Yujin thổi phù 🐰
Chiếc bánh kem xinh xắn được gói gém cẩn thận vào hộp giấy màu trắng. Chủ nhân làm ra chiếc bánh còn không quên đặt thêm 1 vài gói gel lạnh vào bên trong để khi vận chuyển, chiếc bánh kem vẫn được bảo quản ở nhiệt độ tốt nhất.
"Matthew, cảm ơn em nhiều lắm, không có em, không biết bao giờ anh mới làm xong cái bánh này mất"
"Có gì đâu anh, dù gì cũng là sinh nhật em trai của anh, em chả có gì nhiều, mong em ấy tuổi mới luôn luôn hạnh phúc nha"
"Anh thay mặt bé cảm ơn em nha, bao giờ thu xếp được thời gian, anh sẽ dẫn bé qua chào em, thằng bé hơi nhát người 1 tí nhưng mà ngoan lắm"
"Em cũng nghe ông Hanbin kể rồi, suốt ngày em trai anh thế này em trai anh như kia, có vẻ tự hào về em trai lắm cơ"
"Yujin là xinh yêu của cả nhà mà, thôi anh về chuẩn bị party cho em bé đấy, nay em mà rảnh là qua được rồi mà..."
"Hôm nay anh Jiwoong mới đi công tác về, chắc là em không kịp qua, bao giờ em với anh ấy qua tặng quà em bé sau nha"
"Quà cáp làm gì, qua chơi là vui rồi, vậy anh về trước nha, có gì lại tụ tập sau"
"Anh về nha"
Matthew vẫy tay cho đến tận khi bóng Zhang Hao đã khuất sau lớp cửa kính. Matthew gặp Zhang Hao trong cùng chuyến máy bay hồi mới qua Hàn. Ngày ấy lần đầu xa gia đình tự lập, lần đầu đi tới 1 đất nước xa lạ, ngôn ngữ thì bập bẹ, Matthew trên máy bay đã căng thẳng và lo lắng đến bật cả khóc, vô tình đánh thức anh trai tóc đen đang thiu thiu mơ màng bên cạnh. Sau đó 1 mẩu giấy nhỏ với nét chữ xinh đẹp "Are you ok?" được chuyền qua, ngẩng đầu nhìn anh trai đang lo lắng bên cạnh mình, với vốn từ vựng ít ỏi đáng thương, Matthew trộn cả Anh Hàn lẫn lộn ngập ngừng trò chuyện với anh. Đến khi biết được anh trai tóc đen cũng là người nước ngoài lần đầu đến Hàn du học, như tìm được đồng minh, cậu chàng bắt đầu ồn ào tìm cách giao tiếp chia sẻ phương thức liên lạc. Xong cũng như định mệnh tình cờ, Matthew ngoài tham gia giờ học trên trường cũng tham gia học nhảy tại 1 studio dance nơi mà Sung Hanbin là leader team nhảy tại đó. Vậy là vào 1 ngày trời nắng nhè nhẹ, Matthew rủ anh qua Violin Acedamy cùng đón người anh mà mình thân thiết rồi đi ăn, bằng đôi mắt tinh tường của chuyên gia tư vấn tình cảm cho lũ bạn ở Canada nhưng chưa 1 mảnh tình vắt vai, lúc nhìn thấy ông anh leader team nhảy ngơ ngẩn chăm chăm dõi theo anh trai tay trắng mặt xinh đang kéo đàn là Matthew biết mình đã tạo nên 1 mối lương duyên tiền định rồi. Và như để đáp lễ cho cuộc se duyên ngày hôm ấy, Zhang Hao cũng quyết tâm làm mối cho em trai Matthew của mình với "chú" Jiwoong nhà bé Eunji tóc dài, công chúa của lớp violin mà anh đang dạy. Bé Eunji thì mê thầy Hao thôi rồi vì thầy Hao hiền ơi là hiền, xong còn đẹp trai, ngày nào cũng thủ thỉ đòi cưới thầy Hao, xong sau lại hỏi thầy thầy thấy "chú" Jiwoong nhà Eunji như nào, Eunji 9 tuổi mặc kệ kháng nghị của "chú" Jiwoong, ra vẻ người lớn bày đặt tìm người yêu cho chú vì lí do chú già rồi, chú không kiếm được ai là "chú" ế tới già, Eunji phải chăm sóc "chú" già cả đời. Thầy Hao khi ấy cùng "chú" Jiwoong chỉ bất lực cười cười, mãi tới khi gặp được em Matthew mắt cười xinh "chú" Jiwoong mới thấy tình yêu của mình tới rồi. Hồi mới bắt đầu theo đuổi em, thấy em cứ cười cười nhìn thấy mình là trốn, Jiwoong cũng buồn lắm, mãi đến sau này mới biết hồi ấy từ lúc Matthew buồn vụ điểm kém được anh dẫn đi chơi an ủi cũng đã thích anh rồi, mà em thấy tiến triển nhanh quá lại lo người ta không thích mình nên ngại không dám tiến tới ngỏ lời, chỉ biết trốn đi nhìn anh từ phía xa. Tới lúc bé Eunji kéo kéo tay áo mình thì thầm "chú" Jiwoong nhà em thích anh cáo lắm rồi lắc đầu kiểu chuyện gì cũng phải đến tay mình thì chuyện tình anh cáo xinh đẹp và "chú" già mới chính thức lên ngôi. Mát tay se duyên cho đôi chim chích dancer-violin, Matthew cũng may mắn tìm được hạnh phúc cho riêng mình, việc mình gặp được 1 ai đó và biết đến được 1 ai đó, hẳn là chuyện mà ông trời đã an bài từ lâu và Matthew thì không ngừng cảm ơn định mệnh đã mang những điều hạnh phúc và tốt đẹp đấy đến cho mình.
"Bao giờ rảnh phải qua gặp em bé nhà anh Hao thôi"
/-/-/-/-/-/-/-/
"Câu chút thời gian nữa, anh Hao vừa cầm bánh về, đang set nốt bóng bay, dẫn bé tạm vô chỗ nào mát mát đi em, đừng đi ngoài trời nóng không bé mệt"
Và đấy là lí do tại sao biệt đội câu giờ Kim-Park đang lang thang dắt em đi vòng vòng cả cái trung tâm thương mại. Park Gunwook dùng cái cớ thèm đi gắp gấu mà tay thối, gắp lần nào cũng trượt, khăng khăng đòi kéo bé may mắn tay thơm Yujin đi thả xèng cho mình, vậy mà bé nào kia tin thật, lon ton cùng Kim-Park đi dọc hết cả 1 tầng, chỗ nào có máy gắp gấu cũng sà vào thả 1,2 đồng xèng cho anh trai nào đó thỏa niềm đam mê. Đến khi tay đã ôm đầy gấu mà miệng nhỏ vẫn líu lo băn khoăn "Yujin thấy tay anh có thối đâu, anh gắp đỉnh mà, con nào Yujin muốn anh cũng gắp được thây", Park Gunwook tay thì gãi đầu cười cười do có Yujin đi cùng nên anh mới ăn may như vậy á, lại nghĩ thầm mấy cái càng gắp gấu đấy tuổi gì với anh, mắt lại không ngừng nháy nháy ra hiệu cho Kim Taerae mau nhắn tin vào group chat hỏi thăm tiến độ chuẩn bị đến đâu rồi.
@haoo
Sắp rồi mấy đứa cố chút nữa, Sung Hanbin vừa làm xịt bóng bay, nên giờ tụi anh đang bơm lại
@hanbinna
Lỗi anh lỗi anh, có tiện đường thì mua thêm mấy gói kẹo đào nữa nha, cũng mua rồi mà sợ thiếu á
@kimgyu
Thôi, vừa kẹo thôi anh, không bé sâu răng
@taetaeria
Kim Gyu đang đâu, Gunwook sắp câu hết gấu bông của cả cái trung tâm thương mại này cho em bé rồi, về tiếp ứng coi
@kimgyu
Anh bảo bé là em đang đi mua trà sữa cho bé, em về liền là bé không nghi gì đâu
@taetaeria
Nhanh lên á, má vừa nhắc cái bé nó hỏi anh Gyu của nó liền nè
"Nhưng mà anh Gyuvin đâu rồi ạ, anh ấy đi đâu từ nãy giờ"
"Kêu đi mua trà sữa cho bé á, bé mệt chưa, ngồi đây chờ tí nha"
"Thôi em không uống đâu, cho em về đi, em xem anh Hao, sáng giờ em nhắn cho cả anh Hanbin cả anh Hao không ai trả lời em, hay 2 anh ấy bị làm sao"
"2 ông ấy lớn rồi, có chuyện gì xảy ra được chứ, ngoan, ngồi đây nghỉ chút đợi Kim Gyuvin rồi mình về nha bé"
"Dạ"
Sau đó nhóc bé xíu ngoan ngoãn ngồi trên ghế chơi với gấu bông thật, dù đôi mắt vẫn bận rộn ngó nghiêng kiếm anh cún cao kều của bé nhưng cái dáng vẻ lắc lư ngân nga ấy vẫn khiến các anh không kiềm lòng được phải rút máy ra nháy vội mấy kiểu ảnh cho bé. Mãi đến khi Kim Gyuvin hổn hển chạy lại báo hiệu mọi thứ đã xong, giờ chỉ việc đón nhân vật chính về thôi, cả nhà mới nhong nhong dắt em bé lên xe ra về. Ngồi trên xe là em bé chơi cả ngày đã mệt lắm rồi, mắt díu hết cả vào nhưng vẫn cố bi bô câu được câu mất nói chuyện với các anh, mặc cho các anh xoa đầu khuyên nhủ bé buồn ngủ thì cứ chợp mắt đi, đến nhà thì anh gọi dậy, Yujin chỉ dụi mắt mềm rồi bảo lâu lắm mới đi chơi đông đủ được với mọi người mà nên bé muốn nói thật nhiều thật nhiều với các anh vì sau hôm nay Yujin biết các anh bận ơi không biết lần tiếp theo có thể hẹn tất cả mọi người đi chơi là hôm nào nữa. Taerae thì bận rộn với mấy ca trực của bệnh viện, Gunwook cùng lớp với em thật nhưng thời gian đi học bồi đội tuyển còn quá cả thời gian ngồi học trên lớp, Gyuvin và Hanbin gần đây dần lu bu theo chân bố Kim bố Sung ở công ty, còn anh Hao thì cũng quay cuồng với lịch dạy ở lớp, thỉnh thoảng còn mỗi Yujin thức dậy 1 mình trong căn nhà rộng lớn, đối với 1 em bé nhạy cảm như em thì nói không buồn, không tủi thân thì là nói dối, nên em chỉ muốn lớn thật nhanh, thật giỏi để ít nhất em có thể cùng các anh san sẻ những vất vả khó khăn trong cuộc sống thôi. Giờ Gyuvin mới hiểu tại sao em ấy lại mong chờ mỗi chiếc sinh nhật của mình đến thế, không phải vì em bé trẻ con ham chơi ham vui vẻ mà đối với em mỗi chiếc sinh nhật qua đi là em lại đến gần cột mốc người lớn hơn 1 chút, có thể cùng các anh chia sẻ những áp lực trong công việc 1 chút. Gyuvin từng không muốn em trưởng thành, muốn em cứ mãi hồn nhiên và sống như 1 đứa trẻ không vướng bận lo lắng điều gì, vì em bé của anh chỉ nên nhận được những điều tốt đẹp nhất thôi, nhưng rồi anh nhận ra từ khi nào Yujin bé ngoan của anh đã trưởng thành như vậy rồi, biết lo nghĩ cho các anh, biết dũng cảm nhìn lại những gì trong quá khứ đã qua và cũng biết chín chắn đón nhận mọi thứ xảy ra xung quanh em nữa. Tự hào về em bé này là chưa đủ, Gyuvin thấy hình như mỗi ngày mình càng yêu em bé nhiều hơn hôm qua 1 chút, yêu cách em nỗ lực từng ngày, yêu luôn cả những thay đổi của em nữa. Gyuvin mỉm cười nhìn em rồi nghe thấy tiếng thằng nhóc Gunwook cùng anh Taerae vỗ về bé nhỏ.
"Miễn là Yujin, thì lúc nào tụi anh cũng có thời gian dành cho em, nên cứ gọi cho bọn anh mỗi khi em cần nhé bé ngoan"
/-/-/-/-/-/-/-/-/-/-/
Yujin hấp tấp đẩy cửa vào nhà nhưng đón chào em là 1 không gian tối đen đầy tĩnh lặng, em nhỏ nghiêng đầu tự hỏi nhà bị ngắt cầu dao điện hay các anh đã đi đâu mất tiêu rồi. Bé xíu cho tay vào túi áo lục tìm điện thoại xong chợt nhớ ra điện thoại nãy anh Gyuvin kêu mượn rồi chưa lấy lại nữa, thở dài 1 cái về sự đãng trí của mình, em mò mẫm trong bóng tối hòng tìm công tắc điện.
"Anh Hanbin, anh Hao ơi, Yujin về rồi ạ"
"Cả nhà đâu hết rồi"
"Mọi người ơi"
Khi bé nhỏ đang không biết phải làm sao thì bỗng 1 ánh nến vàng le lói sáng lên, tiếp đến em thấy những người anh mà em đang tìm kiếm cùng chiếc bánh kem nhỏ trên tay.
"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday Yujinie, happy birthday to you"
"Em bé Yujinie của chúng ta sinh nhật vui vẻ nha, mong mọi điều tốt đẹp nhất sẽ luôn đến với em"
"Bé yêu của anh thêm 1 tuổi mới phải luôn vui vẻ và hạnh phúc nha"
"Cục cưng của anh sinh nhật sớm vui vẻ nha, anh yêu em bé của anh nhiều"
"Yujinie sinh nhật vui vẻ nha, chúc em bé tuổi mới hay ăn chóng lớn học hành giỏi giang nè"
Yujin bé nhỏ vỡ oà trong hạnh phúc, không phải lần đầu tiên em đón sinh nhật cùng mọi người nhưng là lần đầu tiên em nhận được bất ngờ như này. Thì ra lí do anh Hao anh Hanbin không đi chơi cùng là để chuẩn bị 1 bữa tiệc nhỏ cho em, anh Gunwook anh Taerae cũng vì em mà tới, còn Kim Gyuvin lên kế hoạch tất cả vẫn luôn mỉm cười nhìn em đây yêu chiều. Yujin nghĩ rằng mình đã trải qua rất nhiều quãng thời gian hạnh phúc nhưng ngày hôm nay bỗng hóa thành ngày tuyệt vời nhất từ trước đến giờ của em. Nến sinh nhật trắng được cắm vào bánh kem, trước lời thúc giục của mọi người, em nhắm chặt mắt, tay nắm lại nguyện ước điều ước của năm 17 tuổi rồi môi xinh phù phù thổi nến. Trong không khí ấm cúng với bóng bay thỏ con và cà rốt được trang trí đầy nhà như bữa tiệc thôi nôi của mấy em bé mới chào đời, Yujin cắn miếng bánh kem đào nhỏ đầu tiên, gật gù khen ngon trước khi má hồng bị anh Guyvin trêu chọc quệt lên 1 đường kem, Yujin chạy vòng vòng đuổi theo anh với ánh mắt ngập tràn vui vẻ và nụ cười ngọt ngào trên môi.
"Gửi Yujin của tuổi 16, em đã sống thật rực rỡ và lấp lánh rồi, hi vọng Yujin của tuổi 17 và những năm sau nữa luôn luôn tươi cười và hạnh phúc như này nhé"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top