Chương 4
Hai ngày này thời tiết không tốt lắm, vẫn như cũ mưa phùn rơi xuống mịt mờ, bao phủ toàn bộ thành phố đều bụi mịt mờ.
Tiêu Chiến đặt một tiệm cơm Tây, hai người cũng coi là thật nhiều năm không gặp, chỉ có đều không thay đổi gì, một cái liền nhận ra.
Lâm Y Y cắt đi một đầu tóc dài mềm thời kì còn đi học, phần sau tóc ngắn hơi xoắn lộ ra, càng thêm có mùi vị nữ nhân thành thục, màu áo trắng xuyên lấy trắng bong bóng tay áo áo váy, lại làm cho cô thêm nhiều tia hoạt bát đáng yêu, cô quanh năm nhảy múa, bây giờ là một vũ đạo chuyên nghiệp, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra tao nhã tài trí.
Hai người ngồi đối mặt nhau, cũng không có bởi vì nhiều năm không gặp mà lộ ra lạ lẫm, Lâm Y Y vẫn là hoạt bát như vậy, cô kể chuyện lúc cô ở nước ngoài trông thấy, "tớ ở nước ngoài cũng có nhìn thấy
tin tức của cậu đây, tuổi còn trẻ đã cầm giải ảnh đế, lợi hại."
"Quá khen, cậu cũng rất lợi hại, tuổi còn trẻ liền biểu diễn mỗi tuần ở mỗi quốc gia." Tiêu Chiến cười đáp lại.
Lâm Y Y nhìn nhìn ngón tay không có đeo nhẫn của Tiêu Chiến, "Tớ nghe nói cậu kết hôn à?"
"Đúng vậy." Tiêu Chiến nhę gật đầu.
"Vậy sao cậu lại không đeo nhẫn?" Lâm Y Y đặt dĩa xuống, chỉ chỉ tay của Tiêu Chiến.
"Tớ quay phim, mang nhẫn nhiều phiền phức, sợ làm mất đi dứt khoát liền không đeo." Tiêu Chiến ngày thường cũng không thích mang trang sức, cảm thấy phiền phức, bình thường đều là có hoạt động nhãn hiệu, đối tác yêu cầu mang mới mang, kết hôn xong anh liền đem nhẫn cởi ra, bây giờ suy nghĩ một chút, nhẫn bị anh để chỗ nào đều không nhớ rõ.
Lâm Y Y gật đầu tỏ ra là đã hiểu, "Rất ít khi thấy cậu nhắc tới cậu ấy, vòng bạn bè cũng không thấy cậu đăng qua, cậu thích cậu ấy sao?"
"Thích! Nếu không làm sao lại kết hôn." Mặc dù là nhiều năm không thấy bạn học cũ, nhưng bọn họ bên ngoài đều biểu hiện tình cảm rất tốt, anh cũng không có ý định nói với cô lời nói thật, gây nên phiền toái không cần thiết, "Chúng tớ khá là khiêm tốn, không quá ưa thích tại vòng bạn bè ân ái ân ái."
"Thì ra là như thế." Giọng điệu Lâm Y Y giả bộ như một bộ tiếc nuối, "Ai, vậy xem ra cậu không cần trả lời tớ nữa rồi."
Tiêu Chiến cười cười, "cậu cũng đừng đùa tớ."
Lâm Y Y cười ôm lấy tóc bên tai, thở dài, "Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó 7 năm qua đi."
"Đúng vậy." Tiêu Chiến không phải người đau buồn thời thanh xuân, cùng Lâm Y Y đụng đụng ly cười, "Tương lai sẽ tốt hơn."
"Đúng thế, lần này trở về còn có một việc, chính là tớ muốn kết hôn rồi." Lâm Y Y cười một mặt ngọt ngào, "anh ấy cũng là vũ đạo gia, chúng tớ nhờ nhảy múa mà quen biết."
"Vậy rất tốt, chúc mừng cậu."
Lúc này điện thoại rung lên, Tiêu Chiến nhìn là Hứa Hân gọi, đi tới một bên bắt máy, "Tiêu Chiến, anh ở tại thịnh thế sao? Mau mau rời đi, có paparazi chụp ảnh anh."
"Ừm biết." Tiêu Chiến cúp điện thoại, xin lỗi cười cười, "Hôm nay chỉ tới đây thôi, tớ có chút chuyện muốn đi trước."
"Vậy chúng ta cùng một chỗ đi, tớ cũng ăn no rồi."
Hai người cùng một chỗ đi thang máy đến tầng hầm, chính Lâm Y Y cũng là ra đến chỗ xe, cười cùng Tiêu Chiến tạm biệt, đi vài bước nghe Tiêu Chiến gọi cô.
"Đồ vật của cậu rơi." Tiêu Chiến nhặt từ dưới đất lên đồ vật vừa rớt xuống của cô, là vật trang sức có hình con mèo con, đưa cho Lâm Y Y.
"Cám ơn cậu, cái này vật trang sức dây chuyền đứt mất."
Vương Nhất Bác khi về đến nhà trong nhà không ai, lại không ở nhà? Không phải nghỉ ngơi sao? Ngày ngày ra chạy ra bên ngoài.
Hôm nay buổi trưa nhảy một chút, Vương Nhất Bác nằm ở trên ghế sa lon, có chút buồn ngủ, định đêm nay ngủ sớm một chút, thế nhưng là trời không toại lòng người, cậu còn chưa ngồi bao lâu, điện thoại liền vang lên, nhìn thấy tên đối phương để cậu thoáng cái tỉnh cả ngủ.
"Nghe nói mối tình đầu của Tiêu Chiến trở về." Lưu Hải Khoan biết được tin tức này là từ nơi người yêu hắn nghe được, người yêu của hắn là Chu Tán Cẩm là một biên kịch, bọn họ cùng Tiêu Chiến là không có quan hệ, chỉ là Chu Tán Cẩm cùng anh họ của Tiêu Chiến là Tống Kế Dương là bạn tốt, từ nơi đó của hắn đào rất nhiều chuyện của Tiêu Chiến, liên quan tới chuyện mối tình đầu cũng là Tống Kế Dương nói, "Tống Kế Dương ở phi trường đụng phải người phụ nữ kia."
Có điều bọn họ một không có kết giao, nữ sinh kia từ chối Tiêu Chiến để còn xuất ngoại, Vương Nhất Bác ngoại trừ trong lòng chặn một đoạn thời gian, cũng không có quá đem nữ sinh kia coi ra gì, nghe được tin tức cô trở về, cũng không cảm giác nhiều lắm.
"Tiêu Chiến đâu? Ở nhà sao?" Lưu Hải Khoan thấy Vương Nhất Bác trầm mặc liền biết anh không ở nhà, có chút tức giận, "Không phải chứ? Người vừa trở về liền dính dính chạy đi gặp?"
Đã nhiều năm như vậy, không đến mức còn nhớ mãi không quên chứ?
"Hẳn là có chuyện khác đi, anh cũng đừng đoán mò, tôi mệt mỏi, đi ngủ đây."
Cúp điện thoại Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy cực kỳ không có sức, kỳ thật bây giờ, cậu một chút buồn ngủ đều không có, chỉ là cậu không muốn tiếp tục cái đề tài kia, Tiêu Chiến đi nơi nào, đi gặp ai, cậu để ý lại như thế nào đây, cậu lại không thể xen vào.
Còn không có chỉ trong chốc lát, điện thoại lại vang lên, bây giờ Vương Nhất Bác nghe tiếng điện thoại di động kêu, tâm có chút hoảng sợ, giống như vừa nhận điện thoại liền có thể nghe được đủ loại tin tức xấu.
Quả nhiên, cậu đoán không lầm.
"Tiêu Chiến là chê chúng ta không có chuyện làm sao? Lại tới một lần hotsearch, còn chê cậu là không có bị người mắng đủ đúng không? Cái này mấu chốt đến cùng là hắn nghĩ như thế nào?" Hotsearch lúc trước đều còn chưa có bình tĩnh trở lại, lại tới một màn như thế, Dương Tình tức giận quả thực muốn thổ huyết.
Chủ đề Tiêu Chiến vượt quá giới hạn lại lên hotsearch, lần này là ở tầng hầm chụp hình, tấm hình rất tối thấy không rõ mặt, nhưng là Vương Nhất Bác nhận ra được đó chính là Tiêu Chiến, hắn kéo lấy tay một người phụ nữ, người phụ nữ kia là ai không cần nói cũng biết, hoá ra Tiêu Chiến thật là đi gặp cô, mối tình đầu của anh.
Trên mạng bắt đầu bàn tán xôn xao.
"Lại tới? Người này cùng lần trước là cùng một người sao?"
"Giống như không phải, thân cao, dáng người cũng không giống, Tiêu Chiến ở bên ngoài có nhiều nữ nhân như vậy?"
"Thật buồn nôn, lần trước không phải mới vừa làm sáng tỏ nói không có vượt quá giới hạn sao? Hoá ra đều là gạt người "
"Vương Nhất Bác thật thảm, trên đầu một mảnh cỏ xanh."
"Đều là công tử có tiền, còn chưa xác định Vương Nhất Bác ở bên ngoài liệu có chơi hay không?"
"Hai người này nếu ly hôn, liền thừa nhận đi, đừng lừa dối fan hâm mộ."
"Tin tưởng Nhất Bác cùng Chiến Chiến! Bọn họ rất tốt, không muốn nghe tin đồn nhảm."
"Đáng thương cho fan hâm mộ, khống bình đều không nổi."
Vương Nhất Bác nhắm mắt lại không nói lời nào, bên trên một giây cậu còn đang nói vì Tiêu Chiến, một giây sau liền bị hiện thực mạnh mẽ đánh một bàn tay, cậu cho rằng đã qua nhiều năm như vậy, Tiêu Chiến không thể nào lại thích cô ấy, thế nhưng là sự thật vừa bày ở trước mắt, Tiêu Chiến tựa hồ còn cực kỳ để ý cô ấy, nếu không như thế nào người ta vừa mới về nước liền chạy đi cùng cô ấy gặp mặt, hơn nữa, hoá ra bọn họ còn vẫn luôn có giữ liên lạc, cái này giống như một cái châm nhỏ đâm vào trong lòng Vương Nhất Bác, bén nhọn đau.
Để người ấy ở trong lòng nhiều năm như vậy, Vương Nhất Bác biết loại cảm giác đó, lại giống như Tiêu Chiến cũng ở trong lòng cậu rất nhiều năm, không sánh được, hẳn giờ khắc này cậu cảm thấy mình thua đến cực kỳ triệt để.
"Nếu như chuyện này Tiêu Chiến không thể lập tức giải quyết, tôi liền đem chuyện này nói cho ông chủ chúng ta, con mèo nhỏ của Vương thị dễ bị khi dễ như vậy sao?"
"Đừng, Tình tỷ, đừng nói cho anh của em." Vương Nhất Bác lo lắng đứng lên, anh trai cậu là người có tính tình hung bạo, nếu anh cậu biết, chưa chắc làm ra chuyện gì tới, "Chút chuyện này cũng đừng kinh động anh của em."
"Không nói cũng được, đêm nay Tiêu Chiến về nhà, cậu để hắn lập tức lại phát cái Weibo làm sáng tỏ, ca khúc của cậu vừa mới phát đi ra, không biết chuyện này đối với cậu ảnh hưởng rất lớn sao? Hắn như thế nào đều không suy nghĩ một chút cho cậu?"
"Tôi biết rồi." anh ấy lại không để ý cậu đương nhiên sẽ không cân nhắc cậu, Vương Nhất Bác nắm nắm tóc của mình, tự giễu lại thất vọng kéo ra một cái mỉm cười.
Một lớp đã san bằng, một lớp khác lại khởi, Lưu Toa Toa phát cái Weibo, "Tôi chỉ là uống say, mới mộng thấy người dắt tay của người khác, hoá ra tôi không phải duy nhất." Weibo thoáng cái sôi trào, đầu này Weibo lập tức đem Tiêu Chiến hai cái hotsearch kết hợp lại với nhau.
"Tỷ tỷ cùng Tiêu Chiến ôm ở cùng một chỗ là cùng một người phải không? ??"
"Hoá ra cái gì uống say đỡ một cái đều là nói dóc! Tiêu Chiến anh có còn hay không là một người nam nhân, có chút đảm đương được không?"
"Đây là một chân đạp mấy cái thuyền . . . Thật không có nhìn ra Tiêu Chiến là người như vậy, hủy tam quan."
"Ảnh để dù sao cũng là ảnh đế, diễn xuất này tôi phục."
"Con mắt nào nhìn thấy cô ấy nói là Chiến Chiến? Chớ cue Chiến Chiến vào!"
"Cũng không đỏ, ngược lại yêu cọ, cọ nm đây "
"Chiến phấn liền điểm ấy tố chất? Thảm là nhà tỷ tỷ nhà tôi được không? Ca ca nhà các người là tra nam!"
"Vật họp theo loài, tôi cảm thấy Vương Nhất Bác cũng không khá hơn chút nào "
"Ba Ba nhà tôi mới là người bị hại được không? Tiêu Chiến cút đi ra nói rõ ràng cho tôi!"
Tiêu Chiến mặt âm trầm rời khỏi Weibo, dù là Tiêu Chiến tính tình có tốt đi nữa cũng phải tức giận, còn có hết hay không? Liền nhìn chằm chằm anh không thả đúng không?
Đối với đầu điện thoại bên kia, Hứa Hân nói đến, "Giám sát đều đưa đến tay sao? Không cần cho cô ta mặt mũi, sau đó để phòng làm việc đem làm sáng tỏ phát một chút."
"Ừm, rõ ràng, còn có trong khoảng thời gian này anh tạm thời không nên ra khỏi cửa đi gặp người nào."
"Biết rồi." Hai lần, Tiêu Chiến xoa xoa huyệt thái dương của mình, lại cho Vương Nhất Bác thêm phiền phức, cậu có thể hay không cho là anh cố ý? Trong lòng thực sự áy náy, nghĩ đến vẫn là đi tìm người ta nói lời xin lỗi, gõ gõ cửa Vương Nhất Bác, cửa rất nhanh liền mở, Vương Nhất Bác mặt không thay đổi hỏi, "Có chuyện gì sao?"
"Tâm sự?" Xem ra là cậu tức giận.
Vương Nhất Bác không lên tiếng đi thẳng vào phòng, ngồi xuống ở trên ghế sofa, Tiêu Chiến sờ lên mũi đi vào theo, đây là lần đầu tiên anh vào phòng Vương Nhất Bác, chỉ là lúc này, anh không có tâm tình tham quan, anh đi theo ngồi vào một chỗ khác trên ghế số pha, mở miệng giải thích, "Thứ lỗi, tối nay tôi là cùng bạn học của tôi đi ăn cơm, Hân tỷ nói với tôi có paparazi tới theo dõi, tôi rất nhanh liền đi, không nghĩ tới vẫn là bị chụp được, tôi cùng với cô ấy không có cái gì, cũng không có nắm tay, chính là đồ vật của cô ấy rơi tôi nhặt lên cho cô ấy mà thôi."
Vương Nhất Bác đã không còn muốn biết nguyên nhân, "anh muốn làm như thế nào? Tôi có thể phối hợp."
Tiêu Chiến sửng sốt một chút, "Không cần làm cái gì, tôi đã để bọn họ phát Weibo giải thích."
"Tốc độ ngược lại nhanh." Vương Nhất Bác cười trào phúng cười.
Đúng vậy, dù sao lần hotsearch này liên lụy đến mối tình đầu của anh, làm lớn đến như thế, fan hâm mộ rất có thể đem cô ấy cho bới đi ra, đến lúc đó mối tình đầu của anh sẽ bị phiền phức, cho nên thật là người so với người làm người ta tức chết.
Tại sao trong lòng Tiêu Chiến, cái gì so với cậu cũng quan trọng hơn, mối tình đầu nhiều năm không gặp đều so với cậu quan trọng hơn.
Vương Nhất Bác lên Weibo xem Tiêu Chiến làm sáng tỏ như thế nào, ở bên trên hotsearch nhìn thấy phòng làm việc của Tiêu Chiến làm sáng tỏ, bấm vào xem đến một đoạn video, quá trình rất rõ ràng, lời đồn tự sụp đổ.
"A a a a ta liền nói ca ca là người trong sạch! Ai mắng ng ca ca đi ra xin lỗi!"
"Cho tôi xin lỗi! Soái ca thực thảm, paparazi không phải là người!"
"A xin lỗi Chiến Chiến, hiểu lầm anh, tôi cũng chỉ là lo lắng Ba Ba bị thương tổn."
"Rõ ràng trên tay có chứng cứ vì cái gì bây giờ mới phát? Nhìn đến vẫn là Bác phấn chúng ta thiếu ra sức "
"Đúng vậy, nếu không phải chúng ta náo động đến bọn họ không chống nổi không phải sớm phát ra tới "
"Cái người paparazi chụp ảnh thật đúng là biết chọn, người qua đường xin lỗi ngươi "
"Chiến Chiến Ba Ba thật tốt "
"Đúng là người nữ chính kia là người giả bị đụng, nhìn chúng ta không xé cô !"
........
Đúng là Tiêu Chiến bọn họ không phải giải quyết scandal vô hiệu suất (*tỉ lệ), phân người mà thôi.
"Cậu đừng nóng giận, chuyện này đúng là tôi không đúng, tôi xin lỗi cậu, xin lỗi." Thấy Vương Nhất Bác vẫn là rất tức giận, Tiêu Chiến lại thành tâm nói một lần xin lỗi.
"Không có tức giận," Vương Nhất Bác hít sâu một hơi nhìn Tiêu Chiến, nắm chặt nắm đấm, hạ quyết tâm thật lớn, "Tiêu Chiến, chúng ta ly hôn đi."
Tiêu Chiến không nghĩ tới Vương Nhất Bác sẽ nói như vậy, nhất thời không có phản ứng lại, Vương Nhất Bác cũng không nói chuyện, chờ Tiêu Chiến trả lời.
Hồi lâu, nghe được Tiêu Chiến hỏi cậu một câu, "Vì cái gì?"
Vì cái gì? Bởi vì anh luôn bận quá nhìn không thấy tôi, bởi vì anh không có chút nào để ý tôi, bởi vì tôi không phải lựa chọn thứ nhất của anh, bởi vì ai so với tôi đều quan trọng hơn, bởi .... Rất nhiều rất nhiều, nhưng mà chủ yếu là cũng bởi vì anh không thích tôi. Vương Nhất Bác đem suy nghĩ nuốt trở lại vào trong.
"Không có vì cái gì, chính là muốn ly hôn,"
Vương Nhất Bác dời đi ánh mắt có chút lạnh nhạt, hai tay ở sau lưng hung hăng bóp lấy, "Hai nhà chúng ta hợp tác bây giờ cũng lên quỹ đạo, ly hôn sẽ không đối với công ty sinh ra ảnh hưởng gì, ngày mai tôi sẽ đem thư thỏa thuận ly hôn đưa đến, anh ký tên là được."
"Vương Nhất Bác!" Tiêu Chiến đứng lên, đè nén lửa giận, lạnh lùng nói, "Lúc trước quan hệ thông gia là Vương gia các người nói lên, tôi cũng cực kỳ cảm tạ lúc ấy các người đối với nhà tôi trợ giúp, mặc dù là quan hệ thông gia, nhưng là chúng tôi cũng không có can thiệp cuộc sống đối phương, đoạn hôn nhân này duy trì đến bấy giờ, tôi cảm thấy không có cái gì không tốt. Bây giờ cậu nói muốn ly hôn, như thế nào? Cậu muốn kết hôn liền kết hôn, muốn ly hôn thì ly hôn, coi tôi là cái gì? Muốn ly hôn? Tôi không đồng ý!"
Tiêu Chiến chưa bao giờ là một người mặc cho người khác định đoạt, anh đối với mình nhân sinh công việc đều có kế hoạch sắp xếp, Vương Nhất Bác là chuyện ngoài ý muốn, lúc trước vì chuyện trong nhà, cùng Vương Nhất Bác kết hôn xem như một loại thỏa hiệp, nhưng là anh không thể nào vẫn bị người khác nắm.
Vương Nhất Bác ngây ngốc nhìn Tiêu Chiến, cậu cho rằng Tiêu Chiến sẽ trực tiếp đáp ứng, cậu cũng làm xong chuẩn bị tâm lý, thật không nghĩ đến Tiêu Chiến cự tuyệt.
Nhưng là cậu hiểu được, Tiêu Chiến là không thích người khác an bài cuộc sống của anh, cũng không phải là bởi vì thích cậu nên mới từ chối, cái này so với việc không thích còn muốn đả thương người hơn.
Vương Nhất Bác cúi đầu trầm mặc không nói, Tiêu Chiến đợi một chút cũng không thấy cậu nói chuyện, thở dài một hơi, không có ý định lại tiếp tục cái đề tài này, xoay người muốn đi.
"Tiêu Chiến. . ." Vương Nhất Bác ngẩng đầu, âm thanh khàn khàn, cậu muốn nói thêm gì nữa, để Tiêu Chiến đáp ứng cùng cậu ly hôn, thế nhưng là cổ họng nghẹn lấy, một câu cũng nói không nên lời, cậu sợ vừa mở miệng liền sẽ khóc lên.
Tiêu Chiến nghe tiếng quay đầu lại, thấy Vương Nhất Bác hai mắt phiếm hồng, tâm có chút mềm mại, ngữ khí hòa hoãn rất nhiều, "Đừng ầm ĩ, đi ngủ sớm một chút đi."
Tiêu Chiến về đến phòng nhớ đến vừa rồi hai mắt Vương Nhất Bác phiếm hồng, trong lòng cảm giác cực kỳ khó chịu, dù sao cũng là bởi vì chuyện của anh vạ lấy đến Vương Nhất Bác, cậu sẽ có cảm xúc cũng rất bình thường, mà chính mình tính tình cũng nổi lên, vẫn là chờ hai bên đều tỉnh táo lại thật tốt nói đi.
Vương Nhất Bác nằm ở trên giường kéo chăn đắp lên đầu, vẫn là không nhịn được khóc lên.
Ngủ một giấc, lúc Vương Nhất Bác thức dậy, kéo màn cửa sổ ra, bên ngoài trời còn mưa, cơn mưa xuân này muốn xuống đến lúc nào? Cậu không thích trời mưa, bởi vì làm rất nhiều chuyện đều không tiện, không thể đi trượt ván, cũng không thể đi cưỡi motor.
Buổi tối có màn dạ tiệc từ thiện đêm, mời cậu đi ca hát, Vương Nhất Bác đơn giản rửa mặt một phen, định xuống lầu làm cái gì ăn, lúc mở cửa thói quen liếc nhìn phía trước, cửa phòng Tiêu Chiến mở ra, nhớ đến tối hôm qua, chuyện Tiêu Chiến từ chối ly hôn, để cậu có chút đau đầu.
Cậu thật là hạ quyết tâm thật lớn mới nói ra câu nói kia, lúc biết trong lòng Tiêu Chiến còn có người khác, cậu thật quá đau, đau đến mức cậu muốn chạy trốn, muốn trốn tránh, muốn đem chính mình trốn đi không cho bất cứ người nào tìm tới.
Vương Nhất Bác đi đến phòng khách lúc nghe được phòng bếp có động tĩnh, trong nhà chỉ có hai người, đó nhất định là Tiêu Chiến, cậu còn chưa nghĩ ra làm như thế nào đi đối mặt với anh, đứng tại chỗ không động.
"Tỉnh rồi? Tôi nấu bữa sáng, mì trứng gà, cậu ăn không?" Tiêu Chiến mang lấy mì sợi đi ra nhìn thấy Vương Nhất Bác đứng ở nơi đó, cười với cậu một chút, cầm chén để lên, bày đũa ở bên trên bát.
Vương Nhất Bác sửng sốt một chút, ngơ ngác nhìn trên bàn bát mì sợi nóng hổi hồi hôi.
"Thất thần làm gì? Qua ăn đi." Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác đứng ở nơi đó không có động, lại kêu một tiếng. Chắc là cậu còn tức giận đây? Tối hôm qua Tiêu Chiến xét lại mình, cảm thấy chuyện của mình ảnh hưởng đến Vương Nhất Bác, làm cậu tức giận, là anh sai, anh không thể tức giận cùng Vương Nhất Bác.
Anh biết, Vương Nhất Bác đề cập ly hôn với anh đại khái là bị anh làm cho tức giận, dù sao hai người không can thiệp cuộc sống của đối phương, bây giờ chính mình lại vẫn mang đến phiền phức cho cậu.
Tiêu Chiến không muốn ly hôn, một mặt là không thích người khác an bài anh, một mặt là anh đối với trạng thái hôn nhân trước mắt thật hài lòng, muốn ly hôn đổi lại một người, anh cảm thấy phiền phức.
Vương Nhất Bác muốn nói không ăn sau đó thẳng rời khỏi, nhưng là cậu nhìn khuôn mặt Tiêu Chiến dịu dàng tươi cười, cậu vẫn là đi tới, vừa đi vừa thầm mắng mình không có tiền đồ.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến xuống bếp nấu đồ ăn cho cậu, nếu như là ngày thường cậu nhất định vô cùng vui vẻ, nhưng là trải qua chuyện hai ngày vừa qua, tim của cậu vết thương chồng chất, đã không có sức lực vui vẻ.
Cậu gắp lên một đũa mì sợi thổi thổi đưa vào bên trong miệng, không nát không cứng, hương vị cũng rất tốt.
"Cậu thích ăn cái gì cậu nói với tôi, tôi làm cho cậu, dù sao tôi nghỉ ngơi đều ở nhà." Tiêu Chiến vừa khiêu lấy mì sợi vừa nói.
"Tại sao muốn làm cho tôi ăn?" Vương Nhất Bác không rõ Tiêu Chiến vì cái gì đột ngột lại làm một màn như vậy.
"Liền... Dù sao tôi trong nhà muốn nấu cơm, nên thuận tiện." Bị Vương Nhất Bác hỏi lên như vậy, Tiêu Chiến đều có chút mộng, hai người ở cùng một chỗ, nấu cơm ăn cùng một chỗ có vấn đề sao?
Thuận tiện..... Vương Nhất Bác cụp mắt nhìn mì trong chén, cậu dùng đũa chọc chọc trứng gà, lòng đỏ trứng chảy ra, cùng mì sợi quấy nhiễu quấy, "Không cần, trong khoảng thời gian này tôi tương đối bận rộn, liền không trở về nhà ăn cơm."
"Vậy lúc nào thì cậu trở về ăn cơm sớm nói với tôi một tiếng là được." Tiêu Chiến nhìn ra Vương Nhất Bác cảm xúc không cao, bất quá anh biết Vương Nhất Bác không có nói nói nhảm, cậu mới vừa phát hành ca khúc mới, bây giờ xác thực sẽ khá bận.
"Ừm."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top