Yoong, dừng lại!
- Đứa trẻ nhà họ Park nhận nuôi chính là em sao?
- Đúng vậy!
Miran tựa như rất thoải mái, chậm rãi đưa tay vào túi quần, nhìn xa xăm về phía ngôi biệt thự.
---
Mở mắt dậy là một bức tường trắng, nơi có mùi thuốc sát trùng thoang thoảng, không khó để nhận ra chính là bệnh viện.
Một thước phim chiếu chậm chạy ngang qua đầu, tiểu YoonA vẫn nhớ cảnh tượng trong chiếc xe đó. Hai đứa trẻ đánh mình, người phụ nữ can ngăn, có cả người đàn ông quay xuống ra hiệu. Rồi sau đó là một tiếng động rất lớn, cảm giác như chiếc xe lật nhào vài vòng, cửa kính vỡ nát, YoonA cảm thấy cơn đau khắp cơ thể và rồi tỉnh dậy ở nơi xa lạ này.
- Đây là đâu ạh?
- Mọi người không sao chứ ạh?
Điều cuối cùng cô bé biết là mình được đưa trở lại cô nhi viện.
Gia đình mới vẫn là điều mơ mộng mãi không thành sự thật.
Thời gian trôi làm cô nhóc ấy quên đi mất gia đình ấy là ai.
---
Bầu trời hôm nay rất xanh, rất đẹp, tại sao trong lòng như một tản đá đè nặng chết lặng. Thì ra, không phải là không có gì là không có lý do. Thật đơn giản vì một Im YoonA này mà ba người vô tội đã mất rồi.
Ông bà Park, người tốt bụng nhận nuôi Im YoonA.
Một Miyoung xinh đẹp đáng yêu, cũng vì Im YoonA này.
Tội của mình, thật là lớn đi.
Park Chorim có phải rất là hận không.
Thật đau,
Thật khó chịu,
Cảm thấy lồng ngực bị ai đó bóp nghẹt lại, thật sự rất khó thở đi.
- Đây là cách trả thù của tôi!
Park Miran quay mặt đi, cô sẽ tránh xa nơi này, sẽ không trở lại nữa. Bi kịch kia đã đủ, thật không muốn thừa nhận, cái chết của bố mẹ một phần lỗi là do hai chị em cô. Nhưng vẫn không thể gạt bỏ lý do vì muốn nhận nuôi YoonA mới xảy ra việc này.
Không muốn phải im lặng, không muốn mỗi ngày chạm mặt đứa trẻ ấy, Miran quyết định trả thù bằng cách tàn nhẫn. Vì dù sao Chorim sẽ không sớm mà muộn sẽ nói ra tất cả bằng sự hận thù của nó.
Ngăn không được, cản không được. Cô đành mở ra một sự thật, Jessica sẽ giúp con nai tai qua nạn khỏi. Phải không?
Cô tin là vậy!
.
Jessica bước xuống xe, bước thật nhẹ về phía trước, nàng âm thầm đứng trước mặt YoonA không hay biết. Kẻ là tự dìm chết mình trong tiềm thức.
Đau lắm phải không? Nàng mất một người thân, đau lắm vì đó là lỗi của nàng. Cô nhóc này đau gấp ba lần nàng, đứa trẻ này có phải rất đau không.
"Tất cả sẽ ổn thôi"
Nước mắt của YoonA thấm đẩm bờ vai nàng, cái ôm thật ấm áp, đủ lớn để bảo bọc bờ vai run lên bần bật ấy.
"Tất cả sẽ ổn thôi"
---
YoonA ngủ vùi một ngày đêm.
Jessica cắn môi, nàng cứ đi qua đi lại bồn chồn, cảm giác bất an cứ chạy lung tung trong đầu.
- Em họ, cuộc họp tới rất quan trọng không thể bỏ được. Và có thể đứng im được không, chị chóng mặt quá.
Đại hung thần Kim Taeyeon lên tiếng, cũng vừa tới thăm đứa em nhỏ có công rất lớn trong việc cưa đổ Fany. Hí hí, cảm ơn quài không hết.
Bình thường con mèo nhỏ sẽ xù lông lườm nguýt nhưng không, Jung tổng đại tiểu thư chỉ cảm thấy bất an, liệu đứa nhỏ kia thức dậy có đòi làm mấy chuyện vô lý không?
- Chị họ, có khi nào Yoongie muốn chia tay không?
Khụ~...
Kim Taeyeon phun ra một ngụm nước, quả là không còn tin vào tai nghe mắt thấy. Trước và sau thì mối quan hệ của hai người họ không thân thuộc mấy, chỉ vì một Fany và YoonA mới giúp họ gần thêm một chút.
Xưa kia nghe đồn Jessica Jung đặc biệt làm người ta không tin vì là rau sạch, cực kì sạch sẽ. Ngạc nhiên thay??? Một người như Jessica lại là rau sạch, bây giờ Kim Taeyeon mới thật sự hiểu ah.
- Không biết, có thể, nhưng mà dù gì thì gì thì cũng nên nghĩ về nó đi.
Cái fuck gì? Jessica trừng mắt, muốn tâm sự để giảm bớt nổi lo vậy mà vẫn bị dội một gáo nước lạnh đi.
Taeyeon cười, thật ra mà nói đấy không phải là cái gì xấu nhất mà là tâm lý của Yoongie. Park Miran kia thật rất lợi hại, giết người bằng lời nói, YoonA chắc chắn chưa bao giờ thắc mắc về quá khứ của mình. Đùng một phát xé rách nó ra, một đứa nhỏ có thể chịu đựng nổi sao?
Và Taeyeon đúng!
---
Jessica nàng không hiểu, sau sự kiện kia thì có vẻ như người yêu bé nhỏ tránh mặt nàng, tránh một cách triệt để.
Nàng tìm đến, con nai vẫn cứ chạy đi. Nàng tìm Hyoyeon, Hyo lắc đầu không biết. Nàng không ngốc, rõ ràng là Hyoyeon biết nhưng không muốn nói...có lẻ là vì sự nhờ vả của ai đó.
Damn it~, Jessica rủa xả. Có chút phẫn nộ đi, nàng vẫn đứng đây, vẫn ở đây, tại sao vẫn không tìm nàng mà dựa dẫm. Cái kiểu yêu đương khốn nạn gì đây?
- Jung tổng, đã điều tra ra được.
Jessica thở ra bình tĩnh, ra hiệu người đàn ông nói tiếp.
- Cô Im ngoài việc đi học, đi làm thêm còn ghé vào một chỗ. Là tiệm thuốc.
- Cô ấy mua thuốc gì?
- An thần!
---
An thần, an thần, an thần...
Yoongie, em là một đứa cứng đầu như vậy?
Nàng bước xuống xe và đóng cửa bằng một sự tức giận rõ rệt, đi tới trước kí túc xá nữ ở trường đại học. Jessica quyết định chờ, nàng sẽ chờ con nai nhỏ trở về.
Sự kiên nhẫn của Jessica có hạn, chưa bao giờ phải đau đầu chạy theo một người, Jessica chẳng còn là Jessica nữa rồi.
Tình yêu thật sự rất lạ lùng.
.
- Jessica?
YoonA có chút ngạc nhiên mở to mắt, không ngờ con mèo này lại chạy tới tìm nhanh như vậy. Bản thân còn chưa tự mình lấy lại cân bằng.
- Ừ!
Giọng nói lạnh lẽo của nàng buông ra, nàng hờ hững nhìn nhìn, trong cái ánh sáng mờ mờ thật sự không nhận ra khuôn mặt biểu cảm cái gì.
Cảm thấy cơ thể đang biểu tình mệt mỏi, YoonA do dự trước sự xuất hiện đột ngột của Jessica, đồng thời bối rối không biết làm sao.
- Hôm nay tôi sẽ ngủ ở đây, được chứ?
- Không được, đây là kí túc xá.
- Tôi có thể thương lượng với bảo vệ.
- Jessica...
- Im đi, em rất không muốn ở cùng tôi sao?
- Không phải...
- Vậy thì cứ như vậy đi.
.
Nàng ngó quanh căn phòng, không phải là lần đầu ghé thăm, bỗng nhiên dừng mắt ở chiếc túi xách. Nhìn thấy YoonA đã ở trong phòng tắm.
Jessica chết lặng, đúng là thuốc an thần, nàng nhắm mắt lại thở ra bình tĩnh. Không phải là lúc để tức giận, một cõi chua xót dâng lên trong lòng, rất thương mà cũng rất đau đi.
- Jessica, đi tắm.
Nàng ngước mắt lên nhìn, nai nhỏ từ phòng tắm đi ra, mái tóc đã ướt và một chiếc khăn ở trên đầu.
- Lại đây.
Chiếc khăn được nàng lấy xuống, nhẹ nhàng lau tóc, mắt chằm chằm nhìn tấm lưng người ngồi trước.
- Em gầy hơn đấy Yoong!
YoonA có chút khó khăn, sẵn sàng nhảy trong đầu bất cứ lý do gì khi bị Jessica chất vấn. Tại sao tránh mặt nàng. Nhưng không, Jessica chỉ quanh co những câu nói, không trả lời cũng không sao.
Em xin lỗi, trong tâm trí nai nhỏ cảm thấy vô cùng có lỗi nhưng càng không thể ích kỉ mà quấy rối Jessica vì lý do của riêng mình.
- Em không tránh chị, Sica. Chỉ là em cần thời gian để suy nghĩ.
- Ừ, chỉ là đừng cố chịu đựng một mình.
Khoé miệng bỗng nhoẻn lên một nụ cười nhẹ nhỏm, cảm thấy vô cùng biết ơn. Jessica không ép buộc mình phải làm bất cứ điều gì vào lúc này, nàng đã là báu vật của YoonA.
Nhưng có biết không Yoong? Im YoonA là cả cuộc sống mơ ước hạnh phúc của Jessica.
---
Jessica trở ra từ phòng tắm, nhìn thấy một YoonA đã chìm trong giấc ngủ, nàng ngước nhìn đồng hồ, không phải là quá muộn đi.
"Yoongie có vẻ mệt mỏi", vuốt ve đôi má đã có chút hao mòn, nàng có chút bất an nho nhỏ. Hyoyeon sẽ không trở về, Sooyoung đã thay mặt nàng giải quyết.
Điều quan trọng làm phiền tâm trí là YoonA tại sao lại sử dụng thuốc an thần. Mọi thứ có vẻ như rất bình thường.
Nhưng không, nàng sai rồi. Hoàn toàn sai rồi.
---
Quá nửa đêm, YoonA bắt đầu rên rỉ, tiếp đó là cơ thể phản ứng dữ dội. Jessica thức giấc, thấy người nằm cạnh đang cọ quậy và run rẩy. Nàng cau mày, giống như nhớ lại một kí ức không hề tốt đẹp. Sự việc này cứ như hơn hai năm trước. Những cơn co giật và ác mộng.
- Yoong?
Con nai không hề mở mắt mà chỉ lảm nhảm về một thứ gì đó không rõ ràng.
"Không phải, không phải con..."
- Yoong?
Nàng yếu ớt gọi, cố gắng ôm chặt YoonA hơn, tay chà xát tấm lưng như muốn xoa diệu sự run rẩy dữ dội này.
YoonA giật mình mở toan đôi mắt đã ướt, vô thức thoát khỏi vòng tay của nàng, tìm đến chiếc túi xách. Mắt Jessica đỏ ngầu vì giận, chụp lấy tay con nai đang đổ những viên thuốc bất chấp số lượng ra lòng bàn tay, đang cố gắng đưa nó vào cơ thể.
- Yoong, dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top