Chương 6
6
Mấy ngày gần đây Trương Gia Nguyên nôn nghén rất nặng, cái gì cũng không ăn được, lại vừa đúng lúc dạo này Châu Kha Vũ quá bận rộn nên không thể chăm sóc cậu chu đáo.
Trương Gia Nguyên đã rủ mấy người bạn của mình đi ăn lẩu. Ba người kéo ghế tùy tiện chọn một ít đồ ăn sau đó ngồi xuống nói chuyện phiếm.
"Này, Gia Nguyên, em cùng Châu Kha Vũ thế nào rồi, có tiến triển được thêm bước nào chưa?" Trong bát Hồ Diệp Thao đã chất đầy đồ ăn nhưng đôi đũa vẫn không ngừng vươn tới nồi lẩu.
Như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó, Trương Gia Nguyên lấy điện thoại ra nhắn tin cho Châu Kha Vũ.
【Đang làm việc sao? Tối nay có về không? 】
Vài giây sau bên kia mới trả lời, đại ý là gần đây công việc nhiều, buổi tối không thể về với cậu. Xem hết tin nhắn xong Trương Gia Nguyên liền hít một hơi thật sâu, biểu thị là mình đã chấp nhận.
Hai người kia cũng vỗ vai an ủi Trương Gia Nguyên.
Lâm Mặc nói "Em cũng đừng nghĩ nhiều quá, Tiểu Châu tổng nhà em gần đây quả thực là rất nhiều việc, lão nhà anh cũng theo hắn với hạng mục mới, bận tới nỗi chân không chạm đất đấy."
Trương Gia Nguyên không nói gì, ba người ngầm hiểu tiếp tục vùi đầu ăn uống.
Tới sáng ngày thứ hai, Trương Gia Nguyên rửa mặt xong liền chuẩn bị đi làm, vừa ra khỏi phòng lại gặp Châu Kha Vũ trước cửa.
Tâm tình bực bội trước đây không nói làm gì nhưng không hiểu sao bây giờ lại cảm thấy rất xấu hổ. Cuối cùng cậu vẫn phải kiên trì chào hỏi Châu Kha Vũ.
"Chào buổi sáng, mới về sao?"
Châu Kha Vũ nhẹ gật đầu, sau đó giơ túi giấy trong tay lên trước mặt Trương Gia Nguyên.
"Dù bận thế nào cũng phải nhớ ăn sáng." Nói xong liên quay người rời đi.
Trương Gia Nguyên nhìn theo bóng lưng Châu Kha Vũ đi xuống lâu, tâm tình lại bắt đầu trở nên phức tạp. Trong thời gian mang thai việc omega hay suy nghĩ nhiều cũng là chuyện bình thường, alpha thân cận nhất lại bận rộn với công việc, tin tức tố cũng không được cung cấp đầy đủ, cảm giác khó chịu của omega sẽ càng nhiều thêm.
Chỉ là trong lòng Trương Gia Nguyên không cho là mình cùng Châu Kha Vũ có mối quan hệ hôn nhân hay yêu đương như bình thường, vì vậy sự khác thường trong lòng cùng việc thiếu cảm giác an toàn càng khiến cậu thêm áp lực và cáu kỉnh.
Cậu tự hỏi có phải Châu Kha Vũ không muốn ở cùng cậu nữa, có phải là hắn ngại cậu phiền, ngại cậu nhiều chuyện hay không.
Cậu cũng tự hỏi có phải Châu Kha Vũ đã có người khác rồi không. Đúng vậy, bản thân mình cũng không có thân phận gì, còn là một omega đang mang thai, nào giống như những omega tình một đêm cầm tiền rồi thoải mái rời đi ngoài kia.
Cậu còn nghĩ, cả đêm không về nhà, về cũng không ôm mình một cái nói là anh đã về rồi.
Mà phản ứng kịch liệt nhất khi tinh thần bị căng thẳng chính là nôn nghén, chỉ là hai ngày này Châu Kha Vũ có quá ít thời gian rảnh, dù chỉ là một vài chuyện nhỏ sợ là Châu Kha Vũ cũng không phát hiện được, mặc dù Châu Kha Vũ cho phép Trương Gia Nguyên tùy ý ra vào phòng của hắn, nhưng tin tức tố trên quần áo quá ít, đối với omega đang mang thai thì chừng này căn bản không đủ.
Dù kinh nghiệm sống của Châu Kha Vũ tuy cũng có chút ít nhưng cũng không thể tính là quá phong phú, đây là lần đầu tiên hắn chăm sóc một omega đang mang thai nên khó tránh khỏi không đủ kinh nghiệm, cho dù hắn đã rất cẩn thận nhưng những điều này trong mắt omega mang thai vốn đã thường hay suy nghĩ nhiều thì sẽ biến thành biểu hiện của việc alpha thay lòng đổi dạ và không quan đến mình.
Nhưng Trương Gia Nguyên lại luôn cố gắng nhẫn nhịn để không gây phiền toái cho Châu Kha Vũ. Vốn là một omega thân cao m8 nhưng giờ đây thân thể lại mỏng manh đến khó tin, muốn nhân lúc alpha về nhà làm nũng than thở một chút, nhưng vừa nhìn thấy đối phương bận rộn đến kiệt sức, ánh mắt cậu cũng nhanh chóng tan ra. Trương Gia Nguyên không nhịn được đau lòng, tất cả những ủy khuất cũng chỉ có thể dằn xuống tự mình gánh chịu.
Trương Gia Nguyên rất tỉnh táo, cậu hiểu rõ mình không thể cái gì cũng không cho đối phương mà lại yêu cầu đối phương phải giao ra tất cả cho mình.
Chuyện Trương Gia Nguyên bị ốm nhẹ cũng là do bác sĩ gửi kết quả kiểm tra đến cho Châu Kha Vũ lúc hắn đang ngồi ở văn phòng thì hắn mới biết, bây giờ Châu Kha Vũ mới kịp nhận ra đã bao nhiêu ngày mình không hỏi han Trương Gia Nguyên ăn có ngon không ngủ có tốt không.
Hắn hơi tự trách, nhìn năm chữ "dinh dưỡng không đầy đủ" trên kết quả kiểm tra, tim hắn bắt đầu đau xót, vừa xử lý văn kiện trong tay xong liền lập tức lái xe trở về nhà.
Châu Kha Vũ không tìm được người ở phòng khách, lúc đi lên lầu lại nghe thấy tiếng Trương Gia Nguyên đang nôn nghén trong phòng vệ sinh liền không tự chủ được mà đỏ vành mắt.
Trương Gia Nguyên che miệng quay người lại liền nhìn thấy Châu Kha Vũ đang đứng ở ngoài cửa, nháy mắt giật mình sững sờ không nhúc nhích, mặt của cậu yếu ớt không còn chút máu, rất giống mấy ngày đầu khi Châu Kha Vũ mới đem cậu về, nhưng khi đứng trước mặt Châu Kha Vũ Trương Gia Nguyên vẫn miễn cưỡng cười rất tươi.
"Trương Gia Nguyên, em muốn vui vẻ, nhưng ở trước mặt anh không vui thì đừng cười."
Lý do dẫn tới sự sụp đổ của một omega đối với vài alpha có thể xem là chuyện bé xé ra to, nhưng chỉ có bản thân bọn họ mới hiểu rõ trong lòng mình đã bị nghiền nát khổ sở tới mức nào.
Trương Gia Nguyên bị Châu Kha Vũ kéo vào ghế sofa, hắn cụp mắt xuống nhìn hộp khăn giấy, nhẹ giọng nói, thanh âm có chút nghẹn ngào.
"Vì sao thân thể không thoải mái lại không nói với anh, nôn nghén nghiêm trọng như vậy cũng không chịu nói với anh? "
Trương Gia Nguyên mở to miệng hít sâu một hơi nhưng vẫn không nói gì, Châu Kha Vũ lại hỏi: "Em phải trả lời anh, Trương Gia Nguyên, em không thể giấu mọi thứ trong lòng mãi được, còn cố ép mình mỗi ngày nhìn thấy anh đều phải mỉm cười, anh không cần."
"Chỉ là tôi cảm thấy cũng không phải chuyện gì lớn, nói với anh lại lãng phí thời gian của anh, Châu Kha Vũ, tôi không muốn làm phiền anh, xin lỗi."
Lời xin lỗi cuối cùng rất chân thành, Châu Kha Vũ đột nhiên nhận ra rằng mình vẫn không cho cậu cảm giác an toàn, thỉnh thoảng về nhà cũng không ở bên cạnh trò chuyện cùng cậu và em bé.
Cổ họng Châu Kha Vũ như nghẹn lại, hắn đau khổ đến phát điên, nói chuyện với cậu như vậy không bằng nói là hắn vẫn không tự tin vào phần tình cảm này, hắn cũng chỉ mới ý thức được chuyện mình thích Trương Gia Nguyên, mà hình như Trương Gia Nguyên không muốn tiếp nhận hắn, vẫn không ngừng đẩy hắn ra xa.
"Em nói đi Trương Gia Nguyên, vì sao em không nói?"
Những lời này của Châu Kha Vũ cơ hồ là hắn nghiến răng nói ra, tay của hắn đang run lên, lúc Trương Gia Nguyên khổ sở có nghĩ tới hắn không? Lúc ăn không ngon có nghĩ đến hắn không? Lúc đối mặt với căn phòng trống rỗng, liệu cậu có sợ hãi không. . .
"Tôi muốn nói." Trương Gia Nguyên nói "Tôi thật sự muốn nói, nhưng sau đó ngẫm lại thì thấy không cần, Châu Kha Vũ, tôi không thể bức ép anh, tôi không thể ép buộc tình cảm của anh."
Qua một lúc lâu Châu Kha Vũ mới phát giác hơi thở của mình thanh đang run rẩy, thậm chí là sau khi nghe hết lời của đối phương còn trở nên dồn dập.
"Trương Gia Nguyên, em phải học cách ỷ lại anh, đừng quá độc lập như vậy, nếu như em cảm thấy bất an, bây giờ chúng ta có thể lập tức đi đăng ký kết hôn, em đừng cảm thấy chuyện này sẽ gây phiền hà cho anh, anh là bố của đứa trẻ trong bụng em, anh nên là người yêu của em."
Hai chữ "nên là" được nhấn mạnh đã đột ngột đánh mạnh vào trái tim của Trương Gia Nguyên, khiến đầu óc cậu trở nên mơ hồ. Có lẽ là bởi vì tình yêu mơ hồ kia dần trở nên rõ ràng hơn, lời tỏ tình có phần chật vật thất thố của Châu Kha Vũ đã khiến cho đầu óc cậu choáng váng.
Nhưng cậu không biết một người luôn không muốn bản thân bị tổn thương như mình có thể nói về tình yêu hay không, hoặc là nói, có dám yêu hay không.
Sau khi nói mấy lời này xong, không khí cũng dần chùng xuống xuống, mấy phút sau khắp cả căn phòng đều là mùi rượu rum không thể khống chế được của Châu Kha Vũ, thân thể và tâm trí mệt mỏi của Trương Gia Nguyên dần dần thả lỏng, cậu vô thức dùng ngón tay móc vào chiếc cúc áo vest của Châu Kha Vũ, cảm nhận được cảm xúc tan vỡ từ trên người hắn khiến người ta đau lòng.
Thật lâu sau Trương Gia Nguyên mới mở miệng, ngữ khí như là thỏa hiệp "Châu Kha Vũ, nếu như chúng ta nói chuyện yêu đương vậy thì anh hãy chuẩn bị trước là sẽ bị em trói buộc cả đời, em không phải là người tùy tiện, thậm chí đối với tình yêu em còn có hơi cố chấp. "
Trương Gia Nguyên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Châu Kha Vũ "Đây không phải là ép buộc, bởi vì chúng ta thực sự yêu nhau, cho nên khi chúng ta ở cùng nhau, dù anh không nói với em cái gì thì em cũng sẽ không nghĩ ngợi lung tung. Yêu là tin tưởng nhau, anh cũng có thể nói cho em biết anh xảy ra chuyện gì, anh cũng có thể kể cho em nghe những chuyện bát quái nhàm chán trong công ty, cũng có thể chia sẻ cùng em phong cảnh mà anh nhìn thấy trên đường về nhà, nếu như chúng ta yêu nhau thì sẽ không mang tới cho nhau những năng lượng tiêu cực, anh có hiểu không?"
Châu Kha Vũ không nói gì, hắn nhìn vào khuôn mặt tái nhợt còn có ánh mắt kiên định của Trương Gia Nguyên, nhẹ nhàng gọi tên của cậu.
Châu Kha Vũ uống một ngụm nước liền nghe thấy Trương Gia Nguyên dùng thanh âm có chút khàn khàn nói: "Anh hôn em đi."
Châu Kha Vũ sững sờ, sau khi định thần lại liền xoa đầu của Trương Gia Nguyên, hắn hôn cậu, một nụ hôn tràn ngập mùi rượu rum.
Xin chào, người yêu của anh.
------------------------------
Ahihihi soft quá quý dị ơi ~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top