Chương 9
Dật Hạ Huỳnh bước vào bữa tiệc . Khí chất sang chảnh của cô như toả ra hào quang . Khiến ai cũng phải ngước nhìn
Doãn Khởi cũng thuận theo bản năng mà ngước sang nhìn ả .
Ả đúng là đẹp thật !
Doãn Khởi có chút quan tâm , nhưng lại giữ vững tin thần , hắn vẫn là phải lo cho Bảo Bối của hắn
Chí Mẫn lay lay cánh tay hắn , khẽ thì thầm
- Đó có phải là thư kí Dật không ?
- Ừm
- Nhưng sao cô ta lại ở đây !
- Anh cũng không biết nữa . . .
" Cộc cộc " , tiếng giày cao gót đến gần . Dật Hạ Huỳnh tay cầm ly rượu , đưa lung lay trước mặt Doãn Khởi
- Giám đốc Mân , anh không chê chứ ?
- Được
" Keng " , tiếng ly chạm ly vang lên , cả hai cùng uống hết ly rượu cầm trên tay mình
- Sao cô lại ở đây ?
- Cha tôi là trưởng phòng của công ti B.O* được cử đi tiệc , do không đi được nên nhờ tôi đi thế , được chứ ?
- Tất nhiên , có mặt là tốt !
( B.O : Trong truyện là công ti nhỏ của Bighit , chức trưởng phòng của cha cô là do Doãn Khởi phân công )
- Cô Dật , nếu cô không chê thì tôi mời cô một ly - Chí Mẫn mở lời
- Xin lỗi , tôi bận rồi - Ả cười nửa miệng , rồi xoay đi . Chí Mẫn tâm trạng rối bời , có chút tổn thương
- Chí Mẫn , không sao , là cô ta không biết điều - Doãn Khởi an ủi cậu
- Khịt . . . Khịt , em chưa có làm gì hay có ác ý với cô ta . Sao lại đối xử với nhau thế chứ ?
- . . . Chắc là do em quá xinh đẹp . . . Á hặc hặc hặc
- Đùa mãi !
____________________
Doãn Khởi vào nhà vệ sinh , đi " giải quyết nổi buồn " rồi rửa tay , chỉnh sửa lại trang phục .
- Giám Đốc Mân ! - Tiếng giày , tiếng gọi quen thuộc vang lên
- Thư kí Dật ? Xin lỗi , đây là nhà vệ sinh nam
- Không sao , ở đây cũng đâu có ai - Ả ngồi lên thành của bồn rửa mặt . Chân vắt vẻo lên chân kia , lộ cặp đùi trắng nõn
- Thư kí Dật . . . Chốn đông người ! - Hắn nuốt nước bọt nhìn cặp đùi trắng nõn nửa hé nửa che của cô , miệng nuốt nước bọt
Ả nắm lấy cà vạt của hắn , giật lại gần . Doãn Khởi thật không muốn chống cự , thật muốn nếm thử mùi vị nữ nhân . Ả đưa mặt lại gần , đưa lưỡi mình vào khoang miệng của hắn , tay vòng qua lưng , bàn tay len lỏi vào mái tóc màu xanh mint của hắn .
Hắn mút mát lấy chiếc lưỡi của ả , tiếng " chụt chụt " không ngừng vang lên .
Thì ra nữ nhân là như thế này !
_______________________
Chí Mẫn đứng trước nhà vệ sinh , thấy hắn mãi không ra . Liền đi vào , sẵn tiện chỉnh chu lại quần áo
Chí Mẫn bước vào , trước mặt cậu là người đàn ông cậu thương yêu đang vùi đầu vào hõm cổ của ả kia mà liếm mút , cái váy của ả cũng bị kéo dây kéo sau lưng do bàn tay của hắn .
Chí Mẫn không biết nói gì hết , thẫn thờ nhìn cảnh tượng
Hắn đưa đầu ra khỏi hõm cổ của ả , theo bản năng thì nhìn về phía cửa . Thấy Chí Mẫn đang đứng sững sờ
- C . . . Chí . . . M . . . Mẫn
Nghe cái tiếng kêu đó , Chí Mẫn không khỏi khinh bỉ , cậu nhếch nửa mép , nụ cười cậu mang chút coi thường , cũng có chút sầu thảm . Cậu quay đi , chỉ muốn rằng là mình chưa thấy gì hết .
Hắn vội vả đuổi theo cậu ra khỏi bữa tiệc
Để lại người phụ nữ đang cười đắc chí vì kế hoạch dụ dỗ đã thành công mỹ mãn
- Chí Mẫn ! Đợi đã ! Anh có thể giải thích tất cả mọi thứ ! - Hắn vừa gào thét vừa đuổi theo Chí Mẫn đang cắm đầu mà chạy , trên mặt cậu bây giờ đã hiện rõ ra hai hàng lệ ướt đẫm .
" Cũng phải thôi ! Người ta là giám đốc , mình không có quyền gì mà ngăn cản người ta yêu đương nhắng nhít "
" Là do mình đã quá ảo tưởng rằng những điều anh ta nói là thật thôi "
" Trách sao được ! Anh hùng không qua nổi ải mỹ nhân đúng là không sai "
" Người ta là phụ nữ cao sang , thông minh sắc xảo . Mình cũng chẳng có gì để so đo với người ta "
" . . . Nhưng mà mình lỡ yêu anh ta mất rồi . . . "
" Anh lại có quyền gì mà xúc phạm tôi chứ ? "
" Chính anh . . . Chính anh đã làm tất cả
Anh làm tôi yêu anh
Anh làm mất lần đầu tiên của tôi
Anh làm tôi tin tưởng anh
Anh làm tôi . . . Tuyệt vọng . . . "
" Anh làm ơn đừng đuổi theo tôi nữa mà ! Anh làm vậy càng khiến tôi khó buông anh ! "
" Làm ơn ! Xin đừng giả tạo nữa , đừng làm tôi thành thật với anh quá nhiều ! "
Cuộc chạy đuổi rong ruổi diễn ra hơn 15' . Hai người đều là tuổi trẻ , chạy khoẻ như vậy cũng không sai . Chí Mẫn dừng lại vì cảm thấy mình đã đi quá xa rồi , không biết đây là nơi nào nữa . Trước mặt cậu là con đường ghồ ghề , nhà cửa thưa thớt với cây cỏ um tùm .
Thôi chết ! Lỡ ra vùng ngoại ô rồi *
( * Vì tạo tình huống nhé , chứ Au biết sức người chạy ra khỏi thành phố rồi cả không biết đường quay về là hơi hư cấu :v )
Chí Mẫn vừa dừng lại , hắn đã chộp lấy cánh tay của cậu . Cậu giận dữ hất nó ra , trao cho hắn 1 ánh mắt lạnh tanh .
Nhà cửa ở đây không nhiều , tất cả đều tắt đèn đi ngủ hết rồi . Chí Mẫn dừng lại , ngồi ở ven đường mà thẫn thờ .
Tại Hưởng đang đi chơi xa với ba mẹ , cũng chẳng có ai đến đón cậu . Mà có thì Chí Mẫn cũng chẳng biết ở đây là đâu mà kêu họ tới .
- Chí Mẫn . . .
- Câm miệng ! Anh không có quyền gọi tên tôi
- Anh xin lỗi . . .
- Xin lỗi ? Sao phải xin lỗi , là do chính tôi đã quá mù quáng , không biết phân biệt đâu là yêu thật đâu là trò đùa . Anh không có lỗi , tôi chỉ mong anh đừng dính líu tới tôi nữa
- Anh . . . Hãy cho anh giải thích !
- Chẳng có việc gì để giải thích cả ! Không phải quá rõ ràng rồi sao ? Xin lỗi , tôi không phải là thứ đồ chơi anh muốn dùng là dùng , không thích thì đi tìm đồ chơi khác .
- Anh không có ý đó
- Anh đi tìm Hạ Huỳnh đi ! Ít nhất cô ta còn chịu được trò bẩn thỉu của anh !
- Anh xin lỗi em . . . Là anh sai . . . Ả đã quyến rũ anh . . . Và anh không chịu được . . . Là anh đã phản bội em . . . Anh xin lỗi . . . Nhưng anh yêu em . . . Anh chỉ muốn biết nữ nhân là như thế nào . . . Anh đã quá dại khờ . . . Đối với anh em mới là quan trọng nhất . . . Anh sai rồi . . . Xin em hãy tha thứ cho anh . . . Hãy để anh chuộc lại lỗi lầm
Chí Mẫn nghe anh nói , cảm nhận được sự chân thành của anh . Trong lòng không khỏi quặng lên đau xót . Cậu ngồi xuống bên cạnh hắn mà khóc nức nở . Cậu khóc rất nhiều , rất to , để cậu quên đi nỗi buồn , quên đi sự căm hận
Hắn cảm thấy mình sai thật rồi , thật sự đã làm tổn thương Chí Mẫn , hắn ôm Chí Mẫn vào lòng , vỗ về cậu thật nhẹ nhàng
- Anh xin lỗi . . . Anh sai rồi
Chí Mẫn càng khóc to hơn , cậu thật sự đã quá yêu anh rồi
- Hãy khóc đi . . . Hãy khóc thật nhiều . . . Hãy để cho trái tim bé nhỏ của em được giải thoát khỏi nỗi sầu . . . Em khóc thật nhiều đi . . . Rồi sau đó hãy đứng vững lên mà đi tiếp . . . Hãy giận anh đi . . . Hãy đánh anh thật nhiều . . . Để em được giải toả . . . Để anh cảm thấy nhẹ hơn một phần . . .
Nghe hắn dỗ dành , cậu cứ khóc , khóc mãi . Đây là mối tình đầu mà , mít ướt như vậy cũng không sai . Đến khi mắt sưng húp , cậu mới ngừng khóc . Co ro lại trong người hắn . Trên khuôn mặt đầy đau xót của hắn cũng đã đẫm lệ .
Lần này đúng là bài học to lớn đối với hắn . . .
_____Chương XI_____
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top