi cậu.
"Em phải nhớ kỹ, nỗi đau này là do anh đem tới cho em." Tiêu Chiến nhẹ lui ra một chút, cắn một vết thật sâu lên tai cậu: "Sung sướng cũng là do anh đem tới."
Anh triệt để bịt chặt miệng cậu, thẳng lưng đâm mạnh vào.
Vương Nhất Bác than một tiếng, rồi bắt đầu rên rỉ thở dốc.
côn th*t thô to bị thịt huyệt nóng bỏng nuốt chặt, mỗi lần đâm vào rút ra đều kéo theo vệt nước dâm mĩ cung tiếng khóc rên rỉ. Vương Nhất Bác rõ ràng không thể tiếp nhận, nhưng thịt huyệt vẫn theo bản năng mỗi lần côn th*t rút ra đều níu chặt lại.
"Anh, anh ơi ——" Giọng nói của cậu vì va chạm mà bị đứt gãy: "Em... muốn chết —— Em yêu anh quá!"
Cậu quay đầu nhìn Tiêu Chiến, vươn tay ôm cổ anh kéo lại hôn môi.
Lần hôn này có chút khó khăn, mồ hôi Tiêu Chiến từ thái dương chảy xuống dưới, một ít lan tới trong miệng. Nước mắt Vương Nhất Bác chảy không ngừng, môi răng trằn trọc trao đổi nước bọt xen lẫn vị tanh mặn.
Cơ thể Vương Nhất Bác thích ứng cũng rất nhanh. Lúc đầu cậu còn đau đến hít thở cũng khó khăn, nhưng bây giờ cơ thể như có thiên phú dị bẩm tiếp nhận sự thô bạo, dần dần tìm được khoái cảm. Vật đó của Tiêu Chiến rất lớn, không cố tình nghiền lên điểm mẫn cảm của cậu cũng có thể làm cậu sướng điên quên mất trời trăng. Cậu bị Tiêu Chiến chịch tới nỗi mắt cũng quên chớp, tiếng rên vừa mềm lại vừa đáng thương.
"Anh, anh à." Vương Nhất Bác nói: "Chúng ta đổi tư thế có được không? Em muốn nhìn anh một chút."
Tiêu Chiến liền ôm cậu đổi tư thế, mặt đối mặt mà chịch cậu. Vương Nhất Bác dùng hết sức giang chân, hai tay chống lấy bắp tay của Tiêu Chiến. Cậu nhìn chằm chằm mặt anh, cảm thấy anh thật sự quá đẹp. Tóc Tiêu Chiến hơi dài, che khuất đôi mắt anh. Mắt anh là mắt một mí, đuôi mắt hơi xếch lên một chút. Mũi anh rất cao, đôi môi mỏng vô cùng gợi cảm. Vương Nhất Bác khẽ nhếch môi, vô thức vươn tay sờ mặt mày của Tiêu Chiến, bị Tiêu Chiến bắt được đặt lên môi hôn.
"A..." Vương Nhất Bác nói: "Em chịu không nổi, muốn bắn..."
Tiêu Chiến duỗi tay banh chân Vương Nhất Bác ra, xoa nắn cặp mông tròn trịa mềm mại. Anh thuận thế tách kẽ mông cậu ra, lộ ra lỗ nhỏ bị xâm phạm đến sưng đỏ, dịch đục hỗn tạp chảy ra khỏi cơ thể. Tiêu Chiến sờ soạng một phen, đưa đôi tay dính chất lỏng lên cho Vương Nhất Bác xem. Anh giả vờ kinh ngạc nói: "Nhất Bác của chúng ta chảy nước này."
"Không phải..." Vương Nhất Bác xấu hổ muốn chết, đầu óc cậu bị lửa tình thiêu muốn loạn: "Em trai nhỏ, Tiểu Bác là em trai nhỏ, sẽ không chảy nước đâu."
Tiêu Chiến khẽ cười, dùng tay dính dịch thể xoa cằm Vương Nhất Bác, cậu không chút suy nghĩ liền ngậm ngón tay của anh vào trong miệng.
Vương Nhất Bác bị chịch thành vũng nước, chỉ biết vô thức nuốt lấy mọi thứ của Tiêu Chiến.
"Anh... Anh ơi..." Cậu sung sướng như lên trời, bắt đầu nói mê sảng: "Không thể được nữa, thật sự đến đỉnh rồi – – – anh phải bắn vào hết, để em mang thai bé con của anh."
Tiêu Chiến vừa đưa đẩy vừa chiêm ngưỡng bộ dáng dâm đãng của Vương Nhất Bác, cuối cùng duỗi tay bóp cổ cậu. Vương Nhất Bác cau mày, đôi tay nắm lấy bàn tay đang bóp cổ mình. Trước mắt Vương Nhất Bác như nổ tung vô số ánh sáng, bên cạnh việc hít thở khó khăn lại cảm thấy khoái cảm trước nay chưa từng có, hạ thân sung sướng đến phát điên, đại não vì thiếu oxi nên càng rối tinh rối mù.
Vương Nhất Bác cũng không biết có phải mình có khuynh hướng chịu ngược hay không, chỉ là khi bị bóp nghẹt đường hô hấp làm cho cậu cảm giác thân phận của cậu và Tiêu Chiến không bình đẳng. Khi Tiêu Chiến dùng bàn tay xương khớp rõ ràng bóp chặt cổ cậu, cậu cũng tình nguyện quỳ xuống, trở thành chú chó con đáng yêu trung thành với Tiêu Chiến.
Vì hít thở khó khăn và khoái cảm tê tái mà Vương Nhất Bác lập tức bắn ra.
Cậu không biết Tiêu Chiến bắn khi nào. Lúc sau bị chịch đến mơ hồ, chỉ biết vâng lời làm theo mệnh lệnh của Tiêu Chiến.
Lúc Vương Nhất Bác tỉnh lại nhìn ra ngoài cửa sổ thì chân trời đã hiện lên nắng sớm mờ ảo.
Bọn họ đứng ở cửa chuẩn bị chia tay, Vương Nhất Bác ôm chặt Tiêu Chiến buồn ngủ muốn chết, im lặng không muốn nói chuyện.
Tiêu Chiến hôn nhẹ Vương Nhất Bác, trầm giọng nói: "Ngày mai gặp nhé."
*** 7 ***
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top