lovesick

Yuju chị đang trải qua 1 cuộc sống đầy nhạt nhẽo và đau buồn . Chỉ bởi vì chị nhớ người chị yêu
Cô ấy tên Jung Eunbi, nhưng chị thường gọi là Eunha, vì cô ấy đối với chị xinh đẹp như dải ngân hà . Nhưng đúng là càng đẹp thì càng dễ vỡ, nhỉ ?










Trước đây Yuju chị là 1 đứa trẻ mồ côi, từ lúc sinh ra đã không biết mặt cha mẹ mình là ai, sống ở cô nhi viện từ nhỏ nhưng chị luôn khép kín mình không bao giờ nói chuyện với ai hay làm bạn với ai, và cứ thế chị cứ ở cô nhi viện và lớn lên dần dần, lớn rồi thì ai nuôi mình nữa ? Không lẽ lại là kẻ ăn bám ? Thế nên chị đã ra khỏi cô nhi viện và kiếm việc làm cũng như bắt đầu một hành trình mới cho sau này
Chị kiếm được 1 nhà trọ cho thuê giá rẻ, cũng như kiếm được việc làm . Sáng thì làm nhân viên trong cửa hàng siêu thị, tối thì làm quần quật tới sáng ở quán caffe . Nhưng dù gì chị cũng là con người mà ? Biết mệt là chuyện đương nhiên, và chuyện gì đến cũng phải đến, ngày hôm ấy chị đổ bệnh, tất nhiên với 1 kẻ cô đơn như chị thì ai mà chăm sóc ? Nhưng may có chị chủ trọ, chỉ tốt lắm . Lúc chị đổ bệnh chỉ ở bên cũng chăm sóc, cũng cho ăn cháo uống thuốc, và đó là lần đầu tiên chị cảm nhận được tình yêu thương, sự ấm áp của người ngoài . Nên nói về chị chủ trọ này 1 chút nhỉ ? Chị chủ trọ này khác với những bà chủ trọ bình thường khác, thay vì cái miệng cứ bô bô như mấy bả thì tính chị lại rất hiền, ai thiếu tiền nhà chị cũng đều cho thiếu, có khi còn cho họ mượn luôn tiền của mình, Yuju thắc mắc tại sao chị lại làm như thế ?
Chị chỉ trả lời 1 câu
" bởi vì chị cũng từng giống họ "
1 câu nói thôi cũng đã chạm tới đấy lòng của Yuju lúc đó, chị nhìn mình, nhìn mọi người trong khu nhà trọ, nhìn những người vô gia cư ngoài đường . Rồi chị khẽ cười 1 nụ cười chua xót, tại sao mọi người cứ cố sống làm gì ? Khi tất cả đang nghèo khổ ? Tại sao lại phải cố gắng sống trong khi mọi nỗ lực chưa bao giờ là được đền đáp, đi làm sai có 1 tí việc thôi cũng đã bị chửi xối xả, thậm chí cắt lương, tăng ca nhưng không trả thêm lương . Và tệ hơn là đuổi việc, chị cười . Một nụ cười chua xót cho chị, cho mọi người, đồng thời cũng là nụ cười đồng cảm tất cả chúng ta ở đây ai cũng đang nghèo khổ, khốn khó . Nhưng cố gắng thì cũng chẳng thay đổi được gì, chi bằng chết đi ? Ở trên vũ trụ này, có hàng trăm hàng ngàn người hay thậm chí là hàng vạn người . Cứ mỗi ngày trôi qua sẽ có thêm 1 con người được sinh ra, và số đông càng nhiều thì chúng ta cũng chỉ là 1 cái chấm nhỏ xíu trên vũ trụ bao la rộng lớn này thôi . Nên có chết đi thì cũng chả ai biết, chả ai quan tâm . Và cứ thế chị cứ nghĩ cuộc sống này thật nhạt nhẽo, cho đến khi chị gặp người con gái ấy, Jung Eunbi
Eunbi là nhân viên mới xin vào làm ở quán caffe chị đang làm, em xinh đẹp lắm . Em có đôi mắt to tròn như chú thỏ con, em có một gương mặt bầu bỉnh đáng yêu cùng giọng hát ngọt ngào . Cứ mỗi lần chị buồn hay mệt em đều hát chị nghe, nghe giọng hát em cất lên thôi, chị đã lún sâu vào tình yêu của em











Và từ đó, Eunha với Yuju cùng nhau làm nhân viên phục vụ tại quán caffe, chị cũng đã bắt chuyện và làm bạn với Eunha . Ừ thì ... đây cũng là lần đầu tiên chị bắt chuyện với người lạ nên chị thấy hơi ngượng 1 tí, còn Eunha thì ngược lại, thay vì ngại ngùng như Yuju thì em cố kiếm chuyện để nói, cố thúc giục để Yuju nói nhiều hon . Và cứ thế họ trở thành bạn, nhưng không biết tự bao giờ mà tình yêu chị dành cho Eunha ngày một lớn hơn và nó gieo mầm từ trong trái tim chị lúc nào không hay . Chị là 1 người không có tính thẳng thắn, nhưng nếu chị tỏ tình rồi mất em hoặc chọn không tỏ tình nhưng để em rơi vào tay kẻ khác thì chị sẽ chọn tỏ tình





Ừ thì . Chị không phải là 1 kẻ đào hoa, cũng không có tiền, nên chị chỉ đơn giản tỏ tình em dưới thác nước tự động của công viên gần đó thôi, tất nhiên em vẫn chưa sẵn sàng . Nhưng em cho chị cơ hội để theo đuổi em, chị như bắt được vàng mà tấn công trực diện, thế là chưa được 2 tháng . Trái tim của Eunha đã trao cho chị rồi . Và cứ thế, từ lúc có Eunha cuộc đời chị như nở hoa, không còn chán chường và nhạt nhẽo nữa





Nhưng rồi, ngày hôm đó ông trời đã mang em đi
Hôm đó là hôm mưa gió bão bùng, nhưng chị lại không có ca, nhưng em thì có . Tới lúc em đến nơi làm việc rồi thì mưa mới bắt đầu đổ, và bão kéo tới . Chị ở nhà rất lo nên đã nhắn tin cho em

Yuju :
Hôm nay có bão, cậu hãy cẩn thận . Đợi chừng nào hết bảo và tạnh mưa rồi hẳn về
Em mở điện thoại lên đọc tin nhắn không trả lời lại mà chỉ phì cười, người thương em lúc nào cũng là Choi Yuna










Hiện tại em đã tan làm rồi, nhưng có vẻ như mưa chẳng chịu tạnh và bão chẳng chịu dừng . Em đã chờ được 2 tiếng nhưng mưa chẳng hề tạnh . Nghĩ rằng Yuju ở nhà chờ em chắc sẽ rất sốt ruột, nên đã tức tốc chạy về mặc trời đang mưa to và bão lớn, ngốc ạ
Em băng qua đường nhưng dường như mưa quá to và em không thể nhìn thấy đường

Và rồi ....

* két

Chiếc xe đã thắng không kịp và tông thẳng vào người em, em văng ra phía xa và đầu đập mạnh vào 1 hòn đá to gần đó, chết tại chỗ . Trước khi chết em còn không kịp nói lời từ biệt tới người mình thương, Choi Yuna










Bên đây, Yuju chờ em được 2 tiếng hơn rồi vẫn thấy em chưa về, và trời vẫn còn bão . Chị sốt ruột quá nên đã định lấy áo khoác chạy ra ngoài tức tốc kiếm em, nhưng vừa định ra thì nghe tiếng chuông cửa
Chị mở cửa ra và thấy Eunha, lòng nhẹ lại chút rồi mắng yêu em
" Eunha, mình bảo là mưa chưa tạnh thì đừng về mà, làm như vậy cậu sẽ cảm lạnh đó, xem cậu kìa . Ướt sũng hết rồi " Yuju mở giọng trách mắng
Eunha chỉ cười nhẹ rồi đáp
" mình xin lỗi, tại mình ngồi chờ được 2 tiếng rồi mà mưa chưa tạnh nên mình chạy về nhà luôn " Eunha vừa nói vừa gãi đầu cười hì hì
Thấy bộ dạng đó của Eunha, Yuju phì cười rồi nói
" thôi được rồi, cậu vào nhà tắm đi, không sẽ cảm lạnh đó . Tắm xong tí mình xử cậu sau "
Eunha cười nhẹ, lên phòng lấy bộ đồ rồi xuống phòng tắm, khóa cửa lại và bắt đầu xả nước
Yuju ở ngoài đây vừa xem phim vừa đợi Eunha






15 phút





30 phút






45 phút




1 tiếng


1 tiếng trôi qua chả thấy Eunha đâu, Yuju lại bắt đầu sốt ruột và gõ cửa phòng tắm
" Eunha à, đừng tắm nữa . Như vậy đủ rồi, tắm lâu quá cậu sẽ cảm lạnh đó "
Đáp lại Yuju là 1 khoảng không im lặng
Yuju lòng nóng như lửa đốt mở phanh cánh cửa phòng tắm ra thì chả thấy ai ở trong đó hết, cứ như Eunha đã bốc hơi ra khỏi Trái Đất này vậy, Yuju lia mắt qua 1 tờ giấy được đặt lên kệ để xà bông sữa tắm










Yuju à, là mình Eunha đây . Mình biết khi đọc bức thư này cậu sẽ rất sốc nhưng hãy cố bình tĩnh đọc hết nhé, mình thực sự đã chết rồi . Lúc nãy mình băng qua đường nhưng mưa quá to nên mình không nhìn thấy gì nên đã bị 1 chiếc xe khác tông trúng, nhưng vì khi bị tông trúng mình đã chết ngay tức khắc mà không kịp nói lời từ biệt với cậu, xin lỗi cậu . Nhưng may thần chết còn thương mình, ông ấy đã cho mình 30 phút để có thể nói lời từ biệt với cậu, thực sự trong suốt thời gian qua ở với cậu mình hạnh phúc lắm . Cậu luôn trao hết tình yêu thương của cậu cho mình, cậu luôn dịu dàng ôn nhu với mình, mặc cho mình có trách móc cậu, cậu cũng không làm mình khóc . Chỉ tiếc là mình không ở bên cậu đủ lâu để thể hiện hết tình cảm này, nếu có kiếp sau . Mình mong rằng chúng ta vẫn sẽ yêu nhau lần nữa . Jung Eunbi mình vẫn luôn muốn làm người thương của Choi Yuna cậu

Tái bút Jung Eunbi, người thương cậu


Choi Yuna đọc xong như chết lặng, nhưng chị không khóc, chỉ là con tim chị đã nứt 1 đường cực kỳ lớn . Từ đó chị như người mất hồn, đôi mắt không cảm xúc và cuối cùng là trầm cảm mà chết
Khi qua thế giới bên kia chị gặp được Eunha, Yuju, Eunha . Cả 2 ai cũng hạnh phúc khi gặp người nọ . Nhưng Eunha đủ tỉnh táo để biết sự việc đang diễn ra
" Yuju à, cậu bây giờ còn quá trẻ . Cậu còn có tương lai xán lạn ở phía trước, đừng vì mình mà bỏ cuộc "
" không, Eunha . Cậu là tất cả của mình, cậu là tình yêu, là nửa kia là thế giới hay thậm chí là tương lai của mình . Mất cậu rồi mình sống làm chi nữa ? "
" nhưng Yuju à, cậu phải hiểu . Nếu cậu chết trẻ cậu sẽ phạm tội rất nặng, và cậu còn đánh mất tương lai phía trước . Cậu hãy về đi, chị chủ trọ đã đưa cậu vào bệnh viện rồi, nếu cậu về bây giờ thì còn cứu được "
" không, Eunha à mình ... " chưa nói hết câu Eunha đã đẩy Yuju xuống dưới về với cõi dương










Và đúng như Eunha nói, Yuju có 1 tương lai rất xán lạn, chị bây giờ đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng với giọng hát nội lực dày đặt cũng như trầm ấm . Nhưng cho dù giờ chị có nổi tiếng, có địa vị tiền bạc, có những fan hâm mộ yêu thích chị thực sự thì chị vẫn chưa nguôi ngoai được nổi nhớ em và con tim chị vẫn chưa xóa được cái tên của em



Và cứ như thế chị sống từng ngày từng tháng từng năm trôi qua, đến năm 80 tuổi chị chết đi . Cuối cùng chị cũng đã được gặp em
" Eunha à, mình tới rồi đây . Cậu chờ mình có lâu không ? "
Eunha xoay mặt lại, cười rồi đáp
" không lâu, vì cậu mình chờ cả đời cũng được "
Em vẫn là em của năm hôm ấy, vẫn dáng vẻ ấy . Là 1 cô gái ở tuổi 24, dáng vẻ nhỏ nhắn xin xắn mà ngần mấy năm Yuju vẫn luôn muốn ngắm nhìn lại nó
Yuju bước tới, ôm em vào lòng . Cả 2 ôm nhau, rơi giọt nước mắt hạnh phúc, giọt nước mắt nhớ nhung người nọ . Yuju từ bà già 80 tuổi bỗng nhiên biến lại thành cô gái trẻ 24 tuổi năm ấy . Yuju đặt tay lên má Eunha, tay còn lại đặt lên eo, ấn môi mình lên môi người nọ, cảm giác nhớ nhung lại ùa về khi cả 2 hôn nhau, mùi vị của 2 đôi môi . Không biết từ bao lâu rồi mới được cảm nhận lại nó




Eunha nắm tay Yuju, và đồng thời có 1 cánh cửa mở ra . Khi bước vào cánh cửa này, cả 2 sẽ hạnh phúc mãi mãi . Không bao giờ có cuộc chia ly nào nữa cả
" từ nay chúng ta sẽ mãi ở bên nhau tới hết cuộc đời và sẽ không chia ly nhau nữa có đúng không ? "
" phải, đúng thế . Mình và cậu sẽ hạnh phúc và bên nhau mãi mãi "
Cả 2 cười hạnh phúc, nắm tay nhau bước vào cánh cửa kia . Cánh cửa của tình yêu, cánh cửa của hạnh phúc . Cánh cửa của 1 trang giấy mới, 1 khởi đầu mới











Tôi cần em

Và tôi đã đến được với em





END




--------------------------------------------------
Fic này viết vì 1 phút ngẫu hứng
Ai đọc thì đọc không đọc thì đọc nha 😻

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top