Chapter 38: The aftermath

Hậu quả
Draco ngồi xuống cạnh Blaise vào buổi sáng sau trận chiến lớn mà anh ta đã có với Hermione. Anh muốn nói chuyện với cô, nhưng có gì đó khiến anh không gõ cửa phòng ngủ của cô. Anh vẫn giận cô vì phản ứng theo cách cô làm và không muốn nghe, nhưng anh nhớ lúc nói chuyện với cô, mặc dù đã lâu rồi kể từ lần cuối họ nói chuyện. Anh ghét đi ngủ như thế. Draco nhìn qua bàn Gryffindor và thấy Hermione đang chơi với chiếc cốc của mình, di chuyển nó xung quanh, nhìn chằm chằm vào chất lỏng trong đó. Hermione ngước lên và khóa mắt với anh, chỉ để nhanh chóng rời mắt khỏi anh ngay sau đó. Sự chú ý của cô bị thu hút một lúc sau bởi Ron, người đi đến chỗ bạn bè của anh. Anh ngồi xuống cạnh Hermione và bắt đầu nói điều gì đó Draco không thể nghe thấy.
'Này, có chuyện gì với mày vậy?'
Draco quay lại đối mặt với Blaise và đưa tay lên mặt.
'Tụi tao đã có một cuộc chiến tối qua.'
'Mày mơ thấy tao à , bởi vì tao đã không nhìn thấy mày đêm qua.' Blaise bang.
'Hermione và tao.' Draco càu nhàu.
'Chuyện gì đã xảy ra?' Blaise hỏi.
'Tụi tao đã có một sự hiểu lầm.' Draco nhún vai, luồn tay qua tóc.
'Hoàn toàn là hiểu lầm thôi phải không?'
Draco gật đầu.
'Tao có thể đã làm điều gì đó ngu ngốc và cô ấy không muốn lắng nghe khi tao cố gắng tự giải thích.'
'Mày đã làm gì? Mày đã không ngủ với người khác, phải không? ' Blaise hỏi với giọng khàn khàn.
'Không, tao đã không ngủ với người khác. 'Draco thở dài, lắc đầu.
'Sau đó thì sao?'
Draco hít một hơi thật sâu khi nhìn lên Blaise trước khi lại lắc đầu. 'Tao không thể nói với mày.'
'Tại sao không? Mày đã làm điều gì đó bất hợp pháp à? '
Draco rên rỉ.
'Mày đã làm? Mày đã ăn cắp một cái gì đó?
'Không.'
'Chúng ta có thể dừng trò chơi đoán này không và mày có thể chỉ cho tao biết chuyện gì đã xảy ra khiến cô ấy giận mày và không muốn nghe lời giải thích của mày không.'
'Tao đã gặp bố tao ở Hogsmeade.' Draco thì thầm.
'Mày đã làm gì cơ?' Blaise rít lên.
'Ông ấy gửi cho tao một ghi chú, bảo tao gặp ông ấy ở đó. Tao chỉ muốn biết ông ta muốn gì ở tao và bảo ông ta biến đi. ' Draco nói với anh ta.
Blaise thở dài.
'Tuy nhiên, ông ấy vẫn là bố của mày, mày có hơi lo lắng cho ông ấy không?'
'Tao không biết.' Draco nhún vai. 'Tao nghĩ rằng tao đã tò mò hơn quan tâm.'
'Ah tò mò, một cái gì đó có thể khiến mày bị giết hoặc trong trường hợp của mày: bị tống vào tù. ' Blaise ghi chú.
'Ồ tốt, thương vong.' Draco nhún vai với một nụ cười nhỏ.
'Chỉ cần nói chuyện với cô ấy, cô ấy sẽ đi xung quanh. Cô ấy yêu mày nên cô ấy sẽ lắng nghe. ' Blaise nói với anh ta.
Draco gật đầu.
'Cảm ơn.'
'Đó là điều mà bạn bè nên làm.'

Hermione nhìn xuống tách trà của mình khi nó xoay quanh cốc. Cô xa nghe thấy Ginny và Harry nói chuyện với nhau, nhưng suy nghĩ của cô lại ở một nơi khác. Cô đã không thể ngủ được hầu hết các đêm và khi cuối cùng cô đã ngủ, chỉ còn ba giờ nữa để cô ngủ trước khi cô phải thức dậy và chuẩn bị cho bữa sáng. Cuộc chiến không ngừng diễn ra trong đầu cô và cô không thể nhún vai. Cô ngước nhìn Draco và thấy anh đang nhìn cô chằm chằm. Cô phải mất một lúc mới rời mắt khỏi anh và quay lại với chiếc cốc của mình.
'Chào buổi sáng.'
Hermione nhìn lên và thấy Ron bước tới chỗ họ trước khi ngồi xuống cạnh cô.
'Chào .' Hermione nói khẽ.
'Này, về ngày hôm qua. Mình thực sự không nên nói những điều đó để khiến bồ chống lại Malfoy- '
' Không, không, không, mình biết. ' Hermione nói, lắc đầu trước khi dựa sát vào anh.
'Anh ấy nói với mình đêm qua. Mình xin lỗi vì đã không tin bồ. Mình nên nghe bồ. ' Cô thì thầm.
Ron lắc đầu. 'Đừng ngốc nghếch. Mình sẽ không biết mình sẽ làm gì nếu mình là bồ. '
'Mình xin lỗi Ron, mình thực sự là vậy.'
'Đừng như vậy. Bồ nghĩ rằng bồ có thể tin tưởng cậu ta. Mình chỉ vui mừng khi cậu ấy nói với bồ sau. Một điều như thế không thể không được nói ra, đặc biệt là khi bồ đang có mối quan hệ với nhau. '
Hermione cảm thấy thôi thúc muốn bảo vệ Draco một lần nữa đối với bạn mình, nhưng bằng cách nào đó cô không thể mở miệng để làm như vậy, để cô ấy im lặng.
'Vậy cậu ấy nói với bồ hả?' Ron hỏi.
Hermione gật đầu.
'Tụi mình đã có một cuộc chiến lớn đêm qua.' cô ấy thở dài.
'Bồ có muốn ở lại với cậu ta không?' Ron hỏi.
Hermione cắn xuống môi dưới và nhìn xuống đĩa của mình. Cô thở ra một hơi thật sâu trước khi nhìn lên Ron. 'Mình -'
'Chào buổi sáng.'
Hermione nhìn qua vai cô và thấy Christopher bước đến gần họ.
'Tôi có thể ngồi đây không?'
'Tất nhiên.' Hermione gật đầu, nở một nụ cười.
'Chúng ta sẽ được đào tạo trong mười lăm phút nữa Chris.' Ginny gọi anh ta. Chris cười và gật đầu, chộp lấy một lát bánh mì.
'Tôi biết, tôi sẽ ở đó.' Anh trả lời.
'Cô có ổn không?' Chris hỏi, nhìn vào khuôn mặt của Hermione.
'Hừm?'
'Trông cô khá nhợt nhạt.'
" Tôi ổn, tối qua tôi không ngủ nhiều." cô ấy nói.
Chris nhướn mày nhìn cô, một nụ cười nhỏ hiện trên khóe môi anh. 'Không phải vì lý do cậu nghĩ đến, anh bạn bẩn thỉu.' Hermione rít lên, tinh nghịch đẩy vai anh.
Chris cười khúc khích và lắc đầu. 'Tôi không biết cô đang nói về cái gì.' Anh nháy mắt.
'Vì vậy, những gì đã giữ cô đêm qua?' Chris hỏi, lấy mứt và phết nó lên lát bánh mì của mình.
Hermione nhún vai.
'Không có gì.'
Chris quay lại nhìn cô, nhướng mày. 'Nếu nó khiến cô thức cả đêm, nó phải là thứ gì đó.'
'Tôi không muốn nói về nó.' Hermione gạt đi.
'Không sao đâu, nhưng nếu cô cảm thấy muốn nói về nó, cô sẽ biết tìm tôi ở đâu'. Chris nói với cô bằng một giọng nghiêm túc.
'Trên trường Quidditch!' Ginny gọi cho họ, đã nghe phần cuối của câu nói của Chris.
'Cô ấy đã nói rồi.' Chris cười khúc khích, chỉ bánh mì của mình về phía Ginny trước khi quay lại với Hermione.
'Cảm ơn Chris, điều đó thật tuyệt với cậu.'
'Đó là điều mà bạn bè nên làm.' Chris mỉm cười.
'Hermione, chị có đến để đào tạo Quidditch không?' Ginny hỏi, nhìn qua cốc của mình trước khi uống một ngụm.
'Để làm gì?'
'Để cổ vũ tụi em.' Ginny nhún vai.
'Giống như một người cổ vũ?'
'Chắc chắn rồi.' Ginny gật đầu.
Hermione lắc đầu.
'Nó thậm chí không phải là một trận đấu, nó chỉ là đào tạo.'
'Chỉ cần đến, nó sẽ rất vui.' Harry nói.
'Nhảm nhí! Bồ đã làm bài tập về nhà của bồ ngay lúc các giáo sư giao nó. ' Ron nhận xét.
Hermione thở dài.
'Được rồi, tại sao không.'
Draco thở dài, luồn tay qua tóc anh khi anh đi qua một góc khác. Anh đã tìm Hermione kể từ khi cô rời Đại sảnh sáng hôm đó cùng với những người bạn của mình. Anh cần nói chuyện với cô, nhưng anh không thể làm thế trước khi anh tìm thấy cô. Blaise đã nói với anh ta rằng Nhóm Quidditch Gryffindor sẽ tập luyện trước khi đến lượt Slytherin. Draco nhanh chóng đi xuống cầu thang trước khi rời khỏi lâu đài và đi xuống cánh đồng Quidditch, anh không thấy ai bay, vì vậy việc luyện tập có thể đã kết thúc. Anh ta bước nhanh và bước xuống con đường, nhưng khi anh ta đến đó, Gryffindor đã biến mất. Anh ta nhìn xung quanh khi thấy đội Gryffindor khởi hành từ phía bên kia sân. Anh ta muốn đi đến chỗ họ khi thấy Hermione đi cạnh một anh chàng khá cơ bắp. Draco nhíu mày, dừng bước khi thấy Hermione cười với điều gì đó mà anh chàng nói và tinh nghịch đẩy anh ta ra khỏi cô, khiến anh chàng bắt đầu cười. Chuyện gì đã xảy ra? Họ có một cuộc chiến và cô lập tức quay sang một anh chàng khác? Có phải cô nói dối về tình cảm của mình dành cho anh? Draco thở dài và quay lại, đi theo hướng ngược lại.
'Câụ là tất cả trong đội thật tuyệt vời! Sẽ có thể không giành được chiếc cúp năm nay. ' Hermione nói khi đội xuất hiện trước mặt cô.
'Chúng tôi có một nhóm trưởng tuyệt vời.' Chris nói, gật đầu với Ginny.
'Tôi biết là vậy.' Ginny nhếch mép.
'Không có gì sai với một chút tự tin.' Harry cười khúc khích.
'Không chắc đó là một chút.' Ron nói, nháy mắt với em gái.
'Chúng ta hãy quay trở lại lâu đài.' Harry nói, vung tay qua vai Ginny và kéo cô ấy đi cùng. Ron nhún vai và bắt kịp chúng.
'Vì vậy, trong tất cả sự trung thực, nó có nhàm chán để xem?' Chris hỏi, đi sau ba người bạn bên cạnh Hermione.
'Không, nó thực sự không.' Hermione cười khúc khích.
' Cô dự định làm gì trong phần còn lại của ngày? ' Chris hỏi.
'Tôi không biết, tôi đoán tôi sẽ chỉ đi và đọc một cuốn sách hoặc chuẩn bị lớp tiếp theo.'
'Đó là thứ bảy, và hôm nay là một ngày lạnh.'
'Một ngày lạnh?' Hermione hỏi.
'Vâng, tại sao cô không đến phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor để đi chơi với chúng tôi?' Chris đề nghị.
'Tôi không biết-'
'Thôi nào! Nó sẽ rất vui. ' Chris nói. 'Gin! Nói với Hermione hãy đến Tháp Gryffindor với chúng ta. '
Ginny quay lại và cười toe toét.
'Đó là một ý tưởng tuyệt vời mà chị đã có ở đó.'
'Tôi biết.' Chris cười toe toét.
'Hermione Jean Granger, chị phải đến dù muốn hay không.' Ginny gọi qua vai cô.
'Cô có thể cảm ơn tôi sau.' Chris nhếch mép.
'Chúng ta sẽ thấy điều đó.' Hermione cười, tinh nghịch đẩy anh ra, khiến anh bắt đầu cười.
'Cô vẫn không muốn cho tôi biết những gì đã xảy ra?' Chris hỏi khi anh trở về từ việc thay quần áo bẩn cho người sạch và Ginny, Harry và Ron chưa trở về.
'Tôi đã có một trận chiến với Draco đêm qua.' Hermione thở dài.
'Làm thế nào?'
'Anh ấy đã làm điều gì đó ngu ngốc và đã không nói với tôi trước khi nó xảy ra.'
'Vì vậy, cô đang điên vì anh ấy không nói nó với cô?' Chris hỏi.
Hermione gật đầu. 'Tôi hiểu rằng cô không hài lòng về điều đó, nhưng anh thực sự cảm thấy đau khổ vì nó chứ?' Chris hỏi.
Hermione nhún vai. 'Những gì anh ta làm là thực sự ngu ngốc và anh ta nên nói với tôi-'
'Vì vậy, cô có thể ngăn anh ta làm điều nói? Tôi nghĩ rằng đó có thể là một trong những lý do anh ấy không nói với cô',
'Tôi sẽ hiểu nếu anh ấy cảm thấy như anh ấy thực sự phải làm điều đó.'
'Có thật không?'
'Có thể không ngay lập tức, nhưng cuối cùng.'
'Những gì cô đang nói là, dù sao nó cũng sẽ biến thành một cuộc chiến hả?'
'Tôi không biết.' Hermione thở dài. 'Khát vọng của cậu trong cuộc sống là một nhà trị liệu à?'
Chris cười và lắc đầu. 'Tôi xin lỗi, mẹ tôi là một người như vậy.'
'Oh tôi xin lỗi.' Hermione nói.
Chris lại lắc đầu. 'Không sao đâu.'
'Câụ có muốn nói về cha mẹ của cậu không?' Cô ấy hỏi.
Chris nhún vai. 'Họ là những người tuyệt vời, rất yêu thương. Tôi không thể mong muốn một cha mẹ tốt hơn sẽ hoàn toàn trung thực với cô. Nó càng khó hơn khi họ bị tách ra khỏi tôi. ' Chris thở dài, nhìn xuống tay mình.
'Tôi đã có rất nhiều kỷ niệm tuyệt vời, tôi chỉ ước mình có thể làm được nhiều hơn với họ.'
Hermione đặt tay lên tay anh và nở một nụ cười.
'Tôi xin lỗi điều này đã xảy ra với cậu. Tôi ước tôi có thể làm điều gì đó để cậu cảm thấy tốt hơn. '
'Cô là một người bạn tuyệt vời, đó là tất cả những gì tôi cần.' Chris nói, ôm Hermione.
'Sẵn sàng chơi cờ Wizard chưa?' Harry gọi khi anh bước xuống cầu thang. Hermione kéo Chris ra và nở một nụ cười nhẹ trước khi nhìn Harry.
'Sẵn sàng hết mức có thể.' Cô nói với anh.
'Hermione?' Draco nói, nhìn lên từ chỗ ngồi của mình. 'Em đã ở đâu cả ngày? Anh đã tìm kiếm em ở mọi nơi. '
'Em đã ở trong Tháp Gryffindor cùng với những người bạn của mình.' Hermione nói với anh ta, đi thẳng vào cửa phòng ngủ của cô.
'Có phải em với anh chàng tóc vàng đó?' Draco hỏi, khiến cô dừng bước và quay lại nhìn anh.
'Anh chàng tóc vàng nào?' Hermione hỏi một cách có ý thức, nhướng mày.
'Broad, Blonde, trong nhóm Quidditch, em đã từng hẹn hò với anh ấy trước đây.'
'Chris hả?'
Draco nhún vai.
'Đối với một vấn đề thực tế, vâng, anh ấy cũng ở đó.' Hermione nói.
'Em có thích anh ấy?'
Hermione nhíu mày.
"Anh đang nghĩ những gì vậy"
'Anh đang nghĩ gì vậy?'
'Rằng em đang lừa dối anh? Anh đã quên một điều nhỏ, Draco , em đã bị lừa. Anh có thực sự nghĩ rằng, sau khi trải nghiệm cảm giác đó, em sẽ làm điều đó với người khác không? Anh thực sự nghĩ điều này nhỏ nhặt đối với em? ' Hermione hỏi, cảm thấy đau đớn cùng với sự đau đớn.
Draco thở dài, lắc đầu. 'Anh xin lỗi.'
' Em chắc là vậy.' Hermione giận dữ, quay lại.
'Anh thực sự xin lỗi, và anh cũng xin lỗi vì đã không nói với em về bố anh sớm hơn.' Draco nói, đứng dậy khỏi ghế bành.
Hermione nắm chặt tay quanh tay nắm cửa, nhắm nghiền mắt.
'Anh biết anh nên nói với em, nhưng anh không muốn em ngăn anh đi. Anh cần phải biết ông ấy định làm gì và anh phải bảo ông ấy tránh xa anh ra. Anh không muốn vứt bỏ mọi thứ, không phải bây giờ mọi thứ đều tốt đẹp trong cuộc sống của anh. Anh không muốn mất em Hermione. Xin đừng để anh mất em. '
Hermione cắn xuống môi, mở mắt lần nữa và quay lại đối mặt với anh, chỉ để thấy anh giờ đang đứng cách cô chỉ vài bước chân.
'Anh sẽ không mất em Draco, nhưng anh nên nói với em. Em có thể đã nói với anh rằng đó là một ý tưởng ngu ngốc, nhưng em sẽ hiểu nếu anh đi. Ông ấy là bố của anh. '
Draco gật đầu khi Hermione tiến lại gần anh vài bước.
'Em cũng không muốn mất anh. Em chưa bao giờ cảm thấy như vậy về ai đó và em thật ngu ngốc nếu em muốn ném đi những gì chúng ta có. ' Cô nói, vòng tay qua cổ anh và áp sát vào anh trong một cái ôm.
' Em yêu anh.' Cô thì thầm.
'Anh cũng yêu em.'



( Sau cơn mưa trời lại sáng😆😆😆)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top