Chap 12 Là em đây
Nakamura Yurika rạng rỡ nói: "Vậy thì em sẽ dỗ dành chị theo cách chị đề xuất." Điều này khiến trái tim của Sugai Yuuka đập thình thịch không ngừng và cô có xu hướng nói quá nhiều khi phấn khích.
"Vì ngày mai cả hai đều không có lịch làm việc, sao chúng ta không đến chỗ của em để thu dọn đồ đạc và chuyển đến đây vào ngày mai? Buổi sáng em có thể ngủ nướng và ăn xong rồi đi."
"Phòng bếp nên bổ sung thêm một số thiết bị điện, máy nướng bánh mì, lò vi sóng, nồi cơm điện, lò nướng... đều có, còn thiếu gì nữa?"
"À, nồi sữa nóng chị mang từ nhà đến có vẻ không ổn lắm, nên thay cái khác đi."
"Giường trong phòng ngủ thứ hai quá nhỏ, cần phải thay mới." Cô lẩm bẩm, như thể không nhận ra mình đang nói chuyện với chính mình.
Người tài xế đã lái xe đi, Sugai Yuuka vui vẻ mở cửa, đặt lòng bàn tay lên lưng Nakamura Yurika, họ bước trên con đường rải đá cuội trong sân. Bóng dáng của họ chồng lên nhau và dừng lại trước một cánh cửa.
Cây xanh trong sân được bao phủ bởi những bóng đèn nhỏ, giữa ánh sáng và bóng tối lốm đốm, cô bước sang một bên cách nửa bước, cụp mi xuống, giọng nói ấm áp:"Yurika, em mở cửa đi." Lần trước cô đã nói muốn Nakamura Yurika tự tay mở cửa.
Ban đêm vẫn là có chút lạnh, gió thổi mơn man trên má, cơn say của Nakamura Yurika cũng đã tan biến. Cô chậm chạp không ấn đầu ngón tay xuống, mà bình tĩnh hỏi:"Yukka, chị sẽ hối hận sao?"
Không khí xung quanh có chút ngọt ngào đột nhiên dừng lại, trong ánh mắt của Sugai Yuuka tràn đầy nghi hoặc.
Một bên mặt của Nakamura Yurika bị phần tóc bên tai che đi nên không thể thấy rõ biểu cảm, giọng điệu cũng không dao động:"Khoảng cách tạo nên vẻ đẹp. Hai người đồng điệu với nhau và cùng nhau chung sống. Những người yêu nhau về chung một nhà sẽ nhanh chóng bước vào giai đoạn nguội lạnh sau những lần tiếp xúc nồng nàn, mâu thuẫn ngày càng gia tăng trong quá trình ở chung, cuối cùng họ trở thành hai đường thẳng không còn giao nhau, tựa như một bó hoa tình yêu vậy".
Nakamura Yurika đã đến rạp chiếu phim hai năm trước và xem bộ phim được bàn tán sôi nổi vào thời điểm đó. Cô rất ấn tượng và được truyền cảm hứng bởi nó. Cô biết rằng đi du lịch và sống cùng nhau là cách tốt nhất để tăng tốc độ hiểu biết của những người yêu nhau, đồng thời cũng biết rằng chúng cũng là một trong những lý do hàng đầu đẩy nhanh sự tan vỡ của một mối quan hệ.
Sugai Yuuka đột nhiên đưa tay phải ra và đặt nhẹ lên vai người trước mặt. Trong vài giây họ nhìn nhau, cô nhận ra lúc này Nakamura Yurika đang rất tỉnh táo nên cô trả lời với vẻ mặt nghiêm túc như một học sinh ngoan vượt qua khó khăn.
"Chị cũng đã xem bộ phim đó và nó mang lại cho chị cảm giác như đang nói lời chia tay với một người yêu hoàn toàn hợp nhau. Nhưng Yurika, chúng ta không hợp nhau về mọi mặt." Hiện tại chúng ta vẫn đang trong giai đoạn học hỏi rèn luyện, không phải sao?
"Tình huống của chúng ta như vậy, không phải càng dễ dàng hơn để đi đến cuối cùng sao?"
Đầu ngón tay của Sugai Yuuka chọc vào lòng bàn tay của mình, vô thức tăng thêm lực. Cô kìm nén cảm xúc, cố gắng kéo khóe miệng nói:"Chúng ta sẽ thảo luận về phim ảnh ở đây à?"
Thành thật mà nói, cô không muốn ở đây vào lúc này nhận ra rằng Nakamura Yurika là một người bi quan. Làm sao cô ấy có thể nói những lời tổn thương như vậy mà không biểu lộ cảm xúc? Chẳng lẽ cô ấy muốn thay đổi quyết định mà mình đã đưa ra nửa giờ trước? Hay là cô ấy chưa bao giờ cảm thấy an toàn trong mối quan hệ này.
"Chị biết chúng ta không nói về phim ảnh." Nakamura Yurika nghiêm túc nói, không kìm được ánh mắt phức tạp.
Sống chung đồng nghĩa với việc vạch trần những điều ẩn giấu chưa biết của nhau. Đây là một cuộc phiêu lưu đánh cược bằng được và mất, sau khi bộc lộ hầu hết những khuyết điểm, liệu họ có thể thực sự chấp nhận mà không có khúc mắc?
Ngay cả khi Nakamura Yurika đã chuẩn bị sẵn sàng rằng mọi mối quan hệ cuối cùng sẽ tan vỡ, cô có thể chấp nhận rằng mình sẽ trở thành quá khứ của Sugai Yuuka trong tương lai gần. Nhưng Sugai Yuuka thì khác. Đây là lần đầu tiên người này yêu đương, nên có thể sẽ có tình tiết nào đó của một mối tình đầu, không thể tự do thoải mái như cô được.
Cô hiểu rằng trong lòng Sugai Yuuka là một người rất hiền lành, có trái tim nhân hậu, sẽ bối rối nhưng không bao giờ do dự, cũng thường xuyên suy ngẫm về bản thân và thường cảm thấy mình đã lơ là nghĩa vụ trong tình yêu.
Biết đâu sau khi phát hiện ra cô không phải như mình tưởng tượng, cô ấy vẫn sẽ thích và quan tâm đến cô vì trách nhiệm của một người bạn gái... Có lẽ cô ấy cũng sẽ vướng mắc rối rắm và khó tiến về phía trước, không biết nên đi thẳng hay lùi lại.
Cô không muốn Sugai Yuuka phải khó xử vì quyết định của mình vào một thời điểm nào đó trong tương lai, chứ đừng nói đến việc hối hận, điều đó sẽ rất khó chịu.
Sugai Yuuka không biết về những hoạt động trong đầu và tâm lý của Nakamura Yurika nhưng nếu cô ấy nhất quyết bắt cô phải nộp bài thì cô sẽ trả lời một cách cẩn thận.
"Chị nghĩ sở dĩ hai nhân vật chính yêu nhau là vì đối phương quá giống mình, trong tiềm thức coi đối phương như tri kỷ. Con người luôn có yêu cầu cực kỳ cao đối với tri kỉ, họ cho rằng đối phương có thể hòa hợp với mình một cách nhất quán, để sau này nhịp sống khác nhau của hai bên đã tạo ra khoảng cách rất lớn. Việc không thể chấp nhận một người yêu đồng điệu với mình lại càng ngày càng xa mình là điều hết sức bình thường".
"Nhưng Yukka, em nghĩ cái kết quá khó chịu." Lông mi của Nakamura Yurika giật giật mấy lần, ánh sáng và bóng tối vỡ vụn rơi vào mắt cô, cô vô tình cắn môi dưới, nhẹ nhàng nói:"Thật khó chịu khi quên mất lúc đầu chúng ta đã yêu nhau như thế nào, và quyết định trở thành quá khứ của nhau."
"Có lẽ hai nhân vật chính trong bộ phim vẫn chưa quên lần đầu yêu nhau như thế nào, chỉ là cuối cùng họ lựa chọn trở thành quá khứ của nhau, nhưng chị nghĩ họ sẽ luôn tồn tại trong trái tim nhau, ít nhất họ sẽ để lại dấu ấn đậm nét."
"Chị có thể chấp nhận trở thành quá khứ của người chị yêu, chỉ để lại dấu vết mờ nhạt?"
Nếu là trước đây, Sugai Yuuka có thể tự tin nói rằng cô sẽ chấp nhận, Harumoto Itsuki mà cô đóng giống hệt cô. Cô biết rằng ai đó là quan trọng nhất đối với mình, nhưng cô không ép buộc người đó phải thuộc về mình mãi mãi.
Nhưng khi người đó hiện hữu trước mặt mình, Sugai Yuuka nhận ra rằng cô thậm chí không muốn tưởng tượng đến khả năng một ngày nào đó mình sẽ trở thành quá khứ của Nakamura Yurika.
Vài giây trôi qua trong ánh mắt im lặng, khi thấy Sugai Yuuka không nói nên lời hồi lâu, Nakamura Yurika nghĩ rằng mình vẫn cần phải tàn nhẫn cho Sugai Yuuka chuẩn bị sẵn.
"Lin Dongyu và em khác nhau về mọi mặt, nhưng chị có biết sự khác biệt lớn nhất là gì không? Fuyu yêu Itsuki đến tê tâm liệt phế. Cô ấy quá cố chấp trong tình yêu, nhưng em sẽ không cố chấp đến mức không phải người đó thì không thể."
Nhưng cô rất sợ Sugai Yuuka chính là Harumoto Itsuki.
Harumoto Itsuki, người luôn nghĩ cho đối phương và chờ đợi, chỉ có Lin Dongyu, người luôn yêu sâu sắc và dũng cảm, mới có thể sánh đôi với cô ấy.
Nakamura Yurika choáng váng khi nói ra những lời đó, sau đó cô lại một lần nữa nhận ra rằng khi thực sự yêu một ai đó, điều lo sợ không phải là sự xuất hiện của kẻ thù tưởng tượng, mà là sợ chính bản thân mình sẽ là người làm tổn thương người kia.
"Chị nhớ lúc đó chị đã đăng một bài review phim, chị nói, từ ban đầu đồng điệu đến sau này bất đồng, nguyên nhân chính khiến hai người chia cách là do các nhân vật chính không khoan dung với nhau mới không thể chịu đựng được những khác biệt sau đó."
"Nhưng Yurika, chị sẽ bao dung em." Chị cũng có thể chịu đựng được.
Cô nhìn một cái nhìn thấu hiểu, không khí tĩnh lặng dần dần trở nên trong trẻo trở lại.
"Hơn nữa, chị nghĩ Yurika lại khẩu thị tâm phi nữa rồi." Cô trêu chọc.
Nakamura Yurika hít một hơi, nhìn người trước mặt thật sâu, rồi đưa đầu ngón tay vào ổ khóa vân tay:"Yukka, tuyệt đối, tuyệt đối đừng hối hận nhé."
Nghe thấy tiếng mở cửa, Sugai Yuuka thở phào nhẹ nhõm rồi bước vào. Cô giả vờ thoải mái và nhướn mày nhìn Nakamura Yurika:"Xin hãy tiếp tục chăm sóc chị trong những ngày tới. Em sẽ hiểu sâu sắc rằng chị không phải kiểu người sẽ hối hận."
Tòa nhà nơi Sugai Yuuka ở thực ra có hai phòng tắm, nhưng phòng nhỏ hơn chưa bao giờ được sử dụng và hai người vẫn thay phiên nhau tắm rửa.
Nakamura Yurika là người tắm xong trước tiên. Cô đang mặc chiếc váy ngủ hai dây màu đen mà Sugai Yuuka đã chuẩn bị cho cô. Chiếc váy xẻ sâu bằng lụa này và bộ đồ ngủ hình hoạt hình bằng cotton lần trước có phong cách hoàn toàn khác nhau. Điểm giống nhau chỉ là khi cúi đầu và ngửi, là có thể ngửi thấy mùi thơm của nước giặt.
Con đường dẫn thẳng đến phòng ngủ thứ hai đã bị cản trở bởi cánh cửa phòng ngủ chính đang mở. Nhìn thoáng qua sẽ thấy khung ảnh trên bàn cạnh giường ngủ là bức ảnh cô và Sugai Yuuka đang ăn tối riêng tư cùng nhau trong quá trình quay phim CGW.
Với tiếng vòi sen tí tách bên tai, Nakamura Yurika tự ý bước vào lãnh địa của chủ nhân mà chưa được cho phép, phòng ngủ chính rộng hơn nhiều so với phòng ngủ thứ hai, thậm chí kích thước của chiếc giường cũng vậy. Ở đầu giường còn được đặt vài con thú bông ngựa con và chim cánh cụt, ga trải giường gọn gàng đến mức không có dấu vết của việc ngủ trên đó.
Tất nhiên, cô không biết rằng kể từ lần cuối cùng họ ngủ cùng nhau ở phòng ngủ thứ hai, có người chưa bao giờ quay lại phòng ngủ chính để ngủ vì mê luyến mùi hương của cô.
Cô không cố ý đọc nhật ký của Sugai Yuuka, chỉ là nhật ký đó được mở ra, vài chữ dễ dàng lọt vào mắt cô.
Ngày viết dừng lại tại ngày hôm kia, rốt cuộc đêm qua Sugai Yuuka đã ở nhà cô.
Những chuyện đáng xấu hổ luôn xảy ra bất ngờ. Chỉ sau khi tắm xong, Sugai Yuuka mới nhận ra mình đã quên mang theo đồ lót. Cô miễn cưỡng mặc váy ngủ vào, nghĩ rằng sau khi về phòng sẽ thay đồ cũng không muộn. Không nghe thấy bên ngoài có gì động tĩnh, cô lẻn ra ngoài, nhưng mới đi được mấy bước đã giật mình.
Trong phòng khách, ngọn đèn tường với ánh sáng yếu ớt được bật lên. Nakamura Yurika đang nhắm mắt nằm trên ghế sofa, tư thế lười biếng giống như một con mèo. Khi nghe thấy tiếng mở cửa, cô đưa ánh mắt chờ đợi từ lâu, cong môi nói:"Khi chị đang tắm, Ikoma-san đã gửi cho em một tin nhắn hỏi xem gần đây chị có thời gian đi ăn tối không."
"Ikoma-san hỏi em, chị có thời gian không?" Sugai Yuuka hơi ngạc nhiên hỏi, tiền bối Ikoma không có phương thức liên hệ của cô sao, tại sao lại hỏi điều đó từ bạn gái cô, thật kỳ lạ.
"Vâng, em vẫn chưa trả lời."
Sugai Yuuka lạnh lùng nói:"Có vẻ như mối quan hệ của Yurika và Ikoma-san được cải thiện nhanh chóng thông qua sự hợp tác trong bộ phim"Nữ Đao Phủ Công Sở ~ Cô Ấy Xóa Sổ Kẻ Thù Của Mình ~."
Nakamura Yurika che miệng mỉm cười, thành thật mà nói, cô có chút bối rối khi nhận được tin nhắn. Có lẽ là do cô nhắc đến Sugai Yuuka một vài lần khi ở trường quay, điều này khiến Ikoma Rina có ảo tưởng rằng cô và Sugai Yuuka rất quen thuộc, mặc dù đây không phải là ảo tưởng.
Rõ ràng cô vẫn vui mừng khi thấy Sugai Yuuka ghen, người luôn lịch sự trở nên vô lý, có tương phản, càng đáng yêu, cô cười nói:"Yukka hẳn là nên suy ngẫm lại xem liệu chính mình đã quản lý tốt mối quan hệ giữa tiền bối và hậu bối hay chưa."
Sugai Yuuka không tranh cãi với người yêu nữa mà bình tĩnh nói:"Ngày mai là ngày nghỉ nhưng chị phải chuyển nhà cho em. Sau đó, chị sẽ hơi bận, đến giữa tháng sáu mới có thời gian."
"Vậy em sẽ trả lời chị ấy vào giữa tháng sáu?"
"Ừ."
Nakamura Yurika lập tức trả lời tin nhắn của Ikoma Rina, sau đó ném điện thoại xuống. Tiếp theo là lúc an ủi bạn gái.
"Yukka, đến chỗ em."
Cô nói một cách bình tĩnh, thậm chí không cần giơ tay, nhưng người được gọi đột nhiên cảm thấy ấm áp bên tai, không tự chủ được nhấc chân lên, ba bước liền bước thành hai bước đi về phía cô, khi đến nơi liền quỳ xuống bên cạnh.
Đôi mắt của Sugai Yuuka mở to khi Nakamura Yurika dùng hai ngón tay nâng cằm cô. Trong phút chốc, hơi thở đều đều đến gần, cô ấy dùng môi chạm vào môi cô, nhẹ nhàng nói:"Vừa rồi thật xin lỗi."
Vừa rồi có nghĩa là một phút trước, hay ở cửa?
Không đợi cô kịp phản ứng, đã làm nũng dùng đầu dụi dụi vào hõm cổ cô, ngẩng đầu lên nói: "Vết bầm còn chưa khỏi, em giúp chị bôi thuốc." Có người bỏ chạy với khuôn mặt đỏ bừng.
Cái gì? Lời nói tuy không rõ ràng nhưng thật dễ thương.
Sugai Yuuka đứng dậy ngồi ở mép ghế sofa, hai chân chụm lại, hai tay chống xuống đệm ghế sofa. Cô thực sự lo lắng sẽ bị lộ vì không mặc gì bên trong...
Nhìn thấy Nakamura Yurika không chỉ lấy thuốc bôi trong ngăn kéo ra mà còn lấy chiếc máy ảnh cô mua lúc trước, thản nhiên nói:"Bức ảnh chụp để cạnh giường của chị nên thay đổi đi."
Mặt Sugai Yuuka lập tức đỏ bừng. Em ấy bước vào phòng ngủ chính từ khi nào...
"Nhưng bây giờ chúng ta không trang điểm, mặc dù Yurika trông vẫn đẹp ngay cả khi không trang điểm."
Nhưng sau nhiều năm làm thần tượng, vẫn còn một số gánh nặng thần tượng, cô không chắc liệu Nakamura Yurika có hay không.
"Ha ha, không cho người khác xem, nhưng nếu chị muốn cho người khác xem cũng không sao."
Nakamura Yurika vừa nói vừa chụp ảnh Sugai Yuuka, đem vẻ sợ hãi đột ngột của cô ấy chụp lại:"A, dễ thương quá."
Cô ngồi xuống bên trái Sugai Yuuka, máy ảnh tạm thời đặt ở bên cạnh và cẩn thận bôi thuốc lên tăm bông.
Sugai Yuuka vô thức nín thở, hơi thở của Nakamura Yurika cùng với thuốc bôi lạnh rơi xuống vai trái của cô.
Nakamura Yurika nhẹ nhàng di chuyển chiếc dây váy trên vai trái xuống cánh tay và nhận thấy Sugai Yuuka dừng một chút. Cô mỉm cười, nhưng tay cô vẫn rất vững vàng, cẩn thận đưa miếng bông gòn dọc theo vết bầm, sau đó dùng đầu ngón tay bôi lên và nói với giọng rất thản nhiên: "Thì ra thứ Yukka chuẩn bị là váy ngủ đôi."
"Chị đã nhìn thấy nó khi đi mua sắm với chị gái vào tuần trước. Chị nghĩ màu đen rất hợp với em." Sugai Yuuka rụt rè mỉm cười. Cô đang mặc chiếc váy màu trắng tinh.
Nakamura chớp mắt tỏ ý đã hiểu. Cô bôi thuốc lên và xoa trong vài phút. Cô cảm thấy lòng bàn tay vừa lạnh vừa nóng, vai của Sugai Yuuka có lẽ cũng vậy. Cô kéo dây váy lên, ánh mắt dừng lại ở dấu hôn trên làn da trắng ngần trên ngực trong vài giây.
Cô nhàn nhã nói:"Em đi rửa tay."
"Vậy chị về phòng trước..." Sugai Yuuka lập tức đứng dậy khỏi ghế sô pha, trong đầu cô không còn chút lãng mạn nào nữa, chỉ muốn về phòng mặc đồ lót vào ngay!
"Không, chị cứ ngồi đó đợi em."
Sugai Yuuka lại ngồi xuống, giả vờ bình tĩnh:"Uhm." Nghe thấy tiếng nước chảy, cô không khỏi bồn chồn.
Nakamura Yurika lau tay bằng khăn giấy và bước tới với đôi mắt dán chặt vào người đang ngồi trên sofa:"Thật ra, em thấy trong phòng của chị..."
Giọng nói và bước chân của cô cố tình dừng một chút, cố tình khiến Sugai Yuuka sợ hãi hỏi:"Cái gì?"
"Chị đoán xem?"
Cách nhau khoảng năm sáu bước, Sugai Yuuka ngồi cũng không xong đứng cũng không được, rụt rè trả lời:"Ghi chú kịch bản của CGW?"
"Không phải."
"Ảnh của em?"
Đây thực sự là một điều bất ngờ. Nakamura Yurika hơi nhướng mày và lắc đầu.
"Sổ tiết kiệm, thẻ ngân hàng của chị?"
Thấy Nakamura Yurika cong mắt mỉm cười, và thậm chí còn phát ra âm thanh đắc ý.
Đó không thể là nhật ký tình yêu bí mật của cô... Không thể nào. Mỗi lần viết xong, cô sẽ cất nó vào ngăn kéo. Nhưng giờ đây cô dường như đã mất đi phần ký ức đó. Sugai Yuuka vội vàng đứng dậy đi về phía người yêu.
Nakamura Yurika hơi ngước mắt lên, nhìn vào mắt cô, nói từng chữ một:"Chị đặt nó ở góc trên bên phải bàn, còn chưa mở ra."
"A! A?" Sugai Yuuka vùi mặt vào lòng bàn tay, chỉ để hở đôi mắt. Cô chỉ muốn tìm một cái hố dưới mặt đất để chui vào.
Nakamura Yurika nhìn hành động một lời khó nói hết của Sugai Yuuka mà cười đến mức vai run lên, có trời mới biết cô đã sốc đến mức nào khi nhìn thấy hộp đựng bao ngón tay xuất hiện trên bàn của Sugai Yuuka, nhưng lúc này cô cũng không thể biểu hiện quá nhiều. Cô bỗng nhiên duỗi vai, nhướng mày, ngẩng đầu lên, khóe miệng giật giật:"Chị mua cái đó khi đi mua sắm à?"
"A, tiện tay mua mà thôi." Sugai Yuuka, người chỉ có thể tỏ ra bình tĩnh, vừa nói vừa lên kế hoạch hành động, không thể nói là đã có tính toán trước.
"Chị cũng mua nó khi đi mua sắm với chị gái à?"
Nakamura Yurika hủy đi bậc thang bước xuống của cô.
"Cái này... xin lỗi, thực ra chị đã mua nó trên mạng."
"Không sao đâu, Yukka có thể nói dối kiểu này với em." Nakamura Yurika dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa môi của cô, ánh mắt ấm áp như nước đủ để mê hoặc lòng người, sau đó hôn cô.
Như thể quen thuộc đến mức kích hoạt phản ứng vật lý ngay lập tức, Sugai Yuuka ôm lưng bạn gái, lấy lại hơi thở và đuổi theo nụ hôn.
Môi họ dính vào nhau, ôm nhau đi về phía phòng ngủ chính, hơi thở của họ quyện vào nhau, cuồng nhiệt đến mức không phân biệt được ai đang dẫn dắt.
Sugai Yuuka đột nhiên bị bao vây bởi Nakamura Yurika ở cửa, cô thở hổn hển và cụp mắt xuống.
Người ngước lên nhìn lại mỉm cười ngọt ngào, nói:"Yukka, chị nợ em một lần."
Sugai Yuuka không thể từ chối được. Cô cong ngón tay ấn vào công tắc đèn.
Cô không ngờ rằng Nakamura Yurika lại dùng chân trần giẫm lên mu bàn chân cô, cúi đầu hôn lên cổ cô.
Đôi mắt của Sugai Yuuka đột nhiên mở to, cô vô thức nghĩ đến giấc mơ đó.
Nakamura Yurika say rượu đã giẫm lên mu bàn chân của cô như bây giờ, dùng nụ hôn của mình như làn khói làm lẫn lộn thị giác và thính giác.
Nhưng giấc mơ đó thực sự không phải là một giấc mơ tuyệt vời. Sugai Yuuka trở nên lo lắng không rõ lý do và các ngón tay của cô vô thức nắm lại thành nắm đấm.
Bóng tối khiến giác quan của con người trở nên đặc biệt nhạy bén, đôi tai được trang trí bằng những nụ hôn nhẹ nhàng như lông vũ. Cô nghe thấy Nakamura Yurika nói:"Yukka, đừng sợ, là em đây."
Có một cảm giác tê liệt trong não trong giây lát và nó chạy dọc sống lưng. Sugai Yuuka cam tâm tình nguyện bày ra tư thế mặc người thịt cá.
Bàn tay của Nakamura Yurika dần dần chạm vào viền váy ngắn, vuốt về phía sau, lại phát hiện không có lớp vải nào cản trở.
Cô ngừng ngửi mùi hương của Sugai Yuuka để hỏi:"Yukka? Đây là dụ dỗ sao?"
Sugai Yuuka trong bóng tối không dám mở mắt, nghĩ rằng đối phương cần xác nhận điều gì đó giống như cô.
Cô gật đầu hôn lên má người yêu, nghiêm túc đáp:"Yurika, là chị."
------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top