[37] Hai thằng ngu #2

[Hai thằng ngu #2]

Đan Chí nằm dài, bụng phè ra trên giường phòng Phú Mỹ. Cái áo ướt chèm nhẹp, máng tòng teng trên sào đồ. Cuốn truyện tranh đọc nửa đường thấy ngán, quăng ngổn ngang kế bên. Chí nó lăn qua lăn lại, mồm kêu rên ử ử "Chán vãi nồi, tao muốn về nhà, tao muốn về nhàaaa!!" 






Đầu đuôi sao thì kể hết rồi đó, khúc giữa từ từ kể sau. Còn hỏi tới sao nó chưa được về thì nhìn ở ngoài kia mưa cứ xối ào ào thì có nước mà bắt xe. Mỗi cái nó thì hết tiền, mở miệng ra mượn tiền cũng hơi ngại mà Chí cũng không muốn dính dáng gì với thằng khứa đang lục đục ở sau bếp nữa.

- Không mấy ngủ lại đây đi. Mai tao chở đi học.

Phú Mỹ dùng chân đẩy cửa phòng, cậu ta đi vô, bưng thêm khay với hai đĩa bánh ngọt, và hai ly nước cam vắt. Đan Chí nuốt ực xuống một cái. Ủa? Sao thằng này biết Chí thích cam vắt? Ê ai chứ nó là nó thấy hơi hơi kì rồi á? Cho về nha? Về nha?

- Tao không có đem theo tập, mai bà cô lý bả vặn đầu tao bỏ mẹ.

- Ai dạy lý mày?

- Hiếu Mỹ Nhân.

- À.

- À con mẹ mày. Rồi tính sao ba? Hay cho tao mượn điện thọa- quên.

Đan Chí thở ra hơi dài thườn thượt. Quãi chè đậu. Chắc Anh Kiên với Phương Mạnh ở nhà đang trông nó lắm...

- Thôi không sao đâu. Mai tao không có tiết lý, để tao cho mày mượn tập. Ngoài lý thì còn môn nào nữa?

Mỹ chống cằm, ân cần hỏi nó. Ê tính ra quen biết gì đâu mà làm như thân chục kiếp trước hổng bằng?

Ờ thì mặc dầu nãy chê, không muốn dây vào thằng đầu đen này nhưng mà...

Bà nội cha nó bánh ngon vãi.

- Dòm gì? Ăn không? Muốn thì xực đi. Nhường cho đó.

Phú Mỹ nhìn nó cười cười, rồi đẩy dĩa bánh qua Đan Chí.

- Gì cho thì xin. Cảm ơn cảm ơn.

- Hôm nào đi ăn chè bưởi đi.

- Ok. Rủ thì đi.

Thì, dây vào một xíu xìu xiuuuu thôi cũng đâu có chết ai.



Tối đó. Nó khó ngủ.

Đan Chí trở mình, hết qua bên trái rồi tới bên phải. Hai mắt nó mở thao láo nhìn chòng chọc lên trần nhà. Hết thở hắt ra, rồi lại trùm mền, vung mền đủ kiểu. Còn thằng Mỹ đéo hiểu sao vẫn ngủ mê như chết được.

- Má.

- Giường êm quá không quen hả?

- Á mẹ mày hết hồn!

Phú Mỹ tự nhiên xoay ngoắt qua nhìn nó bằng hai con mắt đen thùi lùi như lỗ rúng vũ trụ của cậu ta.

Đáng lí ra nó đòi ra sopha ngủ, mà coi kìa. Giường vừa bự, vừa êm. Kệ mẹ hai thằng đực rựa, cứ nép nép vào vách tường là được rồi. Nó cũng muốn thử một lần nằm nệm cao su thiên nhiên mà, có gì sai?

Nghe Phú Mỹ hỏi. Đan Chí cũng "ừ." một tiếng rồi tự nhiên giường lún xuống, vừa tính hỏi đã thấy Phú Mỹ đứng lên đi một mạch ra cửa.

- Đi đâu đó?

- Pha sữa cho mày.

Tự nhiên thấy nó cũng tốt tính...

||

- Đụ má mày Phương Mạnh sao hôm qua bố đập cửa mày đéo mở?????

Đan Chí sau khi thấy Phương Mạnh vừa bước chân vào nhà là nó ào ào vọt tới, tay túm lấy áo khoác của nhỏ mà lắc kịch liệt. Làm Mạnh máu mồm dồn lên máu não, chưa kịp chửi nó cái gì thì chắc nhỏ đã vỡ mạch máu chết ngắt tại chỗ mất. Phương Mạnh cũng đâu phải dạng con gái hiền hòa nết na đâu? Mụ nội ơi, nhỏ vung tay, kí lên đầu thằng Chí một cái đùng, khỏ một phát tưởng lõm mẹ não.

Mặt nhỏ Mạnh nhăn nhúm kêu oan. Vừa kêu vừa nắm lông đầu Đan Chí trong hai nắm đấm, xoay mòng mòng.

- Thằng chó này?! Hôm qua bạn mày bảo mày ngủ lại nhà nó nên bà mới cam lòng đi ăn bún đậu với ông Kiên đó!

- Ơ ơ cái con quỷ yêu này?! Bạn nào nữa?? Mày bịp tao đúng không?! Người ác thì sống thảnh thơi, còn người xạo lồ-

- Hai đứa bây mắc giống gì vừa về đã la ó ỏm tỏi hả?

Anh Kiên tay xách hai túi đồ lỉnh kỉnh nép người bước vào. Mặt anh dòm hai đứa giặc sớm đã chẳng còn hai từ "lạ lẫm" sót lại. Mới im hơi được có mấy bận, nào giờ cũng gây gổ lặt vặt, hên bữa yên nhà yên cửa giờ hằm bà lằng gì gì nọ nọ trước cửa nhà ì xèo cho chúng chửi.

Sau khi lôi hai báo con được vô nhà. Đan Chí và Phương Mạnh ngồi chổng chơ trên ghế. Ở sau bếp ngó ra, Anh Kiên cũng biết tụi này chỉ nín họng được có một xíu thôi là nữa hồi bô bô cái miệng lên tiếp.

- Hôm qua đứa nào hô với mày tao không về?

Đan Chí bắt chéo chân, hai tay nó khoanh lại trước ngực ra vẻ dò hỏi. Còn Mạnh thì tay ngoáy mũi rột rột, mẹ mày, dơ vãi - trả lời Đan Chí với quả giọng chua loét, chua hơn cả giọng bà thím bảy nhà bên lúc bả lấy roi mây rượt theo thằng con, chạy rần rần trong hẻm.

- Thằng nào tóc đen bấm một lúc sáu cái bông tai á. Nó nói với tao là cứ về trước đi, hôm nay Chí qua nhà chơi sẵn ngủ lại luôn.








Trở về vấn đề vì sao Phương Mạnh không gặp Chí. Thì Đan Chí hôm đó học tiết năm, còn Mạnh tiết bốn đã hết rồi.

Nếu là ngày thường thì nhỏ Mạnh ở trường chờ Chí về chung luôn. Mạnh sẽ mò ra sau căn tin, à, nó thân với mấy cô ở trỏng lắm, năn nỉ mấy cổ cho nựng mấy con mèo nuôi ở phòng nghỉ.

Chờ khi nào chuông reo thì chờ trước lớp Đan Chí. Lúc đi, nhỏ bắt gặp thằng đầu đen, nhìn quen quen. Thấy Phương Mạnh, cậu ta giơ tay chào hỏi rồi nói với nhỏ như này: "À bạn ơi, hôm nay Đan Chí qua nhà mình chơi. Sẵn ngủ qua đêm nên là bạn cứ về trước nha." Khả nghi không? Má nó khả nghi chứ? Mà hổm bữa lúc Phương Mạnh dắt xe ra thì thấy ở xa xa hai tụi nó có đứng nói chuyện nên Mạnh nghĩ là bạn. Thành ra nhỏ chỉ gật đầu, ờ ờ cho qua rồi sủi mẹ về nhà để đày Anh Kiên chở đi ăn bún đậu.

Sau khi nghe hết đầu đuôi câu chuyện. Đan Chí môi cười ngờ nghệch.

- Thằng chó. Mày lừa bố mày.

Mà nó thì đâu có hay. Sáng sớm hôm sau tự nhiên thầy Bình nói có đứa mới chuyển vô.

———
Về tên các nhân vật:
- Denji: Đan Chí
- Hayakawa Aki: Hoàng Khải Anh Kiên
- Power: Phương Mạnh (Mạnh, được tham khảo theo tên của Power trong setting của bồ Nguyễn Cúc (Fel))
- Makima: Mai Kiều Mai
- Yoshida Hirofumi: Vũ Sĩ Đạt Huỳnh Phú Mỹ (Phú Mỹ từ cfs #CSM_418 - page Chainsaw Man VN confession)
• Bổ sung:
- Himeno: Hiếu Mỹ Nhân, bà cô dạy Lý.
- Kishibe: Kỳ Sĩ Bình, ông thầy dạy Quốc Phòng.

Về "Hai Thằng Ngu" - Sài Gòn setting:
- Lấy bối cảnh tại Việt Nam vào năm 2022.
- Au hiện đại, bê đê kín, tình tình tứ tứ các kiểu.
- OOC
- Không có ma quỷ, chỉ có con nít quỷ.

Về các mối quan hệ trong setting:
- Đan Chí, Anh Kiên và Phương Mạnh sống chung một khu trọ do Kiều Mai chu cấp.
- Kiều Mai, giám đốc công ty môi giới bất động sản kiêm cho vay nặng lãi, nhận nuôi Đan Chí - con của con nợ đã qua đời để mốt lớn nó làm việc trả tiền nợ. Sau đó thì tống nó qua Anh Kiên để nuôi hộ. Sau đó không lâu thì lại tống cổ thêm con Phương Mạnh.
- Anh Kiên ban đầu quả quyết chê thằng Chí, không hiểu kiểu gì mà ở với nó được một tuần cái thấy cũng có cảm tình nên chịu. Nhưng mà vẫn chê nha má.
- Phương Mạnh và Đan Chí tuy trông có vẻ sẽ không hòa thuận. Mà tụi nó cũng không hòa thuận.
- Phú Mỹ là bạn cùng trường của Đan Chí. Thằng này là hotboy của trường, tâm điểm của sự chú ý, spotlight của lớp nhưng thế đéo nào lại cứ đi kè kè bên Đan Chí như sam. Đến mức nó xin đi vệ sinh mà Phú Mỹ cũng phải me theo cho bằng được.
- Đan Chí thì ngoài giống chó ra, nó cũng giống người. Mồ côi từ nhỏ, nợ trước mắt phải trả thì thuộc trăm triệu. Nói chung là cũng thấy thương.

#yoshiden

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top