Chương 56

Đổng Tư Thành vừa tỉnh dậy thì thấy bản thân đang bị một mảnh vải đen bịt mắt cậu hoảng sợ kêu cứu nhưng trong miệng chỉ phát ra toàn tiếng ú ớ,vì lúc này miệng cậu đang bị một mảnh băng keo dán lại,không biết bản thân mình đang ở đâu cậu sợ hãi nước mắt cũng vô thức mà tuôn trào ra...chuyện gì thế này làm ơn có ai đó cứu cậu với cậu sợ quá,càng hoảng sợ thì trong đầu cậu lúc này chỉ hiện lên toàn hình bóng của Du Thái

"Du Thái anh đang ở đâu làm ơn cứu tôi với tôi sợ quá"

Đang giẫy giụa thì cậu phát giác hình như lúc này đang có người đang đi đến gần cậu,cậu sợ hãi lùi về sau,lùi được một lúc thì lưng cậu đã chạm vào nền tường lạnh lẽo,xung quanh là tiếng sóng biển đang ập vào,tên kia thấy cậu sợ hãi thì đi lại mở bịt mắt cho cậu,sau khi đã tìm được ánh sáng Đổng Tư Thành nheo mắt nhìn người trước mặt mình thì cảm thấy kinh ngạc,người này chẳng phải là người hôm trước cậu đã vô tình đụng trúng sao,sao anh ta lại bắt cậu thế này,người kia tiến đến gần cậu nâng cằm cậu lên nhìn

"Cậu quả thật có nét giống anh trai tôi thật..."Đông Quân nhìn Đổng Tư Thành thì ánh mắt có chút buồn,Đổng Tư Thành khó chịu nghiêng đầu né tránh hắn

"Cậu đừng sợ tôi sẽ không làm hại cậu,người tôi muốn là Du Thái"Đông Quân nói xong thì ngồi bên cạnh Đổng Tư Thành.Một lúc sau hắn lại nói tiếp: "Ban đầu tôi cũng hận lắm định giết cậu luôn đấy nhưng nhìn kĩ lại thì khi cậu cười lên rất giống với anh trai tôi...khi ấy gặp cậu trên đường tôi cũng bất ngờ lắm đấy"

Đổng Tư Thành lúc này không muốn nghe hắn nói,cậu chỉ muốn được trốn thoát khỏi đây,thấy cậu né tránh mình Đông Quân cũng không khó chịu hắn kéo nhẹ lên một nụ cười chế giễu: "Có một điểm cậu lại chẳng giống anh ấy...mà lại giống đám người kia sợ hãi tôi à...nói tôi thần kinh có vấn đề à...mỗi lần nghe được những lời như thế tôi chỉ muốn lấy dao đâm vào cổ họng của những người đó,sau đó đập nát đầu họ để cho họ chẳng thể suy nghĩ được nữa...thật kinh tởm ngoài mặt thì tỏ vẻ thương cảm nhưng bên trong lại chẳng khác nào là một con quỷ giết người...anh tôi vất vả nuôi tôi như vậy phải làm những công việc nặng nhọc thậm chí không được nghỉ ngơi vậy mà lại vào miệng chúng thì thành anh tôi làm trai bao,cả đêm không về...cậu nghĩ xem tôi đã rất giỏi đúng không tôi đã tìm và giết bọn họ...như thế tôi còn chẳng nhằm nhò gì nữa đấy chứ"

Đổng Tư Thành nghe hắn nói thì cảm thấy sợ hãi người trước mặt mình,hắn ta sao lại có thể nói được như vậy chứ,mạng sống con người trong mắt anh ta chỉ như là đồ chơi thôi sao muốn giết thì có thể giết,Đổng Tư Thành bị hắn doạ sợ chỉ muốn né tránh hắn càng xa càng tốt,chỉ lúc này thôi cậu chỉ muốn bỏ trốn khỏi tên trước mặt mình thật nhanh,đang cuống cuồng cố gắng trườn đi thì bỗng nhiên cậu bị một lực lớn kéo lại,bàn tay của người kia nắm lấy chân cậu một khắc kéo cậu lại khiến Đổng Tư Thành không giữ được thăng bằng mà đập đầu xuống mặt đất

"Đừng bỏ trốn nữa...cậu không chịu ngồi yên tôi không biết sẽ giữ được mạng sống của cậu trong bao lâu nữa đấy"Đông Quân không nhìn Đổng Tư Thành đang chật vật trước mặt mình cầm lấy con dao ngấm nghía sau đó ngước lên ánh mắt lại nhìn xa xăm

"Anh à em sẽ trả thù cho anh sau đó cũng sẽ đi theo anh,chắc có lẽ anh vẫn cô đơn lắm đúng không anh,tại sao khi đó anh lại nói dối em chứ...tại sao lại chịu tội thay cho em"Đông Quân cầm con dao trên tay siết chặt khiến máu trên tay hắn chảy dài,hắn từ nhỏ đã sống cùng anh trai mình hai người họ là hai anh em sinh đôi,anh hắn tên Đông Vũ Ca,ba mẹ hắn đã mất từ khi cả hai còn nhỏ,trong nhà chỉ có anh trai nuôi hắn,mỗi khi hắn bị bắt nạt thì anh hắn luôn là người chịu đòn thay hắn,hai người bọn họ luôn ở cạnh nhau,hắn rất yêu quý anh trai mình,nhưng chỉ vì Du Thái...hắn ta đã hại chết anh trai hắn,hắn phải giết Du Thái để báo thù cho anh trai

Đổng Tư Thành nhìn máu đang chảy trong tay Đông Quân thì mở to mắt nhìn hắn,thân thể lúc này cũng run rẫy không dám cử động "Hắn điên thật rồi"

Vào buổi tối Du Thái đang cùng mọi người tụ họp tại nơi đang giam giữ hai tên đã bị Lý Vĩnh Khâm bắt đem về,Trịnh Tại Hiền từ lúc thấy Du Thái đến giờ vẫn chưa hề lên tiếng,Du Thái cũng không quan tâm đến anh,ánh mắt vẫn đang nhìn chằm chằm Tiền Côn và Lý Minh Hưởng đang dùng mọi hình thức để ép hai tên kia khai ra tên đã bắt Đổng Tư Thành.Được một lúc thì chuông điện thoại hắn bỗng nhiên rung lên,nhìn số lạ trên màn hình hắn nheo mắt rồi cũng bắt máy

"Alo? ai vậy"

"Mày không cần biết tao là ai chỉ cần ngày mai mày hãy một mình đi đến địa chỉ này nếu còn muốn cậu ta an toàn..hmm cậu ta tên gì ấy nhỉ..này nói xem cậu tên gì"Nói xong hắn mỉm cười rồi đưa máy cho Đổng Tư Thành bảo cậu nói

Đổng Tư Thành cầm lấy điện thoại không sợ chết hét vào điện thoại:"Đừng nghe lời hắn..hắn định giết anh đấy đừng đến đây..nếu anh đến tôi sẽ không tha thứ cho anh"

"Sớm muộn gì thì cậu cũng không thể thoát khỏi tay tên biến thái giết người này nếu đã xác định sẽ chết trong tay hắn thì cậu không muốn Du Thái cũng bị liên lụy vào...Anh ấy cũng có em trai của mình nếu đến đây thì chẳng phải cũng sẽ nộp mạng cho hắn ta sao...nếu cả hai người đều chết đi thì Phác Chí Thành và La Tại Dân em trai của anh ấy sẽ ra sao..."Nghĩ đến đây cậu lại càng không muốn để Du Thái đến,vừa rồi cậu đã nghe được kế hoạch của hắn ta,hắn muốn anh đến đây một mình rồi sau đó sẽ giết cả anh và cậu rồi sau đó chính hắn cũng tự giải quyết mạng sống của mình ,cậu không thể tin được,hắn đã muốn chết thì có thể chết một mình thôi chứ...tại sao lại phải giết người và lôi kéo thêm người khác phải chết cùng mình

"Mày bị điên à"Nói rồi hắn tức giận giật lấy điện thoại rồi đạp vào bụng của cậu,khiến cậu nhăn mặt vì đau đớn

"Mày đừng làm hại em ấy tao sẽ đến...đây là chuyện của tao và mày không liên quan tới em ấy"Du Thái thấy Đổng Tư Thành vì đau nên khẽ rên lên tiếng hắn nắm chặt nắm đấm ,điện thoại trong tay bị hắn siết chặt như muốn nghiền nát

"Tình cảm vậy à..tao sẽ gửi địa chỉ cho mày..hãy đến một mình nếu tao phát hiện mày đến cùng ai thì tao sẽ không ngần ngại mà giết cậu ta đâu,thậm chí còn khắc tên tao lên da của cậu ấy nữa đấy chứ,nghĩ đến điều đó làm tao trở nên rạo rực rồi đây này..nếu không muốn cậu ta bị như vậy thì mày hãy nghe lời"Nói xong thì hắn cũng gác máy nhắn địa chỉ cho Du Thái rồi cúi người xuống nhìn Đổng Tư Thành đang ôm bụng mình

"Cậu bị thương rồi à..anh Vũ Ca anh nhìn xem cậu ấy bị gì thế?"Dứt lời thì đi đến đỡ Đổng Tư Thành ánh mắt thì nhìn sang khoảng trống bên cạnh mình

Đổng Tư Thành nhìn hắn khó hiểu ,thấy hắn cứ nhìn bên cạnh rồi nói chuyện một mình làm cậu lúc này chỉ cảm thấy thật hoảng sợ:"hắn đang nói chuyện với ai thế"

"Anh hôm nay về trễ vậy em có chuẩn bị đồ ăn cho anh ăn nè"

"Anh..Anh nhìn xem em dọn sạch phòng ngủ của anh rồi nè"

"Em không có bệnh đúng không anh..tại sao họ lại nói thần kinh em không được bình thường vậy anh"

"Anh..sao anh nói anh quay về với em mà ..anh đâu rồi,em ở một mình em sợ lắm"

"Anh...họ nói anh chết rồi..họ nói anh bị đánh chết rồi..họ nói dối phải không anh..em giết họ giống lúc trước được không anh?"

Đổng Tư Thành ngồi bên cạnh nhìn hắn đang ôm đầu nói lẩm bẩm một mình,cậu không biết hắn đã trải qua những gì nhưng lúc này này nhìn hắn thật có chút tội nghiệp,nhưng suy nghĩ chỉ chợt lóe lên rồi sau đó lại dập tắt

"Du Thái nếu đã nghe tôi nói rồi thì xin anh đừng đến...nếu đến thì tôi sẽ không tha thứ cho anh thật đấy,...nhưng mà tha thứ gì nữa chứ vì vốn dĩ tôi từ lâu đã tha thứ cho anh rồi...Du Thái à..vì chẳng biết tôi có thể còn sống sót rời khỏi đây hay không nhưng có một điều tôi vẫn muốn anh biết...thật ra tôi từ lâu đã yêu anh mất rồi,chỉ vì tôi vẫn luôn cố chấp không thừa nhận tình cảm của mình,nếu biết trước bản thân sẽ lâm vào cảnh này thì lúc trước tôi sẽ không ngần ngại mà thổ lộ với anh đâu"Để mặc hàng nước mắt đang chảy trên má,Đổng Tư Thành mỉm cười nhìn lên bầu trời,hiện tại cậu đang ở trong căn nhà gỗ trên đồi cao phía dưới là biển cả mênh mông,lúc nào cũng có thể nghe được tiếng sóng vỗ,cảnh nơi đây thật đẹp nếu có chết thì chết ở nơi đẹp như thế này thì cậu cũng mãn nguyện rồi.
——————————————————————————-
Happy birthday to me 🎂🎉....hôm nay là ngày vui của mình nên mình sẽ tặng cho mọi người và cũng tặng luôn cho bản thân mình một đoản nhỏ ở chương tiếp theo nhaa hyhy🙆🏻‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top