Chapter 30: For the first

                      Lần đầu tiên
(*Cảnh báo: chương nào có nội dung so hot nên nêú bồ nào không thích có thể bỏ qua từ sau đoạn Hermione và Draco hôn nhau ngay kệ sách nha🤭🤭🤭😏😏😏
Chúc mấy bồ đọc vui vẻ)

'Anh có chắc đây là những gì anh muốn không?' Hermione nhẹ nhàng hỏi anh khi cô ngước lên nhìn anh, dừng lại với dấu vết vòng tròn trên áo anh.
'Anh không muốn giữ bí mật cho chúng ta nữa.' Draco nói với cô, hôn lên trán cô.
'Anh không sợ Goyle hay bất kỳ ai trong Tử thần Thực tử nữa hả?'
'Trong trường hợp đó, chúng ta luôn phải là một bí mật.' Draco nói.
Hermione lắc đầu. 'Mặc dù vậy, anh không cần phải sợ hãi. Em có thể tự bảo vệ mình. Em sẽ ổn thôi, chúng ta sẽ ổn thôi. ' Hermione nói với anh ta.
'Chúng ta sẽ ổn.' Draco mỉm cười với cô trước khi áp môi lên môi cô.
'Draco.' Hermione nói sau khi kéo đi.
'Hừm?' Anh ngân nga khi anh áp môi mình lên môi cô một lần nữa.
'Hãy hứa với em là anh sẽ nói chuyện với em khi có điều gì đó không đúng.
' Em hứa.' Draco gật đầu.
'Em-' Hermione bắt đầu, áp môi lên Draco. 'nghĩ rằng em sẽ đi ngủ.' Cô thì thầm, hôn lên môi anh trước khi đứng dậy khỏi ghế. Draco nắm lấy cổ tay cô, kéo cô lại về phía anh và hôn cô trước khi buông cô ra một lần nữa.
'Chúc tình yêu ngủ ngon.' Draco nháy mắt.
Hermione cười khúc khích. 'Chúc ngủ ngon.' Cô nói khi đi về phía phòng mình. Cô thay quần áo cho bộ đồ ngủ trước khi bước vào phòng tắm để tẩy trang và đánh răng. Khi cô xong việc trong phòng tắm, cô quay trở lại phòng mình. Tắt đèn trước khi để mình ngã xuống giường, vòng tay ôm gối, nhưng khi cô ấy cảm thấy có gì đó chống lại cánh tay của mình. Cô cau mày, bật đèn ngủ trước khi nâng gối lên và nhìn vào bên dưới để xem những gì cô vừa chạm vào. Cô lấy đồ vật được bọc từ nệm trước khi đặt gối xuống. Cô nhìn thấy một phong bì gắn liền với giấy gói, cô mở ra rút lá thư ra khỏi phong bì và mở ra.

Mione thân yêu!                                                                       
Vì đó là Giáng sinh và anh không có cơ hội tặng em một món quà trong đời thực cho Giáng sinh, anh nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu tặng em một món quà khi em quay lại. Thực tế là em đang đọc điều này ngay bây giờ có nghĩa là em đã tìm thấy món quà của em bên dưới gối . Với bức thư này anh chỉ muốn nói với em rằng anh cảm thấy mình là người may mắn nhất thế giới khi bây giờ anh có thể gọi em là bạn gái của mình. Em là điều tốt nhất có thể xảy ra với anh. Em đã khiến anh thay đổi để tốt hơn. Em đã làm anh cười lần đầu tiên sau một thời gian dài như vậy. Anh rất biết ơn vì sự hiện diện của em trong cuộc sống và anh sẽ không muốn nó theo bất kỳ cách nào khác. Anh cần điều này, anh cần em. Hai tuần vừa qua thật buồn tẻ, xám xịt  khi không có em bên cạnh. Anh nhớ sự hiện diện của em, sự ấm áp của em, tính yên bình của em khi âm thầm ngủ vào giữa đêm. Anh nhớ nói chuyện với em, nghe tiếng cười và tiếng hát của em khi em đang tắm, nghĩ rằng em sẽ không nghe thấy. Anh nhớ nhìn em khi e. ngắm mặt trời lặn, anh nhớ nhìn em đọc và làm bài tập về nhà. Anh đã rất nhớ em. Em đã khiến anh nhìn mọi thứ theo một cách khác, em đã khiến anh thực sự hạnh phúc và thực sự chưa có ai làm điều đó. Cảm ơn em vì đã bước vào cuộc sống của anh. Bây giờ hãy tiếp tục và mở món quà của em, anh hy vọng em sẽ thích nó.  
tình yêu,
Draco'

Hermione mỉm cười với bức thư, đọc nó lần nữa trước khi đặt nó bên cạnh cô và quay lại với món quà được gói. Cô ấy mở tờ giấy ra và tìm thấy một cuốn sách bên trong. Cô quay lại để xem cuốn sách đó là gì và mỉm cười khi nhìn thấy nó là Les Misérable của Victor Hugo. Cô mở cuốn sách và thấy đó là bản sao đầu tiên, thật sự bất ngờ Cô lật trang và thấy nó cũng được ký bởi chính Victor Hugo. Làm thế nào mà Draco có thể làm được điều này? Cuốn sách này quá lâu rồi. Cuốn sách được xuất bản vào năm 1862. Hermione đứng dậy khỏi giường và cẩn thận đặt cuốn sách lên đầu giường trước khi lao ra khỏi phòng, dừng lại trước mặt anh.
'Draco!'
'Hả?' Draco mỉm cười với cô, đôi mắt lấp lánh khi anh nhìn thấy biểu cảm của cô.
'Làm sao?'
' Cần rất nhiều sự tìm kiếm.'
'Và rất nhiều tiền! Em không thể lấy cái này. '
'Có em có thể.' Draco mỉm cười, đứng dậy khỏi ghế và đi về phía cô, nắm lấy tay cô. 'Anh biết em đánh giá cao nó như thế nào và điều này rất đáng giá.' Draco mỉm cười, ra hiệu cho khuôn mặt tươi cười của cô.
'Ôi Draco.' Hermione mỉm cười, lắc đầu khi cô nhìn xuống tay họ. 'Anh không nên vậy.'
Draco cười khúc khích. 'Đừng ngớ ngẩn.' Anh mỉm cười trước khi hôn cô.
'Cảm ơn Draco, đây là điều tốt nhất.' Hermione nói với anh ta một cách hạnh phúc.
Draco gật đầu, đặt một nụ hôn lên trán cô.
'Em yêu anh.' Hermione thì thầm.
'Anh cũng yêu em.'
Hermione cười khúc khích khi cô lắc đầu.
'Chờ ở đây.' Cô nói với anh trước khi chạy về phòng, chỉ xuất hiện lại trước mặt anh vài giây sau, cầm thứ gì đó bọc trong giấy gói.
'Đây là món quà Giáng sinh của em cho anh.' cô cười khúc khích.
'Nó có thể là gì.' Draco cười khi anh lấy nó từ cô.
'Nó không tuyệt vời như món quà mà anh tặng em đâu.' Hermione nói trong tất cả sự trung thực.
Draco mở món quà trước khi nhìn cô với một nụ cười lớn trên khuôn mặt.
'Em đã cho anh bản sao của riêng anh?' Anh cười thầm.
Hermione gật đầu, cảm thấy má mình đỏ ửng, biết rằng đó không phải là món quà tuyệt nhất từng có.
'Anb thích nó! Cảm ơn em Mione. ' Draco mỉm cười, hôn lên môi cô trước khi kéo đi và nhìn lại cuốn sách, lật vài trang với nụ cười trên khuôn mặt.
'Anh chắc chắn? Em có thể mang nó trở lại và lấy cho anh thứ khác. ' Hermione đề nghị.
'Không! Anh thích nó! Anh thành thật đấy! Đây là món quà chu đáo nhất từ ​​trước đến nay. ' Draco nói với cô, quay sang cô với đôi mắt mở to, sợ cô sẽ lấy lại nó từ anh.
'Anh chắc chắn?'
Draco gật đầu, hôn cô một lần nữa. '100%.'
Hermione nở một nụ cười nhỏ trước khi gật đầu. 'Em vui vì anh thích nó.'
'Draco.' Hermione thì thầm vào giữa đêm.
Cô không thể ngủ lại và tỉnh táo kể từ giây phút cô thức dậy lúc 2 giờ sáng.
'Draco.' Cô lại thì thầm.
Cô đã suy nghĩ về cuộc đối đầu với James vài giờ trước. Draco đã không nhìn thấy tờ giấy khi Hermione bước vào phòng sinh hoạt chung hai giờ sau đó. Cô lần đầu tiên đến văn phòng của giáo sư McGonagall để kể cho cô mọi chuyện xảy ra. Giáo sư McGonagall đã bị sốc về điều này và đã nói với Hermione rằng tờ báo sẽ dừng lại, có hiệu lực ngay lập tức và rằng cô nghĩ đến một hình phạt thích đáng. Hermione đã kiệt sức sau đó, cô đã tìm cách quay trở lại phòng sinh hoạt chung, nơi Draco đang ngồi trên ghế. Tất cả những cảm xúc trong những giờ qua đã khiến cô cảm thấy tuyệt vời nhất và cô đã bắt đầu khóc ngay khi nhìn thấy Draco đang yên bình ngồi trên chiếc ghế dài. Anh rõ ràng đã bị sốc, chưa bao giờ thấy Hermione khóc. Hermione là cô gái mạnh mẽ nhất mà anh biết và việc cô gục ngã trước mặt anh là một bất ngờ lớn, điều mà anh chưa bao giờ ngờ tới sẽ xảy ra. Việc cô ấy suy sụp trước mặt anh cũng có nghĩa là điều gì đó cực kỳ tồi tệ phải xảy ra. Anh đã giúp cô trên chiếc ghế dài trước khi ôm cô thật chặt. Sau khi cô bình tĩnh lại, anh hỏi có chuyện gì không. Hermione giải thích tất cả mọi thứ, cho anh ta xem bản sao của Hogwarts Insider cô đã mang theo cho giáo sư McGonagall, mà Blaise đã đưa cô trên đường, người đã chạy vào cô trong hành lang, tìm kiếm cô và Draco. Cô đã nói với anh ta về cuốn sổ, James đã đánh cắp nó như thế nào, cô không nên viết mọi thứ ra như thế nào. Draco đã làm cô ấy đỏ mặt và nói với cô ấy rằng nó ổn, điều đó đã xảy ra vào một lúc nào đó. Ông đề nghị cho mọi người biết vào sáng hôm sau trong bữa sáng. Nhưng bây giờ Hermione đã thức dậy suốt hai tiếng qua, cô không chắc đó có thực sự là thứ cô muốn nữa không. Những ánh mắt và ánh mắt xuất hiện trong tâm trí cô khi cô nghe thấy những tiếng thì thầm, lẩm bẩm và giọng nói im lặng một lần nữa. Cô ấy không muốn trải qua năm ngoái như thế. Có quá nhiều để yêu cầu một năm bình thường ở trường không?
'Draco, anh dậy chưa?' Cô thì thầm.
'Hừm?'
'Em không chắc chúng ta nên làm điều này.' Hermione thì thầm.
Draco hơi dịch chuyển khi anh bắt đầu theo dõi những vòng tròn nhỏ trên vai cô.
'Ý em là gì?' Anh thì thầm trở lại, vẫn nửa ngủ nửa tỉnh.
'Em không chắc chúng ta nên cho mọi người biết rằng chúng ta đang yêu nhau.' Hermione thì thầm.
Draco mở mắt, không chắc về những gì mình vừa nghe.
'Gì?'
'Anh đã không thấy mọi người phản ứng thế nào sau bài viết này. Có nghĩa là những gì sẽ xảy ra khi họ biết bài báo đã đúng? ' Hermione thì thầm.
'Tại sao chúng ta quan tâm đến những gì người khác nghĩ?' Draco hỏi.
'Bởi vì, nếu chúng ta thích hay không, nó sẽ được công khai. Em chắc rằng ai đó đã gửi một bản sao của Hogwarts Insider đến một tờ báo lá cải bên ngoài Hogwarts, để truyền bá tin tức cho mọi người muốn nghe về nó. ' Hermione thì thầm.
'Và điều đó làm phiền em hả?' Draco cau mày.
Hermione thở dài. 'Em chỉ không muốn tạo gánh nặng cho anh với tất cả các chữ cái từ báo lá cải nếu họ có thể có một cuộc phỏng vấn.'
'Họ sẽ làm điều đó à?'
'Anh không muốn biết em đã nhận được bao nhiêu thư trong những tháng qua từ báo lá cải, yêu cầu em phỏng vấn. Họ đã cho em số tiền điên rồ. '
'En đã từ chối?'
'Đúng.' Hermione gật đầu. 'Em không muốn tiền, em muốn cuộc sống bình lặng trở lại.' cô ấy thở dài.
Draco gật đầu, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô.
'Chúng ta sẽ ổn thôi.' Anh ấy nói với cô ấy. 'Bây giờ hãy ngủ đi tình yêu.'
Hermione rúc vào người anh, cảm nhận hơi ấm của anh qua chiếc áo sơ mi làm dịu cô và khi cô tập trung vào hơi thở của anh, cô có thể nghe thấy anh ngủ thiếp đi trong vòng năm phút. Phải mất ba mươi phút để cô ấy ngủ lại, nhưng câu hỏi nếu cô ấy rơi vào một giấc ngủ không yên có thể được trả lời bằng "không".

Hermione ngồi cạnh Ginny vào bữa sáng. Cô giấu mặt trong vòng tay đang nằm trên bàn, tạo một bề mặt mềm mại để cô ngủ thêm.
'Hermione.' Ginny thì thầm.
'Hừm.'
'Chị có ổn không?'
Hermione hơi quay đầu lại để có thể nhìn Ginny bằng một mắt mở.
'Chị sẽ ổn thôi.' cô ấy nói với cô ấy
'Malfoy đã nói gì à?' Ginny nhẹ nhàng hỏi cô.
'Anh nói điều đó sẽ xảy ra sớm hay muộn. Anh ấy thực sự rất thoải mái về điều đó. '
Ginny gật đầu. ' Mặc dù chị đã có tên khốn tốt.' Ginny cười toe toét.
Hermione nhướn mày. 'Ai?'
'James Cliff, khi chị đấm anh ta.' Ginny cười.
'Ồ vâng,.' Hermione mỉm cười.
'Anh ấy xứng đáng với nó.' Cô nhún vai.
'Anh ta giờ ở đâu?'
'Trong bệnh thất em đoán vậy.' Ginny nhún vai.
'Chị đã phá vỡ mũi của anh ấy.' Ginny cười.
Hermione ngẩng đầu lên nhìn Ginny. ' Chị không thể nói xin lỗi mặc dù.'
'Chị không nên như vậy. Anh ấy đangs bị vậy.' Ginny nói.
Hermione gật đầu, cắn một miếng bánh mì nướng.
'Malfoy đâu rồi?' Ginny hỏi.
Chị đoán là vẫn còn trên giường?
' Hoặc không?' Ginny nói, nhìn vào ai đó trong cánh cửa mở ra Đại sảnh.
Hermione quay lại nhìn và thấy Draco đang tìm kiếm bàn Gryffindor. Ginny vẫy tay với anh, khiến anh tìm thấy người mà anh đang tìm kiếm. Hermione nhanh chóng liếc nhìn Ginny, để xem những gì cô ấy vừa làm.
'Gin.' Hermione thì thầm khẩn trương. 'Đừng.'
'Gì?' Ginny bối rối hỏi.
Hermione quay lại và thấy Draco gần cô. Cô nhìn phía sau anh ta và thông báo những học sinh đang ngồi quanh bàn Ravenclaw quay lại nhìn anh ta khi anh ta đi nhầm vào bàn. Draco nhìn cô với nụ cười tinh nghịch trên khuôn mặt khi anh nắm lấy tay cô. Hermione lên tiếng khi Draco kéo cô dậy khỏi chỗ ngồi. 'Draco, anh làm gì-' Hermione bắt đầu, nhưng cô bị cắt đứt bởi đôi môi anh áp vào môi cô. Những tiếng thở hổn hển quanh họ trở nên rõ ràng sau khi Draco rời khỏi cô trước khi nháy mắt và một nụ hôn táo tợn trên má.
'Không còn là bí mật nữa.' anh nói trước khi anh quay lại và đi đến bàn Slytherin, ngồi xuống bên cạnh Blaise, người đang nhìn anh, sự ngưỡng mộ hiện rõ trên khuôn mặt anh.
'Wow.' Ginny thở hổn hển.
Hermione từ từ ngồi xuống, hoàn toàn ngạc nhiên trước những gì vừa xảy ra.
'Nếu đó không phải là cử chỉ lãng mạn nhất.' Ginny nói. 'Em đã có một sự đánh giá hoàn toàn mới cho anh chàng này.'
'Vì vậy, nó thực sự xảy ra giữa hai người?' Ron nói.
'Xin lỗi?' Hermione bối rối hỏi.
'Malfoy và bồ.'
'Ồ, vâng, đúng. Vâng, chúng mình đã ở cùng nhau từ vài tuần trước ngày lễ. '
'Bồ có hả?'
Hermione gật đầu.
'Đây thực sự là những gì bồ muốn?' Ron hỏi.
Hermione quay lại đối mặt với anh.
'Đó là dạng câu hỏi gì vậy?' Hermione hỏi.
'Mình chỉ muốn bồ chắc chắn. Mình không muốn bồ bị tổn thương vì anh ấy. '
'Bồ không phải là bạn trai của em Ronald, đừng lo lắng quá.' Hermione nói.
'Mình đã là bạn trai của bồ Hermione, mình yêu bồ , bồ là bạn thân nhất của mình. Mình lo cho bồ.' anh ta nói.
Hermione thở dài.
'Bồ không phải lo lắng. Anh ấy sẽ không làm tổn thương mình. '
'Không phải Chris Stanfield phù hợp hơn sao?' Ron đề nghị.
'Ronald!' Hermione nói bị xúc phạm. 'Đây không phải là một trang web hẹn hò. Đây là cuộc sống thực. Mình với Draco. Mình không đưa ra lựa chọn giữa hai người. Mình đã lựa chọn rồi. '
'Bồ có chắc chắn mặc dù.' Ron cung cấp cẩn thận.
Hermione đảo mắt trong khi đó, Ron nhận được một cú đập với cuốn sách mà Ginny đang đọc từ chị gái mình.
'Ôi.'
'Bỏ đi. Chị ấy đang yêu một ai đó và anh không nên nghi ngờ quyết định của chị ấy. ' Ginny nói với anh trai mình.
'Đừng làm họ phát điên.' Harry nói với anh ta.
Ron tròn mắt khi anh xoa xoa cánh tay.
'Mặc dù vậy, một trang web hẹn hò là gì?' Ginny hỏi.
Hermione ngước nhìn Ginny trước khi chia sẻ ánh mắt với Harry khi cả hai bắt đầu cười.
'Đó là thứ mà em có thể "gặp" một người yêu thích.' Hermione giải thích.
'Đó là thứ mà em có thể gặp một người yêu thích ư.' Ginny lặp lại bối rối.
'Đừng bận tâm về nó.' Harry cười khúc khích.
'Em không cần một trang web hẹn hò.'
Ginny nở một nụ cười nhẹ trước khi hôn nhẹ lên môi anh.

'Đã được một thời gian kể từ khi chúng ta cùng nhau làm bài tập về nhà, bây giờ phải không?' Ron nói.
' Ừ' Hermione gật đầu.
' Mình thực sự nhớ nó để thành thật.'
Ginny gật đầu. 'Chúng ta cũng vậy.'
'Hermione, bồ đã hoàn thành bài luận đó chưa?'
Hermione nhìn qua Ron, người ngồi đối diện cô.
'Oh đưa mình cái đó.' Cô ấy giận dữ khi lấy giấy da của anh ta và bắt đầu viết bài luận của anh ta. Ron nhếch mép và ngồi lại.
'Ron, em nghĩ rằng anh đang ngồi trên máu của James.' Ginny nói.
Ron nhìn xuống và thấy vết máu trên thảm trước khi anh ta bắn sang phải.
'Bồ làm tốt đó Hermione.' Ron nói.
'Cảm ơn?' Cô lẩm bẩm khi viết.
'Mình nghe nói bà Pomfrey đã có một công việc khó khăn với việc đặt mũi vào đúng chỗ một lần nữa.' Ron cười.
Hermione nhìn lên từ bài luận của Ron và lắc đầu.
Ginny cười khúc khích khi cô gật đầu.
'Nhưng làm thế nào mà cậu ấy vào được ký túc xá của chị?' Ginny hỏi.
'Câụ ấy từng giúp chị lấy một cây thông Giáng sinh trong phòng sinh hoạt chung, chắc cậu ấy đã nghe thấy mật khẩu.' Hermione thở dài. ' Chin đã không viết vào sổ tay trong hai tuần qua, điều này giải thích tại sao chị không bỏ lỡ nó ngày hôm qua hoặc ngày trước khi nó bị mất.'
Ginny và Harry đều gật đầu.
'Bồ đã thay đổi mật khẩu chưa?' Ron hỏi.
'Mình đã thay đổi nó ngay sau khi mình trở về từ chỗ giáo sư McGonagall.' Hermione gật đầu.
'Tốt.'
'Pansy cũng biết mật khẩu. Một người nào đó chịu ảnh hưởng của lọ thuốc tình yêu không thể nghĩ thẳng. '
'Mình biết, đó là lý do thứ hai tại sao mình thay đổi nó.' Hermione gật đầu. ' ' Giáo sư McGonagall thậm chí còn bảo mình thay đổi nó ngay khi mình quay trở lại ký túc xá sau khi mình  đến thăm cô ấy.'
' Giáo sư McGonagall đang làm một công việc tuyệt vời, phải không?' Ginny nói.
'Cô ấy thực sự làm vậy.' Hermione gật đầu. 'Mình không nghĩ họ có thể chọn một hiệu trưởng tốt hơn cho ngôi trường này.'
Harry gật đầu. 'Cô ấy phải rất mệt mỏi mặc dù. Là hiệu trưởng và vẫn đang dạy biến hình. '
'Cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ.' Ginny nói.
' Đúng vậy.' Hermione gật đầu.

Hermione đang đứng trước tủ sách trong phòng sinh hoạt chung của họ, nhìn qua những cuốn sách trên kệ, chưa từng làm điều đó trước đây. Cô cảm thấy hai cánh tay ôm lấy eo mình, hơi giật mình. Cô cảm thấy hơi thở ấm áp của anh trên làn da trần của cô trước khi đôi môi anh áp vào nó, làm cho một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng cô.
'Draco.' Cô thì thầm. 'Cái quái gì sáng nay vậy?'
Một tiếng cười khẽ thoát ra khỏi miệng anh. 'Anh đoán đó là thời gian.' Anh nói, xoay cô vòng tay. 'Để cho mọi người biết về chúng ta.'
Hermione nở một nụ cười. 'Không có quay lại bây giờ, anh biết điều đó phải không?'
'Ồ, anh biết.' Anh nói khàn khàn với nụ cười nhếch mép trên mặt khi anh hôn lên môi cô.
Nụ hôn nhanh chóng sâu đậm và trước khi cô biết rằng cô đang đứng dựa lưng vào tủ sách mà cô vừa tìm một cuốn sách. Cô cảm thấy bàn tay của Draco trên lưng, ấn cô sát vào anh khi cánh tay cô buông lỏng quanh cổ anh. . Draco kéo môi mình ra khỏi môi cô khi anh chậm rãi và nhẹ nhàng hôn xuống cổ cô, làm cho một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng Hermione khi cô hít thở. Một tiếng rên khe khẽ lăn trên môi cô trước khi cô đặt ngón tay dưới cằm anh và đẩy đầu anh lên để môi họ gặp lại nhau. Cô cảm thấy bàn tay anh từ từ cởi nút áo của mình, bỏ mặc cô chỉ mặc áo ngực, váy và quần bó. Mong muốn có được anh gần gũi nhất có thể làm cô ấm lên và cô cảm thấy má mình đỏ ửng khi cô cảm thấy cái lạnh lắng xuống bụng trần, khiến cô nhận ra rằng mình ' Thực tế là một nửa trần truồng trước mặt anh ta lần đầu tiên. Nhưng cô không ngừng hôn anh. Tay cô đi xuống cà vạt của anh và thả lỏng nó trước khi ném nó sang một bên. Sau đó, các ngón tay của cô ấy tìm thấy áo của Draco và cô ấy nhanh chóng mở nút ra trước khi anh kéo chiếc áo của mình ra và ném nó sang một bên cạnh cà vạt. Anh dùng tay ôm lấy má cô trước khi anh từ từ kéo đi.
'Em có muốn làm điều này?' Anh khẽ quần khi anh quét mặt cô.
Một nụ cười nhỏ xuất hiện trên khuôn mặt cô trước khi cô trao cho anh một nụ hôn nhẹ nhàng trên môi trước khi lùi lại và nhìn anh khi cô gật đầu.
'Em có chắc không? Bởi vì chúng ta không phải làm thế. Chúng ta có thể chờ đợi. ' Anh nói với cô, vén một lọn tóc sau tai cô.
'Em chắc chắn Draco.' Cô khẽ nói với anh khi cô mím môi vào môi anh sau mỗi lời nói.
Draco nở một nụ cười nhỏ trước khi đặt môi lên môi cô một lần nữa, từ từ đi về phía phòng của Hermione. Không cần kéo đi, anh mở cửa và dẫn cô vào trong phòng trước khi Hermione đóng cánh cửa lại sau lưng cô. Tay cô vuốt dọc thân anh và cô có thể cảm nhận được cơ thể săn chắc của anh dưới đầu ngón tay cô. Tay cô từ từ tiến lên ngực anh, đặt tay cô lên trên trái tim anh, cảm nhận nó đang đập dưới làn da ấm áp của anh. Những nụ hôn ngọt ngào biến thành những cơn giận dữ, khiến nó nhanh chóng nóng bỏng trong phòng. Draco mở khóa kéo của váy trước khi kéo váy của cô xuống và cô dò dẫm với nút quần của anh trước khi vải tuột xuống chân anh. Draco dẫn Hermione lên giường, khẽ đặt cô xuống, môi anh vẫn áp vào môi cô.
'Em chắc chắn?' Anh thì thầm vào tai cô khi anh hôn lên nó.
Một tiếng rên khác rời khỏi môi cô khi cô gật đầu, nhắm mắt lại.
'Anh sẽ cẩn thận.' Anh thì thầm trấn an.
'Bao cao su Draco.' Hermione thì thầm.
Draco cười khúc khích khi Hermione kéo ngăn kéo đầu giường của mình ra và lấy một gói vuông nhỏ. Cô đưa cho Draco bao cao su trước khi đóng ngăn kéo lại. Khi cô quay lại, cô vòng tay quanh cổ anh, áp sát anh lần nữa khi cô áp môi mình vào môi anh một lần nữa.
'Em yêu anh.' Cô thì thầm.
'Anh cũng yêu em.' Anh nói giữa những nụ hôn.




(Chồi ơi ngại quá đi🤭🤭🤭)

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top